Thẳng tay đánh vợ để bảo vệ nhân tình, ngay lập tức tôi bị tấn công từ phía sau rồi …
Mặc cho vợ khóc lóc vật vã trên giường tôi vẫn ôm gối xuống nền nhà ngủ cho yên thân và đỡ khỏi động chạm đến người mình không còn hứng thú nữa.
ảnh minh họa
Cuộc sống vợ chồng mỗi ngày trôi qua thật nhàm chán khiến tôi ngột ngạt. Ra ngoài nhìn những cô gái xinh tươi miệng nói ngọt ngào hài hước về đến nhà thấy mặt vợ lầm lì ít nói tôi đã mệt mỏi lắm rồi. Vẫn biết vợ chăm sóc các con vất vả nhưng không có nghĩa là quên quan tâm đến chồng. Mỗi lần khao khát được gần vợ thì cô ấy tìm đủ mọi lý do để từ chối. Điều đó cộng với rất nhiều lí do khác khiến khoảng cách giữa hai vợ chồng tôi ngày một xa nhau hơn.
Để rồi chỉ vài câu chuyện phiếm với ánh mắt tình tứ của em nhân viên mới khiến tôi không còn mặn mà nhớ nhung đến vợ con nữa. Tôi chính thức cặp bồ với Kiều. Ngày nào sau khi tan làm tôi với Kiều cũng phải ghé đâu đó ăn uống no say rồi mới về được.
Lần nào về tôi cũng nói dối vợ là do có dự án mới nên phải làm tăng ca cho kịp tiến độ. Và vì tin lắm nên mỗi ngày tôi trở về nhà muộn cô ấy cũng bật nước nóng khăn khố quần áo đâu ra đấy cho chồng tắm. Nhiều lúc nhìn vợ vất vả vì chồng thấy thương lắm nhưng tình cảm của tôi với Kiều đã quá thắm thiết nên chẳng thể dứt ra được. Một lần Kiều muốn tôi li dị vợ để cưới em:
- Anh đã chán vợ lắm rồi, chắc chắn anh sẽ lấy em, đừng vội rút dây động rừng khiến kế hoạch về chung sống của chúng ta bị đổ bể.
- Em không đợi được nữa đâu, anh mà không li dị thì em đi lấy chồng đây.
- Được rồi để anh giải quyết.
Không muốn để tuột mất Kiều tôi đã viết sẵn đơn li hôn yêu cầu vợ ký vào thế nhưng vợ chỉ khóc và cầu xin đừng bỏ rơi mẹ con cô ấy. Chính sự lụy tình của vợ càng khiến tôi tức tối chỉ muốn chấm dứt cuộc hôn nhân càng nhanh càng tốt. Mặc cho vợ khóc lóc vật vã trên giường tôi vẫn ôm gối xuống nền nhà để ngủ cho yên thân và đỡ khỏi động chạm đến người mình không còn hứng thú gì nữa. Sáng sớm đã thấy mọi người tụ tập trước cổng công ty, đoán là có vụ gì đó tôi vội chạy lại xem. Tôi thực sự sốc khi thấy vợ đang nắm tóc người tình của mình và nói với mọi người xung quanh:
Video đang HOT
- Mọi người hãy xem cô nhân viên xinh đẹp, hình ảnh biểu tượng của công ty mà đi giật chồng thế này. Hôm nay tôi sẽ dạy cho những kẻ chỉ biết ăn sẵn, thấy gia đình người ta hạnh phúc giàu có muốn nhảy vô cho đỡ phải đổ mồ hôi nước mắt là thế nào.
(Ảnh minh họa)
Thấy mọi người đang sỉ vả Kiều và đứng về phía vợ mình, tôi không cầm được lòng đã lao vào đánh tới tấp vợ. Nhưng ngay lập tức tôi bị tấn công từ phía sau để rồi phải quỳ sấp mặt trước vợ. Đoán là có kẻ đánh lén sau lưng nên tôi vung mạnh tay ra sau thì bất ngờ bị chụp lại bởi bàn tay chắc khỏe của ai đó. Khi ngẩng đầu lên tôi kinh ngạc khi nhìn thấy vẻ mặt giận dữ của sếp đang đứng trước mặt mình. Ông ta nói:
- Cậu làm cái trò gì trước công ty của tôi vậy, sao tôi lại chứa chấp một tên nhân viên hèn hạ dám bảo vệ nhân tình đánh lại vợ thế này. Ngay hôm nay cậu và cô Kiều hãy viết đơn xin nghỉ việc đi. Công ty tôi không phải là nơi nuôi dưỡng những kẻ suy đồi đạo đức.
