Tháng nào tôi cũng đưa nhân tình 30 triệu, chỉ đưa vợ 15 triệu mà cô ấy đã sung sướng
Nhiều lúc nhìn vợ cầm tiền chồng đưa hàng tháng mà tôi dằn vặt bản thân khi thấy cô ấy quá ngây thơ, không biết chồng đang ngoại tình.
Dù học cùng phổ thông với nhau nhưng trước kia tôi và vợ chỉ coi nhau như bạn. Hai đứa trải qua khá nhiều mối tình sau mới đến với nhau.
Vợ tôi làm kế toán một công ty hải sản tư nhân nên bận lắm. Dù vậy cô ấy rất an phận nên bao năm đi làm chưa bao giờ đổi việc. Tôi bảo gì vợ cũng nghe răm rắp và lúc nào cũng hiền lành, lo vun vén gia đình nên chẳng bao giờ 2 đứa cãi vã. Thậm chí nội ngoại đều khen vợ hết lời, không chê bai được bất cứ điểm gì.
Có vợ như vậy kể cũng rất tự hào nhưng có 1 điểm nhàm chán nhất đó là chuyện trên giường của 2 đứa. Do cô ấy như vậy nên vợ luôn thụ động trên giường, không biết làm mới bản thân, đời sống vợ chồng nhạt nhẽo vô cùng.
Đã vậy qua 2 lần sinh, bận rộn đi làm và nuôi con nhỏ, vợ chẳng có thời gian chăm sóc bản thân nên nhìn chán lắm. Cô ấy lúc nào cũng đầu bù tóc rối mỗi khi ở nhà, luôn chân tay cơm nước giặt giũ, ăn mặc lôi thôi lòa xòa, nhìn đã mất hết cả hứng.
Vì điều này mà dần dần tôi có bồ bên ngoài. Bồ kém vợ tôi 6 tuổi nhưng trẻ trung, nóng bỏng. Cô ấy tuy chưa lập gia đình nhưng lại không giấu giếm bản thân bị lạc nội mạc tử cung. Nghe cô ấy nói, sự phát triển của mô lạc nội mạc có thể làm tắc ống dẫn trứng, ngăn cản quá trình thụ tinh làm cho những người bị bệnh như cô ấy khó thụ thai được.
Ảnh minh hoạ
Cũng chính vì lý do này mà tôi và người tình những lúc bên nhau chẳng phải dè dặt kế hoạch mà thả tự do vì biết sẽ không thể có bầu tự nhiên được. Mà nếu lỡ có bầu, bồ bảo sẽ tự chịu trách nhiệm và nuôi con mà không bắt tôi hợp thức hóa mối quan hệ. Hai chúng tôi cứ lén lút qua lại được gần 2 năm nay mà vợ không hề hay biết.
Video đang HOT
Được cái công việc của tôi ở công ty cho thu nhập rất tốt. Tôi lại năng động làm thêm việc bên ngoài nên tháng nào chu cấp cho bồ 30 triệu đồng. Còn vợ mỗi tháng tôi chỉ đưa được cho 15 triệu đồng thôi.
Bồ được đưa nhiều tiền vậy nhưng tháng nào cũng vòi vĩnh thêm và kêu thiếu. Thi thoảng tôi vẫn đáp ứng để đổi lấy những phút giây ngọt ngào. Còn vợ thì không 1 câu kêu ca than thở. Cứ đưa tiền lương cho là cô ấy cười tít mắt sung sướng, nghĩ chồng ngoan đưa hết lương tháng cho tiêu.
Cứ mỗi lần nhìn vợ hạnh phúc cầm lương chồng là tôi lại thấy chút day dứt dằn vặt. Quả thật tôi chẳng bao giờ dại dột nghĩ chuyện sẽ bỏ vợ để đến với người tình. Vì thế khi về nhà tôi vẫn yêu thương vợ con và rất đàng hoàng trong mọi việc.
