Thêm một lần tôi là kẻ đến sau
Hai lần liên tiếp tôi đánh mất em, hai lần liên tiếp tôi trở thành kẻ đến sau. Vậy là thêm một lần nữa tôi lại trở thành người đến sau.
Tôi không ngờ hai lần liền mình đều là kẻ đến sau (Ảnh minh họa)
Tôi ngậm ngùi rời xa em, tự trách mình đã quá vô tâm nên mới khiến em vụt khỏi tầm tay với. Không những một, mà là hai lần tôi đã tới muộn để rồi bị lỡ mất chuyến tàu của tình yêu. Giá mà dạo đó tôi chịu quan tâm đến em thêm một chút nữa thôi thì có lẽ đã không phải nếm trải cái cảm giác cay đắng giống như lúc này.
Lần thứ nhất, tôi quen và có tình cảm với em sau khi em đã yêu người con trai đó. “Âu cũng là số phận” – tôi tự nhủ với lòng mình như thế và chấp nhận thân phận của một kẻ đến sau. Tôi rút lui để người con gái tôi yêu được hạnh phúc, không muốn chỉ vì sự có mặt của “kẻ vô duyên” là tôi mà cuộc tình của em gặp bất kỳ một sóng gió nào. Hơn nữa, tôi cũng sợ sẽ không thể ghìm nổi lòng mình nếu như cứ ngày ngày tiếp xúc, ngày ngày liên lạc với em.
Tôi vốn là người ưa thích sự thật, cho dù sự thật đó có phũ phàng đến mức nào, bởi thế nên ngày đó tôi vẫn thầm cảm ơn em đã thẳng thắn. Ngày ấy người con gái tôi yêu nói rằng: “Em đã có người yêu rồi” ngay sau khi tôi bày tỏ tình cảm. Tôi buồn lắm, nhưng cũng đành tự nhủ lòng mình chấp nhận hiện thực cay đắng. Tôi đổ lỗi cho số phận, bởi chính số phận đã thiên vị cho người đó gặp em trước và sắp xếp cho tôi là kẻ đến sau. Tôi buông tay em, nuối tiếc thật nhiều nhưng chẳng hề có điều gì để trách cứ.
Video đang HOT
Tôi vẫn yêu em, nhưng cũng chỉ dám đứng nhìn từ xa mà không dám lại gần bởi sợ rằng sự hiện diện của mình sẽ làm ảnh hưởng tới cuộc tình yên ổn ấy. Ban đầu là do không muốn làm phiền em, còn về sau thì tôi đã thực sự sai khi để guồng quay hối hả của cuộc sống chiếm trọn lấy thời gian của mình. Trong một vài cuộc gặp gỡ ngắn ngủi, tôi thấy em cười và những tưởng rằng em vẫn đang hạnh phúc. Tôi ngốc nghếch tin rằng cuộc sống bận rộn, và công việc đầu tắt mặt tối sẽ giúp tôi dễ quên em hơn. Có ai ngờ, trong khoảng thời gian đó em đã chia tay mối tình đầu.
Tuy không bao giờ mong tình đầu của em đổ vỡ, thế nhưng ước gì ngày đó tôi nói với em rằng: “Hãy cho anh cơ hội nếu một lúc nào đó có thể”. Giá mà tôi quan tâm đến em nhiều hơn, không khờ khạo sợ rằng sự quan tâm của mình sẽ khiến em gặp phiền phức. Giá mà ngay từ lần đầu tiên tôi đã chịu khó tìm hiểu để biết rằng cuộc tình mong manh của em đang có nhiều bất ổn. Nếu như vậy tôi sẽ có thể ở bên cạnh những lúc em cần và làm chỗ dựa cho em những khi em cảm thấy yếu đuối. Lần thứ hai mất em, tôi tự hỏi không biết do tôi thật thà, hay là bởi tôi đã quá ngu ngốc?!
Sao em không cho tôi một cơ hội? (Ảnh minh họa)
Lần đầu tiên có thể đổ cho số phận, còn lần thứ hai đến trễ thì nhất định chỉ là lầm lỗi của riêng bản thân tôi. Đôi khi chỉ một chút mở lòng hay một lời tâm sự sẽ giảm đi bao nhiêu nỗi xót xa. Đôi khi muộn đôi chút trong một cuộc tình sẽ khiến cuộc sống của chúng ta thay đổi. Đôi khi chỉ cần muộn năm phút trong một chuyến tàu ta sẽ phí hoài cả một chuyến đi. Tôi đã lo lắng, đã suy nghĩ và sợ hãi quá nhiều để rồi cuối cùng một lần nữa trở thành người đến muộn.
Giá như lúc này có một phép màu cho thời gian quay trở lại để tôi sửa chữa tất cả lỗi lầm thì hay biết mấy. Tôi sẽ chờ và quan trọng hơn là sẽ tới sớm để chờ đợi cơ hội bắt kịp chuyến tàu tình yêu của em dành cho mình. Nhưng thôi, thực tế thì không bao giờ có thể thay đổi được, mà cái thực tế phũ phàng lúc này lại chỉ cho tôi biết rằng lần thứ hai tôi đã trở thành kẻ đến sau. Có thể người khác sẽ cảm thấy hơi đạo đức giả, nhưng thực lòng mình tôi vẫn luôn cầu chúc cho cuộc sống của người con gái tôi yêu thương luôn được hạnh phúc. Còn tôi, thế là thêm một lần nữa tôi lại xa em…
Theo VNE
Đến trước rồi bỗng thành kẻ thứ 3
Sau bốn năm yêu nhau, tôi thì trắng tay, còn cô ấy đã có với anh một đứa con.
