Tan cửa nát nhà vì chồng cuồng ghen
Ghen là gia vị của tình yêu nhưng cuồng ghen như những người đàn ông này thì có lẽ không bà vợ nào chịu đựng được.
hông phải “ớt” mà cũng “cay lè lưỡi”
Người ta thường nói: “Ớt nào mà ớt chẳng cay, gái nào mà gái chẳng hay ghen chồng” để chỉ thói ghen tuông của phụ nữ mà quên rằng máu ghen của bậc trượng phu cũng khủng khiếp chẳng kém.
Anh Hoạt (Tân Ấp, Hà Nội) là điển hình của sự ghen tuông quá đà, cho dù chị Ngoan – vợ anh chỉ là một cô gái kém sắc. Sở hữu chiều cao 1m50, da đen, răng hô nên chị hoàn toàn yên tâm mình sẽ không rơi vào những hoàn cảnh dở khóc dở cười để anh “phát bệnh”. Chị cứ ngỡ mình như vậy thì làm sao chồng ghen được.
Thế nhưng sự yên tâm của chị hóa ra thừa. Chuyện gì anh cũng có thể liên tưởng tới chuyện chị phải lòng một người đàn ông khác.
Khi đi ngoài đường, vô tình thấy anh chàng nào đó mặc áo đẹp, chị hỏi anh có thích không với mong muốn sẽ mua cho chồng chiếc áo vừa mắt. Đáp lại tấm lòng của chị, anh dừng xe, đuổi chị xuống đường, mắng chửi: “Đồ lăng loàn, đi với chồng mà cô nỡ lòng nào đầu mày cuối mắt với thằng khác. Khi không có tôi, cô làm gì? Chắc phản bội tôi rồi cũng nên”.
Ghen là gia vị của tình yêu nhưng ghen tới mức phát cuồng như anh Hoạt thì có lẽ không bà vợ nào chịu đựng được (Ảnh minh họa).
Chị chết điếng người khi nghe chồng nói. Nhưng vốn là người cam chịu nên chị nuốt cục tức vào lòng và bắt xe bus đi về. Chị tự nhủ phải rút kinh nghiệm, lần sau không được đả động gì tới bất cứ người đàn ông nào trước mặt chồng nữa.
Video đang HOT
Nhưng dù chị cẩn thận đến thế nào, sự cố vẫn xảy ra vì chồng chị được xếp vào nhóm cuồng ghen. Hôm đó, chị đi du lịch cùng công ty anh. Khi ngồi trên xe, anh vô tình ngồi giữa chị và chú Hùng – sếp của anh. Chú Hùng đã lớn tuổi nhưng mới lấy vợ và có con nhỏ. Vợ chú còn nhỏ tuổi nên rất vụng về trong việc chăm sóc con khiến chú vô cùng lo lắng.
Thấy chị vừa sinh con, chú chủ động hỏi chị làm thế nào để một người đàn ông tắm cho bé không lóng ngóng. Trước mặt chồng, chị giảng giải rất khoa học nhưng anh vẫn nổi giận đùng đùng. Trong sự ngỡ ngàng của cả cơ quan, anh thẳng tay tát chị vì tội “mồi chài sếp”.
Chị Nguyên (Dĩ An, Bình Dương) cũng là nạn nhân của bệnh cuồng ghen. Vốn là hoa khôi của công ty nên xung quanh chị có rất nhiều vệ tinh vây quanh. Biết tính chồng, chị luôn cố tìm cách tránh các tình huống nhạy cảm nhưng vẫn không thoát khỏi cái nhìn khắt khe từ người đàn ông gối ấp tay kề này.
Anh Đạt – chồng chị không hài lòng với chị về mọi mặt. Chị cười xã giao với đồng nghiệp nam thì anh bảo chị “mời gọi, dụ dỗ”. Thấy vợ 9h đêm gọi cho sếp trao đổi về công việc đột xuất thì anh khẳng định “Hai người dùng mật mã nói chuyện yêu đương” để qua mặt anh.
Trong một lần chị đi công tác với đồng nghiệp tên Quân, anh đinh ninh cho rằng chị bồ bịch dù đã gọi điện tới cơ quan để kiểm tra. Anh lồng lộn, quyết định gọi điện cho vợ anh Quân, rủ đi bắt “đôi gian phu dâm phụ”. Thế là hai người vượt cả trăm km tới Đà Nẵng.
“Cay” quá hóa tan cửa nát nhà
Vì bệnh cuồng ghen của chồng mà gia đình chị Ngoan – anh Hoạt đứng bên bờ vực tan vỡ. Khi bị chồng tát, chị Ngoan vừa đau, vừa nhục nhã. Chị biết làm gì đây?
Xông lên tát lại hay chửi mắng anh ta. Bình thường, chẳng bao giờ chị tưởng tượng mình có thể “côn đồ” đến như vậy. Nhưng hôm đó, chẳng biết ma xui quỷ khiến thế nào, chị thẳng tay tát lại anh một cái đau điếng. Sau khi “xuống tay”, chị mới giật mình sợ hãi. Có lẽ sự ấm ức âm ỉ lâu ngày trong lòng khiến chị không còn kiểm soát được bản thân mình nữa.
