Tàu ngầm Type 094 Trung Quốc chỉ nhỉnh hơn tàu ngầm thập niên 60
Vừa qua, các báo mạng Trung Quốc đăng tải Top 10 tàu ngầm hạt nhân chiến lược hàng đầu thế giới năm 2013. Trong bảng danh sách không rõ nguồn gốc, xuất xứ này, tàu ngầm hạt nhân tên lửa đạn đạo lớp Tấn (094) của Trung Quốc được “vinh dự” xếp hạng 7, đứng trên 3 tàu ngầm đóng từ thập niên 60 của Anh, Pháp, Mỹ.
Trong bảng danh sách này, đứng đầu là tàu ngầm lớp Ohio của Mỹ, thứ 2 là tàu ngầm lớp Borey của Nga, xếp hạng 3 là Vanguard của Anh. Thứ 4, thứ 5 và thứ 6 lần lượt là tàu ngầm Typhoon của Nga, Triomphant của Pháp, Delta của Nga. Tàu ngầm lớp Le Redoutable của Pháp đứng thứ 8, tàu ngầm lớp La Fayette của Mỹ xếp hạng 9 và tàu ngầm lớp Resolution của Anh đứng cuối cùng trong bảng xếp hạng.
Người Trung Quốc tung hô ầm ĩ là tàu ngầm lớp Tấn (094) của mình đứng ở vị trí thứ 7 trong bảng xếp hạng, chứng tỏ trình độ về tàu ngầm hạt nhân của Trung Quốc cũng tương đương với các cường quốc về tàu ngầm hạt nhân trên thế giới. Tuy vậy, xem xét kỹ bảng xếp hạng người ta nhận thấy, cả 3 tàu ngầm xếp sau Trung Quốc đều được đóng vào những thập niên 60 của thế kỷ trước hiện đã thải loại.
Tàu ngầm lớp Tấn 094 được phát triển trên cơ sở của tàu ngầm lớp 093. Theo “Niên giám hải quân” của Tạp chí quốc phòng Jane’s Defence Weekly, nó bắt đầu được triển khai nghiên cứu vào đầu thập niên 90 – thế kỷ 20, chiếc đầu tiên hạ thủy năm 2002 và được biên chế cho hải quân Trung Quốc từ năm 2005.
Tàu dài 140 mét, lượng giãn nước khi lặn là 10.000 tấn, được trang bị 2 lò phản ứng hạt nhân kiểu lò khí nhiệt độ cao có công suất 20000 Hp, tốc độ 26 hải lý/giờ. Độ ồn của nó được báo chí Trung Quốc ca ngợi là đã giảm từ 160 dB (của tàu ngầm lớp Hạ) xuống còn 115dB, ngang tầm với các tàu ngầm tiên tiến Mỹ và NATO.
Tàu ngầm hạt nhân tên lửa đạn đạo lớp Tấn (094) của Trung Quốc
Tàu có thể mang được 16 quả tên lửa đạn đạo phóng ngầm JL-2 với 144 đầu đạn hạt nhân. Phiên bản được trang bị trên 094 không phải là JL-2A có tầm bắn 8000km mà là loại JL-2B có tầm phóng từ 10 – 12 nghìn km.
Tàu ngầm xếp vị trí thứ 8 thuộc lớp Le Redoutable của Pháp hiện nay tuy đã bị thải loại nhưng nó vẫn được đánh giá là một trong những tàu ngầm hạt nhân tốt nhất trên thế giới. Nó được bắt đầu nghiên cứu từ năm 1958, khởi đóng năm 1964, hạ thủy năm 1967 và đưa vào trong biên chế năm 1971.
Le Redoutable có chiều dài 112,5 mét, rộng 10,6 mét, mớn nước 10 mét, lượng giãn nước khi nổi là 7500 tấn, khi lặn là 9000 tấn, tốc độ khi nổi là 20 hải lý/giờ, khi lặn là 25 hải lý/giờ, lặn sâu tối đa 300 mét. Tàu sử dụng lò phản ứng hạt nhân nước nhẹ kiểu PWR (Pressurized Water Reactor – Lò nước áp lực), công suất tương đương 15.000 Hp.
