Tham dự lễ cưới của bạn thân với bộ váy gần trăm triệu
Yêu nhau 5 năm, Khánh cũng đã nói đến chuyện cưới xin, thậm chí còn chuyển tiền để tôi mua v.áy cưới nhưng lúc tôi mong chờ một lời cầu hôn nhất thì Khánh lại tàn nhẫn nói câu chia tay. Anh lạnh lùng
Yêu nhau 5 năm, Khánh cũng đã nói đến chuyện cưới xin, thậm chí còn chuyển tiền để tôi mua v.áy cưới nhưng lúc tôi mong chờ một lời cầu hôn nhất thì Khánh lại tàn nhẫn nói câu chia tay. Anh lạnh lùng bảo:
- Na, anh xin lỗi, nhưng anh không còn yêu em nữa. Anh nghĩ tình cảm thì không thể ép buộc được.
- Anh, sao anh lại vậy? Em cứ tưởng anh bảo năm nay sẽ làm đám cưới với em chứ?
- Anh thấy chúng mình không hợp nhau nhiều thứ, anh không thể tiếp tục với em nữa. Em hãy tìm một người khác rồi lập gia đình. Anh xin lỗi.
Khánh nói xong, không để cho tôi nói thêm câu nào đã phóng xe đi thẳng. Tôi điên lắm, gào rú, chửi rủa điên loạn. Thì ra mấy năm qua tôi đã hy sinh và yêu thương hắn một cách vô ích ư? Thì ra tôi đã nhìn nhầm người ư?
Khánh trong mắt tôi từ trước đến nay là người đàn hoàng, anh giỏi và chí thú làm ăn, tôi tin anh và tin vào tình yêu của chúng tôi, dù sao thì tôi cũng đã ở bên anh trong những khoảng thời gian khó khăn nhất.
Nhưng giờ đây, tôi đã bị hắn đá không thương tiếc, không một lời giải thích, chỉ là “không hợp”. Trời ơi, tôi không thấy buồn, chỉ thấy điên và tức, chỉ muốn lao đến đấm cho hắn ta một cái cho hả giận. Tôi cất công tìm hiểu xem sau khi chia tay tôi thì hắn ta như thế nào.
Bõ công mấy ngày lặn lội theo hắn, cuối cùng tôi cũng biết được lý do vì sao. Nhưng lúc này, sự thật trước mắt lại khiến tôi ngã quỵ. Thì ra hắn bỏ tôi là vì Hương – cô bạn thân nhất của tôi. Tôi thấy hai người đó cùng đi vào tiệm áo cưới, cùng đi mua nhẫn cưới và tôi đã hiểu tất cả.
Tôi chặn đường Hương, nó có vẻ bất ngờ khi thấy tôi xuất hiện ở cổng nhà lúc 11h đêm. Hương lắp bắp:
- Thư, sao Thư lại đến đây vào giờ này? Đi đường nguy hiểm lắm!
- Ừ, tao đến để vạch cái bộ mặt giả nhân giả nghĩa của mày. Sao? Mày với anh Khánh yêu nhau khi nào mà tao không biết?
Video đang HOT
- Tao… tao định nói cho mày biết mấy lần nhưng không có cơ hội.
- Mày được lắm, tao không ngờ đấy. Thảo nào lão Khánh cứ nằng nặc đòi chia tay.
- Mày đừng như thế, không hợp thì anh ấy mới chia tay mày. Tình yêu ai ép buộc được cơ chứ? Tao cưới vào ngày 23, mày đến dự nhé.
- Mày đừng có nằm mơ.
Tôi tát cho Hương mấy cái rồi rồ ga đi về. Trên đường đi, nước mắt tôi dàn dụa. Thế là hết, trong cùng một lúc, tôi vừa mất người yêu vừa mất bạn thân. Nhưng sao tôi vẫn thấy không cam tâm. Tôi muốn cho hai con người đó biết rằng, tôi không phải là kiểu người dễ bị bắt nạt.
Tôi nghĩ mãi, nghĩ mãi, cuối cùng lại quyết định sẽ đến đám cưới của cả hai. Tôi lấy số tiền mà trước đây Khánh đã chuyển vào tài khoản của mình để chuẩn bị làm đám cưới mua ngay chiếc v.áy cưới giá trăm triệu rồi trang điểm thật đẹp, tiến vào lễ cưới của Khánh và Hương. Dù có ra làm sao thì tôi cũng muốn cho mọi người thấy được bộ mặt của hai kẻ phản bội này.
