Tặng quà 8/3, tôi thất vọng khi phát hiện hành động trên mạng của mẹ chồng
Năm nay, thay vì tặng quà, tôi và chồng mời mẹ đi ăn để mang lại niềm vui cho cả hai bên.
Từ ngày kết hôn, tôi luôn làm tròn trách nhiệm với gia đình hai bên. Tôi dành sự ưu tiên với nhà chồng hơn một chút, vì bố mẹ chồng hỗ trợ hai đứa rất nhiều trong việc chăm sóc con cái và mua nhà.
Vào các ngày lễ như 8/3 hay 20/10, tôi luôn suy nghĩ về chuyện tặng quà cho mẹ chồng từ cách đó nửa tháng. Có lúc tôi biếu tiền, có lúc tôi tặng hoa, cũng có khi tôi chọn mời ông bà đi ăn tại một nhà hàng sang trọng để bù đắp lại sự vất vả hàng ngày. Món quà có thể không quá đắt tiền nhưng đó là tấm lòng của tôi, là lời cảm ơn, sự kính trọng và lòng quan tâm đến mẹ chồng.
Mẹ chồng là người kỹ tính và cầu toàn. Vì biết tính bà nên tôi cố gắng chu đáo mọi việc. Mối quan hệ mẹ chồng – nàng dâu không tránh được những xích mích và mâu thuẫn. Tuy nhiên, tôi luôn làm sao cho hài hòa được mối quan hệ này, giúp ông xã yên tâm làm việc.
Từ ngày 8/3 năm ngoái, tôi quyết định không tặng quà cho mẹ chồng nữa. Thay vào đó, vào các dịp Quốc tế Phụ nữ hay ngày Phụ nữ Việt Nam, tôi và chồng sẽ mời mẹ đi ăn. Điều này xuất phát từ một chuyện mẹ làm khiến con dâu cảm thấy không hài lòng.
Mẹ chồng vui vẻ với món quà tôi tặng nhưng việc làm sau đó khiến con dâu hụt hẫng (Ảnh minh họa: IT).
Cách đây một năm, tôi đặt mua cho mẹ chồng một chiếc túi xách gần 2 triệu đồng ở nước ngoài. Tôi không hỏi ý kiến trước vì nhìn thấy mẹ chồng thường mang chiếc túi cũ mỗi khi có việc ra ngoài. Mặc dù nó vẫn dùng được, tôi nghĩ tâm lý phụ nữ đều thích có túi, quần áo, giày dép mới để chưng diện với bạn bè.
Để kịp tặng mẹ chồng món quà đúng dịp 8/3, từ sau Tết, tôi đã nhờ bạn học cũ mua ở nước ngoài rồi gửi về. Sau đó, tôi nhờ người gói cẩn thận để tặng mẹ chồng. Tôi vui vì chọn được chiếc túi đẹp, chất lượng và màu sắc hợp với tuổi trung niên.
Video đang HOT
Ngày cả gia đình đoàn tụ để ăn mừng ngày 8/3, tôi và chồng trao quà cho mẹ. Sau đó một tuần, vợ chồng tôi và bố mẹ đi ăn cưới ở quê nhưng không thấy mẹ chồng mang chiếc túi mới. Tôi định hỏi nhưng hơi ái ngại nên không dám.
Tuy nhiên, trong những lần đi chơi sau đó, tôi vẫn không thấy mẹ dùng chiếc túi mới. Tôi cảm thấy hụt hẫng vì bao tâm huyết chọn quà để mẹ chồng vui nhưng dường như không được trân trọng. Trong khi đó, bộ váy mới do em dâu tặng lại được mẹ chồng mặc nhiều lần.
Khi đang cảm thấy buồn, tôi tình cờ nhìn thấy chiếc túi và hộp đựng giống với món quà đã tặng mẹ chồng trên một hội nhóm thanh lý túi xách, quần áo, mỹ phẩm. Trước đây, tôi không biết mẹ chồng cũng ở trong nhóm đó.
