Tâm tư của bồ nhí gửi vợ: Cô đừng tưởng tôi không khổ!
Tôi không hiểu sao từ xưa tới nay, các chị vợ luôn dành cho chúng tôi những “mỹ từ” chẳng mấy tốt đẹp: Nào là đồ cướp chồng người khác, loại ăn trắng mặc trơn…
ảnh minh họa
Nói thật, chúng tôi chẳng cướp chồng các chị, chỉ đơn giản được các anh gọi là “tri kỷ” mà thôi. Chưa kể, đi với chúng tôi, quấn quýt với chúng tôi nhưng chồng các chị đã bỏ bê gia đình chưa? Vậy nên tôi mới nói, các chị khổ thì chúng tôi cũng khổ. Cùng tranh giành một người đàn ông thì chỉ hai chúng ta vất vả mà thôi.
Nếu tỉnh ra, tốt nhất là sống hòa bình để cuộc sống cùng nhẹ nhàng, chúng ta cùng có lợi. Vậy mà chẳng hiểu sao, các bà vợ cứ sồn sồn đánh ghen rồi lại tự chuốc đau khổ vào mình.
Không phải ngẫu nhiên mà tôi lên đây kể lể dài dòng, chỉ là vì tôi vừa đi gặp chị vợ của nhân tình về. Chị ta nói tôi chẳng ra sao, chị ta cứ làm như tôi sung sướng lắm. Nỗi khổ của tôi, của những người như chúng tôi có bao giờ các chị hiểu được.
Nỗi sợ lớn nhất của tôi chính là việc anh ta sẽ chẳng mua cho tôi một ngôi nhà đứng tên của tôi. Sau chừng ấy thời gian lừa tình, chiều chuộng, phục tùng thì anh ta mới chỉ thuê cho tôi một căn nhà. Chồng chị vẫn còn khôn và tỉnh lắm, tôi chỉ được thuê nhà theo kỳ hạn, hết hạn, còn yêu thì anh ta thuê tiếp, không yêu thì anh ta “đá đít” và dĩ nhiên, tôi chẳng thể nào ở lại căn hộ đang thuê được nữa. Còn chị thì sao? Chị và các con chị vẫn đường hoàng ở trong căn nhà đẹp, ly dị nhau chị còn được chia tài sản. Chị chẳng trắng tay, còn tôi chẳng có gì.
Không khác gì các chị vợ. Chúng tôi cũng có một nỗi hoang mang anh ta sẽ bỏ tôi theo các cô gái khác trẻ đẹp hơn, mà gái đẹp giờ đầy đường, thiếu gì các cô thích săn đón những người đàn ông có tiền. Tôi cũng đứng trước nỗi sợ mình xấu, mình già đi. Nên hầu như ngày nào, cũng tôi cũng cật lực làm đẹp, mua sắm quần áo hàng hiệu với nỗi mong muốn che giấu đi tuổi tác. Vì thật tình, phụ nữ có tuổi dù là cơm hay phở, thì cũng chỉ là đồ ăn nguội mà thôi. Cái đáng trách chỉ là việc các chị chăm lo con cái, gia đình mà thờ ơ chăm sóc bản thân mình. Đàn ông ai chẳng yêu bằng mắt, khi đã không còn nhan sắc, thì hiển nhiên đấy là điều mà các chị phải chấp nhận.
Video đang HOT
Điều thứ ba khiến tôi chẳng bao giờ hết đau lòng là việc chúng tôi không được danh chính ngôn thuận. Bởi lúc gia đình các chị có việc, anh ta phải trở về đúng nghĩa một người chồng, người cha, bỏ bê tôi, vì tôi chỉ là nhân tình. Đi đâu tôi cũng chỉ mang tiếng là cô bồ nhí. Trong khi chị đường hoàng về nhà mình, giao tiếp với các mối quan hệ của chồng mình, thì lúc nào anh ta đến với tôi cũng chỉ lén lút, thậm thụt mà thôi. Tôi cũng là phụ nữ, tôi cũng buồn lắm chứ. Không ít lần, tôi muốn chồng chị ly dị quách mụ vợ già, mà anh ta chẳng chịu. Anh ta không chịu, thì tôi biết làm gì? Cũng đành chấp nhận vậy thôi. Hoặc là đi tìm một anh khác để kiếm cơ hội mới, hoặc là ở lại và chấp nhận cuộc sống của một cô bồ nhí.
