Tất cả đàn ông nên dành một phút để đọc bài này
Nói về cô bồ thì, không có gì hơn vợ. Nhưng không có thì cảm thấy thiếu.
Anh ta nói, chuyện gì cũng có lý do của nó. Và dưới đây, là một trong số những lý do đó:
- Hai vợ chồng lấy nhau lúc còn khó khăn. Khi đó, cả 2 cùng phải tiết kiệm nhiều thứ. Tằn tiện nuôi con. Sau này, khi cuộc sống khá giả hơn, vợ dường như vẫn giữ thói quen tiết kiệm, mà đối với điều kiện kinh tế hiện tại, có thể được xem là… ki bo. Muốn hai vợ chồng đi ăn nhà hàng: Vợ chỉ chọn nhà hàng tầm trung, muốn gọi rượu vang, vợ chỉ gọi 1 ly.
Vợ bảo: Đồ ăn cũng chỉ vào miệng rồi trôi đi. Ăn ngon đâu cần đắt, ăn no là được. Tiền bạc không được lãng phí, phải để dành lo cho tương lai các con.
Còn bồ thì sao?
Đi ăn nhà hàng, bồ chọn nhà hàng ngon nhất, đắt nhất. Khi gọi rượu, bồ gọi cả chai, để cả 2 thưởng thức. Bồ nói: Ăn uống là nghệ thuật, thế nên sự lựa chọn phải tinh tế.
Chỉ thế thôi, anh đã thấy thoải mái với bồ, nặng nề với vợ.
- Anh mua cho vợ một cái túi xách hàng hiệu. Vợ than vãn suốt cả tháng liền là lãng phí. Nghĩ sao mua một cái túi mấy chục triệu? Bây giờ có những hàng tầm trung, vẫn đẹp và giá lại mềm.
Còn bồ thì sao?
Anh mua cho bồ một cái túi y chang vợ. Bồ mừng ra mặt. Hạnh phúc trào dâng hai mí mắt, phát khóc luôn. Nhảy vào ôm hôn, nói anh thật tuyệt vời.
Video đang HOT
- Về chuyện ngoại tình, vợ nói: Nếu anh có người đàn bà khác, em sẽ không bao giờ tha thứ cho anh.
Bồ bảo: Em chỉ cần có anh bên cạnh, anh có vợ, có con cũng không sao. Vì em yêu anh.
Đối với vợ, anh phải giấu bồ. Còn đối với bồ, anh chẳng khi nào phải giấu vợ.
Sơ sơ là như thế, anh đã thấy vợ chẳng thể bỏ, bởi còn có con. Còn bồ là tình yêu, ở bên bồ, anh thoải mái hơn nhiều.
Tôi nói với anh rằng: Liệu bồ có bên anh khi khó khăn, lúc sa cơ lỡ vận?
Anh bảo: Thì chắc gì khi sa cơ lỡ vận, vợ cũng sẽ bên anh? Nói chung lúc khó khăn, thì như nhau cả.
Anh cười khinh khi nói: Tao vứt đi mà mày nhặt lại sao? Người ta nhổ vào mặt anh rồi bảo: Thằng ngu! (Ảnh minh họa)
À hóa ra là anh đã quên, ngày anh chỉ là thằng sinh viên quèn, lương ba cọc ba đồng, công việc thì nay đây mai đó, chị đã vất vả cùng anh trải qua những ngày khốn khó như thế nào? Chị nhịn ăn mua cho anh cái áo sơ mi để đi làm ngày đầu tiên. Lúc áo chị bị rách, sờn đường chỉ ở tay áo, chị cặm cụi khâu chứ nào đâu dám mua đồ mới.
À hóa ra là anh đã quên, ngày sinh đứa con đầu lòng, chị đi đẻ phải nhảy xe ôm, trong túi có vài chục nghìn. Vừa đi vừa khóc, không phải vì đau đẻ mà là vì lo không có đủ tiền thì người ta không cho vào đẻ.
À hóa ra là anh đã quên rằng chị cũng xinh đẹp, chị cũng trẻ trung, chị cũng ngọt ngào. Nhưng vì anh, vì miếng cơm manh áo, chị phải hy sinh biết bao, để bây giờ, nhà có của ăn của để… chị vẫn giữ thói quen tằn tiện?