Tàu được trang bị vũ khí gồm 4 ống phóng ngư lôi 533 mm, có thể mang được 18 quả ngư lôi, đầu tiên tàu được trang bị tên lửa M1, sau đó cải tiến thành loại M-2, tiếp theo là M20. Loại tên lửa hiện đại nhất trên tàu ngầm này là M4, bắt đầu phát triển từ năm 1978.
Tàu ngầm hạt nhân tên lửa đạn đạo lớp Le Redoutable của Pháp
M4 là loại tên lửa đa đầu đạn (MIRV) với 6 đầu đạn có đương lượng nổ tương đương 150.000 tấn thuốc nổ (150-kiloton). Nó có tầm phóng 6114 km, gấp rưỡi so với thế hệ tiền nhiệm là tên lửa M20 (1900 hải lý, tương đương 3974km). Các tàu lớp Le Redoutable của Pháp bắt đầu ngừng phục vụ từ năm 1991.
Tàu ngầm lớp Fayette của Mỹ đứng vị trí thứ 9, được phát triển từ lớp Ethan Allen, nhưng lớn hơn và có nhiều cải tiến hơn. Chiếc đầu tiên thuộc lớp này bắt đầu đóng năm 1961, hoàn tất năm 1965. Tổng cộng, hải quân Mỹ đã chế tạo 31 chiếc thuộc lớp tàu này.
Video đang HOT
Tàu dài 129,5 mét, rộng 10,1 mét, độ mớn nước 10 mét, lượng giãn nước khi nổi là 7250 tấn, khi lặn là 8250 tấn, tốc độ từ 18 đến 25 hải lý/giờ, có thể lặn sâu 300 mét, biên chế 140 người. Tàu được trang bị 1 lò phản ứng hạt nhân kiểu lò nước áp lực S5W-II và 2 động cơ turbin hơi nước, lò phản ứng có thể hoạt động liên tục trong vòng 6 năm.
Vũ khí mang theo gồm 16 quả tên lửa đạn đạo, 12 ngư lôi, 4 ống phóng ngư lôi loại 533 mm và các loại vũ khí khác. Đầu tiên nó sử dụng tên lửa đạn đạo UGM-73A Poseidon-C3, đến năm 1978 – 1982, hải quân Mỹ nâng cấp 12 chiếc thuộc lớp này thành lớp Franklin, trang bị tên lửa UGM-96 Trident-I C4 có tầm bắn 7400km, mang theo 8 đầu đạn hạt nhân có đương lượng nổ 100.000 tấn TNT.
Tàu ngầm hạt nhân tên lửa đạn đạo lớp Fayette của Mỹ
Trong giai đoạn 1986 – 1992, ngoài 2 chiếc được giữ lại nhưng bị loại bỏ khỏi hàng ngũ tàu ngầm chiến lược (tước bỏ toàn bộ tên lửa đạn đạo), hải quân Mỹ đã cho nghỉ hưu toàn bộ 17 tàu sử dụng tên lửa UGM-73A Poseidon-C3. 12 chiếc còn lại trang bị tên lửa UGM-96 Trident-I C4 lại tiếp tục được nâng cấp và đổi tên thành lớp Madison, lịch sử hơn 20 năm hoạt động của lớp Lafayette đã chấm dứt từ đây.
Tàu ngầm hạt nhân tên lửa đạn đạo lớp Resolution được Anh đóng vào thập niên 60 của thế kỷ trước. Tàu có lượng giãn nước 7600 tấn khi nổi và 8500 tấn khi lặn. Nó có chiều dài 129,5 mét, rộng 10,1 mét, mớn nước 9,1 mét, có thể lặn sâu 300 mét, biên chế 143 người.
