Thân phận ê chề của sơn nữ ‘vượt biên’ mong đổi đời
Bị bán như món hàng rồi 10 năm đằng đẵng sống tủi nhục trong “địa ngục” trần gian ở nơi đất khách, quê người. Giờ đây khi trở về Việt Nam, Hằng vẫn phải sống “ chui lủi” để trốn án phạt treo lơ lửng trên đầu…
Mảnh đất Đồng Cốc, một xã biên giới nghèo thuộc tỉnh Bắc Giang từ lâu đã được gọi một cái tên chua chát là “ làng vượt biên”.
Khi cánh đồng quê nghèo trơ gốc rạ, vài trăm gốc vải năm được năm mất chưa đơm hoa, những người dân nghèo nơi đây lại khăn gói đi tứ xứ làm thuê làm mướn mưu sinh. Có người ra thành phố, người xuống Hà Nội, người vượt biên trái phép sang Trung Quốc, tất cả họ đều rời quê hương với ước vọng có một cuộc sống tươi sáng hơn.
Một trong số những người ôm khao khát đổi đời nơi đất khách quê người là những sơn nữ trẻ. Tuy nhiên, do thiếu hiểu biết, nhẹ dạ cả tin, không ít người trong số họ bị lừa bán như món hàng, chịu cảnh sống ê chề, đầy nước mắt…
Tan vỡ giấc mơ đổi đời
Chúng tôi tìm đến nhà Nguyễn Thị Hằng, thôn Phúc Kiến, xã Đồng Cốc, người được xem là “bị cắt hộ khẩu” ở xã do vượt biên trái phép.
Hằng không có nhà, theo lời chị Hà Thị Dung, chị dâu Hằng thì hiện tại người nhà cũng không biết Hằng đi đâu, làm gì, hơn một năm nay vẫn “bặt vô âm tín”. “Tội nghiệp nó lắm các cô ạ”, chị Dung rơm rớm mở lời về cuộc đời đầy nước mắt của người đàn bà vừa mới bước sang tuổi 25 ấy.
Chị Hà Thị Dung kể cho tôi nghe câu chuyện đầy nước mắt của cô em chồng.
Nguyễn Thị Hằng, sinh năm 1986 trong một gia đình dân tộc Tày nghèo. Bố mẹ mất sớm, Hằng và anh trai chỉ dựa vào 2 sào ruộng, vài mảnh vườn sống lay lắt qua ngày. Năm 2000, cũng giống như nhiều người con gái trong làng lúc bấy giờ: khao khát thoát khỏi vùng quê nghèo lam lũ, có cái ăn, cái mặc, được sống sung sướng như những câu chuyện người ta vẫn kể về chốn phồn hoa đất người mà Hằng chưa từng đặt chân đến.
Và thế là khi có người làng đánh tiếng rủ Hằng sang Trung Quốc làm may, lương tháng cao, công việc nhàn hạ, lại có cả ô tô về đón Hằng đã không ngần ngại đồng ý. Chuẩn bị ba lô, quần áo, Hằng lên đường với bao hy vọng.
Niềm vui ngắn chẳng tày gang, vừa lên xe, sau khi uống chai nước người đàn bà nọ đưa cho Hằng, cô bất tỉnh nhân sự. Khi tỉnh dậy cô mới biết mình đã bị lừa bán sang Trung Quốc với giá 3000 tệ. Cô khóc lóc thảm thiết đòi về nhà thì người tự nhận là chủ mới của cô hết dỗ ngon, dỗ ngọt, lại dọa đánh đập, chửi mắng…
Cô bị nhốt trong một phòng kín, nhưng ngày nào cũng có dăm bảy vị khách ghé qua nhòm qua khe cửa rồi xì xào điều gì đó mà cô không rõ. Được khoảng 1 tuần, thì cô lại bị một người đàn bà dẫn đi nơi khác. Người này thẳng thắn cho cô biết rằng, bà ta là kẻ buôn người và vừa mua lại cô của người chủ cũ. Đau đớn ê chề, nước mắt lã chã, cô chỉ biết khóc lóc tủi nhục khi thấy thân phận mình chỉ như mớ rau, mớ cỏ mà người ta trao qua đổi lại.
