“Thảm họa” vì vợ quá …sạch
Mọi người cứ xoay chóng mặt theo những yêu cầu của cô ấy, đến độ mẹ đẻ cô ấy phải bảo “hai mẹ con mày vào phòng vô trùng ở thì mới may mày vừa lòng”.
ảnh minh họa
“Thôi, em muốn làm gì thì làm cho đúng ý em, từ giờ trở đi anh sẽ không đụng vào việc gì trong nhà nữa, rồi em cũng đừng có bảo chồng không chia sẻ việc gia đình”.
Tôi nói một mạch rồi tháo cái giẻ lau nhà khỏi máy vắt, bỏ cả đống ngổn ngang vừa thùng nước lau nhà, giẻ, chổi và đống đồ chơi nhựa của con định mang đi đánh rửa, thay quần áo và dắt xe ra khỏi nhà.
Tôi biết khi tôi đi rồi, vợ tôi sẽ lụi cụi một mình với đống công việc đó, mặt hằm hằm, nhưng tôi quyết rồi, từ giờ trở đi tôi sẽ không đụng tay vào việc nhà nữa, mặc kệ vợ tôi. Tất cả chỉ vì cái tính quá sạch sẽ, sạch đến mức … khủng khiếp của cô ấy.
Từ ngày còn yêu nhau, mỗi lần đến nhà bác cô ấy để rủ đi chơi (khi ấy vợ tôi ở nhà bác ruột để học đại học tại Hà Nội), tôi phải chờ vài tiếng đồng hồ là điều hết sức bình thường.
Khi thì cô ấy rửa bát, khi thì lau nhà, khi giặt quần áo hoặc đang tắm… tất cả những việc ấy gom lại có thể làm trong một tiếng là xong, nhưng với cô ấy, mỗi việc phải làm một tiếng hoặc hơn thế nữa. Bác ruột cô ấy có lần đùa tôi rằng “cháu đi chơi với nó mà không ngâm kỹ người trong nước xà phòng là nó không cho cầm tay đâu”.
Nhiều lúc sốt ruột quá, tôi cũng lên tiếng giục nhưng cô ấy bảo không thể làm nhanh vì nhanh sẽ bẩn, bát ăn vào miệng, quần áo mặc vào người sẽ … ghê ghê.
Đến khi lấy nhau thì tôi thực sự “nếm đủ” cái tính sạch sẽ quá mức của cô ấy. Về quê nhà tôi, bát đĩa rửa xong được úp trong rổ phơi trên nắp bể nước, nắng khô cong, sạch tinh thế mà trước khi vào mâm, cô ấy vẫn len lén lấy phích nước sôi tráng lại riêng bát đũa của cô ấy.
Video đang HOT
Quần áo giặt thì khỏi nói, cô ấy vò, rồi lấy bàn chải đánh kỹ từng vùng cổ, vùng nách, gấu áo. Cô ấy chà mạnh đến độ tôi cảm giác khi giặt xong, cái áo sẽ tan tành ra từng phần một.
Đến khi chúng tôi có con thì đúng là “thảm họa”, bà nội, bà ngoại rồi cả em gái cô ấy chăm sóc con tôi mà cô ấy cũng ngừng chê bai, lắc đầu vì cái này chưa sạch, cái kia chưa kỹ, cái nọ luộc nước sôi chưa đủ độ.
Mọi người cứ xoay chóng mặt theo những yêu cầu của cô ấy, đến độ mẹ đẻ cô ấy phải bảo “hai mẹ con mày vào phòng vô trùng ở thì mới may mày vừa lòng”.
Còn bà nội thì dù thương con, thương cháu nhưng cũng chỉ ở được chưa đầy một tuần là thu xếp về quê. Bà bảo bà cũng đẻ ra và nuôi 5 chị em tôi đủ đầu đủ đuôi khôn lớn, vậy mà vợ tôi dậy bà cách giặt từ cái tã, cách phơi cái khăn màn, cho đến cả việc rửa tráng cái thìa pha sữa cho thằng bé….
Góp ý bao lần với vợ, cô ấy lẳng lặng chả nói gì nhưng sau đó, đâu vẫn vào đấy. Lắm lúc tôi cũng phát rồ vì vợ bắt đi tắm, rồi đưa lên mũi ngửi cả bộ quần áo sạch tôi vừa là để chuẩn bị đi hội thảo, ngửi xong cô ấy vứt toẹt luôn vào chậu ngâm xà phòng vì “giặt chưa kỹ, vẫn tanh tanh mùi… mồ hôi”.
Con tôi cũng khổ vì mẹ quá sạch, thằng bé bị đem đi rửa tay, rửa mặt, rửa đủ thứ liên tục vì ngậm mút tay, vì cầm đồ chơi, vì sờ tay xuống giường…
Tôi ngán ngẩm quá rồi. Không lẽ bỏ nhau vì lý do chẳng giống ai như vậy. Giờ tôi không làm bất cứ một việc nhà nào cả, bởi tôi làm xong chẳng những bị vợ mắng mà còn phải ngồi nhìn cô ấy vừa làm lại, vừa “chỉ bảo” tôi cách làm.