Tôi mặc váy cưới trăm triệu tiến vào lễ cưới của bạn thân để trả thù
Hôm đó, như dự đoán của tôi, cả lễ đường nín thở khi thấy tôi lộng lẫy bước vào lễ đường với bộ váy cưới trăm triệu. Dĩ nhiên là tôi đẹp nhất ở đó, Hương làm sao bằng tôi được, nó không xinh bằng tôi, cũng không gợi cảm bằng tôi. Tôi định sẽ úp cả cái bánh cưới vào mặt hai người rồi bỏ đi cho hả dạ. Nhưng khi tôi vừa bước vào thì Khánh tiến tới, đưa tay ra về phía tôi.
- Cô ấy có phải cô dâu của anh đâu mà anh biết? Hay em muốn anh cưới Hương?
- Nhanh nào cô dâu của anh, làm anh đợi mãi. Trễ giờ làm lễ 30 phút rồi.
Tôi ngớ người, cả lễ đường vỗ tay rầm rầm, Hương xuất hiện ở ghế khách mời trong bộ v.áy đen quý phái. Tôi chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì Khánh đã cười tủm tỉm.
- Anh đoán đúng ngay mà, có lẽ anh nên đi làm đạo diễn.
- Ơ, thế này là sao?
- Nhanh lên làm lễ nào. Hôm nay cưới chỉ có bạn bè và chúng ta thôi, đúng như đám cưới mà em mong muốn nhé, bất ngờ và kịch tính
- Thế còn Hương?
Lúc đó mọi ngươi đã giục nên tôi không hỏi thêm được gì cứ cun cút theo Khánh lên lễ đường. Anh trao tôi chiếc nhẫn kim cương xinh xắn rồi thỏ thẻ: “Làm vợ anh nhé, từ nay bớt đanh đá đi một chút nghe chưa?”.
Tôi rơm rớm nước mắt, bao nhiêu khí thế lúc nãy đã tan như bọt biển, giờ tôi đang rưng rưng nghe từng lời tỏ tình của Khánh, còn Hương đứng dưới kia cứ đưa tay lên quệt nước mắt.
Sau này tôi mới biết vì suốt ngày tôi cứ nheo nhéo muốn có một đám cưới đặc biệt nên Khánh đã tạo ra vở kịch như trò ú tim này. Cũng may là tôi hiếu thắng, mặc v.áy tới để làm cho “ra ngô ra khoai” chứ không thì chẳng biết lúc đấy tôi sẽ cưới ở đâu nữa. Giờ đã có với nhau 2 đứa con nhưng khi nhớ lại đám cưới của mình tôi vẫn tủm tỉm cười một mình.
Theo PNVN
Em có nên tiếp tục cuộc tình với anh chàng người yêu như thế này không?
Những gì người yêu đang thể hiện có phải để chứng minh cho việc anh không còn yêu em nữa không?
Em thấy em chẳng sai gì cả, chỉ có thể là anh đã hết yêu em rồi nên mới thế. (Ảnh minh họa)
Người yêu em hơn em 8 tuổi, đã đi làm còn em hiện đang học năm cuối đại học. Em tự thấy từ hồi yêu anh, tính tình em cũng chín chắn hơn, biết anh đi làm bận rộn nên em ít mè nheo. Em chỉ có mỗi yêu cầu là cách một ngày gặp nhau một lần, đi ăn kem, xem phim hay đi dạo gì cũng được. Thế mà nhiều khi anh cứ kêu bận kêu mệt, lần khất đến cuối tuần mới gặp em.
Những lúc như thế em tức lắm, em rủ bạn đi chơi nhưng chụp ảnh một mình, đăng facebook để caption "Cô đơn" hay " Người ta đâu có quan tâm" để anh thấy tội lỗi vì đã bỏ rơi người yêu nhưng anh chẳng có phản ứng gì. Sau em đổi kiểu đi cả nhóm nhưng chỉ chụp hai cốc nước hoặc hai vé xem phim, chụp ảnh xong đăng facebook để trêu tức anh mà cũng không ăn thua. Nhiều khi em rất tủi thân và cảm thấy anh chẳng yêu em gì cả.
Ai cũng bảo em sướng vì người yêu lớn hơn, đi làm rồi nên rất chiều. Anh ấy hay mua quần áo giầy dép son phấn cho em, nói chung em thích gì anh đều mua cho cả. Anh còn tự hứa sắp tới sinh nhật em sẽ đổi điện thoại cho em. Nhưng em lại thấy ghen tị với mấy đứa bạn có người yêu bằng tuổi, chúng nó thường đăng ảnh tình cảm, vợ vợ chồng chồng lên facebook, nhìn đã thấy hâm mộ.
