Thô bạo với… di sản
Không cần phải thực hiện các phương pháp thống kê khoa học, cũng chẳng cần phải tổng hợp báo cáo của các tỉnh thành phố, chỉ cần nhẩm tính cũng có thể thấy Luật Di sản Văn hóa ở Việt Nam đạt kỷ lục về số người, số lần vi phạm. Hơn thế, sau khi những vi phạm nghiêm trọng đó, không ai làm sao, cùng lắm là… kiểm điểm.
Con vật xấu xí được đắp ở bình phong trước Lăng Ngô Quyền (Sơn Tây, Hà Nội)
Năm 2013, sau những ồn ào về tu bổ di sản kiểu đánh tụt niên đại thì năm nay, việc tu bổ gần như lắng xuống, chưa kịp mừng thì những ồn ào khác đã thế chân. Đó là những câu chuyện gây ngạc nhiên, vừa buồn vừa không thể nào hiểu nổi.
Ngạc nhiên vì những người được cho là có kiến thức về di sản mà cụ thể ở đây là cán bộ văn hóa các cấp lại làm ngơ trước việc người ta hè nhau khiêng sư tử đá về đặt nghễu nghện trước cửa chùa. Trong khi con sư tử mặt mày hung tợn kia vốn xưa nay có nguồn gốc từ nước láng giềng, và nó chỉ có nhiệm vụ canh lăng mộ. Thế mới hay, cái thói sính ngoại đã sâu rễ bền gốc trong tư duy của một số người có tiền, và có cả điều kiện (điều kiện về uy quyền và mối quan hệ để đưa sư tử đá vào đình, chùa dưới hình thức cung tiến). Dù các nhà quản lý văn hóa có quá bận rộn với các cuộc họp về bảo tồn di sản thì họ cũng không thể không nhìn ra, hoặc không được báo cáo, hoặc không được “nháy mắt” chuyện này chuyện kia xung quanh di tích được phân cấp quản lý. “Vật chứng” của sự thờ ơ, to lù lù thế kia cơ mà. Để rồi cái “virus sư tử đá” lây lan nhanh như dịch cúm vậy. Dập dịch này thế nào thì vừa hoang mang, vừa loay hoay sợ “mất lòng”.
Chỉ vài ngày sau khi được công nhận là Di tích Quốc gia đặc biệt, đền Phù Đổng, xã Phù Đổng bỗng dưng xuất hiện “ hiện vật lạ”. Đó là một bộ áo giáp, một con ngựa và một roi bằng kim loại. Hóa ra, việc đưa tượng ngựa, rồi áo giáp vào thờ đều được sự đồng thuận của Ban Quản lý di tích và chính quyền địa phương. Tất nhiên, Ban Quản lý di tích đền Phù Đổng hoàn toàn ý thức được việc đưa hiện vật vào di tích, mà ở đây là di tích quốc gia đặc biệt cần phải có sự thông qua nhiều cấp, với rất nhiều thủ tục.
Xưa nay vẫn tồn tại chuyện, thi cử thành đạt, hiển vinh công trạng về làng xưa, quê cũ là phải báo công với tổ tiên, với thành hoàng làng… Xưa nhiều người vinh quy bái tổ về cũng công đức cúng dường nhưng sao cái sự công đức ngày xưa nó nhẹ nhàng, quy củ, văn minh. Nay thì rõ là thời buổi văn minh nhưng lại đầy ồn ào, kệch cỡm. Thế mới có chuyện gian Tam Bảo ở nhiều chùa bày đôi độc bình to cao ngật ngưỡng, thượng điện treo dàn đèn sáng choang… Tất nhiên, bên dưới không quên tấm biển chú thích tên người đã cung tiến. Và nữa, rất khó để thống kê cụ thể, có bao nhiêu người cung tiến vào đình, đền, chùa một cách vô tư, và có bao nhiêu người coi chuyện cung tiến như một hình thức đổi chác, mặc cả. Bỏ tiền phát tâm công đức thì đổi lại sẽ được thánh thần phù hộ, cầu tài đắc tài, cầu lộc đắc lộc(?!).
