“Tao bảo mày cút ngay về đi, không nghe rõ à?”
Đã ra đến tận chỗ chồng nhậu nhẹt, chẳng lẽ về tay không? Lại thêm mọi người xung quanh nói giúp, mình cố nài nỉ chồng. Nào ngờ anh khùng lên, vung tay xô mình tí ngã, miệng thì gào lên “Tao bảo mày cút về đi, không nghe rõ à?”.
Chồng mình trai Bắc chính cống đây, nhậu nhẹt thấy sợ luôn. Mình khổ sở lắm.
Âu cũng là tại văn hóa người Việt mình làm việc gì cũng phải trên bàn nhậu nên mới làm cho mấy ông đàn ông đổ đốn. Ký hợp đồng – ra quán, hội họp bạn bè – ra quán, liên hoan cơ quan – ra quán, đi đá bóng về – ra quán,… Các ông chồng càng vin vào cớ đó để trốn nhà say sưa.
Hồi yêu nhau mình đã biết là anh hay đi quán với bạn bè, đồng nghiệp nên mình nhắc nhở suốt. Lúc ấy thì anh hứa lên hứa xuống rằng có gia đình vào sẽ khác, anh tự biết điều chỉnh phù hợp. Mình tin lời anh, thậm chí còn thấy vui vì anh biết suy nghĩ. Nhưng đúng là không tin được miệng lưỡi đàn ông, đến lúc cưới xong anh vẫn mèo hoàn mèo.
Không biết bao nhiêu lần mình ngồi chờ chồng về, khóc sưng mắt. Người ta vợ chồng son đi đâu cũng có nhau. Đằng này anh suốt ngày bỏ mình ở nhà đi nhậu cùng bạn. Thôi thì đủ lý do: vui cũng nhậu, buồn cũng nhậu, chẳng vui chẳng buồn cũng nghĩ bằng được lý do ra nhậu.
Mình cũng nghĩ đủ cách khuyên can anh mà không được. Giận anh thì lúc tỉnh anh xin lỗi, hứa hẹn rồi đâu lại vào đấy. Khuyên anh, mang sách báo về tác hại của rượu cho anh đọc, anh cũng chẳng thèm sợ.
Không biết bao nhiêu lần mình ngồi chờ chồng về, khóc sưng mắt.
Người ta vợ chồng son đi đâu cũng có nhau.
Đằng này anh suốt ngày bỏ mình ở nhà đi nhậu cùng bạn.
Mình đang mang bầu, ngửi thấy mùi rượu là thấy sợ, vậy mà chồng vẫn uống say mèm. Có hôm còn nôn ra để mình phải dọn. Mình điên lên, nói thẳng, uống say thì đừng có vác mặt về nhà. Vậy là anh ấy làm thật luôn.
1 tuần thì đến 3, 4 buổi anh không thèm về, để vợ 1 mình bụng to ở nhà. Say sưa thì nhờ bạn bè vứt vào khách sạn. Cứ nghĩ đến việc ấy mình lại lo sốt vó. Mình bầu bí không “chiều” được chồng mà anh lại cứ ra ra vào vào mấy khách sạn, nhà nghỉ ấy. Không khéo lại đi gái, bồ bịch thì chết dở. Nghĩ đến nguy cơ mất chồng, mình cắn răng chịu nhịn, xuống nước làm lành.
Video đang HOT
Mình cố gắng chịu đựng nhưng quả thật đang bầu bì mà chồng cứ về khuya, say xỉn, người nồng nặc mùi rượu thì chịu sao nổi. Tuần trước, 1 lần ở nhà tức tối, tủi thân quá, mình gọi taxi ra chỗ quán nhậu tìm chồng.
Đến nơi mình thấy chồng đang hào hứng dzô dzô cùng hội bạn. Nhìn cảnh ấy mình tức tưởi òa khóc, chạy ra níu áo chồng gọi chồng về nhà. Cả lũ bạn của chồng nhìn mình trân trối, rồi xì xào bảo chồng mình đưa mình về đi, bụng ỏng ở đây không tiện. Chồng mình hất tay mình đi, bảo: “Em về trước đi, lát anh về”.
Đã ra đến tận đấy, chẳng lẽ về tay không, lại thêm mọi người xung quanh nói giúp, mình cố nài nỉ chồng. Nào ngờ anh khùng lên, vung tay xô mình tí ngã, miệng thì gào lên “Tao bảo mày cút về đi, không nghe rõ à?”.
Lúc ấy mình sốc nặng, không ngờ anh ấy có thể vũ phu và xưng tao – mày với vợ 1 cách vô học thế. Mình chạy về nhà, dọn quần áo ra khỏi nhà. Bố mẹ mình ở quê, cách xa Hà Nội, mỗi khi có chuyện mình chẳng có chỗ dựa nào. Mình đành gọi xe tới 1 khách sạn nghỉ tạm.
