Thấy người yêu bước xuống xe người đàn ông khác, tôi cay cú làm một việc để 3 năm sau…
Tôi thật không ngờ, việc làm hồ đồ của mình năm đó… Tôi nghi ngờ cô ấy, để rồi 3 năm đánh mất tình yêu của đời mình…
Ảnh minh họa
Tôi và Hân yêu nhau từ thủa sinh viên. Trong mắt tôi khi ấy, cô ấy là cả niềm tin, tình yêu, hi vọng. Tôi là người ở quê, còn cô ấy là người Hà Nội. Gia đình cũng chênh lệch, bố mẹ tôi thuần nông trong khi bố mẹ cô ấy là quan chức, gia cảnh cũng rất khá.
Thời gian yêu đương nhau, hai đứa tôi vấp phải sự phản đối quyết liệt từ phía gia đình cô ấy. Nhiều lúc tôi cũng buồn, nhưng càng thế tôi càng phải cố gắng, vì yêu Hân, tôi tự hứa với lòng mình phải học hành giỏi giang, thành đạt để xứng với cô ấy, không để ai coi thường.
Tôi ra trường, đi làm, môi trường mới khá tốt nhưng vì là người mới nên cũng còn rất khó khăn. Thời điểm ấy, tình cảm của tôi và Hân vẫn cực kỳ tốt đẹp. Hân không chê tôi nghèo, cô ấy lúc nào cũng động viên tôi. Cũng vì lẽ này, tôi vừa yêu thương, vừa trân trọng, vừa hàm ơn.
( ảnh minh họa )
Năm hai đứa 25 tuổi, công việc của tôi bắt đầu ổn hơn. Mấy dự án tôi làm đều mang lại kết quả vô cùng tốt đẹp. Tôi có chỗ đứng, có tiếng nói và thu nhập cũng khá. Bố mẹ Hân cũng không còn phản đối tôi nhiều như trước nữa.
Mọi chuyện cứ thế êm đềm trôi qua, tôi và Hân cũng bàn đến chuyện cưới xin, dự tính là đầu năm sau.
Một ngày, tôi ngồi trong quán cà phê chờ khách hàng. Bất chợt nhìn sang bên đường, tôi chết điếng người khi nhìn thấy cảnh người yêu bước xuống từ xe một người đàn ông lạ. Trông cô ấy trang điểm xinh, cười nói vui vẻ, gã đàn ông kia còn đỡ cô ấy. Hai người họ đi vào nhà hàng ăn. Rõ ràng sáng sớm cô ấy nhắn tin, bảo đến nhà bạn rồi đi mua sắm.
Video đang HOT
Máu nóng trong người tôi bốc lên, cô ấy nói dối tôi để đi hẹn hò với người khác. Tôi đau đớn đến mức không nghĩ được gì khác. Chỉ có lòng căm hận bốc lên ngùn ngụt. Tôi tưởng cô ấy tốt đẹp thế nào, hóa ra cũng tham phú phụ bần.
Hôm ấy về tôi nhắn tin chia tay. Mặc kệ cô ấy thảm thiết gọi điện, đến tìm tôi đều tránh mặt. Sau đó để đoạn tuyệt hẳn, tôi xin vào chi nhánh miền Trung, dù sao bây giờ chẳng còn gì để nuối tiếc nữa.
Tôi ôm mối hận, chẳng tha thiết yêu đương gì, chỉ tập trung vào công việc, 3 năm sau đó, tôi đã viên lên giám đốc chi nhánh. Tôi mua được nhà, được xe, xác định đón bố mẹ vào định cư luôn ở đó.
Thế rồi trong lần đi công tác ngoài Hà Nội. Tôi tình cờ gặp lại Hân, thật sự trái đất tròn, oan gia ngõ hẹp. Cô ấy sánh vai cùng một người khác, nhìn họ vui vẻ tôi đã biết hai người yêu nhau. Nhưng thật lạ, đó không phải người đàn ông đi ô tô đón cô ấy năm nào.
Tôi cười khẩy, nghĩ Hân hóa ra cũng là loại đàn bà yêu đương qua đường, thay người yêu như thay áo. Nhưng tôi có ngờ đâu, hôm đó, chính Hân là người chủ động liên lạc với tôi. Kể từ ngày chia tay chúng tôi chưa một lần nói chuyện.
Hân hỏi tôi, tại sao năm xưa lại cư xử như thế, đến tận sau này cô ấy vẫn không biết nguyên do. Bao ấm ức bấy lâu trong lòng, tôi được dịp tuôn ra hết. Hân ngớ người, cuối cùng cô ấy nói cho tôi sự thật đau lòng. Người đàn ông đó là anh họ cô ấy, định cư ở nước ngoài mới về Việt Nam. Lần đó cô ấy định đi với bạn thật, nhưng nhận được điện thoại nên tới đón anh ta ngoài sân bay, vội quá cũng không kịp nói với tôi.
Tôi nghe mà lặng người. Nhưng điều cô ấy nói khiến tôi ngỡ ngàng. Thật không ngờ sự thật lại như thế. Tôi hỏi vậy người hôm trước là ai, Hân đáp, là chồng sắp cưới. Thời gian cô ấy suy sụp vì tôi bỏ rơi, may có người đó ở bên, an ủi…
Tôi bay vào Đà Nẵng với nỗi ân hận, chua xót đến cùng cực. Hóa ra mọi chuyện đều là hiểu lầm, vậy mà tôi đã vội vàng chia tay khi chưa biết rõ. Là tự tôi hất bỏ hạnh phúc của mình… Mọi thứ bây giờ đã quá muộn mất rồi, cả đời này, chắc không bao giờ tôi có thể quên…
Theo blogtamsu
Bị bồ đá, chồng yên chí trở về với vợ con ai ngờ mới mở cửa ra đã nhận ngay cái kết sốc
Cặp bồ được 2 năm thì bỗng dưng Thành bị bồ đá cái bốp. Phương bảo rằng Thành chỉ là sự lựa chọn tạm thời. Cô còn cả tương lai phía trước, không thể nào mà làm bồ nhí cho Thành cả đời được.
