Tệ sùng bái chữ Hán: Không đọc được, không hiểu được thì viết làm gì?!
“Đến nay vẫn còn rơi rớt sự sùng kính thái quá chữ Hán, thậm chí là sợ hãi… tiếp nối mấy bác “hay chữ lỏng” mang chữ Hán ra dọa, hù nhau như ở làng xưa!”. Đây là một điều rất đáng suy nghĩ.
Chữ Hán (loại chữ vuông biểu ý) là một thành tựu, một giá trị đáng ghi nhận về mặtvăn hóa của Trung Quốc và của cả nhân loại. Vì nhiều lý do, Việt Nam (và một số nước Châu Á khác) đã tiếp nhận, sử dụng và chịu ảnh hưởng rất nhiều văn hóa Hán học trong một thời gian dài. Việc học chữ Hán là một yêu cầu bắt buộc đối với học trò và trình độ của lớp nhân sĩ, trí thức phụ thuộc vào năng lực hiểu biết chữ Hán của họ. Các triều đại nhà nước phong kiến nước ta chấp nhận sử dụng chữ Hán là “quốc tự” trong các văn bản hành chính, đối nội và đối ngoại. Các sáng tác văn thơ, công trình khoa học, sử học… của nhiều thế hệ tiếp nối nhau được lưu lại cho tới nay bằng chữ Hán (là chính).
Chữ Hán còn hiển hiện qua các di tích mang tính tín ngưỡng, tôn giáo như đình đền, chùa chiền, miếu mạo… mà đó thực sự được coi là di sản vô giá để chúng ta nghiên cứu, tìm hiểu. Dù chữ Pháp, văn hóa Pháp, văn hóa phương Tây sau này tiếp tục ảnh hưởng và ghi dấu ấn trong lịch sử nước ta thì chữ Hán, văn hóa Trung Hoa vẫn đứng ở vị trí cao hơn, sâu đậm hơn.
Tuy nhiên, sau khi có chữ quốc ngữ (dùng mẫu tự Latin) ra đời vào giữa thế kỷ 17 thì nền văn hóa Việt Nam đã có những bước chuyển mang tính lịch sử. Với hệ thống 29 chữ cái, cách viết đơn giản, dùng để ghi âm từ ngữ, lời nói, chữ quốc ngữ được phổ cập và nhanh chóng đi vào mọi hoạt động của đời sống, văn hóa người Việt. Đã có thời kỳ, dưới thời Pháp thuộc, xã hội Việt Nam đã tồn tại hiện tượng tam ngữ bất bình đẳng (chữ Pháp trong hệ thống hành chính nhà nước, chữ Hán trong tầng lớp nhà Nho, chữ quốc ngữ trong dân chúng), nhưng dần dần, chữ quốc ngữ đã vượt lên và khẳng định vững chắc vị thế “độc tôn” không thể thay thế.
Ấy vậy mà, trong các công trình tín ngưỡng và tôn giáo bây giờ, mọi chỗ đều chỉ dùng chữ Hán. Nếu là các di tích kiến trúc cũ hoàn toàn, hoặc một số cần trùng tu, phục dựng, thì việc “giữ nguyên hiện trạng” các văn bản chữ Hán là cần thiết. Nhưng với các công trình làm mới thì người ta cũng tìm đủ cách để điểm xuyết cho bằng được mấy chữ vuông nom rất “bí hiểm” kia vào. Chùa Bái Đính (được xây mới tinh), tuyệt nhiên không có một dòng chữ quốc ngữ nào (ghi ở những nơi trang trọng từ cổng, tam quan đến nội thất nhà chùa). Chữ quốc ngữ may chăng chỉ thấy trên các biển hiệu, các thông báo, quy định chỉ dẫn của ban tổ chức… Ngay cả các công trình tín ngưỡng khác (đền thờ các nhân vật lịch sử, nhà thờ…) làm mới, nhưng lại được “cổ hóa” bằng chữ Hán.