Nhiều khi em rất tủi thân và cảm thấy anh chẳng yêu em gì cả. (Ảnh minh họa)
Em thích, em đòi chụp ảnh đăng thì anh bảo: "Vớ vẩn". Facebook của anh toàn mấy cái hình từ thời cổ lỗ sĩ, avatar mà để ảnh cánh đồng lúa. Em có viết status tình cảm tag anh thì anh cũng chẳng bao giờ đáp lại. Em bảo thì anh nói anh bận chưa kịp xem, thế là em lại phải tự vào facebook anh để like với trả lời cho đỡ ngại với bạn.
Có lần em bảo anh thay ava hình hai đứa anh cũng "ừ" rồi để đấy, em lại phải vào tự để hình em. Cái ava đó của anh có đến bốn mấy lượt thích với cả tá comment, chả bù cho mấy cái ảnh lúc trước anh để, chả ma nào thèm ngó ngàng đến. Ai cũng khen anh có người yêu xinh. Em cũng vào cảm ơn và comment lại nhiệt tình.
Em tưởng em làm như thế anh sẽ thấy vui và hãnh diện, nào ngờ anh lại bảo em: "Em đừng có đăng linh tinh nữa, anh yêu em thì chúng mình biết, cần gì quan tâm xem người ngoài nghĩ gì."
Em bực mình lắm nên bảo anh: "Thế thì thôi, từ giờ em không thèm động vào facebook của anh nữa". Em bèn hạ cái ảnh em xuống cho cái ảnh đồng lúa của anh lên. Thế mà anh cũng không thèm thay lại, dường như anh chẳng biết em dỗi.
Dạo này anh cứ kêu cuối năm công việc bận nên cả tuần chẳng cho em đi chơi. Đến thứ 7 tuần trước, bọn em hẹn nhau đi ăn. Hẹn 7 giờ, lúc em chuẩn bị xong hết rồi thì anh gọi bảo đến muộn, công ty anh có việc phát sinh không về kịp được. Em chán lắm những vẫn đồng ý đợi, đợi đến 8 rưỡi thì anh nhắn bảo em ăn gì trước đi, anh sợ không về được, mai anh qua đi ăn bù.
Em nhắn lại: "Em không muốn ăn, anh cứ làm việc đi." Anh không trả lời, em nằm khóc sưng mắt, đến gần 11 giờ, anh gọi điện bảo em xuống nhà, em miễn cường đi xuống, thấy ở xe anh treo túi đồ ăn. Anh đưa cho em bảo em mang lên nhà ăn đi, nhưng cũng chẳng hỏi sao mắt em sưng. Em ức quá nên không cầm, gắt lên bảo anh mang về mà ăn rồi bỏ lên nhà.
Lên phòng em biên một cái status dài, nói hết những ấm ức trong lòng của em nhưng không tag anh. Em chốt lại một câu "Nếu người ta không còn coi trọng mình thì mình còn chờ đợi làm gì nữa. Tất cả như một dấu chấm hết."
Bạn bè em nhảy xổ vào hỏi han an ủi nhưng anh thì không một lời. Mãi đến sáng hôm sau, anh mới gọi cho em bảo em lại viết cái gì linh tinh thế. Em tức quá cãi nhau với anh, em bảo anh không yêu em, còn anh bảo em trẻ con, đừng cái gì cũng tung hô lên mạng như thế. Anh đang bận em phải thông cảm cho anh này nọ rồi cúp máy.
Từ hôm cãi nhau anh chưa gọi cho em lần nào. Em vẫn đi chơi cùng lũ bạn (dù thật lòng em không muốn) chụp ảnh check in cho anh thấy không có anh em vẫn sống tốt nhưng anh cũng không có động thái gì. Em khóc và suy nghĩ nhiều lắm. Em thấy em chẳng sai gì cả, chỉ có thể là anh đã hết yêu em rồi nên mới thế. Em có nên đăng status chia tay để kết thúc mối quan hệ này cho anh biết không?
Theo Afamily
Nếu có kiếp sau, tôi muốn được làm đàn ông Tôi không muốn bỏ ra hàng tiếng đồng hồ chỉ để ngồi trang điểm gương mặt, cảm thấy mệt khi phải bỏ ra hàng mấy tiếng đồng hồ chỉ để chọn vài bộ váy áo. Ảnh minh họa Từ nhỏ, tôi đã không quan tâm đến giới tính của mình và cho đến khi lớn khôn cũng thế. Tim tôi vẫn rung động,...