ảnh minh họa
Thành chán vợ, thế nên khi thấy Phương có ý lả lơi với mình, anh cặp luôn. Phương mới 25 tuổi, xinh đẹp, giỏi giang. Thành biết Phương cặp mình là để đào mỏ nhưng mà thôi, chi ra tí tiền để được người đẹp yêu thì cũng đáng. Thế là Thành cứ đi hú hí với bồ mỗi khi chán vợ. Nhìn chung, vợ Thành sau khi sinh đứa thứ 2 thì xập xệ lắm nên anh chán chứ mà được như ngày mới cưới thì anh cũng chẳng tòm tem bên ngoài làm gì.
Đợt đầu mới yêu Phương, Thành ngày nào cũng báo vợ không ăn cơm nhà rồi đi ra ngoài ăn uống xong vào khách sạn hú hí với Phương. Vợ hỏi thì Thành bảo bận họp, bận làm dự án. Vân - vợ Thành thì tối ngày bận túi bụi với hai đứa con, chẳng còn thời gian mà để ý đến chồng, nhưng cái kiểu khi nào chồng cũng nai nịt gọn gàng, đi sớm về muộn thì Vân biết tỏng rằng Thành đang có bồ bên ngoài.
(Ảnh minh họa)
Phương cũng mấy lần hỏi chồng nhưng Thành cứ chối bay chối biến, Thành bảo đúng là loại phụ nữ ở nhà chỉ biết bỉm sữa, nhìn đời qua căn bếp thì chỉ biết ghen tuông vô lối mà thôi. Anh đã đi kiếm tiền về nuôi cả gia đình vậy mà còn ghen tuông vô lối như thế thì chỉ có nước ra tòa ly dị.
Nói chung Thành hiểu chỉ cần đánh phủ đầu vợ anh như thế là Vân sợ. Vân hiện tại vẫn đang ở nhà chăm con, mọi thứ chi tiêu trong nhà đều do Thành chi trả hết nên ít nhiều cũng có sự phụ thuộc. Thành biết thế càng làm tới, để vợ con không có cớ hoạnh họe.
Cặp bồ được 2 năm thì bỗng dưng Phương đá Thành cái bốp. Phương bảo rằng Thành chỉ là sự lựa chọn tạm thời. Cô còn cả tương lai phía trước, không thể nào mà làm bồ nhí cho Thành cả đời được. Thành sốc lắm, anh kéo áo Phương lại bảo:
- Em nói bỏ là bỏ hay nhỉ? Thế 2 năm qua em vơ vét hết bao nhiêu tiền của anh tính sao đây?
- À, anh lại giở thói đòi quà à? Thế sao anh không hỏi rằng anh chiếm dụng thân thể tôi miễn phí hai năm qua đáng bao nhiêu tiền? Tôi chưa đòi tiền anh là may rồi.
Cãi nhau một hồi lâu, Thành biết kiểu gì mình cũng thua, bởi Phương dọa sẽ làm ầm lên mối quan hệ này cho Thành xấu mặt. Lúc đó, Thành mới biết rằng, ngoài vợ mình đang chờ mình ở nhà ra thì con bồ nào cũng thế, chỉ là kẻ đào mỏ mà thôi. Thành yên chí trở về với vợ. Nhưng rồi...
Khi Thành mở cửa ra đã thấy một người đàn ông lạ ngồi trong nhà giữ đứa con út của anh. Vợ anh thì đang nấu ăn, miệng cười tủm tỉm. Thành chạy vào quát:
- Anh là ai? Sao lại vào nhà tôi ngồi?
- Anh ấy là chồng sắp cưới của em đấy. Em mời anh ấy đến ăn tối không được sao?
- Chồng sắp cưới? Thế tôi là cái gì hả?
- À, anh cặp bồ rồi mà, suốt 2 năm nay rồi còn gì? Tôi làm đơn ly dị anh rồi, anh vào ký đi rồi gửi lên tòa. Tôi sẽ cưới anh ấy và mang hai con theo luôn vì anh chả quan tâm gì đến chúng cả.
Thành rụng rời tay chân. Thì ra những ngày anh bạn bịu hú hí với bồ cũng là những ngày vợ anh đã tìm được bến đỗ cạnh một người đàn ông khác. Thành líu ríu:
- Đừng em, anh vẫn cần em và các con.
- Ừ, khi bị bồ đá anh mới cần tôi và các con chứ gì? Tôi biết tỏng rồi.
- Anh... Anh...
Thành cứng họng, anh không thể nói gì thêm được nữa. Lỗi là anh đã bỏ bê vợ con trước. Thành đành bước ra khỏi nhà vì căn nhà này trước đó là của hồi môn của Vân. Giờ thành kẻ không nhà, không vợ, không con Thành mới thấu hiểu được giá trị lớn lao của nó nhưng mọi thứ đã quá muộn màng.
Theo blogtamsu
Biết vợ được thừa kế tài sản chục tỷ, chồng bày kế với bồ giả vờ chia tay để quay về... Hình ảnh trước mặt khiến Hùng tối sầm lại, cay cú. Tiền chẳng thấy đâu, chỉ có một con cóc ghẻ nằm chình ình trên một tờ giấy. Hùng cố diễn trọn vai người chồng tốt, một lòng muốn quay về được một tuần thì bắt đầu thỏ thẻ với Mai. (Ảnh minh họa) Hùng và Vân cặp bồ với nhau đã cả...