Thiếu phụ mang thai con gái bị nhà trai hắt hủi, chồng bạc tình cưới vợ mới
Đọc tâm sự đẫm nước mắt của người mẹ mang thai con gái bị nhà trai hắt hủi và cưới vợ mới cho chồng, chị N.N.M tiết lộ mình rơi vào hoàn cảnh trái ngược. Chị M từng khốn đốn vì sinh con trai trong khi chồng người Trung Quốc lại thích con gái.
Chị N từng được nhà chồng cưng chiều hết mực khi có bầu, không phải làm việc gì. Song chỉ sau 3 tháng, khi biết N mang thai con gái thì cả nhà chồng liền lật mặt và đối xử với chị không ra gì. Đỉnh điểm là trong thời gian chị N ra Hà Nội đi làm và có bầu 7 tháng thì chồng gọi điện thông báo ly dị.
Mẹ chồng gây sốc hơn khi gọi điện báo với chị N là sắp cưới vợ mới cho con trai vì cô ta “đang bầu cháu trai đích tôn của nhà tao”.
Chưa hết, bà ta còn dọa N đừng lấy cái thai níu kéo con trai mình và yêu cầu chị “tự đẻ vịt trời thì tự nuôi”.
Từng nghĩ đến việc tự tử nhưng mỗi lần nhìn hình con trên giấy siêu âm, chị N tự nhủ phải cố gắng vì con.
Tâm sự cay đắng của thiếu phụ bị nhà trai đuổi khỏi nhà vì mang thai con gái, chồng bạc tình cưới vợ mới.
Tâm sự cay đắng của chị N về chuyện nhà chồng cũ trọng nam khinh nữ:
Em và con đang ở ngoài đường các chị ạ. Nhà nghỉ cách xa quá, em ở quê mà. Xe không có, xe ôm cũng không, taxi lại càng không. Hai mẹ con đang lẽo đẽo cắp nhau đi bộ thì trời mưa tầm tã lại phải dừng lại nhà dân trú mưa. Nhìn con ngủ ngoan mà chảy nước mắt.
Em bị hai cô em nhà dì kiếm chuyện rồi đuổi ra khỏi nhà. Trách sao được , nhà họ mà, mình ở nhờ phải chịu thôi. Nghĩ phận đàn bà bạc bẽo quá! Em quen chồng cũ em ở một quán cà phê khi đang là sinh viên đi làm thêm. Lúc ấy công việc của anh cũng ổn định rồi, thấy em thì anh ngỏ ý xin số rồi quen.
4 năm yêu nhau thấy anh hiền và vui tính. Lần nào cãi nhau thì anh cũng là người xuống nước xin lỗi trước, chưa bao giờ bọn em giận nhau được quá 2 ngày. Vậy mà cuộc sống như địa ngục từ khi kết hôn. Anh nhu nhược và phụ thuộc mẹ quá đà. Cưới được 7 tháng thì em có bầu. Thời gian đầu nhà chồng chăm em lắm, không cho em đụng tay bất cứ việc gì từ quét nhà hay rửa bát, bắt em nghỉ làm vì sợ ảnh hưởng cái thai.
Vậy mà từ khi bầu 3 tháng, siêu âm biết em bầu bé gái, nhà họ thay đổi hẳn. Mẹ chồng bắt đầu cạnh khóe em không biết đẻ . Chị chồng thì đá thúng đụng nia, nói ý nói tứ về chuyện gia đình em phức tạp. Em chồng thấy em chẳng buồn chào hỏi, em như cái gai trong mắt họ. Chồng em thì tỏ ra chán chường, anh ấy đi nhậu nhiều hơn. Em cũng bắt đầu nhận ra lý do mẹ chồng bảo chồng em từ từ hãy đăng ký kết hôn.
Video đang HOT
Em bàn với chồng ra Hà Nội đi làm lại, anh đồng ý. Anh phán câu xanh rờn: “Thôi đi làm cũng được, ở nhà ăn bám cũng được tích sự gì đâu!”. Qua ngày hôm sau , em khăn gói ra Hà Nội. Chẳng ai hỏi han em đi đâu hay làm gì, chồng cũng kêu bận , chẳng ra tiễn…
Bầu 7 tháng thì chồng gọi điện cho em bảo ly dị. Mẹ chồng gọi em bảo: “Tao sắp cưới vợ mới cho thằng T, nó đang bầu cháu trai đích tôn của nhà tao. Mày khôn hồn thì đừng lôi cái thai ra mà níu kéo nó. Con vịt trời con mày đẻ mày tự nuôi. Mai con L về đây ở hẳn”.
