Tân Tổng thống Iran muốn “làm lành” với phương Tây
Tổng thốngmới đắc của của Iran – ông Hassan Rouhani hôm qua (29/6) tái khẳng định rằng, chính quyền của ông sẽ theo đuổi chính sách “xoa dịu căng thẳng” với thế giới, đặc biệt là phương Tây.
Phát biểu trên chương trình phát sóng trực tuyến của đài truyền hình quốc gia IRIB TV, ông Rouhani cho biết, các chính sách quốc nội và đối ngoại của Iran sẽ dựa trên “đường lối cân bằng” và sẽ ngăn chặn mọi chủ nghĩa cực đoan.
Chính sách “ôn hòa” của ông nhằm mục đích “tương tác có tính xây dựng với thế giới”, ông nhấn mạnh, đồng thời thêm rằng trong chính sách đối ngoại, ông sẽ không đầu hàng trước sức ép cũng không theo đuổi giải pháp đối đầu.
Đề cập tới nội các mới của mình, vị Tổng thống 64 tuổi này cho biết, ông sẽ lựa chọn những người đủ năng lực nhất, bất chấp quan điểm chính trị và đảng phái của họ.
“Chính phủ tương lai của Iran phải hoạt động trong khuôn khổ ôn hòa, tránh chủ nghĩa cực đoan. Và đây là thông điệp tôi muốn gửi tới mọi người dân Iran . Chính phủ Iran sẽ phải là sự hợp nhất giữa các đảng chính trị bởi vì chính phủ không phục vụ bất kỳ đảng phái nào. Chính phủ tương lai cũng sẽ là nơi hội tụ của những nhà lãnh đạo đầy năng lực từ các đảng khác nhau để phục vụ nhân dân”, tân Tổng thống Iran nói.
Video đang HOT
Điều này phù hợp với quan điểm ôn hòa mà ông từng tuyên bố trong chiến dịch tranh cử cũng như sau khi đắc cử.
Giới phân tích Iran cho rằng, Tổng thống đắc cử Rohani, người từng giữ chức vụ an ninh cấp cao từ những năm 1980 và có quan hệ mật thiết với nhà lãnh đạo tinh thần tối cao Iran Ali Khamenei, có thể xây đựng được cầu nối giữa các đảng phái chính trị Iran để mang tới cải cách tại quốc gia này.
Bên cạnh đó, tân Tổng thống Iran khẳng định, ông cũng sẽ thay đổi đời sống xã hội cũng như kinh tế của người dân.
Ông nói, người dân Iran đã lựa chọn “con đường thay đổi” khi lựa chọn ông, bởi vậy, ông hứa sẽ thực hiện tất cả những cam kết ông từng đưa ra trong chiến dịch tranh cử.
Theo vietbao
"Mẹ cứ để chúng con tự nhiên"
Hôm ấy cô em vừa tan tầm thì trời đầy mây đen, lùng bùng gió thổi tung trời, chạy ngược gió được đến lớp con thì bắt đầu lác đác có hạt mưa, chạm chân mở được cổng thì mưa ập xuống, nhà lại mất điện.
Mẹ con cô em ôm nhau run như cầy sấy, trong khi đó chờ bố nó về, mãi chẳng thấy đâu, xung quanh mưa bão chớp giật đùng đùng, khiến lòng như có lửa đốt.
Đã thế đứa con đói bụng cứ dọ dạy mãi đòi sữa, đòi nước, nhà thì như cái hũ nút nào nhìn thấy cái gì. Cô em quờ điện thoại, bấm số gọi chồng, anh chồng chỉ nói gọn lỏn "Đang ở nhà anh Long, liên hoan xe mới" rồi cúp máy, gọi lại cũng không thèm nghe, uất ức nghẹn ứ lại, bùng phát bằng một cú điện thoại đến chủ nhân buổi liên hoan. Cô em xin gặp chồng, anh vừa "A lô", thì cô em tức tối nói tục, rồi tuôn cho một tràng: "Anh vừa phải thôi nhé, mưa gió thế này mà chẳng thèm ngó ngàng quan tâm xem vợ con sống chết ra sao, suốt ngày chỉ biết có rượu".