Tàu được trang bị 1 động cơ hạt nhân nước nhẹ kiểu lò nước áp lực RR1 và 2 động cơ turbin hơi nước, lò phản ứng có thể hoạt động liên tục trong vòng 8 năm. Động cơ này giúp cho tàu ngầm đạt tốc độ khi nổi là 20 hải lý/giờ, khi lặn là 25 hải lý/giờ. Trong giai đoạn từ 1964 – 1968, hải quân Anh đã chế tạo 4 tàu ngầm lớp này.
Tàu được trang bị 16 quả tên lửa đạn đạo, tầm phóng 4630 km, 6 ống phóng ngư lôi loại 533 mm và các loại vũ khí, trang thiết bị khác. Tên lửa đạn đạo sử dụng trên tàu thời kỳ đầu là loại UGM-27C Polaris A3 nhập khẩu từ Mỹ với 3 đầu đạn có tổng lượng nổ 200-kiloton. Đến năm 1982, tên lửa UGM-27C bị loại bỏ khỏi biên chế tàu ngầm Mỹ.
Tàu ngầm hạt nhân tên lửa đạn đạo lớp Resolution của Anh
Còn người Anh vẫn tiếp tục sử dụng Polaris A3, nhưng trong giai đoạn từ 1982-1986, họ đã cải tiến, lắp đặt đầu đạn Chevaline mới với 6 đầu đạn con, mỗi đầu đạn con có đương lượng nổ bằng 40-kiloton và có thể phân tách xa nhau tới 70km.
Tàu ngầm hạt nhân tên lửa đạn đạo lớp Resolution là nền tảng khởi động cho chiến lược răn đe hạt nhân của Vương quốc Anh từ giữa thập niên 60 thế kỷ 20 cho đến năm 1994, khi nó được thay thế bằng tàu ngầm lớp Vanguard mang tên lửa đạn đạo liên lục địa Trident II.
Xét về thực chất, tàu ngầm hạt nhân tên lửa đạn đạo lớp Tấn (094), ra đời đầu thế kỷ 21 của Trung Quốc chỉ xếp trên 3 loại tàu ngầm đồ cổ chế tạo trong thập niên 60 của thế kỷ trước, đã ngừng hoạt động trong thập niên 90. Như vậy, đúng ra nó xếp cuối cùng trong số các tàu ngầm hạt nhân hiện đang phục vụ, không sánh được với các tàu đóng trong thập niên 70, 80, 90 của Nga, Mỹ, Anh, Pháp xếp từ thứ 1 đến thứ 6.
Các tàu này bao gồm: tàu ngầm lớp Delta của Nga (thập niên 70), tàu ngầm lớp Le Triomphant của Pháp (thập niên 90), tàu ngầm lớp Typhoon của Nga (thập niên 80), tàu ngầm lớp Vanguard của Hải quân Hoàng gia Anh (đầu thập niên 90), tàu ngầm lớp Borey của Nga (2007) và tàu ngầm hàng đầu thế giới lớp Ohio của Mỹ (đầu thập niên 80).
Theo ANTD
Ly kỳ người đàn ông sống cùng bầy chó sói
Sau 40 năm tìm cách sống chung cùng bầy sói, Werner Freund cuối cùng đã được chúng chấp nhận như là một thành viên chính thức trong đàn.
Werner Freund có lẽ là người đàn ông kỳ quái nhất trên thế giới. Cựu lính nhảy dù và bây giờ là nhà nghiên cứu về chó sói người Đức này có thể hòa mình vào giữa đàn chó sói hung dữ một cách rất tự nhiên. Ông đùa nghịch, chuyện trò hay thậm chí là ăn uống cùng với chúng.
Để có được mối quan hệ tốt đẹp với những con thú có tiếng là dữ tợn và khó lường này, Werner Freund đã mất tới hơn 40 năm dài nghiên cứu và tiếp cận với chúng. Ông bắt đầu tìm cách sống chung với đàn chó sói tại Khu bảo tồn thiên nhiên Wolfspark tại vùng Merzig thuộc tỉnh Saarland nước Đức của mình.