Ở nhà “chủ mới” được 1 tháng, thì Hằng bị bán làm vợ cho một người đàn ông ở Quảng Tây, Trung Quốc.
Video đang HOT
Không có thiên đường
Anh chồng “hờ” của Hằng nom cũng ngót 50 tuổi, hơn cả tuổi bố Hằng. Gương mặt có phần gì đó cục mịch, đần độn, hắn bị thọt một chân, bận một bộ đồ nhàu nhĩ, sau này Hằng mới biết anh ta đã có “thâm niên” hơn 30 năm làm nghề bốc vác. Tủi nhục lắm, nhưng Hằng vẫn tự nhủ, thà bị bán làm vợ người ta còn hơn bị đày đọa trong thân phận gái bán hoa…
Anh ta đưa Hằng lòng vòng qua mấy chuyến xe rồi dừng chân ở một ngôi nhà mái ngói, lụp xụp. Căn nhà nhỏ trống huếch trống hoác, không đồ đạc giá trị. Nhìn mấy chiếc cuốc, xẻng vứt chỏng chơ bên hiên nhà, Hằng biết rằng gia đình cũng làm ruộng như nhà Hằng ở quê, một chút hy vọng nhỏ nhoi vừa nhen nhóm ngay lập tức đã bị dập túi bụi.
Cũng kể từ giây phút bước vào căn nhà ấy, cô gái 16 tuổi đã phải bắt đầu quãng thời gian sống tủi nhục, đau đớn nhất.
Nhà chồng Hằng có cả thảy 9 người, người nào cũng lầm lầm lì lì ít nói, nhưng Hằng sợ nhất là ánh mắt sắc như dao của bà mẹ chồng. Làm quần quật như trâu ngựa từ sáng sớm đến tối mịt, nhưng bất cứ khi nào chạm mặt là mẹ chồng Hằng lại rủa xả, mắng chửi, mạt sát không thương tiếc.
Người chồng đần độn đã không bênh vực mà ngược lại, nghe lời xúi bẩy của mẹ, hắn thường xuyên đánh đập Hằng bằng những trận đòn nhừ tử.
Đến 2003, Hằng sinh một cô con gái. Những tưởng có con nhà chồng sẽ đối xử tử tế với mình hơn, nhưng không, vừa sinh con được 1 tháng, mẹ chồng đã bắt cô đi làm thuê ở xưởng nhựa tái chế và cứ mỗi khi nhác thấy bóng Hằng về là bà ta lại cất giọng chửi rủa. những lời mạt sát, Hằng đoán chừng bà ta căm giận và ghét Hằng đến thế vì số tiền mà bà ta đã phải vay mượn để “mua” Hằng về… Nghe mẹ xúi, gã chồng bạc nhược lại lôi xềnh xệch Hằng mà đấm, mà đá. Không thể chịu nổi cảnh sống không bằng chết, năm 2008, Hằng quyết tâm bỏ đi.
Vơ vội mấy bộ quần áo và số tiền 300 tệ dành dụm sau 8 năm trời, Hằng nuốt nước mắt từ biệt đứa con thơ để tìm đường trở về quê hương. Tự nhủ, nếu chuyến này bị bắt lại thì Hằng sẽ dùng cái chết để quyên sinh, chứ không chịu mãi mãi làm thân trâu chó…
Nước mắt ngày trở về
Thuê xe bỏ trốn đến cửa khẩu Chi Ma thì Hằng bị Công An bắt lại. Số tiền nhỏ dành dụm và ít quần áo tư trang cũng bị tạm giữ. Hằng bị nhốt 1 tháng chờ anh trai đến nộp phạt rồi tay trắng trở về sau 8 năm biền biệt.