Nhà thờ họ tộc Việt 100% cũng ghi chữ Hán. Mà các chữ viết vào đây phải viết bằng chữ Hán cổ (dạng phồn thể) chứ không phải là Hán hiện đại (dạng giản thể). Sinh viên học tiếng Trung Quốc hiện nay (chỉ quen cách viết giản thể) hoàn toàn chịu không đọc nổi chữ Hán cổ. Viết chữ mà đại đa số mọi người trong cộng đồng không đọc được, không hiểu được thì viết làm gì? Nguyễn Bỉnh Quân đã nói đúng: “Gốc ở ta đâu ở mấy chữ đó”. Theo tôi, chúng ta hoàn toàn có thể “quốc ngữ hóa” tất cả những chỗ ghi chữ Hán ở các công trình tín ngưỡng, tôn giáo được làm mới hiện nay. Dĩ nhiên, bằng một cách thể hiện theo tự dạng Latin sao cho phù hợp và có tính thẩm mỹ.
Ý kiến này của tôi chắc sẽ có nhiều người không đồng tình, thậm chí phản đối, cho là tôi nhân danh chữ Việt mà cố “lên gân”. Nhưng với tư cách một người quan tâm tới ngôn ngữ, tôi nghĩ mọi văn bản viết ra trước hết đều phải có giá trị giao tiếp cho đa số. Người Việt nói tiếng Việt, viết chữ Việt. Đó là cách tốt nhất để bảo tồn văn hóa Việt.
Theo vietbao
Doanh nghiệp bất động sản sẽ phải điều chỉnh mạnh nhất
Theo Ủy ban Kinh tế Quốc hội, nợ xấu và giải quyết nợ xấu trong lĩnh vực bất động sản (BĐS) hiện đang được quan tâm đặc biệt do dư nợ tín dụng liên quan đến lĩnh vực này như kinh doanh BĐS, vay đầu tư sản xuất kinh doanh thế chấp bằng nhà, đất... chiếm tỷ trọng đáng kể trong tổng dư nợ.
Nợ xấu BĐS kéo theo sự trì trệ của hai ngành xây dựng và vật liệu xây dựng (VLXD). Sau giai đoạn tăng trưởng nóng và vay nợ nhiều, doanh nghiệp BĐS sẽ phải điều chỉnh mạnh nhất để có thể đưa nền kinh tế trở về quỹ đạo cân bằng, bền vững.
Ảnh hưởng tác động do sự trì trệ của BĐS là ngành xây dựng, đang có khoảng 3,3 triệu lao động (chiếm 6,4% của nền kinh tế). Lao động trong ngành này có mức thu nhập thấp hơn so với mức trung bình của nền kinh tế và 88,9% không có bảo hiểm xã hội. Ngành sản xuất VLXD hiện cũng đang có khoảng 500.000 lao động, chiếm 1% tổng số lao động của nền kinh tế và 62,3% trong số này không có bảo hiểm xã hội.
Theo khuyến nghị của Ủy ban Kinh tế Quốc hội, doanh nghiệp BĐS sở hữu sản phẩm nhà trung, cao cấp cần sớm hạ giá để tự cứu mình
Hiện nay, quy mô nợ xấu trong lĩnh vực BĐS khá lớn, nhưng nền kinh tế nước ta đang trong quá trình điều chỉnh theo hướng thoái nợ sau giai đoạn tăng trưởng nóng trên sự tăng trưởng tín dụng ở mức cao thì một trong những lĩnh vực vay nợ nhiều nhất là BĐS sẽ phải điều chỉnh mạnh nhất. Nợ xấu của nước ta đã tăng mạnh trong giai đoạn 2008-2012. Năm 2008 chỉ ở mức 75%, sau đó giảm mạnh xuống mức 27% trong năm 2009. Sở dĩ đạt được kết quả này là do thực hiện kích cầu nên tạm thời che khuất một số nguy cơ ở thời điểm đó về nợ xấu. Đến năm 2011, nợ xấu vọt lên mức 64% và đến tháng 9-2012 là 66%, tạo ra vấn đề hiện hữu đối với nền kinh tế.
Nợ hiện chiếm tỷ trọng lớn trong tổng tài sản của các doanh nghiệp kinh doanh BĐS đang niêm yết trên sàn chứng khoán. Trong bối cảnh thị trường này được dự báo sẽ tiếp tục điều chỉnh từ trạng thái "bong bóng" trở về cân bằng dài hạn thì giá trị BĐS sẽ phải co lại đáng kể, kéo theo khoản nợ tiếp tục phình ra do doanh nghiệp phải trả lãi các khoản vay trong khi lãi suất vẫn duy trì ở mức cao. Tình trạng này kéo dài sẽ làm không ít doanh nghiệp cạn vốn, ảnh hưởng mạnh đến tính thanh khoản của các ngân hàng có liên quan nhiều tới nợ xấu và đe đọa sự an toàn của cả hệ thống.
