Thấy bác giúp việc chuộc xe cho con trai trong cửa hàng cầm đồ, chồng tôi liền tăng lương cho bác ấy: Lý do ai cũng bất ngờ
Tôi đang muốn cho người làm nghỉ mà chồng tôi lại trọng dụng.
Bác Thoa là giúp việc của gia đình tôi, làm được 4 năm nay. Bác ấy làm việc rất cẩn thận, chăm chỉ, sạch sẽ và nghe lời chủ nhà nên chúng tôi rất ưng. Từ ngày bác ấy đến làm, tôi rất yên tâm làm việc, giao phó con cái và nhà cửa cho bác nắm giữ.
Bác ấy không chỉ nấu ăn ngon mà còn khéo đi chợ mua đồ. Những món bác mua thường tươi ngon và rẻ hơn tôi mua, có lẽ do bác biết trả giá. Mỗi lần đi chợ về bác đều ghi lại tất cả các khoản chi tiêu trong ngày vào một cuốn sổ.
Chúng tôi thường bảo bác không cần ghi chép làm gì cho mệt nhưng bác nói là tiền bạc phải minh bạch rõ ràng. Với lại ghi như thế để kiểm soát chính bản thân, nếu tháng nào chi nhiều thì tháng sau sẽ phải giảm xuống.
Tôi không bao giờ xem cuốn sổ chi tiêu ghi chép thế nào nhưng nhìn vào đó là thấy được nhân cách và sự trung thực của người giúp việc. Vì thế tôi tin tưởng tuyệt đối vào bác Thoa.
Tôi làm kinh doanh, về nhà nhiều lúc công việc lu bu, vài trăm triệu để trong túi không lo sợ mất. Thậm chí những lúc có khách vào nhà chơi, bác Thoa còn mang túi tiền cất vào trong phòng giúp tôi.
Video đang HOT
Hôm thứ 3 vừa rồi, tôi đi ngang qua một cửa tiệm cầm đồ và bất ngờ thấy bác Thoa ở trong đó. Vì muốn tìm hiểu sự việc nên tôi ghé vào hỏi thăm. Nhìn thấy tôi, bác Thoa rất bối rối và tay còn run run như thể đang làm điều gì đó khuất tất.
Ảnh minh họa
Thì ra bác ấy dùng tiền lương mấy tháng vừa rồi và chuộc lại chiếc xe máy cho cậu con trai. Tôi cho là con bác ấy ăn chơi trác táng nên mới phải mang xe đi cầm đồ.
Trong bữa cơm tối, tôi cố tình nhắc chuyện gặp bác Thoa ở tiệm cầm đồ cho chồng biết và quyết định để bác ấy nghỉ việc. Thế nhưng bác nói ra lý do cậu con trai phải cầm xe làm tôi không nuốt trôi miếng cơm.
Mấy tháng trước, chồng bác Thoa bị bệnh hiểm nghèo, trong nhà không có tiền phải đi vay tiền chữa trị, khi không còn chỗ nào cho vay nữa thì cậu con trai phải cầm cố xe chữa bệnh cho bố.
Chồng tôi trách bác Thoa lúc khó khăn không hỏi vay tiền của chúng tôi chữa bệnh cho bác trai. Bác ấy nói không muốn lợi dụng lòng tốt của vợ chồng tôi nên không dám nhờ vả.
Bác Thoa nói hiện tại số tiền nợ còn hơn 100 triệu nữa, 2 mẹ con bác ấy đang cố gắng kiếm tiền trả người ta. Bác bảo mọi người đã giúp đỡ lúc khó khăn, bây giờ bác chỉ mong muốn có sức khỏe tốt để kiếm tiền trả nợ.
Sau khi hiểu rõ mọi chuyện, chồng tôi liền tăng lương cho bác ấy mỗi tháng 1 triệu nữa. Tôi rất thương hoàn cảnh khó khăn của bác Thoa nhưng bác ấy đang còn nợ nần, tôi không còn tin tưởng sự trung thực thật thà của người làm nữa vì tôi sợ khi bí quá bác sẽ “hóa liều”. Còn chồng tôi nói bác ấy là người tốt, đáng tin cậy, phải giúp đỡ bác ấy vượt qua khó khăn. Tôi nên làm gì đây?
Sau khi con trai đến tận nơi tìm, tối đó, bác giúp việc vừa khóc vừa đưa tôi 5 lượng vàng nhờ cất vào két giúp
Sau sự việc này, tôi không biết có nên cho bác giúp việc nghỉ luôn không?
