Tập Cận Bình quyền lực bao trùm: Nỗi lo của Châu Á?
Việc tập trung quyền lực vào tay Tập Cận Bình đang thách thức nghiêm trọng nguyên tắc “tập thể lãnh đạo” ở Trung Quốc và khiến cho các nước láng giềng cảm thấy vô cùng bất an.
Chủ tịch Tập Cận Bình có quyền lực bao trùm ở Trung Quốc.
Đó là nhận định của học giả Mỹ Brad Glosserman, giám đốc điều hành của Diễn đàn Thái Bình Dương của Trung tâm Nghiên cứu chiến lược quốc tế (CSIS) có trụ sở tại Washington, trong một bài viết đăng trên tạp chí The National Interest.
Theo học giả Glosserman, kể từ khi Chủ tịch Mao Trạch Đông qua đời năm 1976, quyền lực ở Trung Quốc đã dần dần được phân cấp. Một phần của quá trình này là trong một thời gian khá dài, không có nhà lãnh đạo Trung Quốc nào có quyền lực bao trùm như Mao Trạch Đông hay Đặng Tiểu Bình và thay vào đó, nguyên tắc “tập thể lãnh đạo” đã trở thành chuẩn mực.
Thế rồi, việc tích tụ quyền lực vào tay Tập Cận Bình đang thách thức nguyên tắc “tập thể lãnh đạo” này.
Trong một thời gian ngắn, Tập Cận Bình đã giành được quyền lực bao trùm trên cương vị Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Trung Quốc, Chủ tịch Trung Quốc, Chủ tịch Ủy ban Quân sự Trung ương và đương nhiên là thành viên Uỷ ban thường vụ Bộ Chính trị ĐCS Trung Quốc.
Chưa hết, tại Hội nghị lần thứ ba của Ủy ban trung ương ĐCS Trung Quốc, ông Tập còn được giao đứng đầu Ủy ban An ninh Quốc gia và Ban chỉ đạo cải cách toàn diện. Đó là chưa kể Tập Cận Bình còn lãnh đạo các ban đặc trách về đối ngoại và các vấn đề Đài Loan, ban cải tổ quân đội và ban đặc trách về các vấn đề kinh tế-tài chính vốn thuộc về Thủ tướng Quốc vụ viện.
Quá trình củng cố quyền lực này là rất ấn tượng, trong khi quyền lực của Tập Cận Bình còn được tăng cường bởi chiến dịch chống tham nhũng do ông phát động. Hàng chục ngàn quan chức đảng và chính quyền đang bị xử lý kỷ luật và bị khởi tố về “hành vi sai trái”. Trong số những “con hổ” bị đ.ánh có cả các tướng lĩnh chóp bu mà các nhà lãnh đạo Trung Quốc t.iền nhiệm vốn ngại “đụng chạm”. Người ta đang chờ đợi ông Tập Cận Bình sẽ “ra tay” với một cựu Ủy viên thường vụ Bộ Chính trị (Chu Vĩnh Khang), một chức vụ vốn được coi là “bất khả xâm phạm”.
Một số người cho rằng việc ông Tập Cận Bình thâu tóm quyền lực tối thượng là một điều kiện tiên quyết để cải cách kinh tế. Nhưng những người khác lại cho rằng ông Tập còn tham vọng hơn cả cố Chủ tịch Mao Trạch Đông và sẵn sàng nghiền nát bất kỳ ai dám thách thức quyền lực của ông ta.
Video đang HOT
Vậy những người bên ngoài có cảm nhận như thế nào về những gì đang xảy ra ở Trung Quốc?
Về nguyên tắc, chiến dịch chống tham nhũng có thể xoa dịu người dân Trung Quốc vốn bị đám quan tham đối xử bất công. Nó phản ánh trách nhiệm của đảng cầm quyền đối với công chúng. Và nếu Tập Cận Bình sử dụng “quyền lực bao trùm” này để đè bẹp sự kháng cự của các nhóm lợi ích và chuyển đổi thành công nền kinh tế của Trung Quốc (mà cựu Thủ tướng Ôn Gia Bảo gọi là “không ổn định, không cân bằng, thiếu sự phối hợp và không bền vững”) theo hướng tăng trưởng ổn định và bền vững, dựa nhiều hơn vào tiêu thụ nội địa chứ không phải là xuất khẩu, thì đây sẽ là tin tốt lành cho nhân dân Trung Quốc và thế giới.
Tích tụ quyền lực theo kiểu Mao Trạch Đông cũng là khuynh hướng của Bạc Hy Lai, cựu Ủy viên Bộ Chính trị kiêm Bí thư thành ủy Trùng Khánh. Chính tham vọng trở thành một Mao Trạch Đông thứ hai đã làm tiêu tan sự nghiệp của Bạc Hy Lai, con của một “khai quốc công thần” và từng được coi là một ngôi sao đang lên trên chính trường Trung Quốc.
