Thấy chồng ngoại tình, vợ già không đánh ghen mà chỉ làm 1 hành động khiến chồng hối hận muốn chết
“À em quên chưa kể với anh nhỉ, em mua lại căn nhà này rồi. Là tài sản sau khi ly hôn nên không được tính vào tài sản chung anh nhé.”
Khiêm năm nay 40 tuổi, vợ Khiêm kém anh 5 tuổi. Dù chênh lệch tuổi tác là thế nhưng ai cũng nghĩ vợ Khiêm già hơn. Thời con gái, chị đã trung thành với phong cách ăn mặc giản dị, nhẹ nhàng nên lấy chồng rồi gánh nặng gia đình, con cái, chị càng già đi trông thấy. Chị sinh cho Khiêm 2 đứa con. Sinh xong đứa thứ 2 thì cái bụng chị rạn da chằng chịt, đầy những ngấn mỡ thừa, dáng đi cũng xồ xề, nặng nề hơn hẳn. Khiêm chán vợ từ đó.
2 năm nay, Khiêm lên chức trưởng phòng, lương thưởng hậu hĩnh khiến anh chăm chút cho ngoại hình nhiều hơn, cũng vì thế mà các em chân dài cũng chú ý tới Khiêm thấy rõ. Hiếm có tối nào Khiêm vắng mặt ở các quán bar, mặc vợ con ở nhà ăn cơm 1 mình. Có khi cả tuần Khiêm không về nhà trước 12 giờ, thằng cu con mới đầy năm thấy lạ, không nhận ra bố, khóc ré lên. Vợ trách nhưng Khiêm mặc kệ. Chị cũng bất lực trước sự vô tâm của chồng.
Thế rồi Khiêm có bồ. Cô bồ trẻ trung, xinh đẹp đương nhiên có sức hút hơn hẳn bà vợ vừa già vừa xồ xề ở nhà. Khiêm công khai ngoại tình , đưa bồ đi du hí khắp nơi. Cô bồ của Khiêm cũng ghê gớm, suốt ngày nhắn tin khích bác, trêu tức vợ Khiêm. Cô ả thấy chồng kể vợ hiền lành, nhu nhược lắm nên càng được nước ra oai, tin nhắn cũng ngày càng tục tĩu, bẩn thỉu. Mặt khác, cô nàng liên tục giục Khiêm cưới mình về. Khiên cũng muốn cưới cô ả về thật. Anh nghĩ người thành đạt như anh sao phải chịu ở cạnh cô vợ già cũ nát như thế?
Ai biết chuyện cũng thấy bất bình thay cho vợ Khiêm nhưng lạ là chị chẳng bộc lộ ra điều gì. Chị chẳng đánh ghen, cơm nước, việc nhà vẫn chu toàn như mọi khi. Chị im lặng trước sự quá quắt của chồng và nhân tình. Những tin nhắn chửi bới cô ta gửi, chị chẳng buồn vào đọc, mặc kệ cô ta có trêu trức chị thế nào, chị đều coi cô ta là vô hình. Thái độ dửng dưng, lãnh đạm của vợ cũng khiến Khiêm chột dạ ít nhiều nhưng bản tính vốn coi thường vợ nên anh ta chẳng buồn bận tâm, càng công khai đi với bồ nhiều hơn nữa.
Thái độ dửng dưng, lãnh đạm của vợ cũng khiến Khiêm chột dạ ít nhiều nhưng bản tính vốn coi thường vợ nên anh ta chẳng buồn bận tâm (ảnh minh họa)
Thế rồi một ngày Khiêm dẫn bồ về nhà hú hí thì thấy vợ đang ngồi trong phòng khách đợi mình. Nhìn lá đơn đã được viết sẵn trên bàn, cô bồ thích thú chộp lấy đọc rồi cười ré lên:
- Cuối cùng chị cũng chịu buông tha cho anh ấy à? Thôi chị ơi, già rồi liệu mà lo lấy thân mình, sân si làm gì cho khổ ra. Chồng chị, sắp tới là chồng em, em sẽ chăm sóc cho thật tốt.
Vợ Khiêm tảng lờ sự trơ trẽn của cô ta, chỉ nhìn chồng và hỏi:
- Anh có điều gì muốn nói nữa không?
Video đang HOT
- Con.. em định để ai nuôi? – Khiêm ngập ngừng
- Đương nhiên là em. Sao em có thể để cô ta mó tay vào được!