Quần áo anh vứt ở nhà bồ, cô ta mang ra tiệm giặt ủi. Quần áo anh ném trên giường hai vợ chồng, ngày ngày chi cặm cụi giặt tay, vì sợ giặt máy, đồ đắt tiền của anh bị hỏng. Mang ra tiệm giặt một lần, chị thấy giặt không sạch, nên chẳng dám giao quần áo của chồng cho người ngoài.
À thì ra anh đã quên, người vợ mà anh phát chán ngày hôm nay, trước đây, anh đã từng phải giành giật với bao người đàn ông khác.
À thì ra có một điều mà anh không biết, cô bồ của anh có thể không chỉ có mình anh. Còn với chị, vợ của anh, anh là duy nhất.
Anh có thể mua cho chị cái túi hàng hiệu, nhưng liệu có hàng hiệu nào có thể đền đáp ân tình mà vợ dành cho anh?
Ngày mai bầu trời sụp đổ, vợ anh vẫn sẽ gánh lấy nó, vì chồng con mình.
Ngày mai, trời chỉ cần mưa thôi, anh không có thứ gì che chắn, bồ cũng sẽ bỏ anh đi.
Anh không yêu vợ thật lòng, không thương vợ để hiểu cho chị. Có cái lý gì, đi so sánh chị với bồ của anh?
Anh à, có một đạo lý này ở đời, có lẽ anh chưa biết: Đồ mình vứt đi có khi rất nhiều người muốn nhặt. Anh cười khinh khi nói: Tao vứt đi mà mày nhặt lại sao? Người ta nhổ vào mặt anh rồi bảo: Thằng ngu!
Theo VNE
Biết chồng cặp bồ mà không thể ngăn cản
Qua bạn bè, tôi biết chồng và cô kia rất sâu đậm, biết bao áp lực từ tôi và gia đình anh trong hai năm qua mà họ vẫn không hề xa nhau.
ảnh minh họa
Tôi 31 tuổi, làm nhân viên trong một ngân hàng, có 2 bé, một trai một gái. Cuộc sống vật chất không có gì phàn nàn, nhưng tinh thần có vấn đề trầm trọng, dai dẳng không thể thoát ra được. Tôi đến với chồng vì tình yêu từ phía mình, anh cũng tỏ ra thương tôi, lúc đó vì một biến cố rất lớn trong gia đình tôi hụt hẫng, có anh bên cạnh như một bờ vai, rồi tôi lỡ có bầu khi quen anh chỉ vài tháng, chưa kịp biết gì về gia cảnh anh.
Lúc đó anh bảo giữ đứa bé, rồi chúng tôi về ở với nhau mà không đám cưới như bao người khác. Cuộc sống rất khó khăn vì chúng tôi mới bắt đầu đi làm. Trời thương, anh cũng kiếm được tiền và sau 3 năm có nhà có xe. Lúc đó còn nhớ, tôi đã chịu biết bao điều tiếng, không dám về quê vì chưa cưới hỏi mà có bầu.
Rồi mọi chuyện cũng qua, khi bé đầu được gần một tuổi tôi lại có bầu lần 2, thực ra tôi muốn có thêm một đứa nữa cho chắc chắn chứ không cưới hỏi làm sao đảm bảo anh không bỏ mẹ con tôi. Anh cứ nghĩ lần này là do tôi vỡ kế hoạch. Có bầu thêm và tôi cũng hết tang mẹ nên hai đứa làm đám cưới chỉ ở quê tôi. Bản chất chồng tôi là người biết điều và có tình thương người, đi lên từ cái khổ nên dù tôi không biết nấu nổi bữa ăn anh cũng không trách móc gì.
Tự tôi nhận thấy mình cũng không phải khi kém cỏi thế nhưng nghĩ đã hy sinh để sinh cho chồng 2 đứa con xinh xắn thì việc không đảm đang cũng không phải điều gì quá lớn, thêm nữa nhà lúc nào cũng có người giúp việc. Cuộc sống sẽ chẳng có gì đáng nói nếu tôi không cảm thấy chồng sống với mình chỉ vì trách nhiệm. Cứ vậy tôi ra sức truy hỏi và quản lý chồng. Anh nhịn, cáu quá nói lớn vài câu thôi.
Rồi tôi phát hiện anh có bồ, 2 người đưa nhau đi du lịch ở Malaysia, có chụp hình và email cho nhau, trong một lần vô máy tính của chồng tôi phát hiện được điều đó. Tôi đã in hết các tấm ảnh đó ra và hỏi, anh một mực bảo chỉ là bạn bè. Vì con, tôi bỏ qua.