Lần đó, có lẽ anh sẽ đánh chị tới chết nếu không có sự can thiệp của mọi người trong cơ quan. Kết quả là thay vì được tận hưởng một kỳ nghỉ thú vị, anh chị dừng xe giữa đường để giải quyết nốt “ân oán”. Và với tính vũ phu của anh, khi về đến nhà, gương mặt của chị sưng húp.
Tới lúc này, chị không thể chịu được nữa. Chị bế con về bên ngoại. Mẹ chị dù luôn miệng khuyên con gái phải nhẫn nhịn nhưng lần này thấy con gái quá thê thảm, bà cương quyết đón con về nhà và tìm người cố vấn ly hôn.
Về phần anh Hoạt, chẳng hiểu sao sau sự cố đánh ghen, không có vợ con ở bên, anh thấy cô đơn, hoang mang nên tìm đến chị xin lỗi. Vì tình nghĩa vợ chồng chưa cạn, chị cũng có ý định tha thứ nhưng trong lòng vẫn nhói đau với câu hỏi “Nếu về với nhau, liệu bệnh cuồng ghen của anh có còn hành hạ mình nữa không?”.
Trong khi đó, anh Đạt tự “mua” rắc rối cho mình vì cuồng ghen với vợ. Vừa thấy vợ và đồng nghiệpngồi trong quán cà phê của khách sạn, anh đã kéo cô vợ của “tình địch” vào đập phá quán. Lúc đó anh mới biết họ đang ngồi bàn bạc công việc với đối tác và đối tác vừa đi vào WC.
Đánh ghen không được như ý, anh Đạt còn phải bồi thường thiệt hại 10 triệu đồng cho khách sạn. Dù anh biết giá trị đồ đạc anh phá thấp hơn con số đó rất nhiều nhưng anh đành tặc lưỡi nộp cho xong chuyện, còn hơn bị khách sạn mời ra công an giải quyết.
Nhưng tồi tệ hơn, vì quá thất vọng về chồng sau vụ việc ầm ĩ đó, chị Nguyên quyết định ly thân. Dù sống trong cùng một căn nhà nhưng anh chị mỗi người nấu một nồi cơm và chẳng nói chuyện với nhau dù chỉ một câu.
Theo Afamily
Ước gì chồng biết... cặp bồ!
Có ai như chị không, có gia đình chồng con đàng hoàng mà luôn mong chồng biết... cặp bồ, mong lắm, mong từng ngày từng giờ.
Chồng chị là người chăm chỉ và giỏi tính toán làm ăn. Đó cũng là những điều chị ưng ý ở anh. Nhưng về chung sống với nhau, chị mới thấy lòi ra lắm thứ không thể chấp nhận nổi.
Ngay từ ngày đầu sau hôn nhân, chị đã nhận ra anh là người siêu kĩ tính. Có lẽ anh cho rằng mình giỏi giang, thành đạt một chút thì nghiễm nhiên anh phải được phục vụ hoàn hảo, chu đáo. Mà người phục vụ anh có ai khác ngoài chị - vợ anh.
Việc bé bằng cái móng tay cũng khiến anh càm ràm, hạnh họe cả buổi. Nhà lau còn dính tí bụi anh cũng trợn mắt lên quát chị, cái khăn mặt phơi hơi xộc xệch anh cũng gán cho chị tội "đàn bà ẩu đoảng".
Người đàn ông ra ngoài chỉn chu, đàng hoàng là thế. Nhưng về nhà lại thường xuyên nổi điên lên với vợ vì những việc cỏn con như con muỗi ấy.
Ngoài cái sự siêu kĩ tính thì anh còn là người siêu chi li. Mà buồn cười, anh chỉ chi li với bên ngoại, chứ với bản thân anh và đằng nhà nội thì lúc nào cũng "xõa". Giúp nhà vợ cái gì thì anh tính toán từng xu. Trong khi ấy chị biếu mẹ chồng cái nọ, bố chồng cái kia, tặng chị em chồng cái này cái khác cũng không hề so đo thiệt hơn.
Quần áo anh toàn xài đồ hiệu, đồ mua biếu bên nội cái gì cũng phải xịn, phải đắt tiền, không thì anh bảo "làm xấu mặt anh". Mùng 8 - 3 , anh mua lọ nước hoa vài triệu cho em gái anh nhưng lại mua lọ chưa tới 300 nghìn tặng em gái chị. Biết được điều đó khiến chị cảm thấy khinh thường người đàn ông gọi là "chồng" này.
Chị mong chồng cặp bồ, để chị có cái cớ đàng hoàng mà rời bỏ anh, mang con theo sống cuộc sống của riêng mình (Ảnh minh họa).
