Thế này có phải là bằng chứng chồng tôi đang “cặp bồ”?
Đợi mãi vẫn không thấy anh về, 9h30 tôi lên công ty anh thì thấy anh và 1 nhân viên nữ của công ty đang đứng chuyện trò có vẻ khá thân mật.
ảnh minh họa
Tôi năm nay 29 tuổi, chồng tôi 33. Chúng tôi đã cưới nhau được 6 năm, trên cơ sở tình yêu rất thắm thiết, gắn bó. Sau 2 năm, tôi sinh cháu trai đầu lòng, ngoan ngoãn, khoẻ mạnh.
Về kinh tế, gia đình chúng tôi cũng khá ổn. Chồng tôi là 1 người chăm chỉ, chí thú làm ăn, không cờ bạc, trai gái, chỉ có rượu là uống hơi nhiều mỗi khi phải tiếp khách hay bạn bè gặp gỡ. Đôi khi về nhà cũng lâng lâng vì say rượu, nhưng chỉ lên giường đi ngủ, chứ không lè nhè gì. Còn tôi, là một phụ nữ bình thường, có công việc ổn định, biết chăm lo, thu vén cho gia đình, tính đơn giản, không chơi bời, sắm sửa gì cho bản thân.
Nói chung, gia đình tôi sống khá hạnh phúc, hòa thuận, vợ chồng thương yêu nhau, trước khi xảy ra một chuyện cách đây hơn 1 tháng.
Hôm đó là sinh nhật chồng tôi. Thường thường thì năm nào chồng tôi cũng tổ chức liên hoan với mấy anh em trong công ty (công ty tư nhân chỉ có khoảng 10 người, chồng tôi là phó giám đốc) từ trưa đến tối. Tôi đã hẹn anh 6h tối phải có mặt ở nhà, ăn cơm với gia đình vì ban ngày anh đã dành thời gian cho đồng nghiệp rồi và cũng vì tôi đã mua các thứ chuẩn bị bữa ăn tối kỷ niệm sinh nhật chồng.
Tôi gọi điện mấy lần, anh cứ bảo: sắp về rồi. Nhưng đến gần 7h anh vẫn chưa về (công ty chồng tôi cách nhà tôi có 1 km thôi). Tôi giận và có nói: “Thế thì anh ở đấy luôn đi, đừng về nữa”. Chồng tôi ở lại thật, hát karaoke ngay bên cạnh văn phòng công ty.
Đến 9h mọi người ra về (tôi có gọi điện cho 1 anh quen và biết được như vậy). Đợi mãi vẫn không thấy anh về, 9h30 tôi lên công ty anh thì thấy anh và 1 nhân viên nữ của công ty đang đứng chuyện trò có vẻ khá thân mật (Xin nói thêm là cô này bằng tuổi tôi, chưa có gia đình, hình thức trung bình, tính tình lại “hâm hâm” – như chồng tôi vẫn nói chuyện ở nhà).
Video đang HOT
Tôi đang trong lúc giận chồng liền vào thẳng trong phòng (cửa phòng vẫn mở), không nói không rằng gì cả. Cô kia liền xách túi về luôn. Tôi thì hỏi chồng tôi: “Thế này là thế nào?”. Chồng tôi – lúc đó có vẻ đã uống rất nhiều – tỏ ra rất tức giận, bảo tôi đi về đi, rồi tắt điện hành lang, đóng sầm cửa lại (tôi suy diễn rằng: anh đang nói chuyện vui vẻ với cô gái kia thì tôi đến phá đám họ). Tôi chua chát, hẫng hụt ra về.
Sau đó, trong sự tức giận, tôi gọi điện cho anh, chúng tôi đã có những lời nói không kiểm soát được, đã nói nặng lời, thậm chí xúc phạm nhau. Tôi đau lòng vô cùng vì tôi và chồng tôi chưa bao giờ nói với nhau như vậy.
Sau đó, chồng tôi không về nhà (đây là lần đầu tiên anh đi qua đêm) và liên tục từ 12h kém 15 đến gần 1 giờ sáng, gọi điện cho cô gái kia 15 cuộc điện thoại – tương đương khoảng 50 phút. Mấy hôm sau, tôi có hỏi anh: sao lại gọi cho cô ta nhiều vậy? Thì anh trả lời là: Say rượu, không biết gì và đêm hôm đó anh ngủ trên xe ô tô của công ty chứ không đi đâu cả.
Hôm sau, anh đi công tác Hà Nội và đến khoảng tầm 7h tối lại gọi cho cô ấy 4 cuộc – khoảng 20 phút nữa (vì tôi có nhờ bạn thân làm ở tổng đài lấy hộ chi tiết điện thoại nên biết được như vậy, mang về cho anh xem, anh cũng phải công nhận). Tối đó, 11h 30 anh mới về nhà và lại tiếp tục nhắn tin cho cô ấy.
Mấy hôm sau chúng tôi làm lành và anh nói rằng không có gì. Cách đây mấy hôm, sau khi đi công tác về, anh lại tiếp tục gọi cho cô ấy lúc 11h30. Và chúng tôi lại cãi nhau, anh giải thích là gọi vì công việc.