Cô bồ nhí bĩu môi, khoác lấy tay Khiêm, câng câng nhìn vợ Khiêm, thúc giục:
- Anh nhanh ký đơn đi rồi mời chị ta ra ngoài chứ. Có chị ta ở đây nhà bốc mùi kinh khủng, em không chịu được!
Khiêm cầm lấy cây bút trên bàn rồi ký vào đơn. Vợ Khiêm cười mỉm, cầm lại lá đơn rồi nói:
- Em cho anh 2 ngày để dọn đồ đạc ra khỏi đây. Chúng ta ly hôn trong êm đẹp nên anh đừng làm gì để ảnh hưởng đến bố mẹ và các con.
- Thế.. thế là thế nào? – Khiêm ngơ ngác
- À em quên chưa kể với anh nhỉ, em mua lại căn nhà này rồi. Là tài sản sau khi ly hôn nên không được tính vào tài sản chung anh nhé.
Cô bồ trợn mắt, giãy nảy lên:
- Sao anh bảo nhà này của anh cơ mà?
- Người yêu cô chỉ trả tiền thuê nó mấy năm nay mà thôi – Vợ Khiên cười khẩy: Còn tôi mua đứt lại nó rồi, hợp đồng mua bán có hiệu lực ngay sau khi tôi hoàn thành thủ tục ly hôn.
- Anh! Anh làm gì đi chứ? – Cô bồ quay sang níu lấy tay Khiêm
- Nếu anh muốn gọi điện hỏi chủ nhà thì em có số đấy. Nhưng mà chưa chắc người ta muốn tiếp anh đâu vì họ kinh tởm loại chồng ngoại tình dẫn gái về nhà như anh lắm! – Vợ Khiêm nhấn mạnh từng từ 1 khiến Khiêm tái cả mặt đi.
Sự im lặng nhẫn nhịn bao lâu qua của chị chính là để đến bây giờ khiến Khiêm hối hận muốn chết thế này thôi (ảnh minh họa)
- Thôi anh dẫn cô ta đi đi – Chị nói: Đằng nào cô ta cũng bảo không chịu được mùi của em, em cũng không chịu được cái bản mặt trơ tráo kia xuất hiện trong nhà mình.
Trên đường chở bồ về, Khiêm vẫn như người trên mây, không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Anh gọi điện cho chủ nhà nhưng liên tục báo máy bận. Cô bồ thì cứ rỉ tai Khiêm: “Chắc chị ta giả vờ để anh nao núng đấy chứ anh bảo chị ta chỉ là nhân viên quèn, tiền đâu ra mà mua được cả căn nhà to thế được!”. Khiêm nghe cô ta nói vậy nhưng vẫn bất an trong lòng, bởi mấy năm nay không quan tâm tới vợ nên anh cũng không biết chị làm gì, tiền kiếm được thế nào. Thêm cả vợ Khiêm vẫn luôn ăn mặc giản dị như thế nên càng chẳng có vẻ gì là người có tiền.
Khiêm chờ đến khi ra hầu tòa thì mới ngã ngửa điều vợ mình nói hoàn toàn không sai, chị chính là chủ hợp pháp đứng tên căn nhà mà Khiêm sống hơn 6 năm qua. Bỗng dưng lâm vào tình cảnh không nhà, không cửa, Khiêm đành tới căn nhà trọ tồi tàn của cô bồ xin tá túc. Cô bồ thì tức nghẹn vì đang tưởng vớ bẫm lại phải đi nuôi lại gã tình nhân này. 2 tuần sau, cô ta cũng tống tiễn Khiêm ra ngoài. Bấy giờ Khiêm mới hối hận vô cùng nhưng tất cả đã muộn, Khiêm cố tìm đến nhà cũ xin vợ tha thứ nhưng đáp lại chỉ là cánh cổng khóa im lìm cả ngày. Vợ Khiêm đã đưa 2 con đi đâu Khiêm không rõ. Sự im lặng nhẫn nhịn bao lâu qua của chị chính là để đến bây giờ khiến Khiêm hối hận muốn chết thế này thôi!
Theo Một thế giới
Tình yêu sẽ không đến chỉ từ một thoáng quen nhau...
Tình yêu - Thứ giá trị nên đặt vào một quá trình vô giá.