Mấy hôm nay, báo chí bàn nhiều về “quái thú” ở Lăng Ngô Quyền (Đường Lâm, Sơn Tây, Hà Nội). Xem hình con vật được đắp ở bình phong trước cửa lăng nhiều người bật cười. Đúng là trông hổ chẳng ra hổ, mèo không ra mèo. Đại khái nó không giống bất cứ con vật nào trên đời. Tất nhiên, đây là sản phẩm của một ông thợ vụng nào đấy. Nhưng từ đó có thể thấy được trình độ, tay nghề của đơn vị thi công tu bổ lăng Ngô Quyền và sự tắc trách của đơn vị tư vấn giám sát. Và đương nhiên cũng phải đặt câu hỏi, bấy lâu nay lăng Ngô Quyền không có bình phong, giờ xây thêm để làm gì và có hợp lý hay không? Ấy thế rồi, khi câu chuyện ở lăng Ngô Quyền còn chưa làm dư luận hết “choáng” thì tiếp nữa lại là chuyện một số thành viên ban Khánh tiết ở đình Cựu Quán, Hoài Đức, Hà Nội dỡ cả một phần mái đình đem bán. Theo thông tin người dân cung cấp, tổng số 4 thanh gỗ sưa có trọng lượng 127,5kg được bán với giá 10 triệu đồng/kg, người mua đưa ô tô đến chở đi.
Video đang HOT
Những câu chuyện đau lòng liên tiếp xảy ra trên thân thể di sản. Khi mà nền tảng tinh thần, những giá trị văn hóa ngày càng bị coi nhẹ, nếu không kịp giữ, vài chục năm nữa, chúng ta còn gì?
Cơ quan điều tra đã vào cuộc
Ngay sau khi nắm thông tin về việc một số người tham gia dỡ mái đình thôn Cựu Quán, xã Đức Thượng, huyện Hoài Đức lấy gỗ sưa đem bán, Cơ quan CSĐT – CAH Hoài Đức đã tiến hành điều tra xác minh. Hiện lực lượng Cảnh sát ĐTTT về trật tự QLKT&CV đang tiếp tục làm rõ vai trò của những người có liên quan để lập hồ sơ xử lý nghiêm theo quy định pháp luật.
Bá Chiêm
Theo ANTD
Rủi ro "bổ đầu" di tích: Sự lai căng đáng sợ
Sự việc sư Thích Minh Phượng, trụ trì chùa Chân Long - Chàng Sơn - Thạch Thất - Hà Nội tự ý thay đổi hệ thống tượng Phật và đồ thờ tự tại di tích được xếp hạng quốc gia đã khiến dư luận bất bình. Thế nhưng, nếu rà soát lại trong hệ thống các di tích trên địa bàn Hà Nội, việc thêm bớt, thay đổi hệ thống hiện vật trong di tích hóa ra là chuyện như cơm bữa, nhưng đáng sợ nhất lại núp dưới danh nghĩa công đức, cúng dường....
Sư tử đá ngự cổng đình Yên Phụ, Tây Hồ
Của công đức, chả lẽ...
Một trong những hành vi làm sai lệch di tích được quy định trong Luật Di sản văn hóa là "làm thay đổi yếu tố cấu thành di tích như đưa thêm, di dời, thay đổi hiện vật...". Thế nhưng, có mấy di tích thực hiện được đúng như luật. Rất nhiều di tích, ở ngay giữa Hà Nội, bước vào đã thấy Tam bảo rực rỡ đèn chùm, thứ mà người ta vẫn trang trí cho những ngôi biệt thự sang trọng, hay những tòa lâu đài ở mãi tận Paris. Ngôi chùa cổ, ngói mũi hài rêu phong, kiến trúc gỗ, được "ép" treo chùm đèn, trông khập khiễng dở cổ dở kim. Chẳng cần phải là giới nghiên cứu về mỹ thuật cổ, kiến trúc cổ, hay người làm bảo tồn văn hóa... vẫn có thể nhận ra sự khập khiễng đến hài hước này. Ấy thế, những chiếc đèn chùm vô duyên kia vẫn tồn tại vì: "Cũng đẹp mà", và xuề xòa: "Thôi, đây là của công đức, người ta đã phát tâm cúng dường, chả nhẽ...". Thế là hỉ xả, thế là cho qua (hay còn lý do nào nữa thì có... trời mới biết).
