Thảm kịch có thể không xảy ra
Những bữa ăn trưa cứ dày hơn, vượt qua những lời răn đe, những hố sâu, những vực thẳm mà tôi biết là rất khủng khiếp. Nếu tôi không ngừng lại, mọi thứ sẽ thành tro bụi…
Một dòng tin nhỏ trên báo mạng đậ.p vào mắt tôi: “Hai đứ.a tr.ẻ bỗng chốc mồ côi vì bố giế.t m.ẹ rồi t.ự sá.t”. Bất chợt, tôi buông thõng mọi thứ, ngẩn ngơ… Cuộc sống chưa khi nào nhỏ bé mong manh như những ngày này. Lúc nào ta cũng có thể đọc được những dòng chữ lạnh lùng kia. Chồng giế.t v.ợ, vợ giế.t chồn.g, để rồi, dường như mình cũng chẳng còn muốn tìm hiểu nguyên nhân, lý do, lý giải.
Khói lửa hôn nhân
Tôi từng vướng vào một cơn bão lòng với người bạn cũ. Khi đi qua, bình tâm lại, tôi cũng không thể giải thích được cảm giác ấy là gì. Nó như một cảm xúc cũ đã chôn vùi hàng thế kỷ, tự dưng được khơi gợi lại, bừng sáng và gây nghiệ.n. Tôi tin rằng, khi vướng vào cảm giác gây nghiệ.n ấy, rất khó để giấu được cảm xúc. Làm sao có thể giấu được lúc mình vu vơ cười một mình, săm soi mình thật lâu trước gương, tô lại son môi, ngắm mình thật kỹ. Làm sao giấu được ánh mắt lấp lánh vui. Người đàn ông trong nhà mình, dù có vô tâm, rồi cũng sẽ nhận ra những thay đổi đó.
Tôi nhớ chồng mình đọc được tin nhắn do người đàn ông kia gửi, trong điện thoại của tôi. Cũng chẳng phải yêu đương mùi mẫn gì, chỉ là “Trên đời này, chỉ một mình em hiểu anh”, vậy thôi, nhưng tôi biết bão tố đang ập xuống cuộc hôn nhân của chúng tôi. Anh gào lên, nhào tới như muốn ăn tươi nuốt sống tôi. Chưa khi nào anh bị kích động như thế. Phản ứng của tôi khi ấy, có lẽ cũng là của nhiều phụ nữ khác: ngồi yên, trơ ra, bởi sự sợ hãi đã khiến mọi giác quan đông cứng. Người khác có thể la hét lại, thách thức rằng “bà đã có một chỗ dựa”, chẳng còn sợ điều gì nữa. Có người sẽ len lén gửi đi một tin nhắn “Chồng em có lẽ đã biết… gì rồi”, để bên kia an ủi “Cứ bình tĩnh, có anh đây mà”.
Mỗi người có khả năng tự kiềm chế khác nhau, nên những trận cãi vã dẫn đến thảm kịch gia đình thường xuất phát từ sự thách thức, từ việc tỏ vẻ không hối lỗi, từ việc tin rằng mình chẳng làm gì sai hoặc những gì chồng mình nói chỉ là những suy diễn vô căn cứ.
Từ tin nhắn ấy, anh đinh ninh rằng, tôi và người đàn ông kia chắc chắn đã qua lại với nhau lâu rồi và tin nhắn ấy chỉ là tin tôi muốn giữ lại. Chồng tôi đúng. Đàn bà thường có ý giữ lại những gì mình trân quý. Những dòng chữ kia, với tôi ngày ấy, cứ như ma lực, dù biết để lại chẳng có gì hay ho, nhưng tôi không thể xóa bỏ. Đó cũng chính là mầm mống của những bi kịch hôn nhân.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Làm mát những cơn bốc hỏa
Cô bạn thân của tôi cũng từng có cơn say nắng với chính mối tình đầu. Chỉ cần đọc được dòng chữ “Giờ mình vẫn nhớ hình ảnh kết cuốn Đèn không hắt bóng, nhớ cả bạn…”, chồng bạn biết ngay chủ nhân tin nhắn kia là ai. Bạn kể lại, lúc ấy, bạn tưởng như đứng tim, vì tính chồng, bạn hiểu. Nhưng thật lạ lùng, anh chạy xuống lầu, mang vội đôi giày thể thao và chạy thẳng ra công viên, bỏ lại bạn trong cơn run sợ. Chồng bạn chạy mấy vòng quanh công viên cho hạ hỏa, trước khi về nhà “hỏi tội” vợ.
Tôi không định bênh vực cho những người đàn ông tà.n á.c, xuống tay tàn nhẫn với người đầu ấp tay gối. Tôi cũng không định đổ lỗi cho những người đàn bà – nạ.n nhâ.n của những bi kịch gia đình. Thế nhưng, những cuộc hôn nhân bi kịch, chắc chắn có cả khói và lửa mà nếu đủ tỉnh táo, ta có thể đã nhận ra và tự tay mình dập tắt trước khi mình bị thiêu cháy.