Mình chờ cả đêm mà chồng cũng chẳng gọi điện, nhắn tin tìm mình. Say sưa bí tỉ chẳng để ý gì đến vợ con. Cả đêm mình khóc sưng mắt, thầm trách bản thân ngu dại, ngày xưa tin lời anh ấy để rồi bây giờ khổ sở.
Nào ngờ anh khùng lên, vung tay xô mình tí ngã, miệng thì gào lên
“Tao bảo mày cút về đi, không nghe rõ à?”.
Sáng hôm sau chồng mới gọi cho mình, mình tắt máy không nghe. Anh ấy nhờ mẹ chồng gọi và tới đón, mình đành phải về. Cả nhà chồng xúm vào bênh mình, mắng chồng mình nên mình muốn làm căng cũng không được. Mẹ chồng còn bảo nếu mình vẫn tức giận là muốn xử lý chồng, mẹ cho mình toàn quyền bạt tai, đánh đập chồng đến khi nào chán thì thôi. Thôi thì vì con, cuối cùng mình đành phải nhịn.
Sau vụ bị mắng ấy, chồng mình có cải thiện, nhưng lại theo 1 cách làm mình điên tiết hơn nhiều. Mọi người bảo anh ấy không quan tâm vợ, bỏ mặc vợ. Thế là hết giờ làm anh ấy về nấu cơm, ăn cùng mình, rửa bát, sau đó thì pha sữa bảo mình uống rồi ngủ trước, rồi lại “tếch” đi quán xá với bạn.
Mình bất lực, bó tay với người chồng như vậy. Đang có bầu mà tâm trạng mình lúc nào cũng ủ dột, buồn bã. Bố mẹ chồng khuyên, anh cũng chẳng để vào tai, đâu vẫn hoàn đấy.
Mình không nghĩ đến chuyện ly dị bởi vì ngoài chuyện nhậu nhẹt, chồng mình là người tử tế. Mình muốn tìm cách trị cái tính xấu này của anh. Có bạn nào từng thành công trị chồng nhậu nhẹt, mách nước mình với!
Theo Afamily
Chồng ngoan bất ngờ mặc nhầm... quần lót đàn bà
Anh bảo, "anh, anh mặc nhầm". Nhầm ư? Nhầm thì nhầm của ai được vì đó là đồ của đàn bà. Anh đi liên hoan mà lại nhầm quần của đàn bà sao?
ảnh minh họa
Đây hoàn toàn là một câu chuyện có thật, không hề bịa chút nào. Đó là câu chuyện về người chồng của tôi mà chính tôi là người chứng kiến chuyện này.
Tôi xin gửi lên đôi dòng tâm sự để mong chị em hãy tỉnh táo, đừng quá tin vào chồng của mình. Mong đấng mày râu, có ăn vụng thì phải biết "chùi mép".
Đàn bà chúng tôi sinh ra là để phục vụ đàn ông, chăm chồng, chăm con, chăm cả gia đình nhà chồng. Tuy nhiên, đó không phải là nhiệm vụ đóng đinh, chỉ là chúng tôi nghĩ, mình nên làm thế. Và những người yêu chồng thật lòng mới muốn làm như vậy. Họ không có tình cảm thật sự, họ sẽ chẳng bao giờ chuyên tâm vì người khác như vậy.
Tôi vốn là một người vợ an phận, chăm chỉ làm lụng, lúc nào cũng chỉ nghĩ cho chồng, cho con. Đi làm cả ngày, tối về tôi lại lao đầu vào việc nhà, chăm con. Nói chung, thời gian dành cả cho chồng con.
Chồng tôi chưa bao giờ phàn nàn điều gì về tôi, thậm chí anh còn hay khen ngợi tôi là người đảm đang, tháo vát, anh còn nói tự hào vì lấy được tôi. Gia đình anh đối xử cũng rất tốt và trân trọng tôi. Có lẽ họ nghĩ, tôi là người phụ nữ tốt, là sự lựa chọn đúng đắn của anh.
Chồng tôi, ai cũng phải khen anh ngoan ngoãn, hiền lành. Ai cũng bảo vợ chồng tôi đúng là một cặp trời sinh. Vì anh đúng là đức độ. Chưa bao giờ tôi thấy anh to tiếng với ai trong nhà, đi ra ngoài cũng điềm đạm. Khi tôi sinh con, có việc gì anh cũng giúp, ân cần. Đêm con khóc, anh dậy chăm con cho tôi ngủ vì thương tôi vất vả con thơ.