16 tuổi ôm ước vọng đổi đời để rồi bị vùi dập ê chề. Giờ đây Hằng trở thành người đàn bà 25 tuổi “không chốn dung thân”… Ảnh minh họa
Trở về nhà, Hằng lại bị cái án phạt “treo lơ lửng trên đầu” do vượt biên trái phép và bị cắt hộ khẩu tại địa phương. 4 tháng sống “chui lủi”, một lần nữa Hằng lại rời quê hương.
“Ngày nó đi, chỉ cầm tay chúng tôi mà khóc hết nước mắt, nó bảo: đời nó, ngay từ khi bước sang cái xứ người kia là đã kết thúc rồi, bây giờ không thể trở về quê hương nó sẽ khăn gói đi. Hơn một năm nay nó cũng không thư từ, gọi điện gì về cho gia đình, giờ chúng tôi cũng không biết Hằng đang sống ở đâu? Làm gì?…”, giọng chị Dung lạc đi, mắt hấp háy đỏ.
Lê Trang
Theo Bưu Điện Việt Nam
Sự đánh đổi vô nghĩa của nữ sinh
Hoa mắt trước một cuộc sống giàu sang sẽ đến trong tương lai, Thu bỏ qua tất cả những lời đồn thổi... (Ảnh minh họa)
Hoa mắt trước một cuộc sống giàu sang sẽ đến trong tương lai, Thu bỏ qua tất cả những lời đồn thổi, những ánh mắt dò xét với không ít sự khinh bỉ, và cả những lời khuyên chân thành từ phía bạn bè...
Lợi dụng tâm lý nhẹ dạ cả tin, lại hay mơ mộng của nhiều sinh viên nữ mới ra trường, muốn dựa dẫm vào người khác để tìm kiếm cho mình cơ hội đổi đời, không hiếm tên "yêu râu xanh" đã tìm đến cùng với những lời đường mật để chinh phục chị em. Và khi đã "no xôi chán chè" cũng là lúc chúng bỏ đi không một lời từ biệt.
Bán mình cho một lời hứa suông
Sau 4 năm đại học, Thu tốt nghiệp ra trường với tấm bằng trung bình khá. Dù trình độ không có gì nổi trội nhưng với quyết tâm thoát khỏi cảnh nghèo đói, cô quyết định không về quê mà bám trụ lại Hà Nội để tìm cơ hội đổi đời.
Và rồi vận may cũng đã đến. Trong buổi làm thêm tại một công ty du lịch, Thu gặp và làm quen với một ông khách người Nhật tuổi đã xấp xỉ ngũ tuần. Được biết, ông khách này mới sang Việt Nam vì một dự án kinh doanh.
Sau khoảng thời gian ngắn, khi tình cảm 2 người đã trở nên "thân thiết" hơn, Thu quyết định dọn đến sống chung với "người yêu mới" trong một căn hộ chung cư vào hạng khá sang của Hà Nội.
Mặc dù biết rất rõ rằng khoảng cách về tuổi tác, ngôn ngữ và văn hoá, có thể sẽ khiến cho 2 người khó có thể hoà nhập, nhưng trong suy nghĩ của Thu lúc này là sống chung với một người nhiều tuổi sẽ được chiều chuộng hơn.
Ít nhất là, Thu sẽ có một cuộc sống sung sướng trước mắt, khi có người lo cho chỗ ăn chỗ ở, lại tiền tiêu rủng rỉnh, khác hẳn với những ngày tháng sinh viên ròng rã làm bạn với mỳ tôm gói.
Hơn thế nữa, điều làm Thu háo hức nhất là lời hứa sẽ đưa mình đến với đất nước Nhật Bản, đồng thời lo cho cô một chân vững chắc tại tổng công ty nơi mà ông ta đang làm việc, sau khi ông hoàn thành công việc làm ăn tại Việt Nam.
Hoa mắt trước một cuộc sống giàu sang sẽ đến trong tương lai, Thu bỏ qua tất cả những lời đồn thổi, những ánh mắt dò xét với không ít sự khinh bỉ, và cả những lời khuyên chân thành từ phía bạn bè.