Ở cái thế kỷ này vẫn có những gia đình ruồng bỏ cháu mình chỉ vì nó là con gái. Có những thằng hèn rũ bỏ 5 năm yêu thương tình nghĩa vợ chồng để chạy theo bồ quen vài tháng…
Em chỉ im lặng vì biết có về gào thét , đánh ghen, trách móc chồng phụ bạc, hay nói lý lẽ với nhà chồng thì cũng chỉ rước thêm tủi hổ. Thời điểm ấy , em từng nghĩ đến việc tự tử , mà mỗi lần nhìn hình con trên giấy siêu âm lại tự nhủ phải cố vì con. Em vứt sim và nhẫn cưới, quyết tâm bước ra khỏi cái nhà ấy.
Đúng là em không có nhà để về thật. Bố mẹ em ly dị từ lâu, mẹ em lên miền núi đi buôn rồi lấy chồng khác, ở hẳn trên ấy. Bố em cũng rước vợ mới về. Họ chẳng còn nhớ em là ai . Ngày cưới em chỉ có dì đại diện nhà gái. Sinh con, cũng dành được một ít vốn nhưng không đủ, em gọi điện nhờ dì cho em về ở. Nhà dì em cũng chẳng dư dả gì, lại đông con cái.
Tử cung cao , em phải sinh mổ nên tiền tiết kiệm cũng hết sạch. Con em được hơn 1 tháng rồi . Bạn bè cho vay lo bỉm tã cho con cũng chẳng còn nhiều. Không đưa được tiền cho dì đi chợ, em bắt đầu bị mấy đứa em hạnh họe, bảo em ăn nhờ ở đậu còn không biết điều. Nay đỉnh điểm, con em đi tiêm về nên quấy khóc. Chúng nó bảo ồn quá , đi làm về cũng không được nghỉ ngơi, chúng nó gom đồ của em rồi đuổi đi . Dì em chẳng có nhà.
Chẳng hiểu kiếp trước em ăn ở làm sao, kiếp này hẩm hiu quá các chị ạ. Con còn đỏ hỏn, trời thì mưa gió nó nỡ lòng nào.
Nhiều người nghẹn ngào, xót xa thay cho chị N khi đọc tâm sự trên và không ngờ ở thời hiện đại vẫn xảy ra chuyện trọng nam khinh nữ như vậy, đồng thời chửi bới nhà chồng cũ cô thậm tệ.
Trên thực tế thì chuyện phân biệt gái trai vẫn còn khá nhiều, không chỉ ở vùng quê mà cả các thành phố lớn.
Mới đây, nhạc công trọng nam khinh nữ ở Bình Dương đòi bóp chết con gái trong bụng vợ để rồi bị ngàn người dọa giết.
Phụ nữ dễ bị trầm cảm vì tư tưởng trọng nam khinh nữ của chồng và nhà trai.
Trái ngược với hoàn cảnh của N, chị N.N.M (quê Hải Dương, hiện sống và làm việc ở Hà Nội) từng khốn đốn vì mang thai con trai. Lý do vì chồng người Trung Quốc trọng nữ hơn nam.
Về chuyện này, chị M chia sẻ: “ Ng ười mong con gái k hông đ ược, ng ười lại hắt hủi. Con nào chẳng là con. Tôi hiểu hoàn cảnh của bạn vì tôi lấy c hồng T rung Quốc. Họ thích con gái hơn, nhưng tôi lại ch ửa con trai. Có lần đánh nhau v ới chồng, trong cơn nóng giận , c hồng suýt nữa cầm con dao rọc giấy đâm vào bụng tôi . Lúc đó tôi hoảng chỉ biết bò lùi lại ôm bụng r ồi khóc, cũng nghĩ đến cái chết, nhưng lại thương con mang nặng to ngần này rồi nên không được làm người. Thương con, tôi khóc rồi thay đổi suy nghĩ. Tôi làm đủ mọi cách, mọi việc để kiếm tiền cho đến lúc sinh con ra.