Nhưng tôi cũng lo đến một ngày cái kim trong bọc lâu ngày sẽ lòi ra và vợ sẽ biết. Lúc ấy không biết thái độ của vợ sẽ thế nào? Hơn nữa tôi cũng sợ bồ bị lạc nội mạc tử cung như thế đa phần sẽ khó có bầu được nhưng biết đâu đấy có thể 1 lúc nào đó sẽ tự nhiên mang thai được không? Đã có trường hợp nào như vậy chưa?
Phụ nữ bị lạc nội mạc tử cung có mang thai tự nhiên được không?
Theo các bác sĩ chuyên khoa, bị lạc nội mạc tử cung mẹ vẫn có khả năng mang thai bình thường, nhưng tỷ lệ này khá thấp. Bởi vì lạc nội mạc tử cung có ảnh hưởng đến việc thụ thai, khiến việc có con trở nên khó khăn hơn. Nguyên nhân là vì khi lớp nội mạc tử cung dày lên, tinh trùng khó đi vào buồng trứng để thụ thai, đồng thời lạc nội mạc tử cung cũng làm cho trứng giảm chất lượng, từ đó mà bệnh nhân khó có thai.
Các nghiên cứu y tế chỉ ra, phụ nữ vô sinh do lạc nội mạc chiếm đến 10 – 15 % trong số các trường hợp. Nhất là khi lớp mô dày, dính với nhau. Đáng chú ý là bệnh lạc nội mạc tử cung khó điều trị và dễ tái phát, các triệu chứng của bệnh dễ nhầm với những biểu hiện thường gặp kỳ kinh nên không nhiều chị em phát hiện bệnh sớm để điều trị đúng cách.
Nếu mẹ mang thai khi bị lạc nội mạc tử cung, bệnh cũng làm tăng nguy cơ mẹ gặp các biến chứng trong khi mang thai và sinh nở. Một số rủi ro mẹ có thể gặp phải là sảy thai, sinh non, rau tiền đạo,…
Định tái hợp với chồng cũ, những lời nói của mẹ anh khiến tôi e dè
Có vẻ như mẹ anh đã biết chuyện tôi và con trai bà có ý định tái hợp. Một lần, tôi đưa con sang gửi ông bà nội hai ngày để đi công tác.
Vừa thấy tôi, mẹ anh liền nói những lời hết sức khó nghe.
5 năm trước, tôi kết hôn. Chồng tôi là con hiếm muộn nên rất được bố mẹ cưng chiều. Anh hiền lành nhưng lại thích an phận vì được bao bọc từ nhỏ. Khi yêu, tôi không coi đó là vấn đề quan trọng. Chỉ khi cưới nhau, tôi mới nhận ra anh hiền lành đến mức nhu nhược.
Bố mẹ chồng không thích tôi từ trước đó. Không hiểu bằng cách nào anh lại thuyết phục được họ đồng ý cho cưới tôi. Nhưng làm dâu nhà anh quả thực hết sức ngột ngạt.
Bố chồng ít lời nhưng thái độ lúc nào cũng tỏ ra nghiêm khắc. Mẹ chồng khó tính hay để ý, soi mói bắt lỗi con dâu. Còn chồng không có tiếng nói, không có một chút chính kiến nào. Mỗi khi tôi ấm ức chuyện gì đem kể với anh, câu cửa miệng của anh sẽ là: "Em nhịn đi cho êm cửa, êm nhà".
Mọi chuyện trở nên tệ hơn khi tôi lần lượt sinh hai đứa con. Mẹ anh nhất định giành quyền chăm sóc cháu. Bà luôn cho rằng, tôi không có kinh nghiệm chăm trẻ. Kinh nghiệm của mẹ chồng tôi chính là "trẻ con biết gì mà ép vào khuôn khổ". Chính vì có bà nội chiều chuộng, tôi không thể nuôi dạy con theo cách của mình.
Chồng cũ cho rằng, tôi quá ích kỷ khi lăn tăn việc tái hôn (Ảnh minh họa: KBS)
Dù mẹ chồng có khó tính và vô lý thế nào, tôi cũng cố gắng nín nhịn trong khả năng. Nhưng một lần, vì tôi không dạy con theo ý bà, bà buông lời xúc phạm bố mẹ tôi: "Bố mẹ vô học nên sinh con ra mất dạy".
