Tên cướp liều lĩnh nhất nước Mỹ thế kỷ 20 (Kỳ 2)
10.000 tờ 20 đô của Ngân hàng Dự trữ Liên bang nhanh chóng được gom lại theo yêu cầu của tên cướp.
Gấp rút chuẩn bị
Sau khi nhân được yêu cầu của Dan Cooper, cơ trưởng Scott đã nhanh chóng liên hệ với trung tâm kiểm soát không lưu để truyền đạt thông tin, họ có 30 phút để chuẩn bị tiền mặt.
Dưới mặt đất, những bộ phận có liên như cảnh sát sân bay Seattle, văn phòng FBI, và các quan chức Cục hàng không liên bang khẩn trương chuẩn bị yêu cầu của Dan Cooper và lên kế hoạch đối phó nhằm đảm bảo an toàn tuyệt đối cho chuyến bay.
Các nhân viên FBI chịu trách nhiệm chuẩn bị số tiền 200 nghìn đôla. 10 nghìn tờ 20 đô với số sê-ri bắt đầu bằng chữ L và kí hiệu phát hành 1969-C của Ngân hàng Dự trữ liên bang San Francisco nhanh chóng được gom lại.
Theo yêu cầu của Dan Cooper, loại tiền cần chuẩn bị là loại 20 đô la. Việc chọn mệnh giá này đã được lên kế hoạch kỹ. 10 nghìn tờ 20 đô la ước tính nặng hơn 10kg. Mệnh giá nhỏ hơn sẽ thêm trọng lượng và nguy hiểm cho việc rơi tự do. Mệnh giá lớn hơn dễ cho việc mang theo nhưng khó để tiêu thụ sau này.
Copper cũng yêu cầu số xê-ri tiền khác nhau, không theo thứ tự. Nhân viên FBI đã làm theo nhưng họ vẫn đảm bảo số xê-ri bắt đầu bằng chữ L, tiền ký hiệu in năm 1969.
Việc chuẩn bị dù cho Dan Cooper theo yêu cầu gặp khó khăn hơn.
Căn cứ không quân McChord Tacoma đồng ý cung cấp loại dù quân sự, loại dù có chức năng tự động mở khi người nhảy dù ở độ cao nhất định. Nhưng Dan Cooper từ chối loại dù này và muốn loại dù dân sự với chức năng điều khiển hoạt động.
Cảnh sát Seattle đã phải liên hệ với một trung tâm dạy nhảy dù. Một chiếc xe cảnh sát ngay lập tức lên đường đến trung tâm chỉ để lấy 4 chiếc dù. Còi báo động vang lên khắp đoạn đường.
Cảnh sát vô cùng lo lắng khi Dan Cooper yêu cầu hai chiếc dù. Liệu hắn có ý định bắt ai đó làm con tin để cùng nhảy với hắn không? Làm sao để đảm bảo an toàn cho họ ?
Chiếc Boeing 727 chờ tiếp nhiên liệu tại sân bay quốc tế Tacoma
Trên máy bay, trong khi chờ đợi, Dan Cooper yêu cầu được được phục vụ đồ uống và rất lịch sự, hắn đề nghị được thanh toán cho món đồ uống đó.
Theo điều tra nhanh từ nhân viên bán vé, cảnh sát cho biết Dan Cooper không phải là người vùng Seattle hoặc sinh ra ở khu Tây Bắc, bởi hắn không nói giọng địa phương này khi mua vé.
Video đang HOT
Dan Cooper chắc chắn là một người có kỹ năng về nhảy dù, am hiểu về các thông số kỹ thuật của loại Boeing 727 như góc nắp cánh, tốc độ không khí tối thiểu cho việc nhảy dù bằng loại dù dân sự…Thêm đó lại rất hiểu lịch trình bay từ Portland đến Sea-Tac và định hướng được căn cứ không quân McChord. Một số giả thuyết cho rằng, Dan Cooper có thể là một phi công đã nghỉ hưu hoặc đã từng có thời gian đóng quân tại McChord.
Mọi thứ đã sẵn sàng
Khi đã chuẩn bị được số tiền mặt và loại dù theo yêu cầu, nhóm cảnh sát mặt đất nhanh chóng liên hệ với Đại úy Scott.
5h24, Dan Cooper được thông báo mọi thứ đã sẵn sàng đúng theo yêu cầu của hắn, và máy bay sẽ hạ cánh lúc 5h39 tại sân bay McChord, chậm hơn so với quy định 34 phút.
Cooper ra lệnh cho Đại úy Scott tắt đèn trong khoang hành khách, đèn tại các cầu thang và đèn trên bánh tiếp đất để tránh sự bắn tỉa của cảnh sát. Không một phương tiện nào được tiếp cận máy bay trừ xe của người mang tiền và dù tới.