Quy mô tài sản độc hại, không có khả năng thanh toán hiện đã ở mức đáng kể nên các giải pháp cần được tiến hành nhanh chóng để làm chậm quá trình "nợ nở ra, tài sản co lại". Tuy nhiên, hiện đang tồn tại nhiều thách thức trong quá trình thực hiện giải pháp giải quyết nợ xấu của lĩnh vực BĐS, đó là những sai lệch lớn trong quan hệ cung-cầu của thị trường này, về nhà ở do nguồn cung BĐS hiện đang thừa sản phẩm trung và cao cấp mà thiếu nhà ở bình dân, tình trạng đầu cơ diễn ra trên diện rộng và kéo dài làm sai lệch tín hiệu thị trường. Mặc dù diễn ra tình trạng "đóng băng" dài trong nhiều năm nhưng một số doanh nghiệp BĐS vẫn cho rằng khó khăn chỉ là tạm thời và giá cả đã chạm đáy nên sẽ nhanh chóng hồi phục. Trong khi đó, giá nhà ở tại một số thành phố lớn của nước ta thuộc vào loại cao trên thế giới nhưng thu nhập bình quân đầu người lại ở mức thấp.
Chính vì thế, không ít doanh nghiệp BĐS vẫn găm giá để chờ sự giải cứu từ phía Nhà nước. Theo đán.h giá của Ủy ban Kinh tế Quốc hội thì đây là kỳ vọng hoàn toàn sai lệch vì với quy mô nợ xấu hiện nay của thị trường BĐS, nếu muốn giải cứu Nhà nước cũng không đủ khả năng. Hơn nữa, cũng không thể chấp nhận phương án trên vì điều này càng khuyến khích rủi ro đạo đức, làm cho các doanh nghiệp tiếp tục kinh doanh liều mạng theo kiểu "lãi bỏ túi, lỗ sẽ có Nhà nước lo", tạo ra mầm mống khủng hoảng nợ xấu trong tương lai.
Ủy ban Kinh tế Quốc hội đã đưa ra một số khuyến nghị về chính sách, trong đó có vần đề giải quyết nợ xấu trong năm 2013 với từng ngành, từng nhóm doanh nghiệp hiện đang chiếm tỷ trọng lớn trong tổng nợ xấu như bất động sản, thủy sản, năng lượng... Trong đó, ủy ban khuyến nghị Chính phủ đưa ra thông điệp rõ ràng là sẽ không có sự giải cứu nào đối với các doanh nghiệp kinh doanh BĐS trung, cao cấp mà hoàn toàn để thị trường tự quyết định và đào thải. Điều này buộc các doanh nghiệp có liên quan phải tính toán sớm để hạ giá nhằm tránh tình trạng lợi nhuận bị bào mòn bởi chi phí tài chính. Qua đó giúp "phá băng" và tạo tính thanh khoản cho thị trường, đẩy nhanh quá trình điều chỉnh về điểm cân bằng dài hạn.
Sử dụng nguồn lực hạn hẹp cũng như chính sách ưu đãi để hỗ trợ các doanh nghiệp xây dựng nhà ở xã hội và nhà ở thương mại giá thấp phục vụ đại đa số người lao động có thu nhập thấp. Thực hiện điều này sẽ đồng thời giúp tạo hiệu ứng lan tỏa giải quyết vấn đề tồn kho và giảm nợ xấu ở các doanh nghiệp sản xuất vật liệu xây dựng.
Theo vietbao
Phố ông đồ vắng khách Khai mạc đã vài ngày, phố 'bán' chữ thư pháp tại Văn Miếu (Hà Nội) vẫn đìu hiu. Không có khách, các ông bà đồ chỉ ngồi chơi xơi nước, thỉnh thoảng múa bút vài chữ. Khai trương được 4 ngày, phố ông đồ dọc vỉa hè phố Văn Miếu luôn vắng khách tới xin chữ nhân dịp Tết Quý Tỵ. Cảnh ngồi...