Tuy nhiên, có rất ít nguy cơ Trung Quốc quay trở lại với tệ sùng bái cá nhân và các sự kiện tai hại như Cách mạng Văn hóa là rất khó lặp lại. Trung Quốc đã thay đổi quá nhiều và xem ra, ông Tập Cận Bình đang noi theo Tổng thống Nga Vladimir Putin hơn Chủ tịch lập quốc Mao Trạch Đông.
Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình và Tổng thống Nga Vladimir Putin
Tập trung quyền lực của lãnh đạo tối cao có thể làm tăng tính nhất quán và khả năng dự đoán về chính sách, đơn giản hóa khâu ra quyết định và duy trì ổn định ở Trung Quốc, khi nước này đã trở thành cường quốc kinh tế thứ 2 trên thế giới.
Thế nhưng, nếu ông Tập Cận Bình sử dụng quyền lực tối thượng này để theo đuổi “lợi ích sống còn” của Trung Quốc và xâm hại lợi ích của các nước láng giềng, thì đây lại là một điều vô cùng nguy hại.
Nếu chính sách đối ngoại của Tập Cận Bình chỉ là một phần mở rộng của chính sách đối nội, người ta không rõ chính sách này liệu có thành công hay không. Xét về những gì mà Trung Quốc đã làm cho đến nay, người ta có cảm giác rằng dường như ông Tập Cận Bình đang sa vào cái bẫy mà cố lãnh đạo Đặng Tiểu Bình từng cảnh báo: Đó là khiến cho các nước láng giềng phải liên kết với nhau để chống lại Bắc Kinh, trước khi công cuộc phát triển kinh tế của Trung Quốc được hoàn tất.
MINH ĐỨC
Theo_Đời Sống Pháp Luật
Lâm Bưu – phút cuối đời và “con số 13″ định mệnh
Một điều ngồ ngộ là chỉ trong chưa đầy 6 tháng cuối đời, Lâm Bưu gắn liền với một loạt "con số 13" trong các hoạt động của mình.
Trong cuộc điện đàm cuối cùng và chớp nhoáng với Thủ tướng Chu Ân Lai lúc gần mười hai giờ khuya 12/9/1971, bà Diệp Quần nói bà sẽ cùng nguyên soái Lâm Bưu rời khỏi Bắc Đới Hà vào sáng hoặc chiều hôm sau vì thời tiết ở đó "bắt đầu lạnh rồi"...
Hai vợ chồng Diệp Quần và Lâm Bưu c.hết thảm trên đường chạy trốn.
Bà nói sẽ bay đến thành phố cảng Đại Liên nằm trên tuyến đường biển xinh đẹp ở phía Nam bán đảo Liêu Đông. Thành phố này nổi danh từ lâu bởi nguồn dự trữ kim cương lớn nhất nước, với bãi tắm Dục Trường hình vòng cung, nước xanh phẳng lặng. Độc đáo ở đó có "vương quốc rắn" không có người ở (đảo Tiểu Long Sơn), với ít nhất 14.000 con rắn cực độc phủ đầy trên các cành cây, bò khắp bờ suối, hốc hang - được xếp hạng "khu bảo tồn thiên nhiên" trọng điểm của Trung Quốc. Một số cảnh vệ cùng nhân viên phục vụ trong nhà cũng hay tin họ Lâm sắp đi Đại Liên. Nên khi tham mưu cảnh vệ Lý Văn Phổ ngồi bên tài xế trên chiếc xe Hồng Kỳ đang phóng hết tốc lực một cách bất thường, đinh ninh chuyến này mọi người sẽ đến Đại Liên, chợt nghe Lâm Bưu hỏi Lâm Lập Quả: "Đến Irkutsk còn bao xa?" Lý Văn Phổ liền lớn tiếng hét dừng xe. Lái xe phanh lại theo thói quen. Lý nhảy xuống, hỏi: "Các người muốn đưa thủ trưởng Lâm đi đâu?" Lâm Lập Quả rút s.úng b.ắn luôn. Chiếc xe lại lao vút lên như điên, đến sân bay Sơn Hải Quan lúc 0 giờ 18 phút ngày 13/9/1971 - 14 phút sau, chiếc Trident 256 chở đoàn Lâm Bưu do Phan Cảnh Diễn điều khiển cất cánh bay về hướng Irkutsk, trong tình trạng không có lái phụ, hoa tiêu và nhân viên báo vụ" - theo Tân Tử Lăng.
Nhận báo cáo khẩn cấp từ sân bay Sơn Hải Quan, Thủ tướng Chu Ân Lai lệnh cho Sở chỉ huy Không quân dùng đài đối không liên lạc, yêu cầu Phan Cảnh Diễn hãy bay trở lại và thông báo Diễn có thể cho máy bay hạ cánh an toàn xuống sân bay Bắc Kinh hoặc Tây Giao, nhưng không thấy Diễn đáp ứng. Bộ tư lệnh Không quân báo về Trung Nam Hải xin ý kiến để máy bay tiêm kích bay lên đuổi theo chặn đường Lâm Bưu. Nhưng Mao Trạch Đông bảo:
- "Lâm Bưu vẫn là Phó Chủ tịch đảng ta, trời mưa là việc của trời, con gái lớn lên thì đi lấy chồng, cứ để Lâm muốn bay đi đâu thì bay" - không cần đuổi bắt.
