Thấy bố đi chơi về khuya, con gái 7 tuổ.i cảm thán 1 câu mà tôi ứa nước mắt còn chồng thì giật mình
Lời con gái nói không biết có làm chồng tôi tỉnh ngộ.
Vợ chồng tôi kết hôn đến nay tròn 10 năm, có với nhau 1 gái 1 trai, con gái lớn năm nay lên 7 tuổ.i. Cháu rất ngoan và đã biết giúp đỡ mẹ. Mấy năm trước chồng tôi khá chịu khó, đi làm tăng ca liên tục để kiếm thêm tiề.n cho vợ nuôi con, nhưng 2 năm trở lại đây, anh bỗng có phần lười biếng hơn. Anh không làm thêm, không tăng ca nữa, cứ tan làm là về nhà nằm dài trên ghế hoặc đi chơi với bạn bè tới tận khuya mới về. Không giúp đỡ gì tôi việc nhà hay chăm sóc con cái. Tôi đi làm về thì quay cuồng, đến tận 10 giờ tối mới tắm giặt được. Nhiều hôm mệt mỏi không thể tả.
2 hôm trước, chồng tôi lại đi chơi hơn 11 giờ đêm mới về. Lúc tôi ra mở cửa cho anh thì con gái cũng dậy đi tìm nước uống. Vừa thấy mặt bố, con đã thốt lên 1 câu: “Bố lại đi chơi giờ mới về ạ?”. Sau đấy con quay sang tôi rồi cảm thán: “Mẹ ơi, lớn lên con không lấy chồng đâu, con sợ chồng con giống bố thì rồi con lại khổ giống mẹ”.
Nghe câu nói của con gái mà tôi ứa nước mắt, vừa thương con, vừa thương mình, vừa trách giận chồng để cho con cái có những suy nghĩ tiêu cực như thế. Chồng tôi cũng trơ mắt nhìn con, anh có vẻ cũng bị giật mình. Anh đi đến và nói với con: “Nay bố bận công việc nên mới về muộn, con đi ngủ sớm đi”. Sau đó anh vào thẳng phòng ngủ.
Anh nói tôi xối xả khiến tôi không còn muốn thanh minh giải thích gì nữa. (Ảnh minh họa)
Sáng hôm sau, đưa các con đi học hết rồi, chồng về nhà bảo tôi khoan đã đi làm, anh muốn nói chuyện với tôi. Anh trách tôi kể xấu anh cho các con nghe nên các con mới có ấn tượng xấu về bố. Tôi trả lời rằng tôi không hề nói với các con 1 câu nào về bố, nếu tụi nhỏ nghĩ xấu về anh thì đó là do các con tận mắt chứng kiến.
Anh nói mọi hôm các con đi ngủ sớm, sao đêm qua con gái lại dậy lúc đó? Anh không tin có sự trùng hợp, anh 1 mực cho rằng tôi nó.i xấ.u anh, xúi bẩy các con xa cách bố. Anh nói tôi xối xả khiến tôi không còn muốn thanh minh giải thích gì nữa. Tôi đứng dậy đi làm, chỉ để lại 1 câu rằng: “Anh muốn các con nghĩ tốt về mình thì phải thay đổi”.
Tuổ.i thơ của các con ngắn lắm, những gì chúng nhìn thấy hiện tại sẽ ảnh hưởng tới hướng phát triển trong tương lai của các con. Như con gái tôi, giờ mới 7 tuổ.i mà con đã sợ lấy chồng khổ, thế sau này con sẽ mang nặng tâm lý chồng là “cục nợ”, là người làm khổ mình, vậy thì còn đâu là hạnh phúc nữa.
Video đang HOT
Tôi chỉ mong chồng có thể hiểu được người bố đóng vai trò quan trọng như thế nào trong sự hình thành tâm lý, tính cách của các con để mà thay đổi.
Nhờ câu hỏi của con gái 5 tuổ.i mà tôi chợt tỉnh ngộ, nhận ra 2 bài học cứu vãn hôn nhân
Nhờ câu hỏi của con gái 'sao mẹ không làm như bố?' mà tôi chợt tỉnh ngộ và nhận ra 2 bài học cứu vãn cuộc hôn nhân chạng vạng của mình.
Chuẩn bị nộp đơn l.y hô.n sau vài tháng ly thân nhưng vẫn ở chung nhà thì chồng tôi bất ngờ bị ta.i nạ.n gãy chân. Nghĩ vợ chồng hết tình thì còn nghĩa nên tôi đành tạm ngừng việc nộp đơn lại, tận tình chăm sóc anh khoảng thời gian này cho trọn tình trọn nghĩa.
Thế rồi tối hôm ấy, bạn bè gọi điện rủ tôi đi chơi vì có một người bạn mới về nước nên muốn tụ tập. Như một phản xạ tự nhiên, tôi từ chối mà không đắn đo suy nghĩ. Không ngờ, vừa cúp điện thoại thì con gái 5 tuổ.i hỏi:
- Sao mẹ lại không đi?
- Bố bị gãy chân mà, mẹ không muốn để hai bố con ở nhà một mình. Mẹ còn chưa nấu cơm cho hai bố con nữa mà, mẹ đi thì ai nấu cơm đây.
Con bé hồn nhiên trả lời:
- Sao mẹ không làm như bố ấy, gọi đồ ăn về cho bố và con rồi mẹ đi chơi được mà?
Phải, tại sao tôi lại không làm như anh chứ? Rất nhiều lần tôi ốm con đau, chỉ cần có bạn gọi đi nhậu thì chồng tôi lại đặt đồ ăn về nhà cho hai mẹ con rồi đi cơ mà. Còn tôi, luôn từ chối những cuộc vui với bạn bè để giành thời gian cho gia đình.