Cho đến lúc ấy, tôi không thể chịu đựng thêm được nữa. Bố mẹ tôi là nông dân, không học cao hiểu rộng. Nhưng nếu xét về mọi khía cạnh, cũng chưa biết ai hơn ai. Tôi bảo với chồng, sức chịu đựng của tôi đã chạm giới hạn cuối cùng. Hoặc là cả nhà dọn ra sống riêng, hoặc là ly hôn.
Chồng tôi không đồng ý sống riêng. Anh nói, trước đây bố mẹ đồng ý cho anh cưới tôi với điều kiện vợ chồng tôi sống chung cùng ông bà. Anh không thể làm trái lời, cũng không muốn làm bố mẹ mình phiền muộn. Kết quả, tôi chủ động viết đơn ly hôn.
Sau khi ly hôn, tôi nuôi bé nhỏ, bé lớn ở với bố và ông bà nội theo phán quyết của tòa. Thật tình mà nói, dù không muốn xa con, thu nhập của tôi hiện tại không đủ để lo cho hai đứa, trong khi nhà nội có điều kiện. Để một đứa sống với bố, tôi nghĩ là lựa chọn không tồi. Bởi dù thế nào, họ cũng rất yêu chiều và chăm lo cho thằng bé.
Mỗi lần đưa con trai sang thăm mẹ, thăm em, hoặc hai vợ chồng cùng đưa con đi chơi, anh vẫn luôn tỏ ý muốn hàn gắn. Anh nói anh vẫn yêu tôi, không muốn kết hôn với ai khác. Nhìn hai con vui vẻ quấn quýt nói muốn ở cùng bố mẹ, tôi nặng lòng suy nghĩ.
Sau nhiều ngày đắn đo, tôi nhận thấy, chúng tôi chia tay nhau không phải vì hết yêu. Cả hai hoàn toàn có thể tái hợp, với điều kiện anh chịu sống riêng. Thật bất ngờ, anh nói đồng ý nhưng cần thêm thời gian để thu xếp.
Có vẻ như mẹ anh đã biết chuyện tôi và con trai bà có ý định tái hợp. Một lần, tôi đưa con sang gửi ông bà nội hai ngày để đi công tác. Vừa thấy tôi, mẹ anh liền nói lớn: "Nếu muốn tái hôn thì cũng nên suy nghĩ cho kỹ, không phải muốn ở thì ở, muốn đi thì đi. Nhà này không thiếu người muốn về làm dâu".
Những lời khó nghe này khiến tôi e dè. Tôi vừa mới bước ra khỏi ngôi nhà này không lâu, giờ lại có ý định quay về. Ra đi vì lý do gì tôi chưa quên, sao lại còn muốn quay trở lại?
Dù sau này chúng tôi có sống riêng, tôi vẫn là con dâu của ông bà, vẫn phải gọi họ là bố mẹ, vẫn phải qua lại thăm nom, chăm sóc. Liệu tôi có nên tiếp tục sự khó chịu này không?
Chồng cũ nói tôi ích kỷ quá, chỉ nghĩ đến cảm giác của mình, không quan tâm đến anh cũng như tương lai của các con. Anh đã đồng ý ra riêng để tái hợp cùng tôi, tôi còn đòi hỏi gì hơn nữa?
Thật sự, tâm trí tôi rối bời, không còn đủ sáng suốt để phân định xem có nên tái hợp cùng chồng cũ hay không?
Tiếng thương đau nhói trong lòng Cuộc đời mỗi người, mấy ai mà chưa một lần được nghe tiếng gọi yêu thương (mẹ ơi, cha ơi, mình ơi, con ơi...) từ sâu thẳm trái tim. Nhà văn Nguyễn Ngọc Tư. Ngọt ngào, tha thiết, lời thương đó mang đến trong ta xúc động, bổi hổi. Đêm thu thanh vắng, nghẹn ngào trong tiếng gọi "Cải ơi!" của người cha...