Thiếu nữ khủng hoảng vì phá thai 5 lần trong 2 năm
Thắp một nén hương “ảo” lên 5 “ngôi mộ ảo” của một “nghĩa trang ảo”, nước mắt lăn dài trên đôi má nhợt nhạt, không thần sắc của cô gái 19 tuổi.
Lẫn lộn “tình dục là tình yêu”, lần nào rung động, cô gái cũng vội vã trao thân, hy vọng níu giữ được người mình yêu. Kết quả, cô phá thai liên tục, thân xác bạc nhược, tâm thần khủng hoảng.
Thuốc tránh thai trong cặp sách
Tôi sinh ra đã không biết mặt bố. Trong vài cơn say, mẹ tôi Quyên thường nguyền rủa người đàn ông đã lừa dối, khiến mẹ mang thai rồi ôm cả tiền bạc của mẹ bỏ đi. Mẹ ghét lây cả tôi, nên chỉ nuôi tôi lớn, nhưng không hề gần gũi, quan tâm.
Mẹ tôi hận đàn ông, nhưng lại không thể thiếu được đàn ông. Bà có rất nhiều bạn tình, người nào cũng yêu một cách đắm đuối, thắm thiết. Nhưng chỉ được một thời gian ngắn là họ lại bỏ đi. Mỗi lần như vậy, mẹ tôi lại uống rượu say mềm, khóc lóc, nguyền rủa đàn ông, trách giận cuộc đời. Bà nhồi nhét vào đầu tôi rằng, đàn ông chỉ cần thân xác trẻ đẹp của phụ nữ, nếu già nua, sập sệ là họ sẽ bỏ đi.
Mẹ tôi hận đàn ông, nhưng lại không thể thiếu được đàn ông. Bà có rất nhiều bạn tình, người nào cũng yêu một cách đắm đuối, thắm thiết. (ảnh minh họa)
Tôi học khá tốt nếu như tôi không xinh đẹp. Tôi thừa hưởng nhan sắc của mẹ, 13 tuổi tôi đã cao 1m60, chân dài tít tắp, da trắng và mắt đen buồn. Lên đến lớp 9 thì tôi đã thực sự phổng phao, đầy đủ các đường cong quyến rũ. Không chỉ bạn cùng lớp, các anh chàng cấp 3 trường bên cạnh mà đám trai trong phố cũng suốt ngày lượn lờ ở quán nước chè trước cửa nhà tôi, hy vọng được tôi “lườm” một cái.
Mẹ vừa bận chuyện kinh doanh, vừa lo hẹn hò hết người đàn ông này, đến chàng trai khác nên ít có thời gian quan tâm đến tôi. Vì thế, tôi hoàn toàn rảnh rang để đi theo tiếng gọi tình yêu. Trong đám “fan” hâm mộ, có Hùng – một anh chàng con chủ xưởng sửa xe máy đầu phố. Anh ta luôn tặng tôi những món quà đắt tiền, đưa tôi đi chơi đến nhiều nơi sang trọng. Vì thế, trong một lần đi chơi, tôi đã trao thân cho anh ta để “chứng minh” tình yêu. Khi đó, tôi 16 tuổi. Tôi tuy còn ngây ngô nhưng cũng đã được học về nguy cơ mang thai và bệnh tật.
Video đang HOT
Tuy nhiên, Hùng cũng thuyết phục rằng, tôi còn trinh tiết, anh ta là trai ngoan nên không thể có bệnh tật gì. Hơn nữa, chỉ quan hệ lần đầu thì không có thai. Lần thứ hai quan hệ với nhau chớp nhoáng trong nhà vệ sinh, nên Hùng lại viện cớ “không kịp đi mua bao” và giãi bày với tôi rằng “tại em đẹp quá anh không kiềm chế được”. Nhưng chỉ hai tháng sau đó, tôi nôn ọe, mang thai. Nghe tôi thông báo, Hùng chỉ khẽ nhăn mặt, rồi bảo tôi lên xe, chở ngay đến phòng khám tư phá thai.
Chỉ kiêng được hơn 1 tuần, tôi và Hùng lại lao vào nhau. Tôi nghĩ rằng vừa phá thai thì không thể “dính” ngay được nên “vô tư” quan hệ mà không bảo vệ. Nhưng gần như “ngay lập tức”, tôi lại dính bầu lần 2, sau lần trước đúng một tháng.
Không biết vì chán hay vì quá sợ hãi với việc “mắn như gà” của tôi mà bỗng nhiên, Hùng chuyển vào Nam kinh doanh. Tôi bắt đầu nếm trải cảm giác nhục nhã khi đi phá thai một mình.
Ngay vài tháng sau đó, trong nỗi cô đơn, thất vọng, tôi lại cặp ngay với Bình. Cũng chỉ sau 3 lần hẹn hò, tôi đã đồng ý đi nhà nghỉ với anh ta. Tôi chỉ muốn khoe với anh ta rằng tôi rất đẹp, rất quyến rũ. Lần này, tôi học được chút kinh nghiệm nên sau mỗi lần quan hệ, tôi dùng thuốc tránh thai khẩn cấp. Nhưng tuần nào cũng gặp nhau 3-4 lần, tôi uống thuốc tránh thai khẩn cấp, không xuể. Vì thế, tôi lại bị dính bầu. Lại đi phá. Lần thứ ba trong năm 2011.