Tôi cũng luôn ôm đồm hết việc nhà với suy nghĩ chồng đi làm mệt rồi thì về nhà hãy để anh nghỉ ngơi, mà quên mất rằng bản thân tôi cũng đi làm. Ăn gì, mua gì tôi cũng luôn nghĩ tới chồng trước tiên,...
Nhưng, nhờ câu hỏi của con gái "sao mẹ không làm như bố?" mà tôi chợt tỉnh ngộ và nhận ra 2 bài học cứu vãn cuộc hôn nhân chạng vạng của mình.
1. Phụ nữ đừng mải hi sinh quá nhiều mà quên mất đi bản thân
Thiết nghĩ bản năng của phụ nữ chính là sự hi sinh. Nhiều lúc họ mải hi sinh nhiều quá mà quên mất đi bản thân. Tôi cũng vậy và tôi nghĩ chắc nhiều chị em cũng như tôi thôi. Lập gia đình xong là quanh quẩn với một đống việc bộn bề không tên ở nhà, rồi việc ở công ty. Lúc nào cũng nghĩ cho chồng cho con từng li từng tí một.
Nhưng các chị à, chồng cũng là một người trưởng thành, anh ấy có thể tự lo được cho mình mà. Khi đã có con, anh ấy cũng là một người bố. Cái này không biết làm thì hãy chỉ dạy cho anh ấy, chứ đừng ôm đồm hết vào người làm gì. Để rồi không còn thời gian chăm lo cho mình và khiến bản thân trở nên xuề xòa, kém sắc.
Phụ nữ thông minh sẽ không bao giờ biến mình trở thành một bông hoa héo úa. Họ sẽ tự khiến mình tỏa hương và tự mình thưởng thức. Vì vậy phụ nữ nên biết cách yêu thương và chiều chuộng bản thân, đừng hi sinh quá nhiều cho gia đình.
Tuy nhiên, nên xuất phát vì chính mình chứ đừng xuất phát từ ý nghĩ giữ lửa hôn nhân. Bới khi phụ nữ biết yêu thương bản thân, họ sẽ hiểu được giá trị mình nằm ở đâu và biết cách làm sao để hoàn thiện mình hơn mỗi ngày.
2. Đôi khi có nhiều vấn đề tháo gỡ thế nào cũng không hết, nhưng hãy cứ tháo chứ đừng để vậy
Hôn nhân có những thứ rất khó để diễn tả, bởi đôi khi chỉ vướng 1 nút thắt chúng ta có gỡ thế nào cũng không hết rối. Thời gian đầu chúng tôi còn hay ngồi lại nói chuyện với nhau khi gặp vấn đề khúc mắc, nhưng dần dần đâ.m ra chán.
Nhiều khi bất mãn với chồng, tôi đi tâm sự với bạn bè chứ không nói với anh. Bởi tôi sợ hai vợ chồng lại xảy ra cãi vã khiến nhà cửa không yên, bởi tôi nghĩ có nói chồng cũng chẳng thay đổi được gì nhiều.
Nhưng giờ ngẫm lại mới thấy tại sao tôi phải như vậy chứ? Cứ giữ trong lòng không nói ra quả thật rất khó chịu. Nếu có khúc mắc, nói ra hai vợ chồng còn có khả năng tháo gỡ được, còn nếu không nói thì mãi mãi không có khả năng sửa chữa được.
Nhìn con gái, nhớ lại quãng thời gian ngọt ngào trước đây của hai vợ chồng, tôi quyết định thẳng thắn với chồng lần cuối. Lâu lắm rồi tôi mới có cuộc nói chuyện với chồng dài như vậy. Tôi nói hết lòng mình, những gì bất mãn về chồng, những gì mình nghĩ và mong muốn tương lai... Lúc đó tôi chỉ nghĩ, cứ nói hết một lần rồi chuyện ra sao thì ra để sau này không phải hối hận.
Chồng im lặng. Nhưng đêm đó anh đã nhắn cho tôi một tin thật dài. Anh nói rằng anh đã nói chuyện với con gái. Và trong mọi câu chuyện của con đều có mẹ, nhưng bố thì không. Ngẫm lại anh mới thấy bản thân đã quá vô tâm, chỉ nghĩ đến cảm xúc của mình.
Rồi anh xin lỗi tôi vì để vợ vất vả bao năm qua, cũng mong tôi tha thứ cho anh và trong tương lai hai vợ chồng có thể thẳng thắn với nhau, sai đâu sửa đó chứ đừng để sự bất mãn chất chồng rồi đến lúc nào đó sẽ phun trào. Tới khi đó, hôn nhân sẽ không thể cứu vãn được nữa.
Đọc những dòng tin nhắn của chồng mà mắt tôi ướt lệ. Tôi mừng vì hai vợ chồng nhận ra được giá trị của nhau, tôi mừng vì nhờ con gái mà chúng tôi đã cứu vãn được hôn nhân.
Chăm vợ bị ung thư, chồng tôi nhận được điều bất ngờ này Ngày phát hiện ra bệnh, tôi chỉ biết ôm chồng khóc. Hai vợ chồng cứ thế thức trắng đêm, ngồi lặng lẽ ngắm con ngủ. Tôi bị ung thư. Cầm kết luận của bác sĩ trong tay, tôi sững sờ, ứa nước mắt. Tôi chỉ vừa kịp sinh một đứa con cho người chồng yêu quý của tôi. Tôi còn rất trẻ. Chúng...