Tận dụng cơ hội hay bỏ qua nó?
Tôi có nên chấp nhận lấy người hơn mình 5 tuổi, nhưng kém mình về trình độ, nhan sắc để được ngôi nhà giữa Thủ đô không?.
Ở rể có thực sự phức tạp không các anh?
Xin chào quý vị độc giả, tình cờ đọc được chủ đề ở rể trên mặt báo, tôi đã suy nghĩ rất nhiều. Chả dám giấu gì độc giả, tôi cũng là một người đàn ông rơi vào tình huống tương tự, đó là lý do tôi viết tâm sự gửi đến quý báo.
Tôi được sinh ra trên mảnh đất Quảng Bình đầy nắng và gió, người dân nơi đây quanh năm đói nghèo, vất vả nhưng đói vẫn hoàn đói. Gia đình tôi cũng không ngoài cái cảnh khó khăn ấy, vậy nên khi tôi lớn lên đã có suy nghĩ làm sao để thoát khỏi cảnh nghèo khổ, và không phải trở lại mảnh đất khó khăn này.
Video đang HOT
Từ suy nghĩ ấy tôi đã cố gắng học hành và cũng thi đỗ vào một trường đại học ở Hà Nội, sau khi tốt nghiệp ra trường tôi không về quê làm việc vì công việc ở đó rất vất vả mà thu nhập cũng chẳng đáng là bao, vậy nên tôi cố gắng bám trụ lại ở thành phố. Điều đó quả thực là không dễ dàng gì đối với tôi một sinh viên mới ra trường không có kinh nghiệm, không mối quan hệ, không người thân thích như tôi.
Đã biết bao đêm tôi nằm suy nghĩ không sao ngủ được vì cứ nghĩ đến tương lai mình tôi lại càng thấy tối tăm, mịt mù hơn. Thế rồi không biết run rủi thế nào hay duyên trời của tôi giờ cũng đã đến, gần đây tôi có quen một cô gái là con một gia đình giàu có ở Hà Nội. Gia đình, bố mẹ cô ấy cũng là những người tử tế, họ rất quý tôi và cũng đã coi tôi như con cháu trong nhà.
Tôi không biết mình có nên chớp lấy cơ hội này không
Riêng bản thân cô ấy thì học hành không được đến nơi đến chốn cho lắm, nên hiện giờ cô ấy cũng chỉ là công nhân thời vụ cho một vài cơ sở sản xuất bánh kẹo. Đặc biệt hơn là cô ấy cũng không được xinh xắn cho lắm, hơn nữa cũng đã đứng tuổi rồi (cô ấy hơn tôi 5 tuổi), vẫn chưa chồng và chưa có mối tình nào vắt vai.
Thấy chúng tôi quen nhau như vậy gia đình cô ấy cũng tác thành cho chúng tôi thành đôi, thành lứa, và bố cô ấy cũng nói luôn rằng nếu như chúng tôi thành đôi, thành lứa thì ông sẽ cho chúng tôi riêng một căn nhà mặt phố, và toàn bộ gia sản gia đình sau khi ông qua đời. Vì gia đình nhà ấy không có con trai mà chỉ có hai cô con gái, cô em thì đã theo chồng vào định cư ở Sài Gòn được mấy năm.
Thực ra trong thâm tâm tôi cũng đã mong muốn có một căn nhà từ lâu để ổn định cuộc sống, với lại sau này còn con, còn cái… Nhưng để làm việc và ki cóp thì có lẽ cả đời tôi không ăn, không tiêu cũng sẽ không thể mua nổi với cơn sốt giá nhà như vậy. Nên lời đề nghị này cũng được coi là hấp dẫn, và tôi cũng có thể thực hiện được mơ ước bấy lâu nay.
Có điều tôi chỉ ngại một nỗi rằng nếu như tôi chấp nhận như thế thì liệu rằng người đời, anh em, bạn bè có chỉ chích tôi là tham lam quá không? Bởi cô ấy đã hơn tuổi tôi, lại học hành và nhan sắc hơi khiêm tốn, giá như cô ấy trẻ trung, xinh đẹp, học hành tử tế thì tôi chẳng nói làm gì.
Nhưng nếu tôi không đồng ý chộp lấy cơ hội này thì liệu rằng cuộc đời tôi có còn cơ hội khác không, tôi và những đứa con trong tương lai của tôi sẽ sống ra sao trong cái xã hội này? Chẳng lẽ chúng tôi sẽ phải chịu cảnh nghèo, cảnh khổ đói rách mãi sao? Nghĩ thế, tôi định chấp nhận, nhưng lại đọc được bài viết của anh Vũ Đức và anh Nguyễn Hưng, và một số độc giả lên án những người đàn ông sống kiếp “Chui gầm chạn”, tôi lại sợ người đời khinh miệt mình. Rất mong độc giả hãy tư vấn cho tôi.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Bạn gái bị gia đình phản đối dù chưa gặp
Những lý do gia đình tôi đưa ra để phản đối là trình độ, ngoại hình không tương xứng, bạn gái hơn tuổi sẽ chóng già, số tử vi không hợp, khác biệt về lối sống và văn hóa. Tôi yêu thương bố mẹ, không muốn làm họ buồn phiền nhưng tôi không thể làm tổn thương bạn gái, tôi rất yêu cô ấy.