Không chỉ đèn chùm, trên chính điện của các ngôi chùa giờ còn có nhiều loại đèn thờ, cái hình hoa cúc, cái hình hoa sen. Cắm điện vào là xanh xanh đỏ đỏ sáng suốt ngày đêm, nghe đâu loại đèn này bán tràn lan ở đầu phố Phùng Hưng. Đấy là mới nói đến khoản đèn, chứ còn vào đình vào chùa giờ mắt "vấp" phải đủ các loại đồ thờ tự được cung tiến, đặc biệt là độc bình, mới tinh, cao lừng lững... Cá biệt, còn có ngôi chùa cổ, nằm gần hồ Tây, sư trụ trì (chắc thích đồ gốm, nhân tiện đi Bát Tràng) mua về cơ man nào là hình các con vật ngộ nghĩnh, có cả Thị Nở, có cả Chí Phèo, tất nhiên không loại trừ cả lò gạch... về bày đầy các gốc cây trong sân chùa. Nhìn vui mắt, màu sắc sặc sỡ, sân chùa như ngoài... công viên.
Sư tử đá chùa Bà Tấm được phong linh vật
Khi văn hóa Việt bị "xâm lăng"
Cũng không thể không kể đến chuyện những con sư tử đá dữ tợn, vì "mốt" bỗng nhiên được ngự trước cổng chùa Việt. Chùa Một Cột - ngôi chùa được xem như biểu tượng văn hóa của Thăng Long, thế mà mấy năm nay bỗng nhiên xuất hiện 2 cặp sư tử. Một ngự ngoài Tam quan, một chễm chệ lối lên chùa cổ. Dư luận đề cập nhiều, các nhà nghiên cứu lớn tiếng phê phán và yêu cầu loại ra khỏi chùa, nhưng rồi vẫn yên vị. Đền Và- Sơn Tây, nơi thờ Tản Viên Sơn Thánh, sau khi trải qua một cuộc tu bổ ồn ào thì bỗng dưng xuất hiện cặp sư tử đá, cũng nhe nanh dữ tợn, trông hệt như mấy phim cổ trang Trung Quốc mà Đài truyền hình vẫn chiếu ngày chiếu đêm. Chùa Tam Bảo, phường Tứ Liên, quận Tây Hồ sau khi xây cổng và gác chuông cũng "nhân tiện" tạc đôi sư tử cẩm thạch, việc này còn được ghi vào bảng, treo ngay phía cổng chùa. Đình Yên Phụ, cũng có đôi sư tử đá ngự. Chùa Bà Tấm (Gia Lâm) cũng không kém cạnh. Ngay sau khi yên vị ở chùa, người ta phong cho nó là vật thiêng và "cấm sờ vào hiện vật". Bích Câu đạo quán, sau khi trùng tu cũng lại là... sư tử đá.
