Tây du ký chế: Hồi 5 – Thi tài
Hổ Lực đại tiên nói:
Ảnh minh họa
- Chúng tôi một tiếng trống kéo mây, hai tiếng trống gió nổi, ba tiếng sấm sét, bốn tiếng mưa rơi.
- Xời,chẳng model tí nào. – Tôn Ngộ Không cười.
- Im miệng để ta làm đã.
Nhưng kỳ lạ thay, bọn họ làm thế nào cũng chẳng có bất cứ hiệu ứng gì, thậm chí một gợn mây cũng không có.
Trư Bát Giới hỏi:
- Sao thế sư huynh?
- Ta đã chôm hết dụng cụ của bọn làm mưa rồi, hê hê, có làm phép đến sáng mai cũng chẳng xi nhê gì đâu.
- Đại sư huynh cáo thật.
Hồi lâu, Tôn Ngộ Không nói:
- Đến lượt ta rồi phải không?
Bốn thầy trò lên điện.
Tôn Ngộ Không lấy từ trong bọc ra một cái kèn, một cây đàn ghi ta điện, một bộ trống, một bộ micro nói:
- Chúng tôi làm mưa đây.
Hổ Lực đại tiên nói:
- Mi định biểu diễn tạp kĩ ở đây chắc?
- Biết thì thưa thốt, không biết dựa cột mà nghe nhé – Tôn Ngộ Không cười khẩy – cây kèn này sẽ thổi gió, ghi ta điện sẽ kéo mây, trống sẽ đánh sấm sét, còn micro sẽ tạo mưa.
Cả bọn cười hô hố, Tôn Ngộ Không mặc kệ phân công:
- Sư phụ chơi bộ trống, Bát Giới, mi thổi kèn, Sa Tăng, gẩy ghita điện cho ta.
Tôn Ngộ Không bước ra nói vào micro:
- Hét loạn xạ ngậu lên thì chẳng có ý nghĩa gì cả, ban nhạc 4 thầy trò của chúng tôi xin trình bày tác phẩm Ni Ai Wo Xiang Shui, bà con cô bác thể thưởng thức trong lúc chờ trời mưa.
wo shen me dou mei you
zhi shi you yi dian chao
ru guo ni gan dao ji mo
wo dai gei ni re nao
wei ni rao yi rao
mei you shen me da bu liao
que ke yi rang ni wei xiao
Video đang HOT
qi shi wo hen fan nao
zhi shi ni kan bu dao
ru guo wo ye bu kai xin
pa ni zhuan shen jiu tao
ai shang yi ge ren
yi ding yao rang ta xiang xin
zhe shi jie duo mo mei hao
dui mei ge ren
dou shuo hai hao
wo de xin wo de qing ni bu xu yao ming liao
zhi yao wo dui ni hao zhe yang de wen rou ni yao bu yao
qi shi ni ai wo xiang
sheiban yan shen me jiao se wo dou hui
kuai bu kuai le wo wu suo
weiwei le ni kai xin wo wang ji le lei bu lei
qi shi ni ai wo xiang
sheiren he de biao qing wo dou neng gei
WOO zai ni shen shang xue hui liu
yan leiqi shi wo hen fan nao
zhi shi ni kan bu dao
ru guo wo ye bu
kai xinpa ni zhuan shen jiu tao
ai shang yi ge ren
yi ding yao rang ta
xiang xinzhe shi jie duo mo mei hao
dui mei ge ren dou shuo hai
haowo de xin wo de qing ni bu xu yao ming liao
zhi yao wo dui ni hao zhe
yang de wen rou ni yao bu yao
qi shi ni ai wo xiang shei
ban yan shen me
jiao se wo dou hui
kuai bu kuai le wo wu suo wei
wei le ni kai xin wo wang
ji le lei bu lei
qi shi ni ai wo xiang shei
ren he de biao qing wo dou
neng geiWOO zai ni shen shang xue hui liu yan lei
Anh chẳng có điều gì cả
Chỉ có một chút nghịch ngợm ngợm
Nếu như em cảm thấy cô đơn
Anh sẽ mang đến cho em sự nồng nhiệt
Quanh quẩn bên em
Chẳng có điều gì to tát cả cả
Chỉ cần nhìn thấy em mỉm cười nhiều hơn
Thực ra lòng anh rất buồn
Chỉ có điều em không nhìn thấy
Nếu như anh cũng thấy không vui
Chỉ sợ em quay lưng bỏ đi mất
Yêu một người
Nhất định phải để người đó tin rằng
Thế giới này rất đẹp
ĐỐi với mọi người đếu nói rằng khá tốt
Em chẳng cần hiểu lòng anh,hiểu tình cảm của anh
Chỉ cần anh đối xử tốt với em
Sự dịu dàng đó em có cảm nhận hay không
Thực ra em yêu anh giống ai?