Nhiều khi tôi cũng hoang mang vì bị đánh ghen. Thú thực, tôi cặp với chồng chị là người thứ 2. Người đầu tiên, vì nghèo hơn chồng chị nên tôi bỏ. Chồng chị được các yêu chiều tôi, nhưng cũng chẳng bao giờ cho tôi tất cả mọi thứ khi mà anh ta chẳng nhận được cái gì. Nhớ có lần, với anh nhân tình cũ, tôi bị vợ anh ta đến tận cơ quan làm ầm ĩ, tôi đã một phen mất mặt, chưa hết, chị ta còn gọi mấy anh thanh niên to cao, tới hăm dọa tôi. Chuyện cũng chẳng hay ho gì, vì chính chồng chị ta cũng mất mặt, nhưng tôi cũng một phen hốt hoảng. Nhỡ may, chị ta làm thật, làm cái mặt tiền của tôi xấu xí thì tôi cũng chẳng được lợi lộc gì.
Nhiều bà vợ thắc mắc tại sao lúc nào cũng tôi cũng ngọt ngào, lả lướt. Đàn ông ai chẳng thích nghe những lời mật ngọt, vậy nên, để giữ được các anh thì chúng tôi phải vậy thôi. Đừng tưởng chúng tôi không tức giận, không muốn làm ầm lên. Nhưng chúng tôi làm thế để được gì? Đổi lại chỉ là sự giận dữ của cánh đàn ông. Vậy vì sao chúng tôi phải cằn nhằn, phải xị mặt trong khi chúng tôi hoàn toàn có thể nén cơn giận của mình? Vậy nên, đừng hỏi vì sao một câu nói chúng tôi có thể khiến các anh mua cho mình túi xách, quần áo tiền triệu, được ăn ngon, được đi chơi…
Nếu khôn ngoan, các chị cũng nên kiềm chế cơn giận của mình như chúng tôi. Các chị có quyền lu loa, ầm ĩ, cáu bẳn với chồng mình, trút giận lên họ, còn chúng tôi, chúng tôi có gì? Các chị còn có tờ hôn thú để đảm bảo ràng buộc rằng anh ta vẫn là chồng mình. Còn chúng tôi, nếu không nói những lời mật ngọt thì anh ta cũng rời bỏ mà thôi.
Vậy nên, đừng chửi chúng tôi, cũng đừng dành cho chúng tôi những “mỹ từ” sỉ nhục như vậy. Chúng tôi cũng giống các chị, cùng ham muốn một người đàn ông, cùng phải chia sẻ anh ta với một người phụ nữ khác. Mà đã là phụ nữ thì ai cũng vậy, không đẹp, không ngoan thì sớm hay muộn anh ta cũng rời bỏ mà thôi.
Vậy nên, nếu khôn ngoan, tôi nghĩ chúng ta nên chung sống trong hòa bình. Tôi đảm bảo anh ta vẫn là chồng của chị, còn tôi thì được anh ta thuê nhà dài hạn. Tới khi nào, vòi vĩnh được anh ta mua căn hộ đứng tên mình, tôi sẽ trả chồng chị lại cho chị. Còn không, chắc tôi phải đi tìm người đàn ông khác, bởi thời gian và sắc đẹp của đàn bà cũng có hạn mà thôi.
Theo VNE
Mất sạch vì tin nhầm người tình
Tôi quá ngu ngốc tin yêu anh và bị lừa, bị bỏ rơi. Giờ tôi chỉ biết khóc suốt ngày và nuôi lòng trả thù con người tệ bạc đó.