Tiến sĩ Nguyễn Quốc Tuấn, Viện trưởng Viện Nghiên cứu Tôn giáo khẳng định, đình, chùa Việt không có sư tử đá canh cổng bao giờ. Thời điểm thế kỷ 17-18 sư tử đá bắt đầu xuất hiện chủ yếu tại các đền và lăng tẩm. Tuy nhiên, sư tử Việt được chạm khắc với tính cách điệu cao, trông không hung tợn và giận dữ như "mốt" bây giờ đang sính. Lý giải về cái mốt oái ăm và đi ngược với truyền thống văn hóa Việt, Tiến sĩ Nguyễn Quốc Tuấn cho rằng, đây chẳng qua là sự học đòi, a dua, thiếu hiểu biết nhưng lại thừa tiền. Bày tỏ quan điểm của mình, Viện trưởng Viện nghiên cứu tôn giáo cho rằng, cần phải đưa những thứ ngược truyền thống văn hóa ra khỏi di tích Việt càng sớm càng tốt.
Cùng chung quan điểm, khi được hỏi về phong trào tạc sư tử ở đình, chùa Việt, PGS.TS Trần Lâm Biền lắc đầu, ông gọi đây là một sự "lạc dòng văn hóa". Theo nhà nghiên cứu này thì "mốt" sư tử đá ban đầu được du nhập vào miền Nam theo chân người Hoa di cư, rồi sau đó mới từ miền Nam ngược ra Bắc. Nó là quá trình "thẩm thấu" lâu dài và đã bắt đầu bùng phát ở thời điểm này. Xét về văn hóa Việt Nam thì nó không nằm ở bản gốc văn hóa của nước nhà.
Sư tử ngự cổng chùa Tam Bảo - Tứ Liên - Tây Hồ
Lỗi để chuyện sư tử đá tràn lan có lẽ không thuộc về những người có tiền và có lòng phát tâm công đức, mà cụ thể lỗi do chính cơ quan quản lý văn hóa, một phần không làm tốt công tác giáo dục tuyên truyền, phần còn lại cả nể, mũ ni che tai. Cho nên cơ sự giờ mới lai căng, mới dở dang thế này. Làm thế nào để bê những hiện vật lai căng ấy đi? Trao đổi cùng PV ANTĐ, ông Trương Minh Tiến - Phó Giám đốc Sở VH-TT&DL Hà Nội cho biết, để khắc phục tình trạng trên, Sở VH-TT&DL sẽ tổng kiểm tra di tích trên địa bàn, kiên quyết đưa hiện vật mới như: đèn thờ điện, sư tử đá, tượng Phật "lạ" cùng những đồ thờ tự có nguồn gốc nước ngoài ra khỏi di tích. Bên cạnh đó, Sở sẽ xây dựng Quy chế tu bổ tôn tạo di tích trên địa bàn, Quy chế chế độ bồi dưỡng cho người trông nom di tích ở cơ sở...
Nghị định 158/2013/NĐ-CP về xử phạt vi phạm hành chính trong các lĩnh vực văn hóa, thể thao, du lịch và quảng cáo vừa được Chính phủ ban hành và có hiệu lực bắt đầu từ ngày 1-1-2014. Theo đó, hành vi làm hư hại, hoặc hủy hoại làm thay đổi yếu tố gốc của các hiện vật trong bảo tàng, di tích lịch sử - văn hóa, danh lam thắng cảnh thì tùy theo giá trị của các di vật sẽ phải chịu mức phạt tới 50 triệu đồng.
Trước cổng nhiều đình, chùa hiện giờ bỗng xuất hiện nhiều con sư tử nhe nanh trợn mắt. Ở Trung Quốc, các nhà nghiên cứu văn hóa cho biết, những con sư tử đá với hình dáng hung tợn kia chỉ ở vị trí... canh mộ.
Theo ANTD
Phương pháp chữa bệnh kì quái của "thần y" nhỏ tuổi Ngoài xoa, nắn, sờ, đấm... lên bất cứ bộ phận nào trên cơ thể của bệnh nhân, Quân còn kèm theo những cụm từ không đầu không đuôi, như: "toàn thân, tổng quát". Thời gian gần đây, tin đồn về một học sinh lớp 4 ở xã Bàu Hàm 2 (huyện Thống Nhất, Đồng Nai) chữa được bách bệnh khiến nhiều người từ...