Vai diễn nào anh cũng có thể diễn được
Vui vẻ hay không đối với anh không quan trọng
Chỉ cần em cảm thấy vui lòng anh có thể quen đi hết mệt mỏi
Thực ra em yêu anh giống ai
Em muốn anh biểu lộ thế nào cũng được
woo Anh đọc được từ con người em cách rơi lệ.
Tôn Ngộ Không vừa hát xong, mọi người ở đó đều vỗ tay nồng nhiệt, trời cũng bắt đầu mưa to, nhưng bọn họ vẫn rào thét nhiệt tình:
- Tôn Ngộ Không i love you.
- Tôn Ngộ Không cho em xin chữ kí.
- Tôn Ngộ Không muôn năm.
Đã có mấy fan nữ quá khích cầm lấy hoa vượt qua vệ sĩ chạy lên sân khấu, hôn chùn chụt lên má Tôn Ngộ Không khiến ngài la oái oái.
Bọn Hổ Lực Đại Tiên tức ra mặt, bèn nói:
- Ta thách đấu tiếp.
- Ok chơi thì chơi – Tôn Ngộ Không cười.
Các fan vỗ tay rào rào.
Nhà vua nói:
- Cố lên đạo sĩ.
Vừa lúc đó, hoàng hậu nhéo tai ngài:
- Phải cổ vũ cho Ngộ Không chứ.
- Ơ … ơ… buông tai trẫm ra, ừ thì Ngộ Không cố lên, hic đau quá hoàng hậu ơi.
- Thi gì đây? Tôn Ngộ Không hỏi
- Thi ăn.
- Để cho đệ – Trư Bát Giới nghe thi ăn chạy vụt ra.
Lúc đó, Hổ Lực Đại Tiên cầm bánh xe ô tô ăn ngon lành.
- Mi thi nữa không ? – Tôn Ngộ Không hỏi Bát Giới./
- Tất nhiên là không, đệ làm sao sánh với huynh – Trư Bát Giới cười hi hì.
Tôn Ngộ Không cười nhạt rồi gặm luôn cả nóc chiếc xe ấy.
Hổ Lực Đại Tiên cả kinh, vội vàng nhai luôn chiếc cột, nhưng lúc y quay
sang thì đã thấy Tôn Ngộ Không đang nướng con sư tử đá rồi chén ngon lành.
Hổ lực đại tiên kêu lên:
- Tức nổ mắt nè trời ơi.
Tôn Ngộ Không cười:
- Nổ mắt hả, thế thì thi ăn mắt luôn.
Nói rồi tự gõ một cái vào gáy, nhai luôn con mắt vừa rơi ra.
Hổ Lực Đại tiên tức khí, gõ mạnh một cái vào gáy thì lăn đùng ra, biến thành một con hổ to tướng.
Tôn Ngộ Không cười ha hả:
- Thế là có cao hổ cốt nguyên chất đem bán rồi.
Trư Bát Giới, Sa Tăng cũng nhân cơ hội đó, túm luôn lấy hai tên còn lại bắt chúng phải hiện nguyên hình.
Theo truyencuoihay.vn
Tây du kí chế: Hồi 10 Cường đạo chặn đường Đường Tăng
Đường Tam Tạng bị đá ném trúng tức giận gào lên:
Ảnh minh họa
- Ngộ Không, thịt chúng cho ta.
Tôn Ngộ Không nghe lời như mở cờ trong bụng, lập tức vung gậy như ý đập hai phát hai tên cướp đường chết tươi.
- Yếu thế.
Đường Tam Tạng kêu lên:
- Ngộ Không, ta có bảo ngươi giết chúng đâu?
- Rõ ràng thầy nói thịt chúng cơ mà?
- Ơ, như vậy chỉ là muốn ngươi cảnh cáo bọn họ qua loa thôi, sao ngươi lại sát sinh?
- Ôi dào, đúng là lý sự cùn.
- Không được,
bọn họ là cường đạo nhưng cũng là con người, ngươi động một tí thì sát sinh thì ta đi thỉnh kinh phổ độ chúng sinh làm gì?
- Này nhớ, đừng tưởng là sư phụ thì lên mặt nhớ, tinh vi vừa thôi, thằng này cóc cần nhớ.
- Ngươi đã kí hợp đồng với Phật Tổ Như Lai rồi, nếu xù thì phải đền khối tiền đấy.
- Lão tôn chủ một HOa Quả Sơn, tiền bán hoa quả hàng năm cũng thừa để ta ăn nhậu phủ phê,
sợ gì vài ba triệu lẻ đó chứ?
Nói rồi ngài tung người bay vọt lên mây.
Đường Tam Tạng nhìn theo chỉ biết thở dài.
- Tự nhiên mất đi thằng sai vặt, tiếc thật.
Chợt trên trời tỏa ra luồng hào quang rực rỡ, Đường Tam Tạng thấy vậy lập tức quỳ xuống:
- Quan Âm Bồ Tát.