Trong bài đăng, mẹ chồng muốn bán lại chiếc túi được tặng vì không thích và không có nhu cầu sử dụng. Mức giá bán mẹ chồng tôi rao bằng một nửa giá mua. Tôi khẳng định đó là mẹ chồng vì tài khoản Facebook chính chủ. Sau khi đọc bài đăng, tôi thất vọng và hụt hẫng thêm lần nữa.
Sau khi nhận quà, mẹ chồng có toàn quyền quyết định sử dụng hay không. Tuy nhiên, tôi cảm thấy tấm lòng của mình không được trân trọng. Dẫu không thích đi nữa, theo tôi, bà nên để ở nhà, không nên phụ lòng của con dâu như thế.
Năm nay, vào ngày 8/3, vợ chồng tôi mời bố mẹ chồng đi ăn món Nhật Bản để thay đổi khẩu vị. Tôi nghĩ với món quà là một bữa ăn, ai cũng có niềm vui trọn vẹn.
Con dâu ngủ đến 10h sáng mới dậy, mẹ chồng nói một câu 'mừng rơi nước mắt'
Sáng cuối tuần nào tôi cũng ngủ đến tận 9 - 10h sáng. Lúc đầu mẹ chồng tỏ ra không hài lòng nhưng tôi không vì thế mà làm khác.
Tôi kiên quyết "thay đổi tư duy" của mẹ.
Ngày mới về làm dâu, tôi hơi sốc vì phải sống chung với bố mẹ chồng. Bởi ban đầu, tôi đã thỏa thuận với chồng rằng, hai vợ chồng cưới nhau sẽ ra ở riêng. Nhưng khi "ván đã đóng thuyền", chồng tôi dùng mọi cách muốn tôi ở chung.
Những ngày đầu ở chung, tôi khá e dè. Mọi việc tôi đều nhìn ngó trước sau, đoán ý của mẹ chồng để làm theo. Có lúc mẹ không hài lòng, tôi cũng thấy run. Một đứa con gái tự do tự tại như tôi luôn cảm thấy bức bối vì ăn uống, đi chơi phải theo giờ giấc của nhà chồng.
Mẹ chồng đã hiểu con dâu nhiều hơn. Ảnh minh họa: Sohu
Có tối, tôi muốn ra ngoài hàng ăn nhưng chồng cản, bảo: "Nhà có bố mẹ, hai vợ chồng bỏ ra ngoài ăn thì hơi vô duyên. Em thích ăn gì cứ mua về nhà ăn cùng bố mẹ". Nghe chồng nói, tôi mất hứng. Vợ chồng muốn có không gian riêng tư, chứ đồ ăn đâu có quan trọng.
Rất nhiều lần sau, mọi thứ đều diễn ra như vậy, chồng luôn kiếm lý do để ở nhà, không đi đâu. Vậy là cuộc sống của tôi chỉ quanh quẩn đi làm lại về nhà ăn cơm, rồi đi ngủ.
Tôi tận dụng mọi buổi trưa để được đi chơi cùng bạn bè. Nhưng được một thời gian, tôi bắt đầu cảm thấy rất bí bách. Tôi quyết định, nếu chồng không đi thì mình sẽ tự ra ngoài hoặc đi ăn tối với bạn.
Nhiều lần tôi gọi điện báo cắt cơm, chồng không hài lòng. Nhưng anh cũng phải chấp nhận về nhà ăn cơm với bố mẹ.
Đến 23h tôi mới về nhà, mẹ chồng mặt nặng mày nhẹ nói giọng khó chịu, nhưng tôi không bận tâm. Tôi cho rằng cuộc sống là của mình, mình có quyền tự quyết.
Tôi chỉ có trách nhiệm thông báo việc mình đi đâu, mấy giờ về, không có trách nhiệm phải xin phép và mong được ai đồng ý. Ngay cả chồng, tôi cũng không muốn xin phép, vì anh không hợp với những sở thích của vợ.
