Thấy chồng dấm dúi cho bố 500 nghìn, tôi biếu luôn ông bà 10 triệu
Khi tôi bước vào phòng, chồng và bố mẹ chồng nhìn tôi một cách kinh ngạc.
Ảnh minh họa
Tuy mới lấy chồng nhưng vợ chồng tôi không sống chung với bố mẹ chồng. Tôi là con gái duy nhất trong nhà; nhà lại khá giả, giàu có nên bố mẹ tôi mua cho một căn hộ riêng.
Trước đây, chồng tôi làm ở công ty bất động sản. Thời điểm sốt đất, anh ấy cũng kiếm được một ít t.iền và đã gửi ngân hàng. Còn bây giờ, đất không còn sốt giá nữa, đồng nghĩa với việc chồng tôi cũng rơi vào cảnh thất nghiệp. Anh ấy đi làm cho một công ty tư nhân nhưng làm theo kiểu bán thời gian, lương cũng thấp và bấp bênh. Mọi chi tiêu trong nhà đều do tôi gánh vác.
Tuy chồng không giỏi k.iếm t.iền nhưng anh ấy rất biết sống, hiểu tâm lý và chưa từng để vợ chồng giận nhau lâu. Trong bất cứ cuộc cãi vã nào, anh ấy cũng sẽ nhường nhịn cho tôi phần thắng. Vì thế, hôn nhân của tôi vẫn rất êm ấm, hạnh phúc; không có cảnh c.oi t.hường, xúc phạm, chì chiết nhau.
Video đang HOT
Tuần trước, chồng chở tôi về quê thăm bố mẹ chồng. Chị chồng gọi điện cho anh, nói bố bị bệnh, muốn gặp con trai và con dâu nên anh bảo tôi xin nghỉ để về quê ở vài ngày. Tôi đồng ý ngay. Dù gì thì sức khỏe và mong ước của bố chồng cũng quan trọng hơn việc k.iếm t.iền mà.
Về quê, điều đầu tiên tôi cảm nhận được là không khí hết sức thanh bình. Cũng may bố chồng tôi chỉ bị bệnh nhẹ, chồng tôi đưa đi khám ở bệnh viện thì không cần nhập viện mà chỉ lấy thuốc về uống, điều trị tại nhà. Tôi càng có thời gian để tận hưởng cuộc sống “chậm” cũng như có thời gian chăm sóc bố chồng.
Sống với bố mẹ chồng mấy ngày, tôi càng thương họ hơn. 2 vợ chồng già nương tựa vào nhau mà sống qua ngày, việc ăn uống cũng chẳng được đầy đủ, ngon lành. Chị chồng ở cách nhà bố mẹ 5km nhưng bận bịu nên cũng ít khi về. Nhất là ban đêm, mới 7 giờ tối thôi mà cảnh nhà đã buồn đến nao lòng.
Tối hôm trước khi về thành phố, tôi bưng bát cháo vào phòng bố mẹ chồng thì bất ngờ khi thấy chồng mình đang dấm dúi vào tay bố 500 nghìn đồng. Thấy tôi, mọi người đều kinh ngạc nhìn ra.
Tôi đặt bát cháo lên bàn rồi quay lưng đi ra ngoài. Một lúc sau, tôi đem vào cho bố mẹ một phong bì 10 triệu. Chồng tôi ngạc nhiên lắm, chắc anh không ngờ tôi lại hào phóng với bố mẹ chồng như vậy. Nhưng với tôi, bố mẹ nào cũng là bố mẹ, tôi chỉ giận chồng lén lút cho bố mẹ như thế sẽ khiến bố mẹ nghĩ rằng tôi là người keo kiệt nhỏ nhen nên chồng mới phải giấu giếm.
Mấy hôm nay, cứ đến tối, tôi lại nhớ đến cảnh bố mẹ chồng lủi thủi bên mâm cơm. Thật lòng, tôi muốn về quê sống cùng ông bà nhưng còn công việc, rồi con cái, tôi không thể đ.ánh liều cả tương lai được. Nhưng không về, chỉ nghĩ đến bố mẹ chồng và căn nhà cũ ở quê thôi, tôi đã thấy x.ót x.a rồi. Nên làm gì cho đúng đắn nhất đây?
Đêm tân hôn, tôi phải nhường chồng cho người đàn bà khác mà không dám ghen
Vậy là vợ chồng tôi mất đêm tân hôn, đó là một ngày thật nhiều cảm xúc, ngột ngạt đến khó tả.
Từng là bạn Đại học với nhau, thậm chí trước đây chúng tôi rất ghét nhau, vậy mà sau khi ra trường tôi và Long lại bén duyên, yêu nhau đến cả hai còn ngỡ ngàng. Hai đứa trái tính cách nhưng lại yêu được nhau. Tôi thì trầm tính, nhẹ nhàng, còn Long thì hoạt ngôn, nhanh nhẹn, ga lăng. Có lẽ chúng tôi là sự bù trừ cho nhau nên mới hấp dẫn đối phương đến vậy.