- Sếp ơi đừng đuổi việc em, sếp từng nói em là cánh tay phải đắc lực của sếp còn gì.
- Thương vợ con cậu, tôi cho một cơ hội nhưng hứa với tôi từ nay sẽ phải sống tốt với vợ con và tuyệt đối không được đánh vợ dù bất kỳ ở đâu.
- Dạ em cảm ơn sếp, em cảm ơn nhiều lắm.
- Còn cô Kiều đại diện cho hình ảnh của công ty mà lại làm xấu mặt công ty thế này sao? Hãy dọn hết đồ đạc và rời khỏi công ty càng sớm càng tốt. Từ nay trong công ty này ai mà có bồ bịch thì cứ tự động viết đơn xin nghỉ việc cho sớm đừng để tôi phải dùng biện pháp mạnh. Tôi cực kỳ ghét những kẻ giật vợ giật chồng người khác.
Lời của sếp vừa kết thúc là một tràng vỗ tay giòn giã, còn tôi chỉ muốn có cái lỗ để chui thật nhanh thôi. Sau ngày bị sếp dạy bảo có lẽ tôi đã hiểu việc cặp bồ chỉ có mất nhiều hơn được nên không dám léng phéng với người con gái khác nữa.
Theo Ngoisao
Hí hửng yêu được anh lương tháng 50 triệu, đính hôn xong "ngã ngửa" người khi nghe anh tuyên bố
Trong khi mấy đứa bạn thân của tôi than phiền vì lấy chồng lương ba cọc, ba đồng không đủ sống, thì tôi ung dung và hãnh diện khi bạn trai kiếm được vài chục triệu mỗi tháng. Nhưng, niềm vui ngắn chẳng tày gang, vừa dạm ngõ xong tôi mới biết sự thật về anh.
Tôi không phải là đứa con gái sống quá thực dụng, yêu ai chỉ chăm chăm nhìn vào túi tiền của người ta. Nhưng tôi cũng không phải là cô nàng mộng mơ, chỉ biết đến tình yêu mà không quan tâm tới những nền tảng khác để đảm bảo cho sự bền lâu sau này. Với tôi, người đàn ông cần phải vững vàng về kinh tế thì mới có thể lo lắng được cho hôn nhân khi hai đứa đến với nhau. Bởi vậy, khi quen và yêu được anh, tôi cảm thấy mãn nguyện vì đủ mọi tiêu chí mà mình cần anh đều có.
Chúng tôi yêu nhau được hơn 2 năm. Anh cao ráo, không quá đẹp trai nhưng khỏe mạnh, nhanh nhẹn. Điều khiến tôi phục nhất vẫn là tuy trẻ tuổi nhưng anh tài giỏi và kiếm được nhiều tiền. Anh đang làm cho một công ty nước ngoài, thu nhập khá cao (so với tuổi của anh). Dĩ nhiên như thế, cưới anh về, tôi sẽ không phải quá lo lắng về vấn đề kinh tế.
Yêu anh, tôi cảm thấy vô cùng yên tâm khi anh là người làm ra nhiều tiền, có kinh tế ổn định (Ảnh minh họa)
Quả thật tôi bị ám ảnh bởi mấy đứa bạn thân. Chúng đều xinh đẹp, khéo léo nhưng khổ một nỗi lấy chồng quá vất vả. Mấy anh chồng đó thương vợ, chịu khó nhưng làm lương thấp nên giờ sinh con ra, hai vợ chồng cứ chật vật, lo liệu, xoay sở từng đồng một. Nhìn cảnh sống đó tôi lại rùng mình. Tôi muốn con mình được sinh ra và lớn lên với những điều kiện vật chất tốt nhất. Thế nên yêu được anh, biết anh kiếm ra bội tiền như vậy, tôi mừng lắm. Ít ra thì tôi cũng không phải đau đầu mỗi khi nghĩ về tiền bạc nếu cưới anh.
Khi yêu nhau, anh cũng không hề tỏ ra là người keo kiệt, toan tính gì. Anh vẫn thường xuyên đưa tôi đi ăn ở một số nhà hàng, quán xá, mua tặng tôi vài món đồ. Tôi thấy anh không keo kiệt nhưng cũng không phải người vung tay quá trán hay gì cả. Được thế tôi lại càng mừng.
