Thay vì cố lấy lòng mẹ chồng, tôi có cách khiến bà không thể sống thiếu tôi
Tôi phải xác định sẽ phải sống chung với mẹ chồng về lâu về dài, có muốn trốn cũng không trốn được. Suốt đêm ấy tôi nằm nghĩ ra cách làm sao để hòa hợp với bà…
Mẹ anh rất khó tính. Ngay lần đầu tiên về ra mắt n hà anh tôi đã cảm nhận được điều này. Khi tôi bước vào, bà soi xét từ đầu đến chân. Tôi định xuống bếp phụ bà nấu ăn thì bà gàn, bà bảo chẳng có gì bà làm loáng một cái là xong nhưng thật ra là bà sợ tôi nấu không hợp ý bà. Cuối bữa ăn tôi nhận phần rửa bát, bà nghĩ ngợi mất 10 phút mới để tôi bê bát đi rửa. Không biết lúc tôi ra về bà có cẩn thận tới mức tráng lại bát nữa không.
Hôm ấy ra tới cổng, gặp cô của người yêu. Cô trêu hai đứa nhanh cho mọi người ăn cỗ rồi thủ thỉ vào tai tôi: “Thẳng Hùng nó ngoan ngoãn lại tu chí làm ăn, cháu lấy nó là yên tâm. Chỉ có điều mẹ chồng tương lai hơi khó tính. Nhưng biết lấy lòng thì bà quý lắm đấy”.
Yêu nhau 2 năm chúng tôi làm đám cưới. Gần ngày cưới rồi mà tôi vẫn lo lắng về chuyện làm dâu, anh thì liên tục động viên: “. Em chỉ cần chiều theo ý mẹ là đâu vào đấy cả thôi mà”. Anh nói thế tôi cũng yên tâm hơn.
Yêu nhau 2 năm chúng tôi làm đám cưới. (Ảnh minh họa)
Ngày nào tôi cũng dậy thật sớm nấu ăn sáng cho cả nhà chồng và đi làm về thì lo bữa cơm tối. Vậy mà hôm thì bà kêu không hợp khẩu vị, hôm thì bà kêu món này nhiều mì chính, món kia hơi nhạt. Có lần tôi nấu hơi nhiều liền bị bà trách ngay lập tức: “Chẳng biết tính toán gì cả. Nấu nhiều thế này thừa lại bỏ đi, người phụ nữ mà không biết tiết kiệm thì sao giữ được tiền”. Tôi nản vô cùng.
Tôi làm cái gì bà cũng đứng bên cạnh nhìn ngó xem tôi có làm cẩn thận không, nhặt rau có sạch sẽ không… Một hôm tôi ra chợ thấy sầu riêng ngon quá mua một quả về ăn, mấy hôm trước tôi thấy chị chồng nói mẹ ăn bên chị ấy và khen ngon. Vậy mà vừa mang về đến nhà, mẹ chồng tôi đã hét ầm ĩ lên: “Ai cho chị mua cái loại quả này, mùa này mua nó về thì chỉ ăn thuốc bảo quản thôi, ăn vào để ngộ độc à”. Vậy là tôi lại vội vã bỏ quả sầu riêng ấy bỏ đi…
Không chỉ khó tính trong việc nấu nướng, bếp núc mà bà xét nét từ cách ăn mặc của con dâu. Tôi vẫn quen như thời con gái nên hay diện váy đi làm trang điểm một chút, mẹ chồng bảo ăn mặc không đứng đắn, phụ nữ có chồng chứ có phải loại gái lẳng lơ ngoài đường đâu. Tôi nghe mà đỏ bừng cả mặt.
Video đang HOT
Một lần tôi vô tình nghe được cuộc nói chuyện của mẹ chồng với bà hàng xóm: “Dâu mới chán lắm bà à, chả được cái nết nào chỉ được cái ăn diện là giỏi”. Tôi choáng váng vô cùng. Mọi sự cố gắng để lấy lòng mẹ chồng đều đổ xuống sông xuống biển hết. Tối ấy tôi nằng nặc đòi chồng ra ở riêng nhưng anh bảo không được vì nhà chỉ có mình anh là con trai, sau này tôi chửa đẻ lại phải nhờ đến ông bà.
Tôi phải xác định sẽ phải sống chung với mẹ chồng về lâu về dài, có muốn trốn cũng không trốn được. Suốt đêm ấy tôi nằm nghĩ ra cách làm sao để hòa hợp với bà…Vậy là , và rồi ngay ngày hôm sau tôi bắt tay vào thực hiện kế hoạch của mình.
