Tết để con yêu thương mẹ hơn
Chi còn mấy ngày nữa thôi là đến Tết Nguyên đán, moi ngươi đang háo hức chào đón năm mới. Con cũng thế, về Tết để con yêu thương me hơn.
Tháng Chạp đến tự bao giờ, cơn mưa nhỏ trốn trong kẽ lá bỗng ào xuống mát lạnh, nhìn qua cửa sổ, tôi bắt gặp những giọt sương long lanh còn đọng trên cành mai như nhắc tôi Tết đến rồi. Tôi choàng tỉnh dậy nhưng không ra khỏi cái chăn bởi cái lạnh se se đang bủa vây. Nhìn lên tờ lịch thấy hôm nay là ngày 23 tháng Chạp, tôi liền bật dậy và tự nhủ hôm nay là ngày cúng ông Công ông Táo đấy. Tết đến rồi đấy.
Trong vô thức, tâm hồn tôi như bay bổng, vui tươi và rộn ràng sắc xuân. Tôi vui lắm, bởi mỗi năm Tết đến, xuân về là dịp để mọi người cùng tụ họp, sum vầy bên mâm cỗ gia đình hạnh phúc để thể hiện tình yêu thương của mình với những người mình yêu quý. Ai nấy đều cầu chúc cho nhau những điều tốt đẹp nhất sẽ đến với mỗi người.
Chở xuân về. Ảnh: Thu Thanh .
kỷ niệm của con về Tết thật nhiều, kỷ niệm nằm sâu trong trí nhớ, là những lần theo mẹ ra đồng. Năm nào cũng vậy, cứ gần đến tháng Chạp là gia đình mình phải đi dặm ngoài ruộng, rồi bón phân cho lúa giữa cái lạnh cắt da cắt thịt của đất trời. Mẹ thường động viên chúng con chịu khổ một chút đến khi mùa vào mẹ bán lúa có tiền nộp học phí cho chúng con.
Quả thật như vậy chị em chúng con được thành đạt như hôm nay cũng chính nhờ những giọt mồ hôi của mẹ đổ trên cánh đồng. Con cứ nhớ dáng hình lam lũ của mẹ trên cánh đồng khi hoàng hôn đã tím sẫm bầu trời. Thân hình gầy gò bàn tay rám nắng, chai sạn của gánh nặng cuộc sống đã làm mẹ già hơn trước tuổi. Nhìn sâu vào đôi mắt ấy con cảm nhận được nỗi vất vả mà mẹ phải trải qua.
Đi chơi lễ hội Tết. Ảnh: Thu Thanh .
Vì vậy Tết với gia đình mình năm nào cũng thế, giản dị và ấm cúng tất bật nhất từ ngày 25 tháng Chạp trở đi. Có lần, con theo mẹ đi chợ Sãi bán chuối, chợ Tết thật đông vui, con mải mê với những quả bóng bay xanh đỏ, còn mẹ mải mê với những nải chuối như hương vị Tết đang gọi về. Con nhớ lắm, nhớ những lần phụ mẹ rọc lá chuối rồi gấp thành từng xấp bỏ cho những cửa hàng làm nem chả. Nhờ khoản tiền ấy mà mẹ mua sắm mọi thứ cho gia đình trong ngày Tết và mua cho chị em chúng con mỗi đứa mỗi bộ quần áo. Tuy áo quần không được đẹp, không đắt tiền nhưng cũng gọi là mới để khoe với bạn bè. Chúng con vui lắm.
Video đang HOT
Đi giữa vườn xuân. Ảnh: Thu Thanh .
Rồi ngày Tết đến mẹ phân công mỗi đứa một công việc, chị Hai có nhiệm vụ canh nồi bánh chưng, bánh tét. Có lần thức khuya quá chị ngủ, quên thêm nước thế là mẹ thay chị canh nồi bánh cho đến sáng. Đến khi thức dậy khi nghe mùi nếp thơm béo ngậy xộc lên mũi thật là thích. Còn con lo quét dọn bàn thờ và nhà cửa. Ngày trước gia đình mình trồng rất nhiều hoa vạn thọ, cứ đến Tết nở hoa vàng rực tô điểm thêm sắc xuân. Mẹ bảo con cắt mấy nhành vạn thọ ấy để trên bàn thờ tổ tiên đỡ tiền mua hoa.
Trẻ thơ ngày xuân. Ảnh: Thu Thanh .