- Đường Tam Tạng, không cần đa lễ, ta chỉ tiện đường đến viện thẩm mĩ nên đi qua đây thôi, còn Tôn Ngộ Không đâu?
- Nó hủy hợp đồng trốn đi rồi.
- Duyên thầy trò của các người chưa hết, nó có thể bỏ đi đâu?
- Con khỉ này ương bướng khó dạy, làm sao có thể cùng tôi đi Tây Thiên thỉnh kinh được?
Quan Âm Bồ Tát thở dài:
-Ý ngươi muốn xin đểu một bảo vật chế phục nó chứ gì?
- Bồ tát thông minh quá. - Đường Tam Tạng cười hì hì cầu tài.
- OK. Dù sao ta cũng vừa cắt băng khánh thành chùa Quan Âm về, người ta cũng cho vật này chưa biết dùng làm gì.
Nói rồi bà rút từ trong ba lô một chiếc vòng vàng sáng lóa.
- Vàng thật hay vàng dỏm thế Bồ Tát? - Đường Tam Tạng hỏi.
- Vàng xịn thì còn lâu ta mới cho mi, đây là vòng kim cô để chế phục con khỉ đó.
Nói rồi Quan Âm Bồ Tát quẳng chiếc vòng rơi xuống tay Đường Tam Tạng.
Đường Tam Tạng cầm lên ngắm nghía hồi lâu rồi nói:
- Chiếc vòng này bên phải nặng bên trái nhẹ, phía trước to phía sau nhỏ, màu sắc óng ánh nhưng nhũ lại sắp bong ra đến nơi rồi, đã thế lại còn nặng hơn bình thường chắc chắn bị người ta lén bỏ chì vào rồi, Quan Âm Bồ Tát à, người lấy nó ở đâu thế? Hay để bần tăng giới thiệu cho một lò rèn hạng hai nhé, thủ công ở đó cũng khá lắm, tiền công lại không đắt, còn tiền hoa hồng thì ... hì hì... nể tình quen biết tôi tính rẻ cho.
Quan Âm Bồ Tát lắc đầu :
- Nói nhiều quá.
Rồi bà biến thành một luồng ánhsáng bay mất.
Quả nhiên một lúc sau, Tôn Ngộ Không bay vòng trở về.
- Mi còn về đây sao?:
- Hừ, không nể tình bản hợp đồng với Phật Tổ Như Lai thì tôi đã cuốn gói đi từ đời tám hoánh, ở đây làm qué gì.
- Vậy thì mi đi đi.
- THôi sư phụ, đùa tí thôi làm gì mà giận dỗi như trẻ con thế?
- Mi hối cải thì ta cũng không làm khó, chỉ cần mi đội chiếc vòng này thì chứng tỏ mi đã thành tâm hướng phật, ta sẽ cho mi đi theo.
- Xời ơi, sư phụ kiếm đâu cái vòng xấu thế không biết, cho cũng chả thèm lấy.
- Thế thì thôi.
- Đùa tí thôi ông anh, để con đeo.
Rồi Tôn Ngộ Không cầm chiếc vòng đeo thẳng vào đầu.
Vòng vừa chạm vào đầu Tôn Ngộ Không lập tức xiết chặt lại, nó lăn lộn dưới đất kêu gào thảm thiết.
- Vòng này vòng gì thế?
- Vòng Kim Cô của Quan Âm Bồ Tát vừa bán rẻ cho ta đấy.
- Thầy mà cũng chịu mua đồ ư? Chắc chắn là đồ xin rồi.
- Kệ xác ta, mi có hối cải không?
Tôn Ngộ Không lấy gậy như ý ra cố gắng nạy mãi vẫn không thể bật chiếc vòng ra khỏi đầu. Nó cố
gượng dậy kêu choe choe:
- Ông chơi đểu quá, tôi sẽ kiện ông ra tận tòa án Quốc Tế tội ngược đãi vật nuôi.
Đường Tam Tạng nghe vậy chột dạ nói:
- Chỉ cần mi hứa thành tâm hướng phật ta sẽ ngừng đọc chú.
- Ok, tôi hứa, tôi hứa.
- Từ giờ ta nói gì cũng phải nghe, được không?
- Chơi luôn, đừng niệm nữa.
- A di đà phật.
Theo truyencuoihay.vn
Tây du kí chế: Hồi 6 Hỏa Diệm Sơn Tôn Ngộ Không đang ung dung xách quạt ba tiêu về chợt thấy Trư Bát Giới hớn ha hớn hở chạy đến đón. Ảnh minh họa - Sư huynh, anh về rồi à? - Ừ. Sao chú mày lại ở đây? - Sư phụ nóng ruột nên bảo đệ đến, nhưng đệ biết thừa sư huynh tài ba hơn người, cần quái gì...