Ai có cùng cảnh ngộ này giống tôi không?
Theo TPO
Những anh chàng coi người yêu như cái ví tiền
Theo như Ngọc Lan kể, quãng thời gian yêu nhau dài sau đó, cô liên tiếp phải khó chịu về việc người yêu coi cô như cái cây ATM để tự nhiên rút tiền. Va tất nhiên là dưới dạng vay, xin rồi.
Ngọc Lan (Quận 8, TP HCM) mới chia tay người yêu được 3 tuần. "Ban đầu mới quen nhau, nói thẳng ra là hồi anh đang tán mình, mình cũng biết anh là một người khá tiết kiệm và tính toán trong chi tiêu. Đi ăn gì hay đi chơi anh đều tính xem chi phí thế nào rẻ nhất và tiết kiệm nhất. Anh còn thường than vắn thở dài đắt rẻ, tốn kém mỗi khi rút ví thanh toán, thậm chí kêu ca ngay trước mặt mình. Đôi khi mình thấy không thoải mái nhưng mình lại nghĩ, một người đàn ông như thế sẽ giữ được tiền để lo được cho gia đình và không lăng nhăng. Sau đó, khi đã thân thiết hơn và yêu nhau thì mình chủ động chia sẻ các chi phí với anh vì anh cũng không giàu có gì cho cam" - cô gái trẻ mở đầu câu chuyện về lí do chia tay người yêu.
"Nhưng sau đó mình phát hiện ra một sự thật đau lòng là, trước mặt bạn bè anh luôn tỏ ra là người phóng khoáng và thoải mái. Anh chỉ tính toán chi li với mỗi mình. Mình có khéo hỏi anh thì anh biện bạch: Mình nghèo nhưng vẫn phải giữ cái sĩ diện chứ em! Anh với em là người trong nhà rồi, phải khác chứ!" - Ngọc Lan kể tiếp.
Nhưng theo như Ngọc Lan kể, quãng thời gian yêu nhau dài sau đó, cô liên tiếp phải khó chịu về việc người yêu coi cô như cái cây ATM để tự nhiên rút tiền. Va tất nhiên là dưới dạng vay/ xin rồi.
"Từ khi yêu nhau, mỗi khi hẹn hò anh ấy nhường 100% chi phí cho mình chi trả, có khi còn cả tiền đổ xăng. Còn anh thì luôn có các lí do để trốn tránh: vừa có việc gấp nên hết tiền, vừa gửi về cho bố mẹ, cuối tháng hết lương, bạn vừa vay, có khi thì là quên mang ví, thôi thì đủ cả.
Rồi cứ dăm bữa nửa tháng anh lại hỏi vay tiền mình, cũng lại đủ thứ lí do đưa ra, nhưng rồi mất hút không có trả lại. Lúc thì vài chục, lúc thì vài trăm - số tiền không nhiều nhưng nhiều lần cộng lại thì cũng không ít, và mình cũng đâu giàu có gì cho cam. Lúc mình bí quá, muối mặt hỏi anh tiền thì anh có vẻ khó chịu, bảo mình sợ anh xù à mà phải đòi. Rồi sau đó là trình bày ra một đống các lí do để từ chối trả" - cô kể.
Một sự việc như giọt nước làm tràn ly là mới hôm rồi, công ty người yêu Ngọc Lan tổ chức đi du lịch. "Anh hớn hở rủ mình đi cùng khiến mình rất vui và cảm động bởi người đi cùng phải đóng toàn bộ chi phí mà. Nhưng mấy hôm sau anh lại thản nhiên bảo mình đưa tiền anh mang đi nộp. Mình ớ người ra thì anh đã chặn họng mình ngay: &'Anh có giầu đâu mà bao hết cho em được!'. Mặc dù rất buồn nhưng thôi mình lại tự an ủi rằng, phần mình thì mình nên đóng và vì đúng thật là anh cũng chẳng giàu có gì.
Nhưng sau đó, anh lại nói thêm: &'Em cho anh vay tiền đóng phần của anh nữa vì công ty chỉ đài thọ một nửa chi phí cho nhân viên thôi!'. Lúc ấy thì mình giận thật sự. Hình như anh không bao giờ lo là mình có tiền hay không nữa. Mình nói không có đủ tiền và bảo anh mình xin lỗi không đi nữa. Anh đùng đùng nổi giận bảo anh đã đăng ký với công ty rồi, giờ mà không đi thì ra thể thống gì.
Đến mức này thì mình thật không còn gì để nói. Anh ấy làm như mình là cái hầu bao để anh ấy muốn rút lúc nào cũng được hay sao ấy. Và khi không &'bao' được anh thì anh đổ mọi tội lỗi lên đầu mình!".