Lời hối hận muộn màng
Nhưng sau đó, tôi vẫn không thuyết phục được người yêu dùng bao cao su. Anh ta cho rằng “đi bao mất sướng”. Vì thế, tôi đành chuyển sang uống thuốc tránh thai hàng ngày. Tuy nhiên, thuốc tránh thai giấu trong cặp sách, nhưng lại uống buổi tối nên tôi không nhớ uống thuốc đúng giờ. Một vỉ 21 viên thì tôi chỉ uống được 13-15 viên. Thế là chả mấy chốc, tôi lại dính bầu.
Tôi trở về cuộc sống, dù gầy guộc, xanh xao nhưng vẫn xinh đẹp. Và tôi chẳng còn tin đàn ông, cũng chẳng tin vào tình yêu. (ảnh minh họa)
Phá thai quá nhiều lần, tôi thực sự hoảng sợ nên năn nỉ Bình cưới tôi. Bình đang học lớp 12, nên anh ấy đã bảo tôi chờ anh ấy thi tốt nghiệp, rồi thi Đại học xong rồi bàn với cha mẹ. Tôi tin tưởng anh ta nên yên tâm chờ. Tôi nịt bụng, để giấu bạn bè và mẹ, tiếp tục di học như thường.
Nhưng đến khi cái thai được 6 tháng, Bình thi Đại học xong thì biến mất. Tôi tìm đến nhà thì được biết, Bình đã đi du học. Tôi thực sự hoảng loạn. Tôi không muốn như mẹ tôi, sinh con một mình, sống cả đời trong nỗi hận. Tra trên mạng, tôi biết được cách phá thai bằng thuốc. Mẹ tôi đi công tác 1 tuần, vì thế, tôi tự mua thuốc phá thai, thuốc giảm đau và ít đồ dùng cá nhân, tự giam mình trong phòng để phá thai.
Sau khi uống thuốc, tôi chết lặng một ngày để chờ đợi cái khoảng khắc “vượt cạn”. Trong khi đó, đứa con vẫn đạp từng hồi vào bụng tôi. Tôi nghe rõ cả tiếng nó nấc. Cho đến chết, chắc chắn tôi cũng sẽ không quên được nỗi sợ hãi cùng cực ở thời khắc đứa trẻ ra khỏi tôi. Nó là một đứa trẻ, nguyên vẹn và hồng hào. Nó vẫn còn sống. Ngón tay của nó động đậy và chạm vào tay tôi, như xin được sống. Trong khoảng khắc ấy, tôi đã ôm chặt nó vào khăn tắm, vừa khóc, vừa rên rỉ rằng: “Nếu con sống, mẹ sẽ nhất định dành cả đời nuôi con, dù khổ cực đến mức nào”. Nhưng rồi nó cũng bỏ ra đi. Tôi ôm nó đến khi lạnh ngắt. Năm 2012, tôi phá thai 2 lần, với một ký ức kinh hoàng.
Tôi trở về cuộc sống, dù gầy guộc, xanh xao nhưng vẫn xinh đẹp. Và tôi chẳng còn tin đàn ông, cũng chẳng tin vào tình yêu. Nhưng cũng như mẹ, tôi không thể sống mà không có sự tán tụng và săn đón của đàn ông. Tôi tiếp tục lao vào các cuộc chinh phục. Lần nào đích đến cũng là nhà nghỉ. Trong một cơn say, tôi không kịp phòng vệ nên lại dính bầu. Bác sĩ phá thai cho tôi, nhìn tôi với cặp mắt kinh hãi. Bà ấy nói rằng, dạ con của tôi đã mỏng dính, tôi cũng bị viêm lộ tuyến cổ tử cung do nạo hút thai nhiều lần. Nếu tôi không biết yêu thương và bảo vệ mình, tôi sẽ không thể có con nữa.
Nhưng tôi lại không sợ, tôi cảm thấy mình đáng phải nhận quả báo vì những đứa con mà tôi đã bỏ đi. Ngón tay tôi, sau ngày chạm vào bàn tay bé xíu ấy, vẫn còn cảm thấy đau rát.
Tôi đã vào một nghĩa trang ảo, lập phần mộ cho 5 đứa con của tôi- những đứa con mà tôi không thể kể với ai, không thể tự hào, càng không thể yêu thương. Hàng ngày tôi vào đó thắp hương, mua quà, tặng các con quần áo, bánh kẹo “ảo”. Tôi không mong các con tha thứ vì chính tôi cũng không thể tha thứ cho chính mình.
Theo VNE
Cho vợ uống thuốc ngủ để đi với bồ
Câu chuyện của tôi hoàn toàn có thật, đó là nỗi đau mà có lẽ cả đời này tôi cũng không thể nào quên được.
