Tân hôn, chồng không thèm đụng vào người
Trước đó hai đứa mới chỉ hôn nhau, vậy mà đêm tân hôn anh ấy không thèm làm gì thì liệu có phải anh ấy bị làm sao không?
Mình đang có một chuyện băn khoăn, mong Tư vấn chuyện phòng the cho mình lời khuyên. Mình mới lấy chồng. Trong tiệc cưới, chồng mình có uống một chút rượu và bia nhưng anh không say. Đêm tân hôn, mình và anh nằm cạnh nhau nhưng anh không hề động vào người mình, sau khi nói chuyện một lát thì anh ngủ. Thời gian yêu nhau không lâu, mình và anh chưa từng có một cử chỉ thân mật nào vượt quá nụ hôn, khi đó, mình chỉ cho rằng anh là người nghiêm túc và cư xử đúng mực. Nhưng sau khi đã là vợ chồng mà anh còn như vậy, liệu anh có vấn đề gì không? Ngay sau hôm cưới anh phải đi công tác nên chúng mình mới ngủ cùng nhau mỗi đêm đó. Mong chuyên mục giúp đỡ.
Trả lời:
Bạn gái thân mến,
Đêm tân hôn là một đêm đáng nhớ với mỗi cặp vợ chồng, bởi đó là thời khắc quyết định, ghi nhớ việc hai người trở thành vợ chồng, và thuộc về nhau. Thời nay, nhiều cặp đôi “ăn cơm trước kẻng” nên không còn quan tâm đến đêm tân hôn, nhưng về danh nghĩa nó vẫn là cái mốc vô cùng đáng ghi nhớ trong cuộc đời hai người.
Đêm tân hôn, tôi chờ anh mỏi mòn (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Với vợ chồng bạn, hai người chưa từng “làm gì” trước đó thì có lẽ đêm tân hôn là không thể thiếu trong đời sống vợ chồng, vậy mà chồng bạn lại không hề động vào người bạn thì cũng thật vô lý. Song, giờ đây cũng chưa thể khẳng định được gì về điều này. Bởi đó mới là đêm đầu tiên, có thể sau một thời gian dài chuẩn bị cho đám cưới, phải tiếp khách nên anh ấy mệt mỏi, căng thẳng và vì thế, đêm tân hôn mất hứng. Sau đó, anh ấy lại phải đi công tác, do đó, chuyện vợ chồng của hai bạn chưa thể “xuôi chèo mát mái” ngay được.
Cũng có trường hợp, người đàn ông quá nhút nhát, chưa từng “thử” với ai trước, do đó, đêm tân hôn còn lóng ngóng, không biết “hành sự”, và sau đó cũng không nhiệt tình vì nghĩ rằng “Cơm chưa ăn thì gạo còn đó, lo gì”. Vì bạn không kể rõ thời gian hai người yêu nhau như thế nào nên chúng tôi không thể phân tích cụ thể được.
Chính vì thế, trong giai đoạn hiện nay, bạn cần phải thật bình tĩnh. Nên gọi điện, nhắn tin thật tình cảm cho anh ấy xem chàng như thế nào, nếu như anh ấy vẫn yêu thương bạn thì chứng tỏ là chàng hoàn toàn bình thường. Kế đó, khi nào anh ấy đi công tác về, bạn cần chủ động gần gũi, vuốt ve âu yếm để kích thích anh ấy. Nếu như khi đó, chàng vẫn thờ ơ và tìm cách trốn tránh bạn thì cần phải xem lại, xem anh ấy có làm sao hay không.
Chúc bạn may mắn và hạnh phúc.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Sao thích người ta mà không nói?
Sao thương người ta mà không thổ lộ. Để bây giờ... liệu có quá muộn không?
Ấy và tớ học chung từ hồi bé xíu. Từ khi ấy vẫn còn là một cô nhóc ngọng líu ngọng lô, khi ấy vẫn còn suốt ngày đán.h quần đùi áo cộc tranh nhau cướp bóng với tớ.
Tớ nhớ hoài ngày bố mẹ dẫn ấy về nhà. Bố mẹ nói hai đứa hãy là anh em tốt. Tớ sinh trước có một ngày nên được làm anh (may quá, không thì ấy làm chị tớ mất). Lúc đó, trong mắt tớ, ấy là một con bé rắc rối. Gì cũng hỏi, gì cũng đòi xem và nói rất nhiều. Nhưng vì là anh nên tớ nhường ấy tất. Tớ từng cấm lũ con trai trong lớp cười khi mái tóc ấy bị cắt cụt giống hệt tớ. Lúc đó, đi bên ấy tớ thấy sao hai đứa giống hai thằng con trai thế nhỉ?