Ngọc Lan còn kể, khi cô thẳng thắn nói không có tiền thì người yêu cô còn cố nài nỉ bảo cô đi vay mượn ai đó. Cô bực quá, nhất quyết từ chối. Và cũng quyết định chia tay luôn, không lưu luyến gì con người ích kỉ và tính toán ấy nữa.
Trà My (Quận 7, TP HCM) cũng có hoàn cảnh tương tự như Ngọc Lan khi cũng không may yêu phải một anh chàng không bao giờ thích rút ví của mình mà chỉ chăm chăm rút ví của người yêu.
Cô kể: "Hồi đó, bọn mình cũng chỉ là mới quen thôi, còn chưa chính thức yêu cơ. Anh đổi xe máy mới, anh vui lắm. Mình cũng mừng cho anh vì đó là thành quả làm việc và tích lũy bao lâu. Anh tổ chức 1 bữa khao xe mới với bạn bè, rủ cả mình đi cùng. Nhưng khi trên đường đi thì anh nói nhỏ vào tai mình: &'Lát nữa cho anh vay tiền thanh toán nha, anh dồn tiền mua xe hết sạch không còn xu nào!'.
Mình hơi bất ngờ nhưng tính mình vô tư nên nghĩ đơn thuần anh em bạn bè lúc khó thì mới nhờ nhau giúp thôi. Và mình đã đưa tiền cho anh trước khi bạn anh đến để lúc thanh toán anh đỡ xấu hổ với bạn bè. Nhưng số tiền ấy sau đó anh cũng không một lần ỏ ê đến. Mình thì ngại nhắc nên kệ khi nào anh có anh sẽ tự trả. Và rồi sau đó anh cũng quên luôn".
Đến khi yêu nhau, Trà My cũng không ít lần phải lăn tăn và thấy không thoải mái với người yêu xoay quanh vấn đề tiền bạc.
"Ngày lễ ngày tết mình chẳng bao giờ nhận được quà hay hoa gì từ anh cả. Không những thế mình còn cảm giác anh toàn trốn mình vào những ngày đó. Thường cảnh tượng diễn ra vào mỗi dịp lễ tết là thế này: trước đó mấy ngày anh liên tục hỏi mình thích đi đâu chơi, thích quà gì rồi lên bao kế hoạch rất chi là công phu.
Nhưng cứ đúng đến ngày lễ đó là anh lại có lí do để vắng mặt: đi công tác hay việc đột xuất nào đó, và xin lỗi rối rít. Vài lần đầu thì mình thấy buồn nhưng nhiều lần quá khiến mình nghi ngờ liệu có lắm việc trùng hợp thế hay không. Và tất nhiên hôm sau thì sẽ không có quà rồi, vì anh bảo: &'Qua rồi tặng còn ý nghĩa gì nữa, đợi dịp sau anh bù!" - Trà My tâm sự
Trà My nói rằng, người yêu cô thường chia sẻ với cô khá nhiều về công việc làm ăn, có vẻ thuận lợi và kiếm được lắm, nhưng lại liên tục ôn nghèo kể khổ và than vãn hết tiền với cô. Kể cả khi đã chia đôi các chi phí hẹn hò, người yêu cô vẫn không ngừng ca những bài ca về tài chính eo hẹp.
"Đi chơi, đi ăn với nhau, anh bảo nên công bằng như phương Tây, tất cả đều share. Mình vui vẻ vì mình cũng làm ra tiền và cũng không muốn lệ thuộc vào đàn ông. Mình rủ anh đi đâu chơi, anh đều đồng ý nhưng luôn kèm theo một câu nói: &'Nhưng đi tốn tiền lắm, mà anh làm gì có tiền! Hay em bao anh lần này nha!'. Mình &'bao' thì anh đi, còn không thì cũng nghỉ luôn. Còn chuyện anh vay tiền mình rồi không bao giờ có trả thì thường xuyên xảy ra. Anh bảo mình cứ ghi sổ nợ đấy, khi nào lấy mình về anh trả mình cả cuộc đời! Câu nói ấy lãng mạn thật đấy nhưng mình không thể vui nổi!" - Trà My ấm ức nói.
Và cuối cùng, Trà My đã chia tay không thương tiếc anh chàng đó khi cô ốm nặng, gọi điện nhờ chàng mua thuốc với cháo sang mà anh ta còn than thở: "Anh hết tiền rồi em ơi!".
Theo VNE
Nếu không có anh Ban đầu, đó chỉ là một vết chàm nho nhỏ lâu lành. Rồi sau một cuộc tiểu phẫu để cắt bỏ, nó trở thành ác mộng của đời em, khi kết quả sinh thiết cho biết là ác tính. Khỏi phải nói, những ngày ấy em suy sụp và đau khổ biết chừng nào. Con của chúng mình mới lên mười, bé bỏng...