Đến giờ, khi tôi và anh đã đường ai nấy đi, nhưng tôi vẫn cảm thấy đau đớn vô cùng và xót thương cho số phận mình. Thật ra, tôi không thể ngờ chồng lại dùng thủ đoạn với cả người vợ mà mình chung chăn chung gối.
Lấy nhau hai năm thì chồng tôi giở thói trăng hoa. Vì nhiều lần bị tôi phát hiện tin nhắn điện thoại mùi mẫn nên chồng sợ lắm, nói tôi tha thứ. Thật ra, anh ta lấy tôi cũng một phần vì tham của cải. Tôi biết anh ta cũng có ý tham giàu nhưng vì quá yêu nên đành chấp nhận, biết là có thể sẽ khổ nhưng hy vọng, khi đã làm chồng, làm vợ thì mọi thứ sẽ khác.
Lấy nhau hai năm thì chồng tôi dở thói trăng hoa. Vì nhiều lần bị tôi phát hiện tin nhắn điệnt thoại mùi mẫn nên chồng sợ lắm, nói tôi tha thứ. (ảnh minh họa)
Nào ngờ, cuộc sống chỉ vui vẻ mặn nồng được hai năm thì anh tính chuyện trai gái, ngoại tình. Tôi đã nhiều lần nín nhịn vì nghĩ thương đứa con nhỏ mới ra đời, nhưng anh cứ chứng nào tật ấy. Xin tha thứ một lần, được tôi chấp nhận một lần rồi thì lần sau anh lại &'ngựa quen đường cũ'. Tôi nói, nếu anh còn ngoại tình, tôi sẽ mách với bố mẹ và vì anh rất sợ bố mẹ vợ thu hồi vốn làm ăn này nọ nên đã nhịn, xin tôi tha thứ tiếp những lần sau.
Sau đó nhiều lần, anh đã dùng mưu kế hèn hạ của mình để tính hại tôi, để tôi không phát hiện ra anh ngoại tình. Anh mỗi tối đều pha nước cho tôi uống nhưng lại cho tôi thuốc ngủ vào để tôi ngủ say. Thảo nào, mỗi tối, khi ăn cơm xong tôi thường buồn ngủ vô cùng, lên giường là ngủ luôn không biết trời đất gì. Rồi sáng tỉnh dậy, người còn ê ẩm và mệt mỏi nhưng vẫn phải đi làm.
Ban đầu tôi không biết cứ nghĩ là do mình làm việc mệt mỏi nên phải ngủ sớm. Nào ngờ tối nào tôi cũng thấy bị mê mệt. Tôi cảm thấy như có ai bỏ thuốc cho mình uống. Và dần dần tôi nghĩ hành động pha nước cho tôi uống mỗi tối của chồng có chút lạ lùng. Tôi nghi ngờ và có lần, tôi cố tình giả uống, rồi giả nằm ngủ. Đêm ấy, tôi thấy chồng nằm bên cạnh mình một lúc rồi lẻn ra ngoài, tầm 12h - 1h đêm mới về. Tôi thử nghiệm nhiều đêm như vậy và tôi phát hiện ra, chồng đã cho tôi uống thuốc ngủ.
Tôi viết đơn ly dị, nói chuyện thẳng thắn với gia đình. Bố mẹ tôi cũng cho anh ra rìa, can tội cặp bồ và làm hại con gái họ. (Ảnh minh họa)
Sau sự việc ấy, tôi cảm thấy ghê rợn chồng, tôi thấy chán nản, mệt mỏi và cảnh giác với chính người chồng ở bên cạnh mình. Tôi không thể ngờ anh lại tàn nhẫn đến vậy, tại sao anh lại có thể dùng cách ấy để trốn đi ra ngoài với bồ, ân ái với bồ. Đó là người chồng tàn nhẫn, ích kỉ và vô liêm sỉ.
Sau những ngày tháng ấy, tôi quyết định nói chuyện với chồng. Anh thừa nhận hành vi bỉ ổi của mình, còn tôi nước mắt lưng tròng. Tôi cảm thấy đó là người đàn ông bỉ ổi nhất mà tôi từng gặp. Người dám nhẫn tâm làm hại vợ và mẹ của đứa con gái mà anh chính là cha đẻ.
Tôi viết đơn ly dị, nói chuyện thẳng thắn với gia đình. Bố mẹ tôi cũng cho anh ra rìa, can tội cặp bồ và làm hại con gái họ. Tôi không hối tiếc gì người đàn ông như vậy, chỉ có điều cảm thấy bản thân mình thật đã sai lầm khi lấy người chồng như vậy. Nếu được lựa chọn lại, tôi thà là chọn người yêu mình còn hơn lấy người mình yêu và chịu khổ thế này.
Theo VNE
Phá thai để lấy chồng giàu Bất cứ người phụ nữ nào cũng mong muốn có một mái ấm, có một cuộc sống sung túc, một gia đình giàu sang để sau này con cái đỡ khổ. Bản thân tôi cũng là phụ nữ, tôi cũng khát khao lấy người chồng giàu có, có nhà cửa đàng hoàng. Tôi sợ cảnh đi thuê nhà trọ, sợ cảnh phải lầm...