Một nhân viên của hãng lái chiếc xe chuyên dụng đến gần máy bay. Cooper ra lệnh cho Đại úy Scott thả cầu thang phía sau của máy bay. Tiếp viên Mucklow sẽ nhận tiền tại đây qua cầu thang thoát.
Sau khi “giao dịch” thành công, Cooper cho phép 36 hành khách trên máy bay và tiếp viên Flo Schaffner rời khỏi máy bay bằng cầu thang sau cùng. Lúc này các hành khách mới biết được đang có chuyện không hay xảy ra.
Trên máy bay, còn lại Cooper, Đại úy Scott, tiếp viên Tina Mucklow cùng hai nhân viên buồng lái Rataczak và Anderson .
Thông qua Đại úy Scott, một quan chức của hãng đã yêu cầu được gặp Cooper để “trao đổi” về kế hoạch tiếp theo của Cooper. Dường như ông muốn cảnh báo Cooper về những hậu quả mà hắn có thể đối diện nếu tiếp tục thực hiện kế hoạch, đó có thể là án tử hình. Nhưng yêu cầu của quan chức này bị Dan Cooper “lịch sự” từ chối.
Nắm rõ chiếc Boeing 727 có ba động cơ bố trí dọc thang máy, dễ dàng cho việc cất cánh trở lại trên sân băng, Dan Cooper yêu cầu Đại úy Scott cất cánh trở lại.
Cooper nói rằng hắn muốn đến thành phố Mexico, nhưng Rataczak cho biết nhiên liệu còn lại trên máy bay không đủ cho quãng đường 2200 dặm đến thành phố Mexico, và không đủ để bay trên độ cao an toàn trên hành trình này. Sau một hồi phân vân, Cooper quyết định dừng lại để tiếp nhiên liệu tại sân bay trung chuyển ở Reno, Nevada.
Theo Khampha
Tên cướp liều lĩnh nhất nước Mỹ thế kỷ 20 (Kỳ 1)
Dan Cooper, một trong những tên cướp liều lĩnh nhất thế kỷ 20 tại Mỹ khi táo bạo tấn công một chiếc máy bay.
Bí ẩn mang tên D.B Cooper
Ngày 24/11/1971, một ngày trước lễ Tạ ơn, D.B Cooper, một trong những tên cướp nổi tiếng của nước Mỹ đã táo bạo tấn công một máy bay chở khách, khi nó đang bay trong vùng trời giữa Portland, Oregon, và Seattle, Washington.
Dan Cooper đã khống chế toàn bộ máy bay và yêu cầu một khoản tiền chuộc lên tới 200 nghìn đô la từ hãng hàng không quốc gia. Sau đó hắn liều mạng nhảy ra khỏi máy bay với hơn 10kg loại tiền 20 đô bằng chiếc dù được chuẩn bị theo yêu cầu. Không ai còn nhìn thấy Cooper sau lần đó.
Cụ thể nơi Cooper "hạ cánh" vẫn còn là một bí ẩn và gây tranh cãi rất nhiều trong suốt thế kỷ 20.
Không ai còn nhìn thấy Cooper sau hôm đó. Hắn sống sót hay đã bỏ mạng? Đó là câu hỏi lớn.
Giới báo chí và cảnh sát cho rằng, hắn sẽ là một huyền thoại trong giới tội phạm nếu hắn thành công trong vụ tẩu thoát này.
Không ai biết tung tích của D.B Cooper. "D.B Cooper " chỉ là cái tên mà cảnh sát gọi kẻ liều lĩnh này dựa trên thông tin lưu lại tại quầy vé.
Hơn 30 năm sau đó, vụ án vẫn chưa được làm sáng tỏ và D.B Cooper trở thành một nhân vật nổi tiếng trong giới tội phạm, là mục tiêu lớn và đáng giá trong những cuộc truy lùng trong thế kỷ 20 của cảnh sát Mỹ. Nởi ở của hắn hay nơi chôn xác hắn là một trong những bí ẩn lớn.
Trong vụ tấn công liều lĩnh của D.B Cooper, không có ai bị thương, mặc dù trước đó hàng chục con người trên chuyến bay tưởng chừng không còn lối thoát cùng kẻ liều lĩnh này, cả hãng hàng không đã được đặt trong tình trạng báo động
Chuyến bay kinh hoàng
Buổi chiều ngày 24/11/1971, một ngày trước lễ Tạ Ơn, không khí lạnh bao trùm toàn vùng Tây Bắc Hoa Kỳ.
4h chiều, một người đàn ông cao, gầy trong bộ vest đen, dáng vẻ lịch sự của một doanh nhân bước nhanh đến quầy vé tại sân bay quốc tế Portland mua chiếc vé một chiều đến sân bay Seattle - Tacoma. Theo thông tin lưu lại tại quầy bán vé, người đàn ông tên là Dan Cooper, 45 tuổi.