Tôi 43 tuổi, lấy chồng từ lúc 25 tuổi, đến giờ có 3 mặt con. Nói chung tôi có một gia đình hạnh phúc, chồng hiền lành biết lo gia đình, các con học hành tốt, ngoan ngoãn, khỏe mạnh. Từ hai bàn tay trắng vợ chồng phấn đấu chăm chỉ làm ăn nên sau hơn chục năm đã làm chủ một công ty tư nhân khá lớn ở Hà Nội, có nhà lầu, ôtô, kinh tế khá đầy đủ. Tôi rất yêu chồng, thương con nhưng từ lúc gặp anh tôi như bị cuốn hút bởi cặp mắt đa tình và vẻ điển trai.
Anh tâm sự còn độc thân, đang quen nhiều bạn gái nhưng tính rất khó, đến giờ vẫn chưa chọn được ai, chưa yêu ai. Anh nói trên đời này đầy gian dối, lừa lọc nên nhiều khi cảm thấy chán không thích dính vào tình, chỉ muốn lên chùa tu để có phước đức cho kiếp sau. Điều bất cần đời và bất cần tình này vừa kích thích tôi, vừa đánh gục niềm kiêu hãnh của một phụ nữ trẻ đẹp, danh giá và giàu có như tôi.
Xưa nay tôi vẫn tự hào là một người đàn bà xinh xắn, có nhan sắc, cộng với quá khứ lẫy lừng thời trẻ từng là một hoa khôi sắc nước hương trời trong vùng. Đã có biết bao thanh niên đàn ông say đắm theo đuổi, tán tỉnh mà tôi không thèm để ý. Giờ tôi bị anh ta đánh gục, yêu anh ta mà không biết mình đúng hay sai nữa. Chúng tôi lén lút qua lại rồi chuyện gì đến cũng đến, sau những lần đó là cảm giác tội lỗi lại day dứt trong lòng.
Tôi hối hận vì trót phản bội chồng con, muốn chấm dứt cuộc tình tội lỗi này nhưng không thể nào một sớm một chiều dứt ra đuợc. Cứ như thế tâm hồn tôi ở trong trạng thái nửa say mê nửa tội lỗi, cảm thấy ghê sợ chính mình. Tôi biết ở trong bùn mà không thể tự mình thoát ra khỏi bùn, bắt đầu tìm hiểu sâu hơn về gia đình anh ta, thật sốc khi biết được anh không phải độc thân mà đang ở với vợ. Tuy chưa có con nhưng vợ chồng lấy nhau gần chục năm. Gia đình ở Hải Phòng và anh xuống Hà Nội đi công tác dài ngày.
Khi chất vấn, anh nói tuy có vợ nhưng từ lâu không sống cuộc sống vợ chồng vì hai người không hợp nhau, đó chính là lý do khiến họ không muốn có con. Giờ trên giấy tờ, danh nghĩa là vợ chồng chứ sống như độc thân, không quan tâm nhau, ai muốn làm gì vẫn đuợc phép làm, muốn quen hay kiếm người khác cứ tự do, vô tư. Tôi lại tin anh, ngược lại anh đòi tôi bỏ chồng nếu thật lòng yêu anh. Tôi lưỡng lự và phân vân, bỏ chồng con tôi không nỡ vì chồng không có lỗi gì, lúc nào cũng yêu thương và quan tâm tôi.
Anh dọa nếu tôi không quyết định anh sẽ chia tay vì chán làm kẻ thứ ba lén lút trong bóng tối. Anh hứa sẽ cho tôi một cuộc sống hạnh phúc đến hết cuộc đời. Tôi và anh cũng nhiều lần giận nhau vì chuyện này. Tôi xin thời gian vì không thể một sớm một chiều bỏ gia đình và nhất là thật lòng mà nói tôi vẫn còn yêu thương chồng.
Tôi tham lam, vừa yêu chồng vừa yêu tình nhân. Rồi chuyện tôi lo sợ nhất cũng chẳng tránh được. Mấy tháng sau chồng tôi phát hiện chuyện ngoại tình này. Anh lồng lộn lên mắng chửi tôi và đi kiếm người tình đòi trả thù. Sau đó mỗi ngày anh đều say khướt và trốn tránh mọi người không bước ra khỏi ngõ. Người tình sợ bị đánh hay bị đâm đã khôn ngoan trốn kỹ nhưng vẫn tìm được cách liên lạc với tôi tuy không thường xuyên.
