Thời đại học, chị gái tôi được bác bán phở cưu mang, 6 năm sau, chị đòi lấy con trai bác khiến cả nhà ngỡ ngàng
Câu nói của chị gái tôi làm mẹ không kìm được nước mắt.
Trong 4 anh em, chị gái tôi là người học hành giỏi giang nhất và đỗ đại học. Nhưng bố mẹ tôi không có tiền cho chị đi học, chị đã khóc rất nhiều và cầu xin gia đình chu cấp tiền cho tiếp tục việc học.
Bố rất thương chị, sức khỏe của mẹ yếu, tiền kiếm mỗi tháng chẳng được bao nhiêu, anh tôi phải nghỉ học từ cấp 2 đi làm cùng bố lo cho cả gia đình. Cho chị tôi học xong cấp 3 là một sự cố gắng lắm, không thể tiếp tục được nữa. Dưới chị gái còn tôi và em út nữa, bố không thể để chúng tôi bỏ học cấp 2.
Cuối cùng chị chỉ xin bố mẹ hơn 10 triệu và ra thành phố tự kiếm tiền để đi học. Không thể ngăn cản được quyết tâm của chị gái tôi, bố đành phải bán con bò – tài sản giá trị nhất của gia đình cho chị ấy nhập học. Những tháng sau đó chị không hỏi xin tiền bố.
Chị bảo trong lúc đi tìm phòng trọ, chị kể hoàn cảnh gia đình với bác bán phở. Thấy chị thật thà, chăm chỉ nên bác cho ở trọ miễn phí, những lúc rảnh rỗi phụ bác bán quán và rửa bát. Mỗi tháng bác ấy sẽ tài trợ tiền đóng học phí.
Nhờ lòng tốt của người phụ nữ bán phở đó mà chị tôi đã hoàn thành 4 năm đại học và ra trường với tấm bằng giỏi. Chị dễ dàng xin được công việc tốt.
Năm nay chị tôi 28 tuổi, mới lên chức trưởng phòng, bố mẹ hối thúc chị lấy chồng nhiều lần nhưng bất thành. Tuần vừa rồi, chị gái đột ngột đưa bạn trai về ra mắt làm cả nhà tôi mừng rỡ.
Ảnh minh họa
Video đang HOT
Gia đình tôi rất bất ngờ khi anh rể tương lai chủ động giới thiệu bản thân đang làm thợ hàn xì, thu nhập chỉ bằng số lẻ của chị gái tôi. Chênh lệch về học thức của anh chị là rất lớn nhưng sự quan tâm chăm sóc của anh dành cho chị không thua kém người đàn ông khác. Anh mong bố mẹ tôi tác thành cuộc hôn nhân của 2 người.
Không nghĩ ngợi nhiều, bố tôi phản đối mối quan hệ của anh chị và khuyên chia tay. Bố bảo chị tôi có học thức, phải lấy người cùng trình độ thì hạnh phúc mới bền vững. Nếu chị cãi lời bố, lấy người không tương xứng thì đừng bao giờ về nhìn mặt ông nữa.
Để bố nói hết những bức xúc trong lòng, chị gái tôi mới nhẹ nhàng giải thích. Anh thợ hàn xì chính là con trai của bác bán phở – người đã cưu mang chị tôi suốt 4 năm học đại học. Trong thời gian ở đó, chị thấy anh có nhiều đức tính tốt nên đem lòng yêu thầm. Sau khi ra trường có công việc ổn định, chị tôi chủ động tỏ tình nhưng đều bị anh cự tuyệt vì thấy bản thân không xứng với chị.
Trước sự kiên trì theo đuổi của chị, cuối cùng anh cũng đồng ý. Nói đến đây thì chị nghẹn ngào, còn mẹ tôi không kìm được nước mắt. Bố cầm tay con rể tương lai nói lời cảm ơn gia đình đã giúp đỡ chị tôi những năm qua.
Sau đó chị gái kể về bạn trai với giọng rất tự hào và tràn ngập tình yêu. Dù bố mẹ tôi không phản đối mối quan hệ của 2 người nữa nhưng trong lòng vẫn có mối lo. Anh chị có cách biệt quá lớn về học thức liệu có hạnh phúc không?
Vay chị gái 175 triệu đồng xây nhà, khi chị ốm đau tôi tận tình chăm sóc: Nghe được một câu nói, tôi lập tức bỏ về
Sau một thời gian chăm sóc chị ở viện, tôi ngỡ ngàng nhận ra tình chị em không tốt như mình tưởng.
Chị gái hào phóng cho em mượn tiền xây nhà
Gia đình tôi có 4 anh chị em. Chỉ có chị gái tôi là được học đại học, sau này chị làm giáo viên, công việc khá ổn định. Tôi với hai em trai học hết cấp 2 rồi đi làm công nhân. So với chúng tôi, chị gái là người có ăn học hơn cả nên là người có tiếng nói trong nhà, đến bố mẹ cũng kiêng nể chị nhất.
Năm ấy, vợ chồng chúng tôi tính xây nhà nhưng tiền tiết kiệm không đủ. Lúc đầu tôi tính vay của hai em trai nhưng các em cũng đang khó khăn. Không còn cách nào khác nên tôi đã nhờ chị. Chị không nói nhiều mà cho tôi vay 5 vạn NDT (tương đương với 175 triệu ND). Cầm số tiền, tôi mang về nhà kể với chồng với giọng điệu đầy tự hào, tôi nghĩ chị là người tốt với tôi nhất trên đời.