Tôi k hông q uan tâm người ngoài nói gì. Có một lần bạn của c hồng đến chơi vô tình nói câu: Chồng tôi thích con gái mà tôi lại bầu con trai. Tôi 3 máu 6 cơn như một con động kinh lao ngay từ tầng 3 x uống tầng 1 , đuổi nó ra khỏi nhà, cấm từ lần sau k hông được phép đến nhà tôi nữa. Tuy có c hồng nhưng cũng như k hông. Chắc tôi may mắn hơn bạn chút , đó là tôi làm đủ mọi việc để kiếm tiền đi đẻ. Tôi đẻ mổ cấp cứu hết 50 triệu đồng. Từ ngày con tôi sinh ra đ ược 3 tháng, tôi lo cho con tôi k hông thiếu cái gì, tất cả đều đồ đắt tiền . Tôi có gánh một khoản nợ khá l ớn, nhưng đ ổi lại nhà c hồng rồi cả c hồng suy nghĩ khác về tôi cũng như con trai tôi. Bé trộm vía , rất đẹp trai, ngoan ngoãn, giống bố. Nhà c hồng giờ họ giữ con mình, chiều con mình còn hơn cả mạng sống của họ “.
Bên cạnh đó, chị M khuyên nhủ N nên cố gắng làm việc để chăm lo cho gái thay vì than trời: “B ài học ở đây chỉ biết khuyên bạn là đừng than vãn ông trời bất công nữa . Ông trời k hông thể lắng nghe đ ược hết đâu. Thay vì ngồi trách móc, bạn thay đổi suy nghĩ, làm nhiều hơn nữa. Biết là vất vả nhưng cứ nhìn con, nghĩ đến con mà bất chấp.
Tôi chúc bạn sớm thoát khỏi cảnh hiện tại . Ông trời k hông cho ai tất cả, nhưng cũng sẵn sàng lấy đi tất cả của một người. Bạn đọc r ồi ngẫm và tỉnh táo lên nhé! “.
Theo mothegioi.vn
Đàn bà lấy chồng, ai rồi cũng đến lúc... chán!
Tủi thân, cô đơn và buồn chán là cảm xúc mà hầu hết người phụ nữ nào sau khi lấy chồng cũng sẽ phải trải qua.
Với nhiều người, lấy chồng như một công việc mà mỗi ngày cứ lặp đi lặp lại, không thể tránh khỏi những cảm xúc nhàm chán. Người ta nói xa thương, gần thường, càng gần gũi với chồng, càng thấy cuộc sống hôn nhân sao tẻ nhạt quá.
Vả lại đàn ông khi lấy vợ rồi thì còn nghĩ gì đến hâm nóng hôn nhân, nghĩ gì đến những bữa tiệc hẹn hò, cùng nhau đi chơi ăn uống. Nếu thời còn yêu, ngày nào cũng dắt tay nhau dạo phố, uống ly trà, ăn miếng bánh thì ngày nay, đa số đàn ông chọn bù khú với bạn bè thay vì về nhà ăn cơm với vợ.
Đàn ông nghĩ mỗi ngày đi làm về mệt mỏi, chỉ muốn đặt lưng xuống chiếc giường ấm áp đọc tờ báo, xem bộ phim. Mấy ai nghĩ chuyện cùng vợ đến những nơi như thế này, thế kia để hâm nóng tình yêu đôi lứa.
Hôn nhân chia làm ba giai đoạn: mặn nồng, lạnh nhạt và viên mãn. Những năm tháng đầu, cặp vợ chồng trẻ nào cũng hạnh phúc trong cuộc sống hôn nhân màu hồng. Nhưng rồi vài năm tiếp theo, tình cảm chuyển sang hướng có phần nhạt hơn, mấp mé ngưỡng "nghĩa" nhiều hơn là "tình".
Đây là giai đoạn người phụ nữ phải chịu nhiều cảm xúc tổn thương nhất. Việc gì cũng đến tay, không còn được chồng cưng chiều, cung phụng như xưa. Đổi lại, họ phải nai lưng ra chăm sóc chồng con cho đúng bổn phận. Thế nên nhiều người phụ nữ thường than rằng chồng không hiểu và chưa bao giờ lắng nghe cảm xúc của mình.