Cả tôi với Long đều là người ở quê ra thành phố học và làm việc. Gia đình hai bên đều trung bình, không khá giả lắm nên cả hai phải cố gắng rất nhiều. Vì điều này mà mãi đến năm 30 t.uổi, khi sự nghiệp ổn định hai đứa mới kết hôn. Gia đình hai bên không phản đối gì, mọi người đều tác thành hôn lễ cho chúng tôi.
Nhưng riêng nhà Long tôi có phần hơi e ngại, bố Long khó tính, mặc lúc nào cũng nặng nề, ông chẳng hợp với ai trong nhà mà hay gắt gỏng, thậm chí Long và bố thi thoảng lại cãi vã. Anh nói tôi cố chịu vài bữa, cưới xong hai vợ chồng lên thành phố ở không va chạm sẽ đỡ hơn, anh không hợp bố, chẳng thể ở chung được. Biết vậy nên tôi đều nín nhịn tất cả.
Nhà Long ở dưới quê hơi chật, cưới về chúng tôi được bố mẹ dọn cho căn phòng nhỏ trên tầng 2 để sinh hoạt. Nhà anh có 2 chị gái đi lấy chồng rồi nên cũng đỡ. Chị chồng em dâu ít va chạm sẽ tốt hơn, chứ tôi sợ phải ở chung với nhiều người phức tạp lắm.
Mong chờ bao lâu, hôn lễ của chúng tôi cũng tới. Nhà Long làm cỗ linh đình những gần 100 mâm nên chiều cưới xong, tôi được một phen dọn nhà mệt nghỉ. Mẹ Long thì hiền lắm, mẹ nhẹ nhàng, ân cần bảo ban và rất yêu thương tôi. Đây có lẽ là người duy nhất cho tôi cảm giác là người thân, thoải mái chia sẻ khi ở nhà chồng. Thế nhưng gương mặt mẹ đượm buồn, nhiều tâm sự. Mẹ rất sợ bố, chẳng bao giờ dám nhìn thẳng vào bố nói chuyện cả.
Vất vả cả ngày cưới cũng đến lúc vợ chồng tôi được nghỉ ngơi, đêm tân hôn chúng tôi chỉ muốn đi ngủ cho lại sức. Vậy mà vừa lim dim ngủ được một lát, tiếng đồ đạc loảng xoảng, tiếng bố chồng khiến vợ chồng tôi giật mình tỉnh giấc. Hình như bố lớn tiếng với ai đó, ông chắc lại say rượu rồi nóng tính chăng? Xuống dưới nhà uống nước, tôi khựng người khi thấy mẹ chồng ngồi ngoài sân khóc. Chồng tôi biết chuyện, tức giận định vào đôi co với bố nhưng mẹ v.an x.in anh đừng làm thế. Hoá ra vừa nãy bố mắng c.hửi mẹ, đuổi mẹ ra khỏi nhà.
Mẹ xin lỗi chúng tôi vì để chúng tôi chứng kiến cảnh không hay, bà tâm sự rằng đã quen với việc này, đợi bố nguôi giận vài hôm là lại bình thường. Nhìn mẹ, tôi vừa thương vừa thấy lo lắng khi gia đình nhà chồng thật bất ổn. Thương mẹ, tôi bảo bà lên phòng chúng tôi nghỉ ngơi qua đêm, đêm hôm mẹ có t.uổi rồi ở ngoài này một mình không ổn. Thuyết phục mãi mẹ mới chịu. Vậy là vợ chồng tôi mất đêm tân hôn, một ngày thật nhiều cảm xúc, ngột ngạt đến khó tả.
Cả đêm, mẹ cứ khóc, còn chồng thì thuyết phục mẹ lên thành phố ở với vợ chồng tôi, rời xa bố cho đỡ khổ. Ông nghiện rượu, cục tính, không thương vợ nên chồng không yên tâm để mẹ ở đây. Mẹ ậm ừ không nói gì, còn tôi chỉ biết thở dài nhiều tâm tư. Tôi sợ chồng sau này sẽ giống bố, làm khổ vợ con thì thế nào, rồi mẹ chồng lên sống cùng nữa. Tôi không muốn điều đó xảy ra. Tôi phải làm gì đây?
(Xin giấu tên)
Con tôi tròn 6 t.uổi, chị chồng đưa ra lời đề nghị khiến cả nhà sửng sốt Tôi lặng người trước lời đề nghị vượt sức tưởng tượng của chị chồng. Kinh tế của vợ chồng tôi không khá giả. Nhưng chúng tôi luôn đem lại những điều tốt nhất, tuyệt vời nhất cho 2 con. Với tôi, 2 đứa nhỏ chính là động lực, là niềm vui lớn nhất trong cuộc sống. Chị chồng tôi sống ở thành phố,...