Thấy chồng như vậy, tôi mừng lắm. Có con là mọi việc chồng đều làm, ngay cả rửa bát, lau nhà. Vì con quấn tôi nên tôi không thể làm được gì cả. Có khách tới nhà, ai cũng khen chồng đảm đang, vì anh cứ đứng lên liên tục trong bữa ăn mà không sai vợ một cái gì cả. Tôi cảm thấy mình thật may mắn vì lấy được người chồng như anh.
Thú thực, tôi chưa bao giờ nghĩ đến chuyện, chồng mình lại có ngày ngoại tình hay lén lút với người khác. Anh không thể hiện cái gì khiến tôi nghi ngờ cả. Tôi cảm thấy vui vẻ, quý mến anh, yêu thương anh vô cùng. Tôi muốn dồn hết tâm huyết này cho chồng, cho con.
Cuộc sống cứ trôi đi như vậy, tôi an tâm với việc làm vợ, làm mẹ của mình và cũng an tâm về người chồng tôi hoàn toàn tin tưởng. Cho đến một ngày, anh báo về muộn và bảo tôi phần cơm. Anh trình bày là hôm nay công ty liên hoan nên không thể không đi. Anh còn đăng ảnh lên FB cho tôi xem, thế nên không có gì tôi phải nghi ngờ cả.
Tối hôm ấy, anh về muộn và còn kể chuyện đang ăn thì mất điện thế nên mọi người giải tán luôn chứ định là di hát hò. Lúc anh thay đồ, anh cởi quần áo trước mặt tôi. Vì là vợ chồng nên không còn ngại chuyện đó, với nhà cũng không có ai ngoài con nhỏ. Tôi bàng hoàng thấy anh mặc đồ lót của đàn bà. Trời ạ, tôi nhảy bổ lại hỏi anh, "anh mặc cái gì đây?". Lúc ấy, anh nhìn xuống và mặt tái mét, không kịp phản ứng. Có lẽ, điều này ngoài sức tưởng tượng của anh, nó quá bất ngờ nên anh không kịp bịa ra lý do nào đó chống chế.
Bây giờ, nhìn anh, tôi cảm thấy ghê sợ. Tôi không muốn đề cập tới chuyện này nữa, nhưng sống với con người như vậy, ngoài miệng thì ngọt ngào còn bên trong thì lén lút ngoại tình. (ảnh minh họa).
Anh bảo, "anh, anh mặc nhầm". Nhầm ư, nhầm thì nhầm của ai được vì đó là đồ của đàn bà. Anh đi liên hoan mà lại nhầm quần của đàn bà sao. Tôi choáng luôn, không còn gì để nói, anh đã ngoại tình, bằng chứng lù lù ra đó, còn chối sao được?
Sự thật này khiến tôi sốc nặng, tôi cảm thấy run rẩy toàn thân. Tôi đau khổ lắm, tại sao anh lại lừa dối tôi trắng trợn thế. Anh còn luôn tỏ ra mình là người đàn ông mẫu mực nữa. Tại sao lại ra nông nỗi này?
Anh kể cho tôi nghe chuyện mất điện. Phải chăng khi vào nhà nghỉ với người con gái kia đã mất điện, hoặc là đến nhà người ấy rồi mất điện để rồi anh vội vàng về nhà và mặc nhầm quần?
Trời ơi, tôi uất nghẹn nhưng lại thấy buồn cười vì anh. Anh là như vậy sao? Bây giờ, anh thú nhận là anh đã ngoại tình. Thật tình, tôi không thể nào tin được anh đã như thế từ khi nào. Chỉ là, không còn cách nào chối cãi nên anh đã phản bội tôi.
Bây giờ, nhìn anh, tôi cảm thấy ghê sợ. Tôi không muốn đề cập tới chuyện này nữa, nhưng sống với con người như vậy, ngoài miệng thì ngọt ngào còn bên trong thì lén lút ngoại tình. Tôi chán lắm rồi vì tôi không biết, anh còn làm những chuyện mờ ám gì sau lưng tôi nữa.
Thật ra, anh yêu tôi được bao nhiêu và thật ra, tôi có nên tin tưởng anh nữa không? Sao mà có thể toàn tâm toàn ý với anh được nữa khi anh đã lừa dối tôi?
Theo VNE
Nghe lời mẹ, anh chia tay tôi sau 3 năm mặn nồng Dạo gần đây mẹ anh bệnh nặng, bà cương quyết bắt anh phải chia tay tôi. Tôi năm nay 24 tuổi, ba năm trước khi đi học tôi đã gặp và yêu anh, anh là người rất tốt. ảnh minh họa Ngần ấy năm học xa nhà cũng là ngần ấy năm anh ở bên chăm sóc, quan tâm, lo lắng cho tôi...