Là người yêu công việc, tôi thường mang việc về nhà nên rất hay thức khuya. Sáng ra, tôi dậy khá muộn, sát giờ đi làm. Có hôm mẹ chồng chuẩn bị đồ ăn sáng cho cả nhà, nhưng tôi không ăn nên mẹ tự ái.
Chồng tôi lại khác, dù muộn anh vẫn cố ngồi ăn hoặc gói đồ mang đi để mẹ được vui lòng. Tôi cho rằng, việc đó không cần thiết. Nếu vội vàng, tôi sẽ nói với mẹ lần sau không cần làm vậy.
Thời gian đầu, tôi giữ ý, làm theo ý mẹ chồng nên cuối tuần cũng dậy sớm chuẩn bị đồ ăn sáng cho cả nhà vui vẻ. Nhưng sau này, cảm thấy việc làm đó thật mệt mỏi thêm việc thức khuya, sáng muốn ngủ thêm, tôi chủ động ngủ đến 9 - 10h sáng.
Thấy con dâu ngủ nướng, mẹ chồng bực bội ra mặt. Lúc xuống nhà, mẹ không nói câu nào, chỉ tiếp chuyện con trai.
Tôi thấy kỳ lạ... vì chồng tôi cũng ngủ tới lúc ấy mới dậy, sao mẹ không phản ứng gì? Tại sao trong suy nghĩ của mẹ, con dâu phải dậy sớm còn con trai thì muốn ngủ đến lúc nào cũng được. Nhưng tôi không vì chuyện đó mà làm khác.
Hôm sau, trong bữa cơm, tôi nói rõ với bố mẹ chồng: "Con xin phép bố mẹ sáng cuối tuần được ngủ nướng. Chúng con đi làm vất vả cả ngày, chỉ mong ngày cuối tuần được nghỉ ngơi thoải mái, nên bố mẹ đừng gọi chúng con dậy sớm. Con coi bố mẹ như bố mẹ đẻ, vậy cũng mong bố mẹ coi con như con gái, không phân biệt con dâu và con trai.
Hôm nào nhà có việc, chúng con sẽ chủ động. Vì cuối tuần chúng con có dậy sớm cũng không có việc gì làm. Với lại có gì không hài lòng, mẹ cứ nói thẳng với con, để con có cơ hội được giải thích, chia sẻ, tránh người nhà hiểu lầm, mâu thuẫn, rạn nứt tình cảm. Chúng con sẽ rút kinh nghiệm nếu việc đó là sai và phân bua nếu việc đó là đúng".
Sau lời nói ngày hôm đó, quả nhiên mẹ chồng không còn ý kiến và cũng không còn khó chịu khi tôi ngủ nướng hay đi chơi về muộn. Có những ngày tôi muốn đi làm đẹp còn nhờ mẹ nấu cơm hộ, mẹ cũng rất vui vẻ.
Đổi lại, tôi cũng thường xuyên hỏi mẹ thích ăn gì để mình mua về nấu những ngày rảnh rỗi. Thi thoảng, tôi đưa mẹ đi mua sắm, làm đẹp, những việc mẹ chưa từng làm trước đây. Nhờ vậy tình cảm mẹ con thêm gần gũi.
Hôm rồi, tôi ngủ tới tận 10h30 chưa dậy, chồng định lên gọi thì mẹ quát: "Để yên cho nó ngủ, dậy làm gì. Có việc gì thì con làm đỡ nó đi. Hôm qua mẹ thấy nó thức khuya lắm".
Ở trên phòng nghe được lời mẹ, tôi cười thầm trong lòng. Thực sự, tôi đã "cải cách" nhà chồng thành công.
Vứt bỏ một thứ của người chồng ngoại tình, tôi bị ép ly hôn Phát hiện con trai ngoại tình, mẹ chồng yêu thương, thông cảm cho nỗi đau mà tôi phải chịu đựng. Nhưng khi biết tôi vứt bỏ một thứ của chồng, bà bất ngờ thay đổi thái độ, yêu cầu tôi ly hôn. Tôi quen biết anh khi vừa tốt nghiệp cấp 3. Anh là mối tình đầu nên tôi yêu say đắm, vồ...