Số tiền ấy, chúng tôi không vay của chị lâu, trong vòng 2 năm chúng tôi đã trả hết. Hôm ấy, vợ chồng tôi cầm tiền và mua chút hoa quả xịn tới nhà chị để bày tỏ tấm lòng.
Ngỡ ngàng trước lòng người
Nhiều năm về sau, tôi nhận ra cách tôi đối nhân xử thế và cách chị nghĩ về tôi là hai chuyện khác nhau. Trả được món nợ này tôi nghĩ mình sẽ đỡ áp lực hơn, nhưng tôi không hiểu vì sao chị lại có thái độ không hay với tôi.
Một lần có việc gia đình, họ hàng chúng tôi đều ở đấy, chị cố ý nhắc lại chuyện tôi vay tiền trước mặt mọi người, chị hỏi:
"Lúc đầu em không vay được của ai, may mà có chị. Chỉ có chị mới có khả năng, vợ chồng em định báo đáp chị như thế nào đây?"
Nghe xong câu đó, tôi thấy ngại vô cùng. Nghĩ lại, chị tôi đâu có nói sai, mỗi lần vậy tôi đều phải hứa trước mặt họ hàng, sau này sẽ chăm sóc chị thật tốt.Tôi nói rằng ân huệ này tôi sẽ luôn ghi nhớ, cả đời không bao giờ quên. Thậm chị tôi còn dặn con cái tôi như vậy.
Tức nước vỡ bờ
Qua tuổi 60, sức khỏe chị ngày càng giảm sút. Một lần, do vấn đề sức khỏe chị phải nằm viện hai tháng. Đúng lúc ấy, tôi được nghỉ hưu, không có việc gì làm, tiện thể tôi qua chăm sóc chị dù gì người ngoài chăm sóc cũng không được bằng người nhà.
Bệnh tình của chị mỗi năm phải nằm viện hai lần. Mỗi lần, tôi đều là người lo lắng mọi thứ từ quần áo, giấy tờ, thủ tục, đưa chị đi kiểm tra, nấu cơm,..Mọi người cùng nằm phòng bệnh đều ngưỡng mộ chị vì có một người em gái chu đáo như tôi. Nhưng thái độ của chị tôi lại không đồng tình: "Đây là chỉ là có qua có lại, trước đây tôi cho em tôi vay tiền xây nhà, giờ em làm vậy thì cũng là chuyện.."
Đang nói dở, thấy tôi đi vào chị im lặng không nói gì nữa.
Tôi giả vờ chưa nghe thấy gì. Khi đi ra ngoài, chị tiếp tục nói chuyện với người mọi người. Không cần phải nghe, tôi cũng biết lại là chuyện tôi vay tiền chị.
Năm ngoái, chị tôi phải làm một cuộc phẫu thuật. Chị dặn tôi là phải sắp xếp chuyện nhà cửa để ở cạnh chị 1 tháng. Tôi không suy nghĩ gì nhiều liền đồng ý.
Chị mới phẫu thuật, không thể lật người, tôi là người giúp chị xoay người, cơm nước tôi đều là người xúc cho chị, quần áo tất cả việc đều là một tay tôi giặt dũ. May mắn thay, mỗi ngày chị đều có tiến triển tốt.
Hôm ấy, gia đình chị đến thăm, chị rất vui mừng. Đột nhiên, chị bảo tôi ra ngoài mua giúp chị cuốn sách. Tôi nghĩ đơn giản cả ngày chị ở trong bệnh viện chán nên muốn đọc sách để giết thời gian. Đến lúc tôi về, đứng ở cửa phòng, nghe thấy giọng nói chị, tôi chết lặng.
"Em gái tôi hiền lành chất phát, cũng không phải khá giả gì. Năm đó, nếu tôi không cho em mượn tiền thì không biết bao lâu em tôi mới xây được nhà. Lúc đầu, tôi tính thuê bảo mẫu, nhưng tôi muốn cho em cơ hội báo đáp nên mới đồng ý để em đến đây." - Chị nói với mọi người.
Nghe thấy vậy, tôi liền đờ người ra. Chuyện tiền nong đã được bao năm chị vẫn nhắc đi nhắc lại mặc dù tôi đã trả hết từ lâu. Với lại, những gì tôi đối với chị đó là tình cảm chị em ruột thịt nhưng sự việc hôm nay tôi mới biết bao lâu qua là chị lợi dụng tôi. Tôi lặng lẽ đi ra ngoài và quyết định không đến đây thêm một lần nào nữa.
Vậy nên mới nói, nhất định đừng mượn tiền của người thân, tiền có thể mượn có thể trả nhưng mượn tình cảm thì cả đời trả cũng chưa hết.
Đưa bạn trai về ra mắt, khi anh đi rồi chị gái tôi mới tiết lộ bí mật từ thời đại học Vì trước đây học chung khóa đại học nên chị tôi biết khá nhiều về bạn trai tôi. Năm nay 30 tuổi tôi mới biết rung động lần đầu tiên. Vì mải học, lại thấy bạn bè đau khổ vì yêu đương, tôi hoảng sợ, không muốn yêu nữa. Năm tôi 25 tuổi, bố mẹ đã hối thúc chuyện chồng con để yên...