Tan đàn xẻ nghé chỉ vì vợ giỏi, đàn ông bất lực
Đôi khi đàn ông cũng yếu đuối lắm, anh chồng lấy rượu bia làm “con quỷ” sức mạnh. Lời ra tiếng vào, những hôm say xỉn, anh càng cảm thấy bất lực.
Công việc của chị ngập đầu, thời gian dành cho bản thân còn ít huống gì chồng con. Nhiều lúc nhìn vợ làm việc, còn mình xem tivi với hai đứa con, anh thấy tủi thân.
Ngày nay, bình đẳng nam nữ ngày càng cải thiện, rất nhiều lĩnh vực, nhiều gia đình tiền là do vợ kiếm, chồng chỉ lo nội trợ, con cái, hoặc lép vế hoàn toàn. Người phụ nữ Việt Nam vốn vẫn có tư tưởng tề gia nội trợ, song với khối lượng công việc cơ quan, đặc biệt là phụ nữ làm các dự án hay nghiên cứu thì việc chăm sóc gia đình sẽ rất hạn chế. Dù có cố gắng đến đâu, thời gian dành cho gia đình cũng khó được theo ý mình. Người đàn ông ở các nước phương Đông như Việt Nam dù có học rộng cũng vẫn còn tư tưởng việc nhà là của vợ, việc xã hội của chồng. Có thể không phải chủ quan do họ mà do bạn bè, người thân, đồng nghiệp tác động vào. Những lời nói đả kích sẽ tạo ra những mâu thuẫn trong những gia đình như vậy. Nhiều lý do người xưa hay nói với người phụ nữ: “Lấy chồng hơn một cái đầu”.
Tan đàn xẻ nghé chỉ vì vợ giỏi
Tôi có quen một gia đình, hai anh chị ấy yêu nhau từ khi còn học trong trường Kinh tế quốc dân. Ra trường được hai năm, kinh tế cũng đầy đủ, họ làm lễ cưới. Ai cũng khen trai tài gái sắc, nhưng có ai biết được chị vừa xinh xắn lại nhanh nhẹn khéo léo, con đường thăng tiến trong công ty như diều gặp gió, chẳng mấy chị đã lên chức trưởng phòng. Còn anh chồng vốn tính thật thà, ít nói, trong công ty vẫn là nhân viên quèn. Nhiều người gặp anh toàn bảo “chuột sa chĩnh gạo”, kinh tế không phải lo, chỉ cần ở nhà và chăm con là được.
Video đang HOT
Thời gian qua đi, anh cố chịu đựng, chị lại càng dấn thân sâu hơn vào công việc, ngày chị vẫn chịu khó nấu cơm từ sáng, rồi cả nhà ăn cả ngày. Đêm về chị vẫn còn bộn bề công việc, chị mang bao nhiêu giấy tờ về làm đến tận khuya, có khi là 1-2h sáng. Công việc của chị ngập đầu, thời gian dành cho bản thân còn ít huống gì chồng con. Nhiều lúc nhìn vợ làm việc, còn mình xem tivi với hai đứa con, anh thấy tủi thân, có vợ như không có. Chơi nhiều ở ngoài, bạn bè cả ngày cũng chán, anh chỉ mong được cuộc sống bình thường, có vợ thương yêu, tâm tình sẽ chia một chút.
Đôi khi đàn ông cũng yếu đuối lắm, anh chồng lấy rượu bia làm “con quỷ” sức mạnh. Lời ra tiếng vào, những hôm say xỉn, anh càng cảm thấy bất lực. Chị vợ cũng buồn, anh cũng chán, họ không thể tiếp tục và chia tay. Thời gian sau, chị vợ vẫn lao đầu vào công việc, chẳng kiếm thêm anh nào nữa nhưng kinh tế không ai so được với chị. Anh kiếm được một gia đình mới và những đứa con tiếp tục chào đời, tuy kinh tế không được đầy đủ nhưng dù sao cũng có một gia đình. Cuộc sống như thế này, còn đau khổ hơn kẻ bị ngoại tình phản bội.
Theo Blogtamsu
Dựa vào vai anh đừng mạnh mẽ nữa
Anh cảm thấy bất lực bao nhiêu khi không thể trở thành chỗ dựa cho em khi mỏi mệt, cũng không thể là chiếc lá chắn vững chãi khi em đối diện với mọi thử thách hoặc khó khăn.
Em vẫn luôn khổ sở nói với anh rằng, có khi nào em mạnh mẽ quá sẽ khiến anh chán ngán không? Bởi vì mọi người vẫn thường nói với em không ít lần "Con gái phải mềm yếu một chút, sẽ càng được con trai yêu hơn".
