Thấy chồng lưu tên mình là ‘con đỉa’ trong danh bạ, vợ căm hận và ‘phản công’ bằng một kế hoạch sâu cay
Sau nhiều lần bị loại ở vị trí cũ, tôi quyết định đi xin việc, làm nhân viên bán hàng, lương cơ bản chỉ được 4 triệu. Lúc tôi về nói mức lương, chồng bĩu môi chê ít, còn bảo chưa bằng số lẻ mà anh làm ra.
Tôi đã từng là một người phụ nữ phụ thuộc vào gia đình, phải nói là như vậy. Sau khi sinh con, tôi quyết định ở nhà chăm con. Đối với tôi, tiền có thể kiếm lúc nào cũng được. Còn tuổi thơ của con thì không bao giờ.
Thời gian đầu, chồng tôi rất ủng hộ chuyện này. Năm ngoái, công việc có thay đổi, thu nhập của chồng tôi cũng giảm chỉ còn một nửa mà thôi. Lúc này con đã lớn hơn, chồng bảo tôi gửi con vào nhà trẻ, nhưng cứ được vài ngày, thằng bé lại lăn ra ốm. Thành ra tôi rất xót ruột, lại ở nhà trông con.
Sang đến năm nay thì con tôi đi học. Trộn vía con lớn hơn nên không còn ốm vặt nữa. Thế nhưng đúng đợt kinh tế khó khăn, tôi đi xin việc ở đâu cũng bị từ chối. Họ bảo tôi đã nghỉ 3 năm rồi, bây giờ đi làm lại thì phải dạy từ đầu, chi bằng tuyển người mới ra trường, vừa năng động lại nhanh tiếp thu.
Video đang HOT
Mấy năm nay tôi ở nhà, cơm nước lo toan mọi việc. Nhưng trong mắt chồng, tất cả những điều đó chỉ là việc lặt vặt không tên. Ảnh minh họa: Internet
Sau nhiều lần bị loại ở vị trí cũ, tôi quyết định đi xin việc, làm nhân viên bán hàng, lương cơ bản chỉ được 4 triệu. Lúc tôi về nói mức lương, chồng bĩu môi chê ít, còn bảo chưa bằng số lẻ mà anh làm ra. Tôi cứ nghĩ anh nói vậy, không ngờ hôm ấy thấy chồng lướt danh bạ để gọi điện thoại, tôi mới phát hiện anh lưu số của vợ là “con đỉa”.
Đến lúc này thì tôi đã hiểu. Mấy năm nay tôi ở nhà, cơm nước lo toan mọi việc. Nhưng trong mắt chồng, tất cả những điều đó chỉ là việc lặt vặt không tên mà thôi. Có điều ông trời thương tôi, mới đi làm nhưng tôi lại có duyên buôn bán. Tháng nào lương của tôi cũng hơn 20 triệu. Đỉnh điểm là tháng vừa rồi, tôi kiếm được 70 triệu cả tiền hoa hồng. Khi công ty mở thêm chi nhánh mới, tôi sẽ được làm trưởng phòng kinh doanh. Tất nhiên tiền kiếm ra, tôi không nói cho chồng biết. Bản thân chồng tôi cũng chưa bao giờ hỏi vì anh luôn khinh rẻ vợ. Anh chỉ biết tiền tôi kiếm được đủ để chi tiêu sinh hoạt hàng ngày.
Đợt trước mẹ chồng tôi bị bệnh nặng, cần 200 triệu để phẫu thuật. Chồng tôi bảo anh còn thiếu 100 nhưng không biết xoay ở đâu ra. Lúc này, tôi mới đưa tiền của mình và nói tất cả mọi chuyện. Sau khi có tiền và được phẫu thuật, sức khoẻ mẹ chồng tôi đã ổn định. Bà còn cảm kích vì tôi đã đứng ra lo liệu tất cả, còn chồng bây giờ cũng đối xử khác hẳn với tôi. Vì thế mọi người ạ, muốn không bị chồng đánh giá thấp thì đừng bao giờ phụ thuộc vào anh ta.
Chị dâu nằm liệt giường một tháng, anh trai tôi họp gia đình nội ngoại và đưa ra quyết định khiến ai cũng rơi nước mắt
Sau khi nghe lời tuyên bố của anh trai tôi, chị dâu khóc nấc lên và tôi cũng không cầm nổi nước mắt.
