Tháng nào cũng phải vay tiề.n vì chồng sĩ diện, nổ như ‘thánh sống’
Mỗi lần có ai đó ở quê ra nhà tôi chơi là anh ra sức thể hiện. Nào là anh bắt tôi dùng nước khoáng lau sàn, nào anh giới thiệu phải đi nước ngoài liên tục.
Tôi năm nay 37 tuổ.i, đã kết hôn được 10 năm và có hai con gái. Tôi làm nhân viên văn phòng còn chồng tôi làm kế toán. Chúng tôi đều là dân thành phố nên được bố mẹ cho nhà riêng và xe cộ đầy đủ.
Nhìn cuộc sống tiện nghi và khá thoải mái của vợ chồng tôi nhiều người thầm ghen tỵ. Tuy nhiên, ít ai biết rằng từ khi kết hôn đến nay vợ chồng tôi luôn phải sống trong cảnh giật gấu vá vai. Cứ vài tháng lại sang nhà nội hay nhà ngoại để vay, mà nói thẳng ra là xin tiề.n tiêu.
Vợ chồng tôi có thu nhập không cao, cả hai người khoảng 14 triệu. Nhưng số tiề.n này chắc chắn cũng đủ chi tiêu cho cuộc sống 4 người. Chúng tôi đều không cờ bạc, l.ô đ.ề. Nhưng sở dĩ lý do khiến nhà tôi luôn thiếu thốn là bởi chồng tôi sĩ diện vô cùng. Anh luôn vung tay quá trán và đó chính là lý do đẩy cả gia đình vào cảnh thiếu tiề.n mỗi tháng.
Chẳng phải đến lúc lấy nhau, tôi mới biết chồng có tính sĩ diện hão như vậy. Suốt 2 năm yêu nhau, anh lúc nào cũng tự hào giới thiệu anh tốt nghiệp đại học Tài chính kế toán. Mãi cho đến lần vô tình tôi nhìn vào bảng lương của anh thì mới hay anh tốt nghiệp trung cấp kế toán. Dẫu vậy, tôi vẫn cứ làm lơ như không biết gì để anh không cảm thấy “mất mặt”.
Ngày ấy, không biết bao lần tôi phải xấu hổ với mọi người trong gia đình, hàng xóm, họ hàng khi mọi người vô tình phát hiện ra anh không phải là kế toán trưởng như anh giới thiệu mà chỉ là kế toán viên. Lương của anh cũng không phải vài chục triệu mà chỉ là vài triệu. Rồi anh còn nói bố anh trước đây là giám đốc nhưng thực tế chỉ là tổ trưởng tổ sản xuất.
Tuy vậy, lúc đó tôi chỉ nghĩ anh đang cố tình lấy lòng tôi nên không mấy quan tâm đến điều này. Hơn nữa, ngoài chuyện “nổ” ra, anh cũng có khá nhiều ưu điểm như không cờ bạc, rượu chè, không trai gái lăng nhăng. Và chúng tôi đã tổ chức đám cưới trong niềm vui trọn vẹn của hai gia đình.
Video đang HOT
Tuy nhiên, sau khi về chung sống tôi mới biết chung sống với một người chồng quá ư sĩ diễn chẳng mấy đơn giản.
Anh lúc nào cũng tự hào là người có gu ăn mặc và khiến đám trai trong công ty phục lăn sát đất nên chẳng bao giờ chịu mặc đồ rẻ tiề.n. Sơ mi lúc nào cũng phải tiề.n triệu, còn giầy không bao giờ đi đôi vài trăm nghìn. Điện thoại thì anh thay liên tục. Trung bình 3 tháng anh thay một lần vì anh bảo là đàn anh chẳng lẽ lại thua kém mấy đứa chân ướt chân ráo mới vào công ty.
Tôi cũng chẳng biết từ bao giờ anh luôn tự nhận lấy trách nhiệm “chi đẹp” trong các buổi nhậu nhẹt với đám bạn bè cùng công ty. Lần nào đi ăn đi uống, mọi người bảo chia tiề.n anh cũng khoát tay để anh chi. Mà mỗi lần thế đâu có ít, có lần tới cả 3 triệu. Anh làm vậy chỉ để được vài giây nở mặt nở mày khi đám bạn tung hô: Đại gia.
Không chỉ sĩ diện với bạn bè, anh cũng hay “làm hàng” với cả họ hàng. Mỗi lần có ai đó ở quê ra nhà chơi, anh thể hiện phải biết. Nào là anh bắt tôi dùng nước khoáng lau sàn. Nào anh giới thiệu anh phải đi nước ngoài liên tục. Nào là quen biết rộng, nào là có công ty riêng, nào là nhiều vốn…
Cũng vì điều này mà họ hàng ở quê cứ tối ngày đến gõ cửa nhà tôi nhờ anh xin việc cho con cho cháu họ. Và bực nữa, cứ có người ở quê ra là chồng tôi lại kéo tất cả đi ăn nhà hàng. Có lần đoàn khách tới 10 người ra chơi, nhà hết tiề.n, chồng tôi lại chạy đôn chạy đáo đi vay 5 triệu về đưa mọi người đi ăn hải sản.