Cách đây 2 năm, tôi lại vô tình phát hiện anh quen người khác, người này có vẻ hơn tôi về mọi mặt: tuổi, sắc đẹp, công việc, nội trợ..., tôi không có chứng cứ nên không làm ầm lên được. Hai năm nay tôi vẫn im lặng, có vài lần nhắn tin chửi cô kia tội giật chồng nhưng họ không thừa nhận, cũng chẳng phủ nhận điều đó.
Chồng tôi thương con, vẫn lo cho gia đình bình thường, nhưng khi quan hệ vợ chồng, tôi cũng cảm thấy anh làm cho có trách nhiệm, thường im lặng và nhắm mắt làm cho qua chuyện. Tôi không có chứng cứ nhưng qua một số nguồn tin và lâu lâu tôi bịa là người này nói này nói kia để tra khảo chồng về mối quan hệ với cô kia, anh có khi cãi, có khi giả lơ.
Tôi đòi ly hôn anh không chịu, nói không muốn ảnh hưởng con cái. Tôi làm ầm lên anh nói giờ anh chỉ thương con, còn với tôi coi như không còn gì. Lúc bình thường lại bảo anh giận nên nói thế thôi. Qua bạn bè, tôi biết chồng và cô kia rất sâu đậm, biết bao áp lực từ tôi và gia đình anh trong hai năm qua mà họ vẫn không hề xa nhau. Cô kia cũng không cần gì từ chồng tôi ngoài tình cảm của 2 người. Để yên ổn cửa nhà tôi giả như không nghĩ đến nhưng từng giây từng phút tôi không thể quê họ. Trừ lúc chồng ở bên cạnh, còn khi nào tôi cũng tưởng tượng họ đang ở bên nhau. Trong giấc ngủ tôi cũng mơ thấy họ, mệt mỏi vô cùng.
Mặc dù chồng nói không liên lạc nhưng tôi biết anh nói dối, đi đâu làm gì cũng báo cô kia. Anh về nhà vui cười với con nhưng cảm giác lúc nào cũng lo nghĩ gì đó, đêm nằm ngủ trở qua trở lại, rồi còn ú ớ nói trong mơ. Sống bao năm, tôi không hòa hợp và chia sẻ được với chồng nhưng ít ra cũng biết anh có trách nhiệm nên hiểu rằng có lẽ anh yêu cô kia và muốn gắn bó với cô ấy thật. Có lẽ anh trăn trở vì không thể bỏ gia đình bởi thương con và thương hại tôi.
Hàng ngày tôi sống trong cảm giác cuộc sống mình đang có là do chồng và cô kia thương hại nên giữ yên không thay đổi như vậy. Tôi không chịu nổi, cũng tích cực thay đổi mình, nhưng dù chồng có tỏ ra quan tâm tôi vẫn cảm nhận được đó là sự giả dối. Thực sự nếu anh yêu và tôn trọng tôi thì đã không có chuyện ngoại tình rồi. Những lần trước tôi cho là say nắng vì không kéo dài và những cô kia đều trẻ đẹp, còn lần này đã 2 năm rồi, bao nhiêu áp lực từ gia đình, bao trận cãi vã với tôi nhưng anh vẫn giữ mối quan hệ đó và cô kia một mực bảo vệ chồng tôi, không hé lời nào.
Tôi có nên tiếp tục cuộc sống này không? Trong khi gia đình và bạn bè ai cũng biết mối quan hệ của chồng với cô kia, buồn thay lại có một số người ủng hộ. Nếu buông tay, con tôi sẽ thế nào đây? Thiếu cha, con có trưởng thành không? Mong mọi người cho tôi lời khuyên. Tôi ghét kiểu giả vờ vui vẻ nhưng trong lòng nghi ngờ, ghen tuông, đau khổ như bây giờ.
Theo VNE
Không yêu vợ, tôi đi cặp bồ cho đỡ chán Tôi đã thử yêu vợ nhưng không được, bỏ tôi cũng không làm được. Tôi có nên ngoại tình tìm chút tình yêu không? ảnh minh họa Phải nói thật một điều rằng, tôi không hề yêu vợ dù với mọi người cô ấy tốt, đáng ngưỡng mộ. Lấy nhau hơn 5 năm nhưng tôi chưa bao giờ cảm thấy yêu vợ mình...