Ảnh minh họa
Rồi lớn, rồi đi học. Tớ và ấy xa nhau. Lúc gặp lại thì tớ và ấy đã là hai cô cậu học lớp 10. Thật ngạc nhiên khi ấy vẫn là một cô nhóc như ngày nào. Nhí nhảnh hệt con cá cảnh. Bé vậy thôi nhưng ấy học thật siêu. Nhìn thấy ấy là nhìn thấy sách, thấy vở. Tớ cứ sợ rằng ấy không nhận ra tớ, sợ ấy đã quên ông anh hờ ngày xưa. Nhưng tớ lầm. Chính ấy chứ không ai khác là người đến làm quen và gọi tớ một tiếng "anh" ngọt ngào.
Nhưng liệu có ông anh nào như tớ không khi chỉ suốt ngày bắt nạt ấy, khi "bán" những thông tin mật về ấy cho thằng bạn thân bởi nó nói nó thích ấy và muốn làm quen với ấy.
Ấy bảo không thích tớ làm như thế. Tớ cũng không lý giải nổi tại sao tớ lại cứ ghép ấy cho cậu bạn nhưng ấy càng không thích tớ càng gán ghép nhiều hơn. Cho đến lúc ấy hỏi tớ: "Em thích cậu ấy được chứ" thì tớ mới thấy hình như tớ đang sai.
Nhìn ấy đi bên cậu bạn thật xứng đôi. Vậy mà trong lòng tớ không thấy vui. Tớ quay mặt đi mỗi khi nhìn thấy hai người trao đổi bài trên lớp. Tớ lặng đi mỗi khi thấy ấy cười thật tươi. Hình như tớ đã thật lòng thích ấy. Hình như với tớ ấy không chỉ là bạn là em. Nhưng muộn quá rồi phải không ấy? Giờ ấy hạnh phúc là được rồi.
Ảnh minh họa
Tớ không mong ấy và cậu bạn tớ bất hòa nhưng mỗi khi ấy có chuyện, chỉ cần ấy tìm tớ là tớ lại thấy vui. Tớ thích được đèo ấy đi đổi gió, thích nhìn ấy ăn kem. Ấy nói ăn kem lạnh để giảm nhiệt, để thấy hết buồn nhưng với tớ, nhìn ấy ăn kem thật yêu.
Và rồi ấy và bạn tớ chia tay. Nhìn ấy khóc tớ chỉ muốn kéo ấy vào lòng, cho ấy mượn bờ vai để tựa nhưng... tớ không đủ can đảm. Tớ đã muốn nói với ấy tất cả tình cảm của mình. Đến khi ấy nói "Em sẽ quên hết. Sẽ chăm chỉ học mà thôi. Sẽ không để ai vướng bận" thì tớ hiểu... lúc này là không nên.
Tớ tiếp tục giấu kín tình cảm của mình. Vẫn hay chở ấy đi chơi, vẫn hay ngồi bên ấy nghe ấy ca thán. Vẫn làm tất cả để động viên ấy cố gắng nhưng nói cho ấy về tình cảm của mình thì không... Tớ muốn ấy bình yên.
Đến hôm nay, khi nhận được mail của ấy, tớ mới hiểu mình là đại ngốc. "Ấy ngốc thật, sao thích người ta mà không nói. Sao thương người ta mà không dám thổ lộ. Để bây giờ... liệu có quá muộn không?"
Sẽ không muộn đâu ấy à. Chỉ 5 năm thôi. Tớ đã im lặng đi bên ấy 3 năm, giờ thêm 5 năm thì cũng đâu có gì là dài. Tớ biết phía trước sẽ còn nhiều thay đổi nhưng chỉ cần ấy hiểu tình cảm của tớ là được rồi. Nếu không khi ấy về mình sẽ vẫn là anh em nhé!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Con trai 'nhát cáy' Mãi anh mới dám nói ra được tình cảm của mình thì hix, câu trả lời anh được nhận lại là: "Giỡn cho đỡ buồn phải không?". 31/8, cái đêm ngập tràn hạnh phúc với anh - Em đã nói lời yêu anh. Ảnh minh họa: Internet. Anh biêt em qua tình bạn của ba anh và bô em. Lân đâu tiên nhìn...