Ký ức Tết trong con với mẹ là như thế đó, con nhận được niềm hạnh phúc từ sự thương yêu của mẹ. Tất cả tạo nên một miền kí ức trong con, thật đẹp, thật ấm áp. Giờ đây mẹ không còn tần tảo vất vả như ngày xưa nữa bởi chúng con đã trưởng thành, xây dựng tổ ấm. Nhưng năm nào cũng vậy, những ngày gần tới Tết mẹ lại điện hỏi thăm chúng con khi nào được về nghỉ, và cũng không quên dặn chúng con đừng mua bánh trái gì vì mẹ đã làm sẵn rồi. Trong cuộc trò chuyện đó con khuyên nhủ mẹ đừng làm chi cho vất vả để chúng con ra siêu thị mua về cho tiện. Mẹ cười và nói “Có những thứ mua ở chợ, còn có thứ mình tự làm thì mới ý nghĩa của hương vị Tết con à”. Và con cũng hiểu mẹ muốn nhắn nhủ chúng con không bao giờ quên hương vị Tết xưa dù cuộc sống hiện đại, tiện ích.
Chợ tết quê. Ảnh: Thu Thanh .
Chắc có lẽ cái Tết năm nay cũng chẳng có gì khác so với những năm trước. Cũng với cái khung cảnh tất bật xô bồ của cuộc sống đang hối hả vào những tháng cuối năm. Ai ai cũng cố phấn đấu, nỗ lực hết mình để đạt được những thành tích tốt nhất, để có được một cái tết trọn vẹn nhất bên người thân. Con cũng vậy, dù bận rộn công việc cuối năm nhưng mỗi dịp Tết đến con vẫn thu xếp công việc để được về quê ăn Tết cùng gia đình nơi có người mẹ thân yêu. Bởi con biết rằng sẽ chẳng có giây phút nào thiêng liêng hơn giây phút được đoàn tụ gia đình trong ngày Tết. Nhìn mái tóc pha sương của mẹ con lại thấy quý biết bao những giây phút thiêng liêng đó.
Chi còn mấy ngày nữa thôi là đến Tết nguyên đán, moi ngươi đang háo hức chào đón năm mới. Con cũng thế, về Tết để yêu thương me hơn. Con muốn chạy về sà vào lòng mẹ, muốn nghe giọng nói và hơi ấm của mẹ từng ngày để con lấy đó làm điểm tựa vươn lên trong cuộc sống. Con biết những gì con đem đến cho mẹ chỉ là một phần nhỏ nhoi so với công lao của mẹ. Tình yêu của mẹ rất thiêng liêng và sâu sắc, lúc nào cũng hướng về con, yêu thương con và dành những gì tốt đẹp nhất cho con. Cam ơn cuôc đơi đa cho con môt ngươi me tuyêt vơi như me.
LÊ THỊ THU THANH
Theo thegioitiepthi.vn
Tết là để về nhà, Tết là để đoàn viên
Dừng chân tại trạm xe, tôi đưa hai bàn tay ra mà cọ xát mong tìm lấy một chút hơi ấm thì bất chợt một giọng nói vang lên: "Lạnh quá em nhỉ. Sắp Tết rồi mà trời vẫn lạnh quá".
Chữ Tết vang lên sao bỗng khiến lòng tôi chùng xuống. Cứ như con rô bô tôi gật đầu "Dạ" rồi thay đổi ý định, lững thững rời bỏ trạm xe mà đi bộ đến văn phòng.
Tết đến rồi mà lòng còn gì để nhớ chăng? Chỉ là một cô nhân viên mà tôi đã để bản thân mình bận rộn quá. Bận đến mức không còn thời gian để nhớ. Nhớ rằng Tết là để về nhà, Tết là để đoàn viên.
Tết là cái dịu ngọt thấm dần vào lòng người. Nắng vàng hoang hoải như chợt tắt ngày cuối năm đâu thể xua đi sự lạnh giá của những cơn gió mùa thổi mãi, chệch hướng không biết đường về kia. Nhưng lại đủ sức tô vẽ nên bức tranh vàng ấm đến lạ cho phiên chợ Tết quê tôi.
Mới đây thôi, má còn níu tay hai chị em nào mứt nào quả, chọn lựa qua bao hàng quán để được những miếng bí, miếng khoai, miếng dừa, hạt sen... thơm giòn bóng lộn qua mảnh giấy kiếng đến là bắt mắt. Cặp tắc vàng ươm sai trĩu quả được tôi và Hai khệ nệ vừa bưng vừa ca thán "Nặng, đau quá má ơi, hư hết móng tay Hai sơn cho con rồi. Hoa mặt trời đẹp thế này a". "Giao thừa kêu Hai nó sơn lại cho, nhìn tôi tay xách nách mang bao nhiêu thứ không hả cô?".
