Thấy con trai thương vợ, người mẹ nổi cơn ghen với con dâu
Nhìn thấy sự bất thường trong mối quan hệ giữa mẹ chồng và chồng, cô lập tức đồng ý ly hôn, chỉ muốn rời xa càng sớm càng tốt.
Cách đây gần 30 năm, chồng bà Lưu qua đời trong một vụ tai nạn xe hơi, bỏ lại bà đang mang thai 5 tháng. Nuốt trọn những giọt nước mắt đau đớn, bà Lưu một mình sinh nở và nuôi con trai khôn lớn.
Mỗi ngày đi làm về, bà đều ôm con vào lòng, kể cho con những nỗi vất vả của mình và than thở: “Cuộc sống này thật không dễ dàng gì, nào là học phí, rồi tiền sinh hoạt của con. Tương lai, nhất định con không được phụ lòng, để mẹ buồn đâu nhé. Mẹ đã hy sinh rất nhiều cho con đó”.
Thấu hiểu sự hy sinh của mẹ, con trai bà Lưu luôn rất hiếu thuận, ngoan ngoãn, thương và thông cảm cho mẹ. Dù mẹ đúng hay sai, anh cũng ủng hộ bà vô điều kiện.
Chẳng bao lâu, con trai bé bỏng ngày nào đã khôn lớn, nhưng bà chưa bao giờ nghĩ đến một ngày con mình sẽ kết hôn. Vì vậy, khi thấy con dắt bạn gái về ra mắt, người mẹ bất giác cảm thấy rất khó chịu.
Sau đó ít lâu, con trai nói muốn cưới cô gái đó làm vợ. Trong thâm tâm, bà Lưu như bị “sét đánh ngang tai”. Bà tự nhủ: Con mình đã ra đi, không còn thuộc về mình nữa.
Sau khi kết hôn, theo yêu cầu của bà Lưu, con trai và con dâu dọn đến sống chung với mẹ. Ban đầu, bà nghĩ như vậy thì mình vẫn được sống gần con trai. Tuy nhiên, tình cảm con trai dành con dâu lại khiến bà cảm thấy khó chịu.
Cô không ngờ đằng sau một gia đình có vẻ hòa thuận lại là cách hành xử méo mó đến vậy. Ảnh minh họa
Thậm chí, bà đâm ra hận vì cho rằng con trai cưới vợ xong đã quên mất mẹ. Suy nghĩ mình bị bỏ rơi khiến bà không thể chịu đựng được. Từ đó, mỗi khi con dâu không ở nhà, bà Lưu lại ngồi than khóc với con trai, lôi những chuyện vất vả ngày xưa ra kể lại và nói mình thật đáng thương khi bị con ngó lơ.
Bị mẹ liên tục gieo rắc những suy nghĩ tiêu cực như vậy, con trai bà Lưu dần thay đổi thái độ với vợ vì cảm thấy mẹ rất buồn sau khi có con dâu. Chẳng bao lâu sau, anh bất ngờ đệ đơn ly hôn chỉ vì không muốn làm mẹ buồn thêm nữa.
Vợ anh vô cùng kinh ngạc. Cô không ngờ đằng sau một gia đình có vẻ hòa thuận lại là cách hành xử méo mó đến vậy. Nhìn thấy sự bất thường trong mối quan hệ giữa mẹ chồng và chồng, cô lập tức đồng ý ly hôn, chỉ muốn rời xa hai mẹ con này càng sớm càng tốt.
Video đang HOT
Để làm yên lòng mẹ, sau khi ly hôn, người con trai đã quyết định ở bên bà mà không lấy vợ nữa. Bà Lưu cuối cùng đã đạt được mục đích chiếm hữu con trai cho riêng mình.
Sự việc vô cùng phi lý trên đã bị hàng xóm đồn thổi, bàn ra tán vào. Sự phụ thuộc của bà Lưu vào con trai không quá khó hiểu, tuy nhiên, mức độ thái quá của nó khiến những người xung quanh cảm thấy có phần kỳ dị.
Cha mẹ không thể đồng hành cùng con suốt đời. Con cái dù thế nào cũng cần phải trưởng thành, lập gia đình, sinh con và có cuộc sống riêng. Người con trai khi đã trưởng thành cần phải có chủ kiến của mình, không thể dễ dàng lung lay trước những tác động bên ngoài.
Kiểu đàn ông giỏi giang mấy phụ nữ cũng không nên lấy làm chồng
Mama’s boy hay “con trai cưng của mẹ” là cụm từ dùng để miêu tả những người đàn ông gắn bó phụ thuộc quá mức vào người mẹ của mình, ở độ tuổi mà lẽ ra anh ta nên sống, suy nghĩ và hành động một cách độc lập.
3 dấu hiệu thường thấy của một “mama’s boy” đích thực:
- Việc gì cũng hỏi mẹ, không tự tin để tự đưa ra quyết định trong cuộc sống.