Mối quan hệ ngày càng gắn bó giữa Werner Freund và đàn chó sói được thể hiện khá rõ ràng qua những hình ảnh mà những trợ lý của ông ghi lại được, trong đó ấn tượng nhất là cảnh Werner ngồi tựa lưng vào vách núi, hú gọi những con sói hoang dã đến gần và cho chúng ăn những miếng thịt ngay trên miệng của ông.
Chó sói hoang dã là một trong những loài săn mồi đáng sợ nhất trên thế giới. Hầu như bất cứ ai đến gần chúng mà không có sự bảo vệ kỹ càng thì cơ hội sống sót sẽ là rất mong manh. Tuy nhiên nếu người đó là Werner thì lại khác.
Werner coi việc cắn vào miếng thịt trước khi cho bầy sói ăn là cách để ông tạo mối liên kết với chúng.
Đàn sói hoang trong khu bảo tồn dường như đã chấp nhận sự có mặt của Werner như là một thành viên. Khi ở bên cạnh Werner, những sát thủ bẩm sinh này thực sự trở nên đáng yêu và hiền lành chẳng khác gì những chú chó nhà.
Chúng cũng tỏ ra rất ngoan ngoãn và phục tùng đối với Werner. Dường như ông đã thành công trong việc trong việc khẳng định sự thống trị của mình đối với các thành viên khác trong đàn - một "con sói" đầu đàn.
Khu bảo tồn thiên nhiên Wolfspark là nơi sinh sống của nhiều cá thể thuộc 6 giống chó sói khác nhau trên thế giới, bao gồm sói Siberia, sói Bắc Cực, sói Canada, sói hoang châu Âu và giống chó sói đến từ Mông Cổ. Những con chó sói tại đây chủ yếu được Werner mua về từ các công viên khác hoặc là những vườn thú tư nhân.
Việc Werner cho đàn sói ăn thịt bằng miệng của mình trông hơi ghê rợn và có vẻ không cần thiết. Tuy nhiên người đàn ông kỳ quặc này lại cho rằng đó là cách tốt nhất để tạo mối liên kết với những con thú hoang dã này.
Mỗi ngày ông chỉ cho chúng ăn một lần duy nhất với thức ăn là thịt sống. Nguồn thức ăn này được cung cấp ổn định từ đàn hươu được chăn thả tại một khu vực khác của khu bảo tồn. Werner đã tập cho bầy sói thói quen ăn uống vào thời điểm nhất định, và bắt đầu dùng tiếng hú để gọi chúng.
Bầy sói nhanh chóng thích nghi và mỗi ngày đều trông đợi tiếng hú từ "con đầu đàn" của chúng. Werner khẳng định rằng việc ông dùng răng cắn vào miếng thịt trước khi cho chúng ăn là để khẳng định vị thế của mình, giống như con sói đầu đàn thực thụ sẽ là kẻ được thưởng thức con mồi đầu tiên mỗi khi săn được.
Con sói đầu đàn sẽ để lại dấu hiệu của mình (là vết răng và mùi cơ thể của nó) trên con mồi, trước khi cho phép những thành viên còn lại trong đàn, những kẻ đang ngoan ngoãn chờ đợi xung quanh, được hưởng phần còn lại.
Việc ăn con mồi trước tiên chính là sự khẳng định quyền lực của con chó sói đầu đàn. Werner đã áp dụng phương pháp đó để bầy sói chấp nhận sự điều khiển của ông, và rõ ràng là nó đã có tác dụng.
Những con chó sói hung dữ đang thể hiện "tình thân" với Werner.
Những con sói hoang dã mà bình thường rất dữ tợn này luôn quanh quẩn bên Werner, kể cả khi không phải giờ ăn. Chúng vui vẻ liếm láp khuôn mặt của ông, như là một cử chỉ làm thân, đồng thời cũng là dấu hiệu sự thừa nhận của chúng đối với vị trí đầu đàn quyền lực.