Con gái là phái yếu, gặp nhiều chuyện, luôn cần đến con trai che chở. Ấy vậy mà bạn gái của anh lúc nào gặp chuyện cũng đều tự gánh vác một mình, để không ít lần anh phải chau mày than vãn, rằng "Em có khi nào quên anh là người yêu của em chưa?"
Anh hiểu, em luôn muốn độc lập, không muốn tạo cho anh quá nhiều gánh nặng, em muốn học cách chấp nhận và đương đầu với mọi vấn đề mà không cần phải dựa dẫm vào ai đó. Em à, như thế cũng tốt, nhưng anh mong em đừng quá gồng mình mỗi khi cảm thấy mệt mỏi, ít nhiều em vẫn còn có anh để sẻ chia mọi chuyện cùng em cơ mà.
Có thể em không biết, mỗi lần nhìn em tự chống chọi với tất cả mọi việc, anh đều không kìm nén được ý nghĩ, ước gì nhốt được em vào trong đôi tay của mình, để em không quá vất vả khi ôm đồm vào người quá nhiều chuyện.
Mỗi một cô gái mạnh mẽ đều khiến cho người bên cạnh cảm thấy xót xa. Anh đã cảm thấy bất lực bao nhiêu khi không thể trở thành chỗ dựa cho em khi mỏi mệt, cũng không thể là chiếc lá chắn vững chãi khi em đối diện với mọi thử thách hoặc khó khăn. Anh chỉ biết hàng ngày nhìn em vì bản tính mạnh mẽ mà giấu đi quá nhiều yếu đuối, để rồi không chịu bộc lộ những khó khăn cho anh san sẻ, mà luôn giữ lấy trong lòng.
Thế nên em à, anh không chán ghét em! Chỉ là anh quá lo lắng, quá buồn phiền, khi em chẳng chịu cho anh gánh vác cái trách nhiệm khi ở bên em, chứ không phải do bản tính sĩ diện thường tình của con trai chi phối.
Anh chỉ muốn khi em mỏi mệt thì hãy nghỉ một chút, khi khó khăn quá thì hãy tiến chậm hơn, khi gặp chuyện gì quá sức thì tìm anh chia sẻ. Bởi vì con người đâu thể lúc nào cũng tồn tại độc lập một mình được, ai mà chẳng cần sự giúp đỡ xung quanh?
Anh chỉ hy vọng, khi em cần khóc thì hãy tựa vai anh mà khóc, cần tỏ ra yếu đuối thì cứ ở bên anh mà yếu đuối, không cần phải giấu nhẹm những cảm xúc ấy, để ép nó thành gánh nặng trong lòng. Đôi khi bộc lộ được cảm xúc ra ngoài có thể khiến em nhanh vượt qua được mọi nỗi buồn hơn đấy!
Từ trước đến nay, anh vẫn luôn tự hào rằng mình đang yêu một cô gái mạnh mẽ, cô gái ấy có thể bản lĩnh để giải quyết mọi chuyện mà không nhõng nhẽo, ỉ ôi như bao cô gái khác. Thế nhưng, anh cũng luôn đau đầu rằng mình yêu một cô gái quá mạnh mẽ, đến nỗi thi thoảng muốn trở thành chỗ dựa vững chãi, cô ấy cũng chưa cho anh cơ hội.
Tin anh đi, em yêu anh mà, phải không? Tình yêu chính là khi có chuyện khó khăn thì cùng nắm tay nhau mà vượt qua, khi một trong hai người cảm thấy mệt mỏi thì có thể tìm ngay thấy đôi vai để dựa dẫm, khi yếu đuối thì có thể trước mặt nhau mà khóc ngon lành.
Em ơi, đôi khi đó mới là hạnh phúc đấy, một loại hạnh phúc giản đơn, nhưng lại làm nên những tình yêu bền lâu, vĩnh cửu.
Và cho dù em có là một cô gái yếu đuối, hay mạnh mẽ, thì anh cũng đều yêu em như thế, nhưng chỉ cần em dành cho anh thể hiện một chút trách nhiệm của mình với em, để cho anh có cơ hội yêu thương em nhiều hơn, có được không cô nàng mạnh mẽ?
Theo Blogtamsu
25 tuổi, buông bỏ sợ hãi và yêu đi thôi! 25 tuổi, có lẽ đã đến lúc em nên buông bỏ sự sợ hãi và những vết thương cũ để yêu, để đón nhận hạnh phúc mới, để được yêu thương chở che và có thứ để hướng về. 25 tuổi em mang trên mình đủ thể loại hạnh phúc có nỗi đau có, kỷ niệm ngọt ngào có, đau đớn có, tổn...