Tôi thât sư đang rôi bời vì biêt đo la con đương tôi lôi ma vân cư bươc tơi. Tôi va anh yêu nhau hơn bốn năm với nhiều song gió. Những khi tôi tương chưng se không thê bên nhau nưa thi anh lai quay vê, mang cho tôi bao nhiêu sư thât đau long. Chung tôi yêu nhau dươi sư câm can cua hai gia đinh, nhât la gia đinh anh, rât quyêt liêt. Cũng có nhiêu lân chung tôi thư xa nhau nhưng cuối cùng vẫn dính vao nhau. Đa co luc, tôi suy nghi nêu không cho yêu thi tôi đanh bo gia đinh tôi theo anh.
Thê nhưng sô phân va cuôc đơi đua giơn vơi tinh yêu cua chung tôi. Cach đây một năm, anh đa găp một song gio lớn trong cuôc đơi. Vì ham chơi nên anh nơ nần chông chât. Luc đo, anh đa bo tôi đê trôn chạy vi tôi biêt anh không muôn tôi lo lăng. Ba tuân anh mât tich, tôi kiêm tim moi cach liên lac vơi anh nhưng hoan toan vô vong. Hâu như đêm nao cung ngâp tran trong nươc mắt.
Co môt ngươi đan ông đên bên tôi. Co le luc đo vi qua hân anh, hêt lân nay tơi lân khac, anh đẩy tôi ra xa... hay vi thiêu văng tinh cam ma tôi đa nga vao ban tay cua ngươi kia. Rồi khi anh quay vê liên lac vơi tôi, tôi rôi bơi lăm va đa dôi ngươi kia đi găp anh mấy lân. Nhưng lân nao cung chi một câu: "Anh say rồi, hôm khac găp nha". Thế là tôi đã rời xa người kia, bỏ công việc về quê và trốn anh. Luc tôi ơ quê anh tim moi cach găp tôi nhưng tôi lại ne tránh.
Thơi gian sau tôi quay lai thanh phô. Anh cung thinh thoang ghe thăm tôi. Cach đây khoang hơn hai thang, anh nói muốn quay vê bên tôi nhưng cung la luc tôi biêt đươc qua nhiêu sư thât. Ngay đâu tiên anh quay vê, tôi gọi cho anh vao buôi trưa thì co một cô gai nhân la vơ anh va noi răng mơi sinh em be đươc mây ngay. Cô ấy còn bảo tôi đưng lam phiên chồng cô nưa. Tôi cô găng găng hoi anh nhưng anh khăng đinh la không nên tôi lại tin và yêu anh.
Chung tôi bên nhau như la đê bu đăp cho khoang thơi gian thiêu văng nhau. Anh bảo chung ta không thê ơ bên nhau mai mãi nhưng anh không quên đươc em nên chung ta hãy bên nhau đên khi nao co thê nha. Tôi cư nghi thơi gian va ông trơi se cho tôi nhiêu hơn chư. Nhưng cuôc sông thât trơ trêu, sau nhiều lần gặng hỏi, anh mới chịu nói cho tôi sự thật.
Anh kể: Cach đây mấy năm, luc anh bi giang hô đuôi đoi nơ, anh đa trôn đi Lâm Đông. Khi quay vê tim thi thây tôi bên ngươi ta nên anh đa đến ở nhà chị và gặp người con gái đó. Người đó đưa anh về quê trốn nợ hai tuần. Hồi đó, ngày nào anh cũng say xỉn. Ba mẹ anh đưa ra điều kiện nếu anh về quê lấy vợ thì sẽ lo tiền cho anh trả nợ. Và anh đã đồng ý. Sau khi trả nợ và quay về thành phố, anh tìm tôi nhưng oái oăm thay, 6 tháng sau, người con gái đã cưu mang anh thông báo có thai.
Khi nghe anh kể sự thật, tôi thấy mình có lỗi vô cùng vì đã không cùng anh vượt qua lúc khó khăn. Giờ đây, người con gái ấy sắp về thành phố để chung sống cùng anh. Tôi noi tôi se lam tinh nhân cua anh suôt đơi. Nhưng anh bảo giữa một bên là tình yêu, hy vọng với một bên là trách nhiệm gia đình, anh khó xử quá. Anh không yêu người đó và cũng không thể xa tôi.
Trước giờ anh giấu tôi mọi chuyện vì sợ rằng khi tôi biết sự thật, tôi sẽ xa anh. Và thế là, tôi đang từng ngày bước chân vào con đường của kẻ thứ ba. Tôi không biết cả hai sẽ đi được bao lâu nữa. Tôi có đủ độ lượng để nén sự ghen tuông của đàn bà và bên anh không.
Tôi biết bài này không phải để ca cẩm hay than trách số phận. Tôi mong nhận được sự đồng cảm và những câu nói an ủi, lời khuyên để tôi đi tiếp. Tôi là người đến trước mà cuối cùng lại là đi sau. Thật sự quá đau khổ!
Theo VNE
Gọi em là kẻ đến sau Gọi em là người đến sau thôi nhé bởi dù em biết anh đã có người yêu nhưng em vẫn dám yêu. Gọi em là người đến sau thôi nhé bởi dù em biết anh đã có người yêu nhưng em vẫn dám yêu, vẫn dám thổ lộ tình cảm của mình với anh.Nhưng em không phải là người thứ ba, cũng không...