Tôi năm nay 26 tuổi, xuất thân từ một gia đình gia giáo và có địa vị trong xã hội, công việc ổn định, đang làm nghiên cứu sinh ở nước ngoài. Cô ấy hơn tôi một tuổi. Chúng tôi quen nhau khi cùng học thạc sỹ ở Đức, đã được gần hai năm rồi. Tình yêu của chúng tôi thật đẹp và tiến triển khá nhanh. Cô ấy rất hiểu tôi, tôi đã có được người mà bấy lâu nay tìm kiếm và cũng có thể nói là "người trong mộng". Cô ấy yêu tôi, sẵn sàng sống cùng tôi và gia đình. Chúng tôi quen nhau nơi đất khách nên bố mẹ chỉ biết khi tôi đặt vấn đề và qua ảnh. Tôi còn chưa có dịp đưa cô ấy về ra mắt, bố mẹ đã phản đối quyết liệt tình yêu của chúng tôi.
Các lý do nêu ra là trình độ, ngoại hình không tương xứng, bạn gái hơn tuổi sẽ chóng già, số tử vi không hợp, khác biệt về lối sống và văn hóa (gia đình tôi ở Hà Nội còn cô ấy ở Sài Gòn). Hơn nữa, tôi là con trưởng trong dòng họ, cần lo toan cho cả đại gia đình, lấy vợ không chỉ cho bản thân mình. Bố mẹ ra "tối hậu thư", chọn gia đình hay bạn gái. Bố tôi phản đối đến mức bị tăng huyết áp phải nhập viện. Từ trước đến giờ, tôi nghĩ rất đơn giản là khi yêu thì sẽ được lấy nhau. Tôi muốn được làm chủ cuộc sống và lựa chọn của mình. Nhiều khi tôi tính cứ làm liều, kết hôn và đưa cô ấy sang đây với tôi, rồi cuối cùng bố mẹ cũng sẽ chấp nhận cháu nội. Nhưng nghĩ lại, làm như vậy, gia đình tôi sẽ hụt hẫng vì tôi là một trong những đứa con ngoan, chịu khó, là niềm hy vọng, sự tự hào của gia đình mà lại làm chuyện bất hiếu. Bố mẹ tôi tuổi đã cao, sức khỏe không ổn định, tôi rất lo chuyện của mình làm ảnh hưởng đến sức khỏe, tâm tư của bố mẹ.
Nhiều lúc tôi nghĩ tìm cách quên cô ấy, tìm ai đó cặp kè trong thời gian xa nhà rồi đến khi về thì lấy người bố mẹ giới thiệu cho tròn bổn phận. Sau đó, tôi hiểu rằng mình không thể làm được như vậy và càng nhận ra cô ấy là người duy nhất tôi mong muốn. Tôi cũng hiểu rằng nếu không phải xuất phát từ bản thân mình mà do bị ép buộc, về sau tôi sẽ không thể nào quên được cô ấy và chỉ làm khổ những cô gái khác. Nhiều đêm tôi suy nghĩ và ước rằng phải chi cả gia đình mình biết thông cảm, ủng hộ... có lẽ tôi sẽ hạnh phúc lắm và yên tâm phát triển công việc của mình. Tôi cố gắng níu kéo mối tình này nhưng không có kết quả gì.
Bây giờ, tôi không thể bỏ gia đình và cũng không thể bỏ cô ấy vì tôi yêu cô ấy thật lòng và muốn đem lại hạnh phúc cho cô ấy. Tôi hoàn toàn không tin vào những lý lẽ của bố mẹ mà chỉ xem xét và tin vào giá trị con người. Bạn gái tôi được mọi người xung quanh đánh giá tốt. Bây giờ tôi đang rất đau khổ, không biết làm thế nào. Xin mọi người cho tôi một lời khuyên.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Lén lút "yêu" trong công ty Dù biết anh có bạn gái sắp cưới nhưng chúng tôi vẫn lén lút đến với nhau. Thậm chí, chúng tôi tận dụng cả khoảng không gian của công ty để "yêu" nhau. Tôi vốn không cực đoan, nhưng nếu giờ đây ai nói với tôi về tình công sở, tôi cảm thấy sợ hãi lắm. Thật ra là tôi đã từng quá...