Trước hết, để tránh những phiền phức, tôi tuân thủ trọn vẹn nguyên tắc hỏi ý kiến mẹ chồng trước khi làm bất cứ việc gì. Tôi bắt đầu dò hỏi bà về khẩu vị của từng người, để biết cách chọn thực phẩm và nấu nướng cho hợp lý.
Nhưng nhà chồng tôi lại có sở thích ăn mặn dù mẹ chồng bị cao huyết áp. Bao lâu nay mọi người ở nhà chồng vẫn ăn theo khẩu vị của bà nấu nên thành ra quen rồi. Những món tôi nấu vừa miệng thành ra bà chê nhạt. Vậy là tôi sưu tầm rất nhiều bài báo với những lời khuyên của bác sĩ dành cho người cao huyết áp cho bà đọc. Vài bữa sau, thấy bà thủ thỉ bảo tôi: “Bữa nay con nấu đồ ăn cho vừa mắm muối thôi nhá”.
Vài bữa sau, thấy bà thủ thỉ bảo tôi: “Bữa nay con nấu đồ ăn cho vừa mắm muối thôi nhá”. (Ảnh minh họa)
Để cải thiện cái nhìn của bà về cách ăn mặc, tôi mua cho bà ít quần áo mới nhưng bà nhất quyết không mặc. Một hôm đi đám cưới, bà lục tìm mãi không có cái áo nào mới, tôi bảo bà mặc bộ đồ tôi mới mua. Bà miễn cưỡng mặc, chẳng ngờ ra đến ngõ bà hàng xóm cứ tấm tắc khen bà có bộ quần áo đẹp quá, bà ấy còn hỏi chỗ để mua nữa. Mẹ chồng tôi thì bảo là con dâu mua nên phải hỏi con dâu mới biết.
Từ sau lần ấy mỗi khi đi đâu, bà đều bảo tôi lựa đồ giúp. Về phần tôi, tôi cũng biết tiết chế sở thích của mình, không còn lựa chọn những bộ váy điệu đà như thời con gái nữa mà ăn mặc kín đáo hơn một chút. Mẹ chồng tôi cũng có vẻ hài lòng.
Lúc đầu cố gắng lấy lòng mẹ chồng không được giờ thì tôi đã khiến mẹ chồng sống thể thiếu được mình. Đi đâu bà cũng phải rủ tôi đi cùng, nấu món gì bà cũng hỏi tôi xem món này ăn có tốt cho sức khỏe không? Mặc cái gì bà cũng bảo tôi ngắm hộ. Hôm vừa rồi bà hàng xóm lại qua chơi, hai bà lúi húi nói chuyện, bà chồng tôi bảo: “Con dâu giờ khá hẳn rồi, tôi bây giờ lại phải học theo nó nhiều ấy chứ. Thanh niên bây giờ đúng là tiến bộ hơn mình hẳn”. Tôi chỉ biết tủm tỉm cười.
May mắn tôi đã hòa hợp được với mẹ chồng, sau này con cái cũng sẽ đỡ vất vả hơn.
Theo Blogtamsu
Sau khi nghe tôi thú tội, anh lẳng lặng "dàn cảnh" giúp tôi vượt qua "cửa ải" tân hôn của mẹ chồng
Tôi đã lờ mờ hiểu được động cơ của mẹ chồng và lúc đó, người tôi run lên bần bật. Quả thực, trước đám cưới, tôi và Duy không đi quá giới hạn. Có mấy lần Duy cũng có ý đó nhưng tôi đều nói với anh rằng, tôi muốn giữ cho đêm tân hôn.
Sau 4 lần lận đận trong chuyện tình duyên, cuối cùng tôi cũng gặp được Duy - người đàn ông tử tế và hiền lành để lấy làm chồng. Duy đối với tôi rất tốt, thế nên từ trong thẳm sâu, tôi vẫn có một chút cảm giác lo sợ và e dè. Tôi sợ Duy biết được quá khứ đau khổ của mình, sợ anh không chấp nhận một người con gái như tôi.
Nhưng đến hôm cưới, tôi mới hốt hoảng vì biết tục lệ của nhà Duy. Mẹ chồng của tôi là người cổ hủ và khó tính. Bà cũng là dân buôn bán nên rất mê tín. Trước khi chúng tôi động phòng, bà mang vào một tấm vải trắng trải lên giường rồi nói: "Duy xong việc thì mang qua cho mẹ nhé".