Họ đâm ra chán chồng, chán luôn cuộc sống hôn nhân. Họ bắt đầu nhớ về những điều tươi đẹp trong quá khứ và mẫu hình lý tưởng về người đàn ông ở hiện tại và tương lai. Ở giai đoạn này phụ nữ bắt đầu nhận ra những lời hứa của đàn ông chẳng đáng tin. Những mộng mị của họ cũng sụp đổ trước mắt và cảm thấy vô cùng thất vọng về cuộc hôn nhân của mình.
Làm vợ là nghề làm dâu trăm họ. Ở bên ngoài phải ăn nói khôn khéo giữ thể diện cho chồng. Chồng nói một không dám cãi hai, khi nói phải ngó trước dòm sau để không bị bắt bẽ làm xấu mặt chồng. Còn ở nhà phải công dung ngôn hạnh, nấu ăn ngon, dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ.
Phụ nữ ở độ tuổi đôi mươi khóc vì dang dở mối tình đầu hoặc một chuyện vớ vẩn nào đó. Họ khóc cho chuyện công việc không như mong muốn. Khóc cho những lần tủi thân khi bị bạn bè bỏ rơi. Ở độ tuổi này, tâm hồn họ khá nhạy cảm, chỉ cần nhìn một chiếc lá rơi trong khung cảnh u buồn cũng khiến họ nước mắt lưng tròng.
Còn phụ nữ lấy chồng, họ cũng rất dễ khóc. Nhưng nỗi buồn của họ lại gói gọn trong hai tiếng gia đình. Họ chỉ khóc khi chồng phản bội, khóc khi con chẳng nghe lời. Nếu sống chung với mẹ chồng thì khóc vì bị đối xử tệ bạc, không được tôn trọng. Bởi vậy đàn bà lấy chồng, ai rồi cũng khóc. Chẳng qua là khóc ít hay nhiều mà thôi.
Trong tình yêu, xét đến cuối cùng, thứ đàn bà cần trong một mối quan hệ là sự an toàn, là hạnh phúc. Nếu một người đàn ông không thể làm được điều đó thì cũng chẳng có lý do gì bắt đàn bà phải ở bên cạnh. Dù là trong tình yêu hay hôn nhân, nếu khiến người phụ nữ của mình quá cô đơn, không sớm thì muộn, đàn bà cũng sẽ ra đi cho dù tình cảm còn rất nhiều.
Đàn ông trong hôn nhân luôn nghĩ rằng, mình chỉ cần ra ngoài kiếm tiền, mọi việc trong gia đình vợ phải là người lo tất cả. Mỗi tháng về nhà đưa cho vợ một ít tiền là tròn bổn phận làm chồng. Trong hôn nhân, tiền bạc vô cùng quan trọng, thế nhưng chúng chưa bao giờ sánh được bằng sự quan tâm, yêu thương và sẻ chia nhau.
Phụ nữ kết hôn thực ra không cần gì nhiều. Họ chẳng cần nhà lầu xe hơi, chẳng cần nhiều tiền đến mức không biết tiêu gì. Họ có thể chấp nhận tất cả khó khăn, vất vả, hy sinh tự do, nhan sắc chỉ với điều kiện đơn giản lắm, đó là được chồng quan tâm, thấu hiểu.
Đàn ông, đừng lấy lý do bận rộn hay áp lực cơm áo gạo tiền mà biện minh cho sự vô tâm, cho việc thay lòng đổi dạ của mình. Làm gì có ai bận rộn đến mức, cả ngày không thể bỏ ra chút thời gian yêu thương, chăm sóc cho vợ. Người ta nói, không có người đàn ông vô tâm, chỉ là tâm anh ta không đặt vào bạn mà thôi. Đàn ông thật tâm sẽ có cách, đàn ông hết tình chỉ viện lý do.
Theo phunutoday.vn
Lý do đàn bà khôn không bao giờ quá 'siêng năng' Vì sao có những người vợ làm việc cả ngày, phục vụ chồng con đủ đầy chu đáo, nhưng họ vẫn không được tôn trọng? Và vì sao đàn bà khôn không bao giờ quá "siêng năng" nhưng vẫn hạnh phúc? Một người vợ "lười" sẽ được chồng cưng chiều hơn Một người vợ siêng năng luôn ưu tiên hết thời gian của...