Hai tháng trời nặng nề tưởng chừng như hai năm cũng trôi qua. Chồng buồn quá không ăn uống, chỉ rượu suốt ngày, người gầy rạc thấy mà thương. Tôi hối hận, vừa thương chồng vì tất cả lỗi lầm do tôi gây nên nhưng xa người tình tôi lại nhung nhớ và đau đớn. Cuối cùng chồng cương quyết đòi ly hôn. Mặc dù không muốn bỏ gia đình nhưng vì sĩ diện cao tôi cũng đồng ý.
Chồng và tôi thống nhất một giải pháp, căn nhà lớn anh và các con tiếp tục ở vì gần công ty, còn tôi dọn về căn hộ cao cấp mới mua trước đây một năm. Sau một năm ly thân, thủ tục ly hôn ở toà án hoàn tất, tài sản chia đôi. Anh rước mẹ lên phụ chăm sóc các con. Phần tôi và người tình chính thức sống bên nhau, chung nhà từ lúc ly thân đến lúc tôi ly hôn chồng.
Thời gian đó thật ra tôi ít khi đuợc vui mà lại buồn nhiều. Buồn vì nhớ con, tuy cũng nhiều khi về thăm, nhưng bao giờ cũng nhận được những ánh mắt khinh bỉ bên nhà chồng cũ và các con dường như bớt rất nhiều tình thương mà ngày nào chúng còn thắm thiết dành cho mẹ. Buồn vì anh ta và tôi hay gây gổ, cãi cọ. Anh thường xuyên bỏ tôi một mình ở nhà, lấy cớ về thăm bố mẹ hoặc lo chuyện nhà.
Rồi anh bảo đưa hết tiền để đầu tư làm ăn trong giới showbiz gì đó, anh nói muốn phát triển thương hiệu người mẫu của anh nên nói tôi tạm thời phải bán căn hộ lấy tiền đầu tư, làm rồi sau một thời gian ngắn thế nào cũng vô mánh, sẽ mua lại căn biệt thự đẹp gấp chục lần như thế. Tôi thấy anh đưa ra nào là hình ảnh các dự án, ảnh chụp với các diễn viên, ca sĩ, người mẫu, do đó tất cả tài sản, tiền bạc của cải và cả tiền bán căn nhà tôi cũng mù quáng vì tình mà đưa anh tất cả, tạm dọn về ở đỡ một phòng trọ với số tiền thuê hàng tháng 5 triệu.
Sau đó anh bặt tin âm tín, bỏ lại tôi một mình chơi vơi, liên lạc di động không được hình như anh đã thay sim. Tức quá tôi tìm xuống nhà vợ anh ở Hải Phòng, sững sờ đau đớn biết được hai người vẫn còn là vợ chồng, anh đi đâu cũng một tháng ghé nhà một hai lần. Ngoài người vợ ra, anh còn có một đống nhân tình và bốn người con rơi. Vợ anh đau khổ cam chịu như vậy vì chị vô sinh. Còn anh thật sự là một kẻ Sở Khanh, bạc tình bạc nghĩa, mặt nạ hiền lành, đẹp trai, đạo đức của anh giờ đây đã bị rơi xuống.
Tôi quá ngu ngốc tin yêu anh và bị lừa, bị bỏ rơi một cách trắng trợn. Giờ tôi chỉ biết khóc suốt ngày và nuôi lòng trả thù con người tệ bạc đó, nhưng chẳng thể làm gì được vì hoàn toàn trắng tay, mất gia đình và mất tất cả.
Theo VNE
Bị bố mẹ chồng bắt đi triệt sản Không chỉ phải đối diện với những rắc rối mẹ ghẻ con chồng, nhiều người vợ 'tập hai' còn đau khổ khi bị tước đi quyền làm mẹ, chỉ vì gia đình chồng không cần thêm đứa bé nào. Muốn làm vợ thì đừng làm mẹ Bố mẹ Cường thể hiện quan điểm ngay khi anh dẫn Uyên về ra mắt: "Chúng tôi...