(Ảnh minh họa)
Tôi đã lờ mờ hiểu được động cơ của mẹ chồng và lúc đó, người tôi run lên bần bật. Quả thực, trước đám cưới, tôi và Duy không đi quá giới hạn. Có mấy lần Duy cũng có ý đó nhưng tôi đều nói với anh rằng, tôi muốn giữ cho đêm tân hôn. Duy đồng ý và đêm nay, trông anh có vẻ rất háo hức.
Nhưng Duy háo hức bao nhiêu thì tôi lại sợ hãi bấy nhiêu, bởi tôi không còn trinh trắng. Mối tình cay đắng vào năm 24 tuổi đã khiến tôi mất đi "cái ngàn vàng". Tôi không dám kể cho Duy biết vì sợ anh khinh thường tôi. Nhưng giờ đây, đứng trước tình cảnh "ngàn cân treo sợi tóc như thế này, tôi không biết phải làm thế nào. Duy là người đàn ông đầu tiên yêu thương tôi thật lòng, anh cũng chưa bao giờ lừa dối tôi chuyện gì. Lúc đó, tôi nghĩ rằng mình có thể bịa ra một câu chuyện hợp lý để "đánh lừa" Duy, giả dụ như bị ngã từ thời còn nhỏ chẳng hạn.
Thế nhưng không hiểu sao tôi lại không làm thế. Có lẽ sự chân thành của Duy đã làm tôi suy nghĩ. Tôi ngồi xuống, nắm tay Duy rồi kể cho anh nghe về quá khứ của mình. Ngày đó, tôi mới 24 tuổi và người yêu tôi bấy giờ đã 35 tuổi. Lúc đó tôi mới đi làm được 2 năm, vẫn còn non nớt lắm. Tôi không biết rằng anh ta là đàn ông đã có vợ, tôi nghe theo lời anh ta, yêu anh ta vô điều kiện. Rồi trong một đêm mưa gió, chuyện ấy đã xảy ra. Sau đó, tôi bị vợ anh ta thuê đầu gấu đánh ghen đến mức phải bỏ việc.
(Ảnh minh họa)
Duy ngồi nghe tôi nói với vẻ mặt rất chăm chú. Tôi cũng nghĩ, đáng ra tôi nên nói với anh trước khi kết hôn, nhưng quả thực là không có cơ hội nào để làm điều đó cả. Nói ra điều này, cũng có nghĩa là tôi chấp nhận mọi cách đối xử của Duy với mình sau đó. Nhưng tôi không ngờ rằng, sau khi thấy tôi tự thú, Duy đã ôm chầm lấy tôi rồi lau hết những giọt nước mắt còn đọng trên mặt tôi. Anh bảo rằng, anh không muốn tôi nhớ về khoảng thời gian đau khổ ấy nữa.
(Ảnh minh họa)
Nói rồi Duy đi ra ngoài, lúc quay lại, anh cầm trên tay một con dao nhỏ, tôi chưa kịp hiểu thì Duy đã đưa dao lên cắt vào tay. Thấy máu chảy ra, Duy vội đưa tay vẩy lên tấm ga giường mà mẹ anh đã trải trước đó. Tôi hốt hoảng tột độ, ôm lấy ngón tay bị thương của anh. Duy nói với tôi rằng, anh không quan trọng chuyện trinh tiết nhưng mẹ anh là người khó tính, cứ làm như thế này cho đúng "thủ tục". Anh cũng không muốn vì chuyện này mà tôi bị mẹ chồng làm khó.
Sáng mai, Duy mang tấm ga giường còn dính vết máu qua phòng mẹ mình. Mẹ anh thấy "vật chứng" của con dâu thì mỉm cười mãn nguyện. Còn tôi, tôi cứ thấy nghẹn ngào khi chứng kiến việc làm trong đêm tân hôn của chồng. Chỉ vì yêu tôi, vì không muốn tôi gặp rắc rối mà anh đã "dàn cảnh", giúp tôi vượt qua "cửa ải" đầu tiên của mẹ chồng.
Theo Blogtamsu
Chán vợ quá "hồn nhiên cô tiên" Lúc nào chị cũng tâm niệm: "Người trong một nhà, có gì đâu mà phải giữ kẽ, khách sáo...". Thế nhưng, chị nào biết rằng sự vô tư, hồn nhiên của chị đã làm anh phải nhiều lần muối mặt cũng như chán ngán, tạo nên những vết rạn tình cảm vợ chồng. Hồi còn yêu nhau, anh rất thích tính cách hồn...