- “Mẹ cũng chỉ muốn tốt cho vợ chồng mình thôi mà” – câu cửa miệng của các “mama’s boy” nếu mẹ và vợ không may có mâu thuẫn.
- Nghe lời mẹ răm rắp, tiếng nói của vợ gần như vô giá trị.
Đương nhiên, chẳng người phụ nữ nào lại mong chồng mình là một “mama’s boy” chính hiệu. Nhiều khi phải lấy nhau về rồi, trải qua cảnh sống chung với mẹ chồng rồi mới ngỡ ngàng nhận ra chồng mình là kiểu đàn ông “con cưng của mẹ”.
Trong tình cảnh ấy, đây là 3 điều phụ nữ nên làm:
1. Không cạnh tranh
Bạn không cần cạnh tranh với mẹ chồng. Nếu chồng so sánh bạn với mẹ, đó là lỗi của anh ta. Điều bạn cần làm là vạch ra những ranh giới rõ ràng trong mối quan hệ vợ chồng và mối quan hệ mẹ – con trai, mẹ – con dâu.
Hãy để chồng bạn hiểu rằng bạn và mẹ chồng có những vai trò khác nhau trong cuộc đời anh ấy. Không ai trong hai người có thể thay thế lẫn nhau.
Nếu bạn đã cố gắng, đã “lạt mềm buộc chặt” mà mối quan hệ mẹ chồng – nàng dâu vẫn không chuyển biến tích cực, hoặc những nỗi tủi hờn trong đời sống hôn nhân vẫn không vơi bớt, có lẽ đã đến lúc nên kết thúc. Ảnh minh họa
2. Không kéo chồng vào những bất đồng trong mối quan hệ mẹ chồng – nàng dâu
Lời khuyên này có thể sẽ không đúng nếu chồng bạn là một người đàn ông trưởng thành, có chính kiến. Nhưng nó lại hoàn toàn hữu ích trong trường hợp chồng bạn là một “mama’s boy”. Kéo “con cưng của mẹ” vào những cuộc tranh luận với mẹ, hẳn nhiên bạn đã tặng cho mẹ một đồng minh rồi đấy.
Thế nên, hãy yêu cầu chồng không can thiệp, không tham gia và giữ thái độ trung lập với những bất đồng giữa bạn và mẹ chồng.
3. Nếu không thể cố, hãy từ bỏ
“Giang sơn dễ đổi, bản tính khó rời”. Nếu bạn đã cố gắng, đã “lạt mềm buộc chặt” mà mối quan hệ mẹ chồng – nàng dâu vẫn không chuyển biến tích cực, hoặc những nỗi tủi hờn trong đời sống hôn nhân vẫn không vơi bớt, có lẽ đã đến lúc nên kết thúc.
Mẹ chồng có thể không có ý xấu nhưng quan trọng là người đàn ông bạn chọn làm chồng mãi không chịu ra khỏi sự chở che của mẹ thì sao có thể gánh vác cả 1 gia đình?!
Phụ nữ xứng đáng có một cuộc hôn nhân hạnh phúc bên một người đàn ông mạnh mẽ, bản lĩnh và trưởng thành.
Biết con dâu hiếm muộn, mẹ chồng lạnh lùng yêu cầu trả tự do cho con trai và cái kết
Linh cảm của người làm vợ cho tôi biết tôi sẽ không giữ được chồng, khi mà Lộc là trai một, bố mẹ anh lại ngày đêm đốc thúc, mong mỏi có người nối tiếp thế hệ và dạo này tình cảm vợ chồng cũng không được đầm ấm, mặn nồng như trước nữa...
Vào cuối năm nhất trường Đại học Ngoại ngữ, tôi nhận lời yêu Lộc, anh sinh viên năm cuối cùng trường và cũng là đồng hương với tôi. Nghỉ hè Lộc nhất định đưa tôi về ra mắt bố mẹ và vợ chồng chị gái anh. Thấy tôi xinh đẹp, dịu dàng, lễ phép lại có học chị gái anh thích lắm. Còn bố mẹ anh sau khi hỏi cặn kẽ mọi điều thì tỏ thái độ không vui, vì biết bố mẹ chỉ là công nhân của xưởng sản xuất thức ăn gia súc, lại phải nuôi hai đứa em trứng gà trứng vịt, ăn chưa no lo chưa tới của tôi nữa.
Trái với gia cảnh nhà tôi, bố mẹ Lộc làm chủ một cửa hàng kinh doanh gạo lớn nhất thị xã, chị gái Lộc đã chồng con đề huề, chỉ còn Lộc là cậu ấm, là niềm tự hào, hi vọng của cả dòng họ... Thấy bố mẹ người yêu không mặn mà ủng hộ nên tôi có ý ngãng ra, nhưng Lộc động viên tôi cố gắng, anh bảo hạnh phúc là do hai đứa quyết định, chúng tôi sống tốt nhất định bố mẹ sẽ hiểu ra.