Tất cả vẫn còn thật lắm, thật đến độ còn nghe được lời ba vọng lại "Mua hết chợ hả ba má con" rồi lời Hai lém lỉnh "Chưa hết chợ nhưng hết tiền ba ơi."
Gần đến vậy, nhưng sao đưa tay ra lại không thể bắt lấy dù chỉ là một chiếc bóng. Tết ơi sao vụn vỡ nơi ký ức rồi. Ấm áp nhất là khi cả nhà ta quây quần bên nhau cùng chuẩn bị cho mâm cơm giao thừa đón năm mới. Tay ba chắc khỏe lắm, buộc nạt bánh chưng vuông vức chắc nịch. Má lại khéo vô cùng với đòn bánh tét thon dài. Vật lộn nào đậu, nếp, thịt, dong cả buổi thì công đoạn gói bánh cũng hoàn tất. Nhà neo người cơ mà má gói nhiều bánh lắm. Má nói Tết bà con, biếu hàng xóm ăn lấy thơm, lấy thảo. Cho đi không chỉ là cái bánh mà còn là tình thương, lòng quý trọng của nhà mình con à.
Miệng má nói và tay má thoăn thắt thái đậu, xả hành, băm thịt để cho ra đời những cuộn chả giò, thon thon dài dài tạo bởi tay má, mập mập tròn xinh tạo bởi tay Hai. Riêng những "que" gầy nhom ốm nhách là thành phẩm của tôi. Từng cuộn, từng cuộn xếp chồng lên nhau đến khi vung đầy cả mâm.
Thoảng trong gió hương dong dịu nhẹ lan tỏa từng nhà. Ngon lửa đêm bập bùng âm ỉ cùng cái thơm ngát dịu ngọt vị Tết đầu xuân khiến ta nao lòng. Ba nhâm nhi tách trà nóng rồi râm ran lại chuyện cũ của cả năm dài. Vui có, buồn có, tiếng cười đâu thiếu nhưng nước mắt còn đong đầy vì những người đi mãi, chẳng kịp về nữa. Về để ăn cái Tết cùng ba, cùng má. Về để cúng mâm cơm giao thừa, để chúc ba chúc má một chữ phúc, để nhận bao lì xì đỏ rồi cười vang và chỉ để được ngồi bên cạnh nhau cho đúng nghĩa một chữ "nhà". Tiếng má thảng thốt vang lên "Đi đâu Tết cũng về nhà nha con, đừng để hai thân già trông ngóng mà phải tội."
Cái gì cay cay nơi hốc mắt sắp trực trào ra, Tết về là để yêu thương, là chỉ để nhìn ngắm khuôn mặt xa cách bao tháng ròng rã theo dòng đời buôn ba cơm áo gạo tiền.
Tết ơi gần đến thế mà nay lại xa cách không thôi. Vẫn là bánh chưng, dưa hành, chả giò vàng rộm nhưng giờ lại xa quá rồi. Vắng má, Tết nghe sao lạnh quá, sum vầy là điều không thể. Vắng má, Tết không về nữa.
Má đi nhưng mai vàng vẫn khoe sắc thắm, con như chợt thấy bóng ba bứt lá mai, lá rụng tả tơi sao mà nghe đơn côi quá. Tết rồi con muốn về mà thiết chặt bàn tay ba, mà ôm chặt lấy Hai.
Tết ơi sao vẫn hoài trông ngóng, mai vàng ơi xin hãy rực cháy mãi, cho ta nhìn được bóng hình những người yêu thương, dù chỉ qua tấm gương ký ức đã phủ màu.
Bạn thân mến, những ngày Tết Nguyên Đán đang đến gần, hẳn ai cũng mong nhanh thu xếp công việc để về nhà. Càng những ngày cuối năm, đi ngoài đường nhìn những đào những mai, hay lất phất mưa phùn lại càng nhớ mùi ngai ngái của bánh chưng vừa luộc, nhớ mùi trầm trầm của hương bà vẫn đốt ngày Tết, nhớ mùi nồng nồng của nồi nước mùi già tắm tẩy trần ngày Tết.
Tết mà, phải về nhà, phải đoàn viên mới đúng nghĩa ngày Tết.
Đồng Lệ Quyên
Theo blogradio.vn
Ngày Tết của những người con xa xứ nơi phố thị Tôi lại nhớ đến mùa xuân năm nào, Tết năm nào: những đêm giao thừa, cả gia đình quây quần bên nồi bánh chưng, xem pháo hoa tỏa rạng, ngắm những bông mai rừng hé nở đầu tiên; những bữa cơm thân mật đầy ấm cúng; những lời mừng tuổi đầy ắp yêu thương. Giờ đây, chỉ mình tôi, mình tôi lưu lạc...