Đúng mười phút sau anh chồng về, được một lát thì có điện, cô em lẳng lặng đi nấu nướng rồi cho con ăn, hai vợ chồng mặt nặng mày nhẹ, chẳng thèm nói với nhau tiếng nào. Tối hôm ấy anh chồng bỏ sang phòng đọc sách ngủ, vài hôm sau thằng con mách với bà ngoại, "Hôm nọ bố cháu phải ngủ trên ghế". Bà biết chuyện liền trêu: "Thế hôm qua còn ngủ riêng nữa không?". Thằng bé tủm tỉm "Không ạ".
Vừa lúc bấy cô chị thở dài kể lại chuyện cũng xảy ra cách một hai hôm. Hôm ấy đang lúi húi nấu nướng chuẩn bị lên mâm đến nơi, chỉ còn chờ bà nội tắm cho thằng bé con nữa là xong, thì thấy anh chồng phóng vút xe máy đi, tưởng mua ít bia uống cho đỡ nóng, ai dè càng chờ càng mất, lại thêm lo lắng nên gọi điện khắp nơi hỏi thăm xem ở đâu.
Mãi gần mười giờ mới thấy anh chồng tấp tểnh bước vào, cô chị như phát điên, nhảy chồm lên mắng: "Anh có mồm không đấy, có bị làm sao không thì bảo. Thà rằng nói tao không ăn, tao không thích thứ mày nấu thì đã đành, đây không nói không rằng, bỏ đi tối mịt mới về, không tuần nào mà không có dăm buổi như thế". Vừa nói cô chị vừa đổ hết canh vào nồi cơm còn non nửa.
Tiếng bà mẹ chồng cô chị cũng to chẳng kém: "Nó đang ốm, phải đi tiếp khách mệt mỏi lại còn xa xả nói nó, rồi thái độ hỗn láo, dám cho hết nước canh vào cơm như cho lợn, muốn tao gọi ông bà ngoại đến à, cần tao nhờ bác cả đến không?". "Ăn không hết con đổ về ông ngoại cho lợn chứ sao hả bà. Mà bà thích gọi ai thì cứ việc ạ".
"Dám thách à", bà liền tức tốc gọi điện mách ông bà thông gia, rồi gọi cả ông con trưởng đến, đồng thời lu loa ầm nhà. Ông anh cả chồng ôn tồn: "Đứa nào đúng sai thì mẹ phải phân giải cho chúng nó nghe, chỉ biết bênh con mình rồi phô ra có thấy đẹp thấy tự hào không? Chuyện riêng vợ chồng thì cứ để chúng nó tự giải quyết, mẹ nhảy vào làm gì cho phức tạp vấn đề đi".
Mọi người nghe kể lại cứ nắc nỏm khen ông trưởng nhà đấy nói năng thấu tình đạt lý, trong lúc đó cô em vẫn còn hơi run, chị gái mới nói có thế mà đã to chuyện, nhớ lại cảnh nhà mình, lúc ấy mà bà mẹ chồng nghe cô mắng nhiếc chồng thì chắc khỏi cần sống cùng chồng luôn.
Cứ bảo vì sao sống chung nhiều mâu thuẫn, trong khi vợ chồng trẻ giận dỗi như cơm bữa, giận thì giận mà thương thì càng thương, sớm muộn cũng "chín bỏ làm mười", biết cách hối lỗi, rồi làm lành với nhau ngay, chứ có các ông bà "khuyên giải" khéo rách chuyện hơn. Giá các bà mẹ chồng cứ để các con nó tự nhiên thì tốt.
Theo Dantri
Đừng hét lên rằng bạn yêu anh ấy! Nếu muốn nối lại tình duyên, hãy thể hiện tình yêu của bạn với chàng một cách tế nhị hơn! Đôi lúc, vì một phút hiểu lầm hay nóng nảy mà bạn đã nói lời chia tay với anh ấy. Tuy nhiên, khi nghĩ lại bạn mới thấy hối hận và muốn người ấy quay trở lại. Song, bạn lại chưa thể tìm...