Vợ chồng anh trai tôi lấy nhau được 7 năm, có hai con và tình cảm của anh chị rất tốt. Chị dâu tôi là một người phụ nữ đảm đang tháo vát. Mỗi khi nhà chồng có cỗ bàn gì toàn chị ấy sắm sửa lo toan mọi việc, bố mẹ tôi chẳng phải làm gì.
Mẹ tôi đã lớn tuổi, lại thường ốm đau bệnh tật. Mỗi lần đi viện là chị dâu lại xin nghỉ làm để đưa mẹ tôi đi. Nhiều lần tôi cũng định xin nghỉ việc để chăm sóc mẹ thay chị dâu nhưng lần nào chị cũng gạt đi. Nói là tôi lấy chồng rồi phải lo việc nhà chồng, còn nhà ngoại đã có chị ấy lo hết. Có được câu nói của chị làm tôi hạnh phúc vô cùng.
Cách đây hơn một tháng, chị dâu bị đột quỵ và liệt nửa người dưới. Và từ đó đến nay chị nằm liệt giường, hằng ngày tôi và mẹ thay phiên nhau chăm sóc cho chị.
Ban ngày mẹ tôi chăm lo việc ăn uống, vệ sinh và xoa bóp cơ thể cho chị bớt đau nhức mình mẩy. Bố tôi đưa đón các cháu đi học. Còn buổi tối tôi qua tắm rửa và ngủ cùng chị. Đêm nào chị cũng trằn trọc khó ngủ và tôi phải nắn bóp giúp chị dễ ngủ hơn. Bố mẹ chị già yếu cả nên không thể phục vụ được chị. Còn anh em bên ngoại mỗi người đến cho chị vài trăm nghìn rồi sau đó chẳng thấy mặt mũi ai nữa.
Ngồi nhìn chị dâu khóc nấc lên mà tôi không cầm được nước mắt thương chị. (Ảnh minh họa)
Từ khi chị nằm một chỗ, anh trai tôi chẳng thèm hỏi han chị lấy một câu. Anh đi làm thường về rất trễ, đến nhà thì lên giường ngủ, chẳng cần biết đến ai nữa. Mỗi khi bố mẹ tôi góp ý là anh lại cáu gắt lên. Suốt một tháng nay, tôi bỏ con cho bà nội và chồng lo, còn mình thì ở bên cạnh chị dâu. Thương chị nên tôi chỉ biết cố gắng để chị bớt phải rơi nước mắt vì bệnh tật vì người anh trai vô tâm của tôi.
Hai hôm trước anh tôi bất ngờ họp gia đình hai bên. Anh nói là không thể chăm sóc được chị dâu nên muốn gửi trả về nhà ngoại. Anh cả của chị dâu nói là con gái đã đi lấy chồng rồi là trách nhiệm của bên nhà chồng nên bên ngoại không có nghĩa vụ phải chăm sóc. Mẹ tôi uất ức khóc nấc lên mắng anh là đồ bội nghĩa vong ơn. Nhưng anh tôi vẫn cương quyết.
Anh tôi bảo không thể sống cả đời với người vợ nằm liệt giường được. Dù nhà ngoại phản đối nhưng anh tôi vẫn đưa vợ về trả.
Ngồi nhìn chị dâu khóc lặng người mà tôi không cầm được nước mắt thương chị. Khi chị khỏe mạnh thì anh yêu thương chị là thế. Vậy mà giờ đây chị nằm một chỗ, anh chưa quan tâm được ngày nào mà chỉ nghĩ cách ruồng bỏ chị.
Theo mọi người bây giờ gia đình tôi phải làm sao để anh tôi có trách nhiệm chăm sóc chị dâu đây?
(quynhanh...@gmail.com)
Mẹ chồng cho 200 triệu mua nhà, tôi bĩu môi chê ít, 1 lần vô tình nhìn mâm cơm bà ăn mà khóc nghẹn Tôi vẫn trách chồng rằng mẹ anh cho được có 200 triệu mua nhà, trong khi căn hộ trị giá cả mấy tỷ bạc. Mẹ chồng tôi có 3 người con trai, nhưng chẳng đứa nào chịu ở quê, tất cả đều lũ lượt lên thành phố lập nghiệp. Mặc dù buồn nhưng bà vẫn tôn trọng quyết định của các con. Còn...