Dĩ nhiên, chuyện tình cảm của chúng tôi được gia đình hết sức ủng hộ. Mặc dù năm nay chưa được tuổi để cưới nhưng bố mẹ hai bên bàn bạc và quyết định cho chúng tôi làm lễ đính hôn trước để tạo sự gần gũi, gắn kết giữa hai nhà. Bố mẹ anh cũng bảo như thế tốt cho tôi, vì tôi là con gái, cần sự chắc chắn. Hai đứa tôi háo hức chuẩn bị cho ngày đính hôn. Nhưng sau niềm vui ấy là một cú sốc tinh thần quá lớn với tôi.
Hai đứa tôi háo hức chuẩn bị cho ngày đính hôn. Nhưng sau niềm vui ấy là một cú sốc tinh thần quá lớn với tôi. (Ảnh minh họa)
Buổi tối sau lễ đính hôn, tôi còn nán lại ở nhà trai để dọn dẹp. Xong xuôi, cả nhà ngồi quây quần ở phòng khách. Tôi đang ăn vài miếng hoa quả thì anh mở đầu câu chuyện:
- Giờ hai đứa mình cũng coi như là vợ chồng rồi, như người một nhà nên có gì anh nói thẳng luôn. Sang năm cưới xong, tiền hàng tháng hai vợ chồng làm được thì đưa mẹ giữ. Từ trước tới nay, tiền anh làm ra cũng đều đưa mẹ. Mỗi khi có việc gì cần đến thì báo, mẹ lại đưa lại cho. Kể cả những lần anh đi chơi, đi hẹn hò với em, anh đều báo mẹ từ hôm trước, mẹ chuẩn bị tiền cho. Người khác thấy thế là khó chịu, rắc rối với mất tự do chứ anh thấy thế rất tốt.
Anh luôn kiểm soát được chi tiêu, không lạm phát, các khoản còn lại mẹ lo cho anh đầy đủ, từ ăn uống, áo quần... Nói chung, tiền làm ra phải biết giữ, mà cánh trẻ trung bọn mình không giữ được đâu nên tốt nhất đưa mẹ. Em cứ tính toán những khoản em cần chi tiêu lặt vặt cho cá nhân em đi, mỗi tháng cần khoảng bao nhiêu thì xin mẹ giữ lại, còn đâu, sau khi cưới, hàng tháng chuyển tiền cho mẹ giữ. Truyền thống gia đình anh là vậy, trước đó, anh trai anh cũng làm thế, giờ mua được nhà to, mua được ô tô rồi đấy.
Tôi choáng váng khi nghe lời đề nghị từ chồng sắp cưới (Ảnh minh họa)
Tôi nghe xong mà há hốc mồm kinh ngạc. Tôi không nói mẹ anh tham lam, ham giữ tiền nhưng tôi không thích sự phụ thuôc như vậy. Chúng tôi đã lớn, đã là một gia đình, có suy nghĩ và tính toán riêng của mình. Tôi không thể chịu được cảnh mua gì, làm gì cũng phải ra báo cáo rồi chờ mẹ cấp phép, đưa tiền cho mới được mua.
Tôi ngán ngẩm cực độ và không biết làm thế nào để thoát ra. Tôi về, nhưng trong lòng ngổn ngang. Tối đó, tôi nói chuyện nhiều với các bạn. Mọi người đều bảo tuy kinh tế chưa dư giả nhưng hai vợ chồng khá thoải mái tâm lí, chồng đi làm về đưa tiền cho vợ, hai vợ chồng cân đối chi tiêu, cuộc sống như thế mới là tổ ấm, là gia đình.
Tự nhiên, nghĩ đến những ngày tới, khi về làm dâu, tôi lại rùng mình ớn lạnh. Cái niềm vui khi yêu được anh chàng làm ra lắm tiền bỗng chốc tan biến, nhường chỗ cho sự ám ảnh cảnh mỗi ngày ngửa tay xin tiền mẹ chồng dù chỉ mua một món đồ nhỏ...
Theo Eva
Vợ liều mạng hiến thận nhưng tôi vẫn quyết ly hôn vì 1 tin nhắn trước ngày phẫu thuật "Cảm ơn em vì suốt bao năm qua đã chăm sóc gia đình và phụng dưỡng bố mẹ anh. Cảm ơn em vì đã liều mình hiến cho anh một bên thận. Anh biết mình nợ em nhiều. Giờ đây những gì anh có thể làm cho em chỉ là một sự giải thoát." Cuộc hôn nhân của chúng tôi tới nay đã...