Dù bạn là người nhạy cảm đến đâu đi nữa, đừng lừa gạt bản thân, lừa gạt tình cảm mình để đổi lấy một thứ hết sức quan trọng - đó là tình yêu!
Tôi nhạy cảm và khi yêu tôi quan sát, đánh giá tất cả những cử chỉ, hành động của anh, đưa anh lên một giá trị trong lòng và cứ thế vị trí anh được tự tôi nâng lên từng ngày, thậm chí từng phút, từng giây và 30 ngày nó thực sự lớn lao rồi đấy. Dù rằng,anh không có hàm ý thế. Khi gặp nhau anh chăm chút quanh tôi, cẩn trọng, nhẹ nhàng biết mấy...Tôi thích café sữa, cầm và khuấy lớp sữa ngẫm nghĩ cuộc sống "cuộc sống như một tách café không bao giờ là đúng, cũng không bao giờ hoàn toàn sai, không thực cũng không hoàn toàn ảo, cuộc sống như thế nào là tùy từng người, cho nó là nâu sẫm hay là chỉ là màu kem nâu". Trở lại chuyện anh, tôi yêu tính anh, yêu phong thái của anh, yêu anh như kẻ si tình yêu thơ, những vầng thơ anh ngâm, những bài hát anh hát mà tôi cứ tưởng sẽ không gặp ai giữa chốn bộn bề Sài Thành này có thể trầm ngâm mà hát "Em ơi! Nép vào lòng nhau, má kề bên nhau ta nhắc chuyện ngày qua cho mối duyên thêm đậm đà.." Tôi thực sự thấy đậm đà trong thế giới quanh anh. 30 ngày yêu tôi quyết định về quê anh - Phan Thiết vùng đất khô cằn cát bụi ấy mà đã sinh ra một người con mà tôi đang yêu và sẽ cố giữ gìn.
Ảnh minh họa
Trên chiếc xe đò đưa tôi ngược lên miền trung, mong chờ vô ngần được nắm tay anh, được anh vuốt ve mái tóc. Gặp anh trên bế xe, anh chở về nhà, niềm sung sướng mà tôi chưa thỏa mãn đã được dập tắc bởi một người phụ nữ cỡ tuổi anh trải đời hơn tôi 25 năm. Chị hỏi tôi:
"Em là gì của anh T?"
Chị hỏi tiếp.
"Em có biết chị là gì của ảnh không? Chị là bạn gái ảnh đấy."
Tôi ú ớ. Sự già dặn của chị tự mách bảo chị và hỏi tiếp tôi.
"Em biết anh ấy đã có ba đời vợ rồi không?"
Sao cứ thấy tim mình không còn đủ nhịp, có lẻ bởi tôi nín thở vài nhịp chăng hay là ở đây chật quá cộng thêm khí trời Phan Thiết nóng nhỉ.
Tiếng anh T vọng vào: "Em ra đây với anh. Anh chở em ra bến xe."
Và rồi tôi chẳng nhớ gì nữa ngoài tiếng vỡ ly, tiếng đập... và chắc rằng tôi không phải là loại người hả hê bằng những cơn đập phá, đấm đá, tôi chỉ náo động bằng những tiếng thít thít dọc đường về Sài Gòn, trở về miền Tây nơi sẽ ôm tôi vào lòng, xoa dịu tôi, ấp ôm tôi... giữa trời tháng 11. Tôi mặc kệ cuộc gọi, tin nhắn anh tới tấp đến chiếc điện thoại trắng của mình, tôi muốn xóa trắng tất cả những gì thuộc về anh, đặt anh vào quên lãng, lấp đá, lấp đất để quên anh.
Tôi đem tình yêu đặt trong ly café, khuấy vội khuấy vàng cho kịp giờ vào học, chống đỡ cơn buồn ngủ tối qua. Thật là quá ngu ngốc!
Theo Guu
Chỉ muốn chết khi nghe thấy bí mật động trời của chồng sau 1 năm hôn mê mới tỉnh dậy Đã được gọi là bí mật thì dù có bọc kĩ đến đâu rồi cái kim ấy cũng sẽ có ngày lòi ra. Quả thật vậy, chỉ có điều bí mật mà chồng đã giấu lại khủng khiếp đến độ khiến tôi chỉ muốn chết đi chứ chẳng còn thiết sống trên đời làm gì. Tôi và chồng quen nhau từ ngày học...