Vợ chồng tôi kinh doanh, buôn bán thời trang và hàng đông lạnh; cuối năm ngoái chúng tôi mở thêm một cửa hàng nữa ở huyện nên công việc khá bận rộn. Chúng tôi không có thời gian để nấu nướng, dọn dẹp và đưa đón con đi học như trước. Bàn đi tính lại, chồng tôi bảo cứ liên hệ với trung tâm giới thiệu việc làm, tìm một bác giúp việc tầm hơn 50 tuổi. Anh cho rằng ở tuổi ấy, người ta đã chín chắn, lại cẩn thận và siêng năng hơn nên hiệu quả làm việc cũng tốt hơn.
Qua giới thiệu của trung tâm, bác Quyết đến nhà chúng tôi nhận việc vào 4 tháng trước. Điều khiến vợ chồng tôi ngạc nhiên là bác Quyết vốn là giáo viên tiểu học đã về hưu. Bác ấy siêng năng, thật thà, nấu ăn ngon, dọn dẹp đâu ra đó, cư xử cũng rất tốt. Đặc biệt, bác ấy rất thích trẻ con nên giành luôn việc chăm sóc con gái 5 tuổi của tôi. Con gái tôi cũng mến bác ấy nên cứ gọi bác là bà ngoại. Con bé còn đòi sang ngủ với "bà ngoại" chứ không chịu ngủ cùng vợ chồng tôi nữa. Mà thấy bác Quyết đêm nào cũng đọc truyện cổ tích, hát ru cho con bé ngủ hay dạy con học chữ, học số nên tôi cũng yên tâm. Từ lúc có bác ấy, không khí trong nhà thêm phần vui vẻ, ấm cúng hơn.
Tối qua, bác giúp việc bỗng đem sang phòng tôi một chiếc hộp màu đỏ, nhờ tôi cất giúp vào két sắt. Tôi ngạc nhiên hỏi đó là gì, bác ấy mới mở ra cho tôi xem. Bên trong là 5 lượng vàng thẻ, một số tài sản rất lớn. Tôi kinh ngạc hỏi tại sao bác ấy đã có tiền dưỡng già, lại là giáo viên về hưu mà lại đi làm giúp việc thế này?
Ảnh minh họa (Nguồn AI)
Bác Quyết vừa sụt sùi nước mắt vừa kể chuyện gia đình mình. Thì ra chồng bác mất sớm, bác vừa làm nghề dạy học, vừa bán trái cây kiếm tiền nuôi 2 con trai ăn học. Thế mà các con trưởng thành, lấy vợ rồi lại không biết thương mẹ, cũng không biết thương nhau. Đứa nào cũng tị nạnh, nhìn ngó vào tài sản, nhà cửa chứ không muốn nuôi mẹ. Nhà 2 anh con trai sát nhau, bác Quyết sống với con trai lớn nhưng bác bệnh nằm liệt giường, các con cũng không hay biết. Họ còn bắt mẹ phải làm việc nhà, nấu ăn, dọn dẹp. Chán nản quá, bác ấy mới đăng ký làm giúp việc là để tránh các con cũng như muốn dạy chúng một bài học.
Nào ngờ, biết bác ấy vừa có tiền lương hưu, vừa có tiền làm giúp việc nên 2 anh con trai lại đến vòi vĩnh tiền bạc. Bác Quyết sợ họ biết được 5 lượng vàng này thì sẽ không để bác ấy yên, mà bác ấy cũng sẽ mất số tiền dành dụm vất vả để dưỡng già. Vậy nên bác ấy mới gửi cho vợ chồng tôi giữ giúp, khi nào bác đau bệnh thì sẽ lấy lại.
Tôi khuyên bác vào viện dưỡng lão thì bác lắc đầu. Bác nói 2 con trai còn khỏe mạnh, có công việc mà mẹ vào viện dưỡng lão ở, như thế thì các con bác biết giấu mặt vào đâu với làng xóm, họ hàng. Biết hoàn cảnh của bác giúp việc mà tôi xót xa thay. Nhưng tôi cũng lo lắng chuyện bị con trai bác giúp việc làm phiền vì họ đã đến đây tìm gặp bác 2 lần rồi và lần nào cũng to tiếng, cãi vã. Tôi không biết có nên tiếp tục giữ bác ấy ở lại làm việc cho nhà mình không nữa?
Kết hôn 5 năm, một câu nói bâng quơ của bác giúp việc lại khiến tôi "thức tỉnh" Câu nói của bác giúp việc chính là điều mà tôi tìm kiếm bấy lâu nay nhưng lại không đủ tự tin để thực hiện. Chồng tôi rất điển trai, còn tôi chỉ có ngoại hình rất bình thường. Mỗi lần sánh bước bên nhau, người ta lại trầm trồ khen ngợi anh và kèm theo những bình phẩm không mấy hay ho...