Sự âu yếm của những con sói này khá là lỗ mãng, thậm chí đôi khi còn khiến cho Werner bị thương nhẹ. Ngoài ra chúng cũng chào đón ông bằng như tiếng hú khiến người khác ớn lạnh. Sau mỗi lần "thân mật" cùng bầy sói hoặc cho chúng ăn, Werner thường nhận được những vết sẹo nhỏ. Thế nhưng đối với ông, đó là điều cần thiết để trở thành thành viên của bầy sói.
"Nếu tôi không sống theo kiểu của một con sói, tôi sẽ không bao giờ có thể kết nối với những con sói" - ông nói - "Tôi nhận thấy con sói đầu đàn luôn đàn áp và hành xử ngạo màn đối với những thành viên khác. Là một con người, tôi không kiêu ngạo. Nhưng khi làm con sói đầu đàn, tôi buộc phải cư xử theo đúng kiểu của một con đầu đàn, đó là cách duy nhất để tôi duy trì vị thế".
Chính vì vậy, Werner đã cố gắng để có thể trở thành "con sói đầu đàn" đích thực. Ông tập di chuyển trên cả bốn chân, gầm gừ đe dọa một con sói khác khi nó tỏ ra ương ngạnh, thờ ơ nhìn ra chỗ khác khi một kẻ thách thức tiến lại gần, thậm chí đôi khi còn dùng đến cả phương pháp... cắn.
Ngược lại, trong thân phận của "sói đầu đàn", Werner cũng phải luôn luôn cảnh giác trước sự đe dọa từ những thành viên khác. Giữa những bầy sói trong tự nhiên luôn luôn có sự cạnh tranh khốc liệt cho vị trí đầu đàn, và bầy sói của Werner cũng không phải là ngoại lệ. Con sói mà Werner luôn phải cảnh giác chính là con sói đầu đàn đích thực, kẻ lãnh đạo khi không có mặt ông.
Để lại vết răng và mùi cơ thể trên thức ăn là cách thể hiện vị thế "đầu đàn" trong bầy sói.
Do đó mặc dù vẫn đùa vui thân mật với chúng, ông phải để ý đến những dấu hiệu nhỏ nhất đến từ những con sói đực trưởng thành trong đàn. Chúng đã chấp nhận ông là một thành viên, nhưng vị trí đầu đàn thì đối với chúng chỉ là tạm thời mà thôi. Và những kẻ cứng đầu hung hãn này vẫn luôn sẵn sàng cho một cuộc lật đổ.
Khi vào lãnh thổ của bầy sói, Werner chỉ đi với con sói đầu đàn hoặc là người bạn đời của nó. "Nếu tôi đi với một con sói khác, điều đó có thể sẽ dẫn tới một cuộc xung đột trong đàn. Tôi không thể thách thức hệ thống phân cấp của chúng", ông cho biết.
Werner Freund thành lập khu bảo tồn thiên nhiên của mình trên một khu vực tuyết phủ rộng chừng 25 mẫu Anh vào năm 1972. Ông đã sưu tầm được hơn 70 loài động vật, 29 loài trong số đó được thả nuôi tại khu vực Wolfspark.
"Vâng, tôi là một con thú", ông vui vẻ nói. "Khi không ở cùng với chúng (những con sói), dĩ nhiên tôi là một con người. Nhưng khi ở giữa những con sói, tôi là một con sói!".
Theo vietbao
Tại sao tàu ngầm Ohio khiến Trung Quốc "lạnh sống lưng"? Mỗi tàu ngầm hạt nhân Ohio mang một lượng vũ khí có sức công phá bằng tất cả số bom đạn trong thế chiến thứ hai, đủ sức hủy diệt hoàn toàn một lục địa. Năm 2012, khi cuộc tranh chấ bãi cạn Scarborough trên Biển Đông giữa Trung Quốc và Philippines diễn biến căng thẳng, Mỹ đã điều động một tàu ngầm...