Số ghế 18C, chuyến bay Tây Bắc 305, dự kiến khởi hành lúc 4h35, đến Sea-Tac lức 5h05.
Chiếc Boeing 727, mang số hiệu 305 khởi hành cùng ngày tại Washington, DC, trung chuyển tại sân bay quốc tế Portland và kết thúc chặng bay tại Seattle, với 94 ghế hành khách. Hôm đó, có tất cả 37 hành khách cùng phi hành đoàn trên chuyến bay.
Chiếc máy bay Boeing 727 mang ký hiệu TB 305
Cơ trưởng chuyến bay là Đại úy William Scott, 51 tuổi. Đại úy Scott đã có thâm niên 20 năm bay trên vùng trời Tây Bắc. Hai tiếp viên trẻ Tina Mucklow, nam 22 tuổi, và Florence Schaffner, nữ 23 tuổi.
Trước khi máy bay cất cánh, không có ai trong phi hành đoàn chú ý đến Dan Cooper, người đàn ông da trắng, đôi mắt nâu, tóc nâu ngắn trong bộ vest đen lịch sự.
10 phút khi máy bay cất cánh và an toàn trên bầu trời. Tiếp viên Flo Schaffner đi kiểm tra lại môt lượt dọc theo máy bay. Tới ghế của Dan Cooper, hắn mỉm cười với nữ tiếp viên xinh đẹp, sau đó chuyển cho Schaffner một mẩu giấy và nói cô nên đọc nó.
Dan Cooper hất hàm về phía chiếc cặp của mình để ra hiệu. Trong mẫu giấy được đánh mày nội dung, những dòng đầu tiên đã khiến Schaffner lo lắng, "Tôi có một quả bom. 200 nghìn đô la để đổi lấy nó".
Schaffner vội vàng báo tin cho Tina Mucklow, sau đó cả hai chạy đến buồng lái, nơi Đại úy William Scott đang tập trung cho nhiệm vụ. Một cuộc điện khẩn ngay lập tức được gọi về trung tâm kiểm soát không lưu tại sân bay Sea-Tac và văn phòng FBI tại Seattle.
FBI nhanh chóng có được thông tin và liên hệ trực tiếp với ngìa chủ tịch Donald Nyrop thông báo về yêu cầu của Dan Cooper.
Ngài chủ tịch Donald Nyrop không do dự, chấp nhận ngay yêu cầu. Đối với người đứng đầu một hãng hàng không, 200 nghìn đô la là quá rẻ nếu có thể tránh được thảm họa cho cả một chuyến bay.
Tờ giấy Dan Cooper chuyển cho tiếp viên Flo Schaffner có ghi chi tiết yêu cầu của Dan Cooper, 200 nghìn đô la và hai bộ dù, thêm lời đe dọa nêu yêu cầu không được đáp ứng, hắn sẽ cho nổ tung chiếc máy bay trước khi tới sân bay Sea-Tac. Cuối tờ giấy là dòng chữ "Đừng xem đây là một trò đùa."
Đại úy Scott yêu cầu Schaffner quay lại thông báo với Dan Cooper rằng yêu cầu của hắn sẽ được đáp ứng, và họ cần 30 phút để chuẩn bị mọi thứ.
Khi Schaffner quay lại, Dan Cooper đã chuyển sang chiếc ghế gần cửa thoát hiểm và đeo một chiếc kính đen, bên cạnh là chiếc túi đã được mở, đủ rộng để Schaffner nhìn thấy hai sợi dây điện nối với ngòi nổ của quả bom.
Dan Cooper yêu cầu chiếc mày bay phải bay trên độ cao nhất định cho đến khi hắn nhận được tiền. Schaffner vội vã quay lại buồng lái để chuyển lời.
Trong suốt quá trình trao đổi thông tin với Schaffner, Dan Cooper vẫn vô cùng nhẹ nhàng.
Theo lời Schaffner kể lại, "Hắn rất lịch sự và nhẹ nhàng khi trao đổi yêu cầu với tôi, không hề tỏ vẻ vội vã hay đe dọa. Thậm chí còn yêu cầu được phục vụ đồ uống trong khi đợi yêu cầu được đáp ứng."
Tất cả những hành khách còn lại trên máy bay vẫn không hề hay biết về một vụ tấn công đang diễn ra ngay trên chuyến bay của mình. Họ chỉ được thông báo chuyến bay sẽ bị chậm so với giờ quy định vì một vài lý do thời tiết.
Theo Khampha
10 năm sau ngày bị kết án giết vợ, con (Kỳ 5) MacDonald bị tuyên án chung thân bất chấp những bằng chứng xác thực có thể bảo vệ anh. Án oan Năm 1978, Helena bất ngờ xuất hiện và đã khai với cảnh sát rằng, đêm hôm xảy ra thảm án, cô và bạn trai mình Greg Mitchell cùng với một vài binh lính ở Fort Bragg đã ngồi với nhau. Sau đó tất...