Bạn nói, khi thấy chồng về, mồ hôi nhễ nhại, bạn mới tin rằng, anh ấy đã bớt nóng, cơn sợ hãi của bạn mới lắng xuống. Nếu anh không làm thế, có lẽ thảm kịch đã xảy ra. Nếu anh không xỏ chân vào giày và chạy đi như chạy trốn cơn kích động đang giày xéo lòng tự tôn của một người đàn ông, có lẽ anh đã đấ.m đ.á vợ mình. Biết nói thế nào cho phải? Chúng ta vẫn thường áp suy nghĩ của mình lên người đàn ông của mình.
Để thảm kịch không xảy ra. Phải luôn có một người đàn ông biết xỏ chân vào giày để chạy khỏi cơn nóng giận và có một người đàn bà biết thắng mình lại trước những vu vơ, bay bổng. Nguồn cơn của mọi sự đôi khi bắt nguồn từ một lúng liếng hữu tình, từ một cái đầm được cắt may rất khéo và được khen đúng lúc. Như tôi, giá như không có lần tôi lơ đãng gửi tin nhắn hỏi thăm về gia đình, về công việc, để rồi nhận được lời mời ăn trưa. Những bữa ăn trưa cứ dày hơn, vượt qua những lời răn đe, những hố sâu, những vực thẳm mà tôi biết là rất khủng khiếp. Nếu tôi không ngừng lại, mọi thứ sẽ thành tro bụi. Đừng tự đưa thảm kịch vào hôn nhân của mình.
Thảm kịch gia đình có thể không xảy ra, nếu chúng ta bình tĩnh hơn mà sống.
Theo Tinmoi24
Phát hiện ra thân thế thật sự của em gái mình, tôi không biết nên tiếp tục giấu giếm hay công khai
Tôi không co quyên quyêt đinh cuôc sông cua em gai minh. Thê nhưng, tôi nhât đinh không đông y cho em gai vê sông cung ông ta.
Tôi la con gai lơn trong gia đinh gia giao. Em gai kem tôi bay tuôi. Tư nho, hai chi em tôi đa đươc bô me day dô phai yêu thương, nhương nhin lân nhau và cũng vi khoang cach tuôi tac lơn nên tôi va em gai không bao giơ xay ra cai co.
Tôi đang lam quan ly tai môt nha hang mon Nhât. Em gai tôi la sinh viên năm cuôi. Vi tinh chât công viêc nên tôi thương xuyên đưa em gai đên nơi lam viêc cua minh đê va cham vơi thưc tê. Moi ngươi đêu khen em gai tôi rât lê phep va câu tiên.
Em gái tôi nhận được học bổng toàn phần đi nước ngoài học tập. Gia đinh tôi phân khơi lăm, tât bât chuân bi moi thư cho em đi.
Em gai tôi không phai con ruôt cua bô me. (Anh minh hoa)
Nhưng mới đây thôi, tôi tinh cơ nghe đươc môt cuôc tro chuyên cua bô me. Hoa ra em gai tôi không phai con ruôt cua bô me. Me đe cua em mât sau khi sinh em, bô em bo đi biêt xư. Ông ây la ban cu cua bô tôi. Bô me tôi thương tinh mang em vê nuôi.
Nghe câu chuyên cua hai ngươi ho, tôi choang vang phai vin tay vao cưa. Ho nhăc lai câu chuyên nay vi bô đe cua em ây đa trơ vê. Giờ ông ấy là một doanh nhân giàu có thành đạt và đang muốn nhận lại con.
Têt nay, ông ây muôn đon em vê đoan tu. Kha năng kinh tê lơn manh khiên ông ây tư tin co thê nuông chiêu em gai tôi sông sung sương ca đơi va không muôn cho em đi du hoc vi sơ em đơn le nơi xư ngươi.
Tôi vân muôn cô giâu moi chuyên. (Anh minh hoa)
Tôi nghe đên đây thi lao vào phòng phan đôi. Ngươi bô đa bo rơi đưa con gai nho đi biêt xư co le chăng phai ngươi tôt đep gi.
Tôi không co quyên quyêt đinh cuôc sông cua em gai minh. Thê nhưng, tôi nhât đinh không đông y cho em gai vê sông cung ông ta, chư đưng noi đên chuyên ông ta câm can em tôi thưc hiên ươc mơ du hoc.
Tư đâu đên cuôi, em gai tôi vân chưa may may biêt đên sư thât nay. Giờ tôi cũng đang băn khoăn không biết có nên cho em biết hay là cố giấu để em tiếp tục vui vẻ bên gia đình và an tâm đi du học, không phải lo nghĩ bất cứ điều gì?
Theo Afamily
Người tình lạnh nhạt khiến tôi càng yêu mãnh liệt Cô ấy nói giảm nhớ, giảm yêu và mất dần cảm xúc với tôi nhưng lại càng khiến tôi yêu mãnh liệt hơn trước. Tôi có vợ và 2 con. Khi còn thanh niên, tôi thầm yêu một người con gái nhưng không dám thổ lộ. Tôi cảm thấy cô ấy cũng dành tình cảm đặc biệt với mình. Tôi ở quê còn...