Mao Trạch Đông và Lâm Bưu.
Máy bay Lâm Bưu thoát về hướng Tây Bắc nhưng vẫn bị các trạm radar dưới đất theo dõi "ra khỏi biên giới quốc gia lúc 2 giờ sáng, bay vào địa phận nước Cộng hòa nhân dân Mông Cổ, trên màn hình radar của ta mất mục tiêu. Đây là thời gian chúng ta lo lắng nhất. Chiều hôm đó đại sứ quán Trung Quốc tại Mông Cổ báo tin về một chiếc máy bay hàng không dân dụng chở khách bị rơi tại khu vực miền Đông Mông Cổ, trên máy bay có 8 nam một nữ, tất cả đều t.hiệt m.ạng, máy bay mang số hiệu 256" - theo Trần Trường Giang.
Sách báo Trung Quốc đến nay khi nhắc sự kiện ấy đều có những thông tin tương tự nhau, đại ý: "3 giờ sáng 13/9, chiếc máy bay Trident số hiệu 256 của Hàng không dân dụng Trung Quốc bị rơi tại tỉnh Chentij gần Underkhan Mông Cổ, cả 9 người trên máy bay đều c.hết. Sau qua giám định được biết 9 người trên gồm: Lâm Bưu, Diệp Quần, Lâm Lập Quả, Lưu Bái Phong, cùng phi công, lái xe và 3 kỹ sư cơ khí".
Ở Bắc Kinh, gần sáng 13/9, đã có lệnh bắt giữ các thành viên trong tổ chức đối kháng của Lâm Bưu như: Hoàng Vĩnh Thắng (Tổng tham mưu trưởng Quân đội), Ngô Pháp Hiến (Tư lệnh Không quân), Lý Tác Bằng (Chính ủy Hải quân) giam lỏng tại Đại lễ đường - yêu cầu tất cả không ai được ra ngoài, không gọi điện thoại, chờ xử trí. Một số khác tìm cách trốn đi "Bộ Tư lệnh Không quân báo cáo: chiếc máy bay lên thẳng số 3685 bay khỏi sân bay Sa Hà, trên máy bay có Chu Vũ Trì (Phó Chủ nhiệm Văn phòng Không quân), Vu Tân Dã, Lý Vĩ Tín, lái chính Trần Văn Tu, lái phụ Trần Sĩ Ấn. Trần Văn Tu không làm theo lệnh của các thành viên Hạm đội liên hợp, cho máy bay vòng lại, hạ cánh xuống một hẻm núi ở ngoại thành Bắc Kinh. Chu Vũ Trì n.ổ s.úng b.ắn chết Trần Văn Tu, Trần Sĩ Ấn nằm im vờ c.hết. Ba thành viên còn lại của Hạm đội liên hợp hẹn nhau cùng t.ự s.át. Chu Vũ Trì và Vu Tân Dã c.hết ngay. Lý Vĩ Tín b.ắn chỉ thiên, bị bắt".
Sáng sớm 13/9, Thủ tướng Chu Ân Lai thực hiện ủy thác của Mao Trạch Đông triệu tập Bộ chính trị thông báo việc Lâm Bưu chạy trốn và đích thân gọi điện tới lãnh đạo các đại quân khu, thành phố, khu tự trị, yêu cầu họ báo cáo tình hình, bố trí lực lượng đề phòng những biến cố đột phát. Chiều 14/9, Chu Ân Lai mặc áo trắng quần xám vào phòng 118 ở Đại lễ đường, trình Mao Trạch Đông báo cáo chính thức của Đại sứ quán Trung Quốc tại Mông Cổ về "kết thúc bi thảm của nhà họ Lâm".
Một điều hơi lạ và ngồ ngộ là chỉ trong chưa đầy 6 tháng cuối đời (từ tháng 3 - 9/1971), Lâm Bưu gắn liền với một loạt "con số 13" trong các hoạt động của mình:
- Kế hoạch m.ưu s.át Mao Trạch Đông mang mật số : 571 (5 7 1 = 13).
- Máy bay chở Lâm Bưu và vợ con của ông về cõi c.hết mang số: 256 (2 5 6 = 13).
- Ngày máy bay rơi là ngày 13 (tháng 9.1971) - đối chiếu với âm lịch nhằm ngày của sao Nguy (trong Nhị thập bát tú): 24.7 (2 4 7 = 13) năm Tân Hợi...
Theo Một Thế Giới
Hiến pháp mới của Nhật: TQ không cứng rắn với láng giềng Trung Quôc không có hành động cứng rắn chống lại các nước láng giềng bởi vì không muốn đối đầu trực tiếp với Mỹ và đồng minh. Các chuyên gia Trung Quốc cho rằng, nguyên nhân chính cua quyêt đinh dơ bỏ lệnh cấm quyên tự vệ tập thê là viêc gia tăng cuộc xung đột Trung-Nhật. Theo y kiên cua các nhà...