Lộc là giảng viên cho một trung tâm ngoại ngữ, còn tôi sau khi ra trường cũng được đứng lớp dạy tiếng Anh ở một trường cấp hai trong thành phố. Khi công việc của tôi đã ổn định, Lộc thuyết phục bố mẹ để chúng tôi về chung một nhà. Thấy Lộc tha thiết và vợ chồng chị gái Lộc cũng tích cực vun vào, nên cuối cùng bố mẹ Lộc cũng đồng ý.
Đám cưới của tôi và Lộc được tổ chức sang trọng, đầy đủ thủ tục cả ở thành phố lớn lẫn ở thị xã nơi bố mẹ hai bên sinh sống. Quà mừng cưới của bố mẹ Lộc là một căn nhà khá rộng với đầy đủ tiện nghi ngay trên con phố lớn, nhưng bố mẹ Lộc thẳng thắn rằng căn nhà chỉ đứng tên con trai họ vì đây là của riêng bố mẹ dành cho Lộc, tôi thanh thản chấp nhận, bởi đó là quyền của bố mẹ anh.
Vợ chồng hòa thuận, yên ấm bên nhau và chúng tôi cũng không kế hoạch gì, vì biết gia đình chồng mong có người nối dõi từ khi Lộc quyết định lấy vợ. Thế mà càng mong thì càng thất vọng, khi đã qua một năm mà tôi chẳng bầu bí gì.
Lo lắng, tôi cùng chồng đến gặp bác sĩ, kết quả trục trặc ở phía tôi. Nhưng bác sĩ khẳng định tôi chỉ nằm trong trường hợp hiếm muộn chứ không phải vô sinh. Thấy tôi buồn, Lộc an ủi, động viên và kiên trì thuốc thang chạy chữa cho tôi.
Lại thêm một năm nữa trôi qua trong sự bồn chồn chờ đợi, nhưng tôi vẫn không có tin vui để báo đáp lòng mong mỏi của bố mẹ chồng , báo đáp công sức tận tụy của chồng đã luôn đồng hành cùng tôi trong thời gian chữa bệnh.
Linh cảm của người làm vợ cho tôi biết tôi sẽ không giữ được chồng, khi mà Lộc là trai một, bố mẹ anh lại ngày đêm đốc thúc, mong mỏi có người nối tiếp thế hệ và dạo này tình cảm vợ chồng cũng không được đầm ấm, mặn nồng như trước nữa...
Rồi một buổi chiều, sau khi kết thúc giờ đứng lớp trở về nhà đã thấy bố mẹ chồng và Lộc đang chờ tôi ở phòng khách. Mẹ Lộc lạnh lùng yêu cầu tôi hãy trả tự do cho con bà, để con trai bà có cơ hội xây dựng hạnh phúc mới mà báo hiếu cho gia tộc. Chắc có sự thỏa thuận, bàn bạc từ trước nên Lộc chỉ im lặng mà không có ý kiến gì.
Không rơi một giọt nước mắt nào, tôi bình tĩnh dọn ra khỏi nhà Lộc, đồng thời xin chuyển công tác xa nơi làm việc và chỗ ở của chồng, để không phải ngày ngày gợi nhớ những kỉ niệm cần quên, mà không chờ phán quyết của tòa án.
Hai năm sau tôi lập gia đình với 1 đồng nghiệp cùng trường. Tôi vỡ òa hạnh phúc khi mang bầu ngay sau ngày cưới. Bầu được hơn 8 tháng thì chồng đưa tôi đến bệnh viện để khám chuẩn bị sinh. Bất ngờ tôi gặp Lộc, đi cùng anh là mẹ anh và một người phụ nữ trẻ, nhưng nét mặt của cả ba người đều phảng phất buồn. Chạm mặt tôi, mẹ con Lộc không kịp đáp lời chào của tôi mà chỉ chăm chăm nhìn chiếc bụng bầu sắp đến ngày sinh của tôi. Tôi nghe rõ tiếng thở dài của hai người khi lặng lẽ đưa người phụ nữ vào phòng khám vô sinh... Ái ngại, tôi chỉ còn biết cầu mong cho người đàn bà kia sớm được làm mẹ như tôi...
Được con trai và con dâu hết lòng cung phụng nhưng chỉ nửa năm tôi đã muốn bỏ về quê Khi đến nhà con trai ở, tôi đã nghĩ rằng đây là nơi tôi tận hưởng tuổi già yên bình nhưng mọi thứ lại không như tôi mong đợi. Sau khi chồng mất, tôi quyết định chuyển đến sống cùng con trai và dâu. Con trai tôi là một doanh nhân thành đạt, lúc nào cũng hào phóng với bố mẹ và người...