Tôi luôn muốn tin rằng chồng mình không có tính trăng hoa. Bản thân anh cũng luôn nói với tôi là: “Nếu không thích nhau nữa thì nói thẳng ra rồi giải phóng cho nhau chứ anh không bao giờ thích lằng nhằng”.
Tôi đang rất chán nản, không biết phải làm gì vào lúc này. Chồng tôi xử sự như vậy là như thế nào? Anh luôn miệng bảo: anh chẳng làm gì sai cả, còn em muốn nghĩ thế nào thì nghĩ. Tôi mong những lời khuyên chân thành nhất.
Cảm ơn tất cả mọi người đã đọc và chia sẻ với tôi.
Theo Afamily
Đi đi anh, mình chia tay rồi mà!
Em không muốn anh vì cuộc tình này mà mãi chìm đắm trong đau khổ. Điều đó đâu có ích gì phải không anh.
Gặp nhau giữa dòng người đông đúc khi chiếc xe của em đột nhiên hỏng giữa đường. Anh không thể làm ngơ dù ánh mắt của anh nói lên sự bối rối và lo lắng. Tạt vào lề đường, anh nói cô ấy đứng đội anh một chút và chạy tới giúp em. Cô ấy không hoài nghi vì nghĩ rằng anh đang giúp một người đi đường. Hành động của anh khiến cô ấy thêm tự hào về bạn trai mình. Nhưng nếu biết, em và anh không phải người đi đường mà là tình cũ, chắc hẳn cô ấy buồn lắm phải không anh? Đó là lí do mà anh sợ phải dừng lại giúp em.
Sau khi chia tay, mọi người nói em cần phải quên anh nhanh chóng vì anh không xứng đáng với tình yêu đó. Anh không đau khổ nhiều như em và anh có người mới khi mà em vẫn còn chưa dứt nỗi đau tình cũ. Mọi người nói rằng anh quên quá nhanh. Nhưng em không nghĩ vậy. Trong tình yêu, việc người đó có xứng đáng với mình hay không chỉ chính mình mới biết. Đôi khi nhìn một cặp xứng đôi vừa lứa, mọi người có thể cho rằng họ cân xứng. Song hạnh phúc hay không, yêu nhiều tới đâu chỉ hai người họ cảm nhận. Vì thế em không muốn nhìn vào biểu hiện bên ngoài của anh để đánh giá anh.
Em là người đã từng yêu anh, đã từng cùng anh trải qua mọi cảm xúc trong cuộc sống nên em biết rõ anh có xứng đáng để em yêu hay không. Người ta chia tay đâu có nghĩa là tình yêu ấy sai lầm. Có nhiều lí do để buộc chúng mình dừng lại nhưng sự tôn trọng dành cho nhau vẫn luôn có. Em cũng không nghĩ rằng anh phải đau khổ, phải vật vã mới là yêu em nhiều. Cũng không nghĩ rằng anh sẽ phải độc thân cho tới khi em tìm được người khác mới là tôn trọng tình yêu đã qua.
Đã qua rồi những cảm giác đó, em đã dần vui trở lại để chờ một ngày tình yêu lại ghé qua (Ảnh minh họa)
Cuộc sống này vẫn quay dù em và anh có còn là một cặp hay không. Và khi đã quyết định dừng lại thì chúng ta phải sống cho tương lai. Anh quên em nhanh và tìm được duyên mới điều đó là đáng mừng chứ không hề đáng trách. Em không muốn anh vì cuộc tình này mà mãi chìm đắm trong đau khổ. Điều đó đâu có ích gì phải không anh.
Em chưa tìm một người yêu mới cho mình là vì em chưa thấy một nửa phù hợp với mình. Điều đó không có nghĩa là em đang đau khổ. Đã qua rồi những cảm giác đó, em đã dần vui trở lại để chờ một ngày tình yêu lại ghé qua...
Anh gửi xe em vào một quán ven đường và bắt đầu lúng túng. Cô gái ấy chạy ra níu tay anh.
- Xong chưa anh? Anh quen chị ấy à?
Mặt anh bắt đầu ửng đỏ. Em khẽ mỉm cười:
- Mình là một người bạn cũ thôi, không ngờ lại gặp lại như thế này. Cảm ơn bạn đã giúp mình nhé!
Cô gái hân hoan ra mặt và bước về phía trước:
- Nhanh lên anh ơi, muộn giờ chiếu phim rồi.
Anh đứng tần ngần nhìn em, em khẽ gật đầu nói nhỏ:
- Đi đi anh, cô ấy đợi, mình chia tay rồi mà...
Theo VNE
Phải giữ chặt người đàn ông của mình! Tôi như cảm nhận được từng hơi thở nơi anh. Khoảnh khắc vô giá đó tôi sẽ không bao giờ quên... Vài tháng trước, tôi rời miền Bắc Carolina - California để đến với anh sau một năm quen biết và nửa năm chính thức là người yêu của anh. Tôi đã tưởng tượng đến một đám cưới tuyệt đẹp sẽ được diễn...