Vung tay quá đà như vậy nên lương của hai vợ chồng gần như chỉ được giỏi lắm là nửa tháng. Hết tiề.n, anh lại chạy sang nhà bố mẹ anh vay (vì bố mẹ chồng tôi cũng khá giả) có khi tới cả chục triệu. Nói là vay nhưng có trả bao giờ, thành ra ông bà ác cảm với vợ chồng tôi. Ông bà thậm chí tỏ ý ngại mỗi khi chúng tôi đột xuất sang chơi.
Tôi buồn vô cùng và cả lo nữa chứ. Cứ đà này không biết đến bao giờ nhà tôi mới có đồng tiề.n tiết kiệm. Sau này, khi ông bà không còn giúp được nữa tôi không hiểu chồng sẽ dựa vào đâu và lúc đó tôi sẽ xoay sở ra sao ?
Vậy nên hôm qua khi đọc bài viết Gia đình 4 người ở Hà Nội, chi tiêu chỉ hết 5 triệu đồng/tháng tôi cảm thấy rất chạnh lòng. Tôi cứ nghĩ thu nhập của gia đình đó thấp hơn nhà tôi mà họ vẫn sống đàng hoàng, còn có cả tiề.n tiết kiệm. Đằng này, nhà tôi khỏe mạnh, chăm chỉ làm việc mà vẫn mang tiếng… ăn bám bố mẹ.
Theo Người đưa tin
Sĩ diện với đồng nghiệp, anh sẵn sàng để vợ sống khổ
Gần một tuần nay, hai vợ chồng tôi vẫn giữ chiến tranh lạnh, chưa ai nói với ai câu nào. Nguyên nhân sâu xa cũng chỉ vì cái sĩ diện của anh.
Chồng tôi là phó giám đốc một công ty xây dựng lớn trong thành phố, nên thu nhập mỗi tháng lên đến hàng chục triệu. So với mức sống ở quê, chồng tôi đứng vào hàng đại gia. Lấy anh, tôi hầu như không phải lo lắng gì về kinh tế, cuộc sống ổn định.
Có điều, ở vị trí cao như vậy, chồng tôi luôn muốn vợ phải thật xinh đẹp, hoàn hảo để tự hào với bạn bè. Khi mới quen anh, tôi chỉ là một cô giáo tiểu học giản dị, ăn mặc xuề xòa dễ tính. Cưới nhau rồi, tôi mới bắt đầu chăm chút đến ngoại hình của mình hơn. Điện thoại đẹp, xe xịn, quần áo hàng hiệu đắt tiề.n, chồng tôi chi không tiếc tay, làm sao đến khi sánh đôi bên anh, tôi lộng lẫy như một nàng công chúa.
Tất nhiên, nếu mọi chuyện chỉ dừng lại ở ngoại hình, thì tôi có thể làm anh vui lòng. Nhưng kể từ tháng trước, vì thuộc diện tinh giảm biên chế, tôi phải nghỉ việc. Chồng tôi trở nên không được vui. Anh không muốn giới thiệu với đồng nghiệp, bạn bè, rằng vợ mình chỉ ở nhà "thất nghiệp".
Vậy là tôi lại nộp hồ sơ tìm việc. Với chuyên môn khá, có kinh nghiệm, tôi dễ dàng được hai nơi tuyển dụng nhận. Một trung tâm Việt Nam mời tôi làm giáo viên không chính thức, lương khá cao lại nhàn rỗi, và một trường phổ thông dân lập có tiếng muốn tôi làm giáo viên chính của họ, với nhịp độ áp lương không chỉ thấp mà mức lương còn thua xa nơi kia.
Là phụ nữ có chồng, tôi muốn được làm một công việc đơn giản, dành được thời gian cho gia đình. Chính vì thế, tôi muốn được lựa chọn trung tâm đầu tiên, lương đủ cho tôi tiêu xài thoải mái. Bạn bè, người thân đều nhất trí với lựa chọn đó.
Nhưng khi vừa hỏi ý kiến chồng, anh đã kịch liệt phản đối. Anh muốn tôi làm ở nơi có tên tuổ.i, để có thể giới thiệu với bạn bè, đối tác. Khi nghe chồng nói ra điều đó, tôi thật sự quá thất vọng nên đã cãi lại anh, điều trước kia chưa bao giờ làm. Chồng tôi yêu vợ, nhưng với anh, so với việc vợ được sống thoải mái, nhàn nhã thì sĩ diện vẫn quan trọng hơn.
Tôi chợt nhớ đến một người bạn của mình, đang làm giảng viên một trường đại học lớn giữa thủ đô nhưng vẫn phải sống chật vật với đồng lương ít ỏi, chỉ vì người mẹ nghèo ở quê của cô ấy muốn có chữ danh hão, tự hào với hàng xóm láng giềng, màà không hay biết rằng, có tháng con mình phải ăn mì tôm qua ngày. Tôi may mắn hơn bạn mình vì có chồng làm chỗ dựa. Nhưng lúc này, tôi thật sự cảm thấy chán ghét khi phải chiều theo sĩ diện của anh.
Theo Vietnamnet
Đàn ông phạm phải 9 điều này, rất dễ bị vợ cắ.m sừn.g Có những kiểu tật xấu của đàn ông mà đôi khi phụ nữ "cố gắng" chấp nhận, nhưng có những điều khiến người bạn đời chán nản. Đây không phải là cảnh báo cánh mày râu, để biết đường giữ vợ. Mà là tổng hợp từ các phân tích, và tâm lý chá.n chồn.g. Đây là nguyên nhân chính, để các chị em...