Cuộc sống những ngày mới chung sống diễn ra khá suôn sẻ, Thu được chiều chuộng hết mức. Ngoài việc ở nhà chăm sóc "người yêu", Thu chỉ cần dành thời gian cho việc học thêm ngoại ngữ để thuận tiện cho giao tiếp giữa 2 người và cũng là chuẩn bị cho ngày xuất ngoại đổi đời không xa.
Thế nhưng sau hơn 4 tháng chung sống, "người yêu" của Thu đã cao chạy xa bay, mang theo lời hứa đoàn tụ, mặc cho cô bé ngày đêm mơ mộng và trông ngóng.
Sau hơn 4 tháng chung sống, "người yêu" của Thu đã cao chạy xa bay, mang theo lời hứa đoàn tụ, mặc cho cô bé ngày đêm mơ mộng và trông ngóng... (Ảnh minh họa)
Sự đánh đổi vô nghĩa
Muốn bám trụ ở mảnh đất Hà thành, trong khi bản thân lại không đủ kiên nhẫn để phấn đấu và chờ đợi, nhiều sinh viên đã chấp nhận cảnh làm bồ nhí cho các đại gia, những mong có thể đổi lấy một công việc như ý.
Thế nhưng chính vì tâm lý này, mà nhiều nữ sinh đã bị những tên "yêu râu xanh" không quyền không tiền lừa đảo, lấy đi đời con gái. Và khi đã no xôi chán chè cũng là lúc chúng lặn mất tăm không một lời từ biệt.
Trường hợp của B. (sinh viên trường Đại học Khoa học xã hội và nhân văn) cũng là một trong số những trường hợp như thế.
Chuẩn bị ra trường, trong khi các bạn đồng môn, người gấp rút cho khoá luận tốt nghiệp, người lăn lê bò toài với tài liệu ôn thi, B lại đi tìm cho mình một góc trời riêng để mơ mộng về một cuộc sống sung sướng an nhàn. Bởi điều lo lắng nhất đối với tất cả các sinh viên nói chung trước và sau khi ra trường đó là việc tìm kiếm cho mình một công ăn việc làm, thì với B. đã có Thành (bạn trai mới của B.) nhận đứng ra thu xếp.
Mặc dù mới quen và nhận lời yêu Thành trong một thời gian khá ngắn, nhưng lời hứa sẽ xin việc ngay khi B. ra trường đã củng cố niềm tin của B. đối với Thành một cách tuyệt đối.
Nghe theo lời Thành, B. chuyển khỏi ký túc xá ra ở riêng tại một phòng trọ để hai bên dễ bề đi lại, tâm sự.
Thế nhưng cuộc tình mặn nồng ấy cũng nhanh chóng kết thúc ngay sau khi B. ra trường. Bởi lúc này Thành đã kịp lặn mất tăm, mang theo lời hứa đã khiến cho B. chịu đánh đổi cả bản thân mình.
Dù không thể đánh đồng tất cả, bởi hai câu chuyện phía trên chỉ là những câu chuyện nhỏ mà không ít người đã được chứng kiến. Nhưng cũng không thể phủ nhận một thực tại rằng, vì một con đường tắt để có một công việc, một địa vị, hay đơn giản chỉ là sự ổn định, nhiều nữ sinh đã không tiếc rẻ chấp nhận đánh đổi bản thân mình.
Dẫu họ đều biết rằng, cho dù kết quả có thế nào, thì chắc chắn nỗi đau và cả những thiệt hại to lớn luôn luôn thuộc về những người phụ nữ.
Theo VNN
Teen và những 'tuyệt chiêu' hủy hoại bản thân khi thất tình Bị người yêu "đá", Thủy dường như đứng không vững, trời đất như sụp đổ trước mắt cô. Thủy chẳng còn biết làm gì hơn ngoài việc đắm mình vào men rượu. Bạn bè vẫn nói Thủy là kẻ si tình, có lẽ, đến giờ, cô mới thấm thía ý nghĩa của hai từ đó. Thủy yêu Tùng điên cuồng, say đắm, cô...