Nếu như chị kém cỏi, ăn bám thì đã đành, đây chị chẳng hề thua kém anh mặt gì. Chị tốt nghiệp hai trường đại học, làm trong tập đoàn lớp, đi nước ngoài như đi chợ. Gương mặt xinh xắn, khả năng ăn nói, cư xử thì khỏi phải bàn...
Anh thích vợ phải biết làm đẹp, nhưng khi vợ làm đẹp thì lại nghi ngờ vợ đang cặp bồ. Mỗi lần thấy vợ ăn diện, trang điểm kĩ càng khi bước ra khỏi nhà, anh đều cố ý dặn với theo: "Léng phéng với thằng nào là 'xong' đấy!"
Rồi anh liên tục mỉa mai, chọc ngoáy chị "Anh thấy mắt em hay đưa đẩy, lẳng lơ lắm đấy!". Chẳng lẽ anh cho rằng anh không "gái gú" thì anh được quyền mạt sát người khác như thế?
Chồng chị luôn tự đắc, lúc nào cũng cho mình là hoàn hảo, tư duy sáng ngời, mở miệng là chê bai người khác, không đặt ai vào trong mắt. Những lời góp ý, những lần nói thẳng thắn suy nghĩ của chị luôn bị anh lườm nguýt, coi thường không thèm để vào tai.
Theo anh thì, anh là tuyệt vời nhất rồi, vừa thành đạt vừa "sạch sẽ", "tứ đổ tường" của đàn ông anh có mắc vào cái nào đâu? Đáng nhẽ chị phải sung sướng nhảy cẫng lên vì vớ được vật báu như anh, rồi hầu hạ anh như vua, chứ sao lại dám góp ý, muốn anh thay đổi?
Chính vì suy nghĩ ấy mà anh không ngừng soi mói và bới lông tìm vết để xỉa xói chị. Anh cho rằng, việc nhà cửa, cơm nước, chăm con và chăm sóc anh tất nhiên là của phụ nữ.
Chị bận đưa con đi học không kịp rửa bát, anh chửi chị là "hư hỏng". Chị ốm nằm bẹp giường, anh mua cho bát phở, không quên lẩm bẩm: "Phúc cho đời em lấy được người chồng tử tế, chứ không nằm đấy thì ai hầu".
Lần nào nói chuyện cũng vấp phải cái bản mặt vênh lên tận trời, cái lòng tự cao to như quả núi của anh, chị nản dần nản dần rồi hết sạch hứng thú với chồng.
Càng ngày chị càng nhận ra chỉ thích ở một mình, thích đi làm sớm, thích ở lại cơ quan tới thật muộn. Đi đâu chị cũng muốn chỉ có 2 mẹ con, hoàn toàn không muốn đi cùng chồng chút nào.
Công việc đã áp lực, nhưng kể cả áp lực hơn chị cũng chịu được, miễn là không phải nói chuyện với chồng và không phải nghe anh "chửi gà mắng chó" mỗi khi về nhà.
Chị luôn cảm thấy khó chịu khi nói chuyện với người đã đầu gối tay ấp với mình mấy năm qua, cũng là cha của cô công chúa 3 tuổi của chị.
Nhiều lúc, chị đã ước chồng có bồ, để anh ta biết thế nào là sợ hãi, để anh đỡ lên mặt dạy bảo người khác chỉ vì một lý do rất "củ chuối" rằng anh tài giỏi như thế, nên anh được phép hoạnh họe, bất kể vợ anh như thế nào.
Chị ước cuộc sống này chỉ cần con mà không có chồng, sẽ đỡ stress biết mấy. Chị hoàn toàn có khả năng lo cho mình và con đàng hoàng mà không cần người đàn ông này. Với chị, đàn ông là "loại" ích kỷ và hay đòi hỏi. Chị đã phục vụ hết hơi rồi mà còn chưa hài lòng, chỉ muốn được phục vụ hoàn hảo hơn nữa mà thôi.
Có người sẽ bảo, sao chán ngấy nhau rồi mà không li hôn đi? Chị cũng từng nghĩ tới điều đó, nhưng cứ nhìn vào đôi mắt trong veo của con gái là chị lại run tay chưa quyết được. Và rồi thể nào chồng chị cũng đi rêu rao: "Tôi tử tế, đàng hoàng thế mà cô ta vẫn đòi li hôn, chắc chắn là chạy theo giai rồi!".
Vì thế chị mới mong chồng biết... cặp bồ, để chị có cái cớ đàng hoàng mà rời bỏ anh, mang con theo sống cuộc sống của riêng mình.
Theo afamily
Hãi hùng sống với vợ cuồng ghen Nhiều người mong bạn đời đừng nhạt, phải biết ghen chút ít để gia đình có thêm trải nghiệm mới. Nhưng có những người chồng sợ vợ cuồng ghen đến chết khiếp. Chết khiếp vì vợ liên tục đòi... dội nước sôi! Nghe ai khen mình khéo chọn vợ, anh Tâm (Đường Thành, Hà Nội) cười rất tươi, gật gù ra điều "chuẩn...