Tâm thư mẹ vợ gửi con rể: nếu có ý định làm tổn thương con bé, hãy trả nó về cho mẹ
Các cô gái còn gì hạnh phúc hơn khi đi lấy chồng nhưng vẫn có bố mẹ làm điểm tựa. Khi mệt mỏi, uất ức nhìn lại vẫn có bố mẹ dang tay đón con trở về ngôi nhà bình yên.
Quay đi quay lại con đã là chồng của con gái mẹ, là con rể của mẹ được hơn 5 tháng rồi. Ngày mẹ trao đứa con gái duy nhất cho con, mẹ lo nhiều hơn là mừng. Bởi con gái mẹ vẫn còn trẻ con lắm, 27 tuổi đi làm dâu nhưng nó chưa thực sự trưởng thành.
Mẹ lo nó không biết làm tròn bổn phận người vợ, người con dâu nên đã dặn dò, nhắc nhở con bé rất nhiều. Và ơn giời suốt thời gian qua mẹ đã thấy hai vợ chồng con hạnh phúc bên nhau. Nhưng mới từng ấy thời gian thì chưa thể biết được thế nào, còn cả một đoạn đường dài phía trước để con gái mẹ học cách làm mẹ, làm vợ, làm dâu nữa.
Con rể à, vợ con là báu vật của bố mẹ. Bố mẹ sẵn sàng đánh đổi tất cả để con bé được vui, hạnh phúc. Nó lựa chọn con làm chồng, mẹ tin nó đã tìm hiểu kỹ nên mới quyết định như vậy.
Mẹ không ngăn cấm gì hai đứa đến với nhau, mẹ chỉ mong vợ chồng con được hạnh phúc. Nhưng con rể à, đời con gái thời thanh xuân là đẹp nhất và con chính là thanh xuân của con gái mẹ nên con đừng làm con bé thất vọng, hối hận vì đã lấy con nhé.
Bàn tay nhỏ bé của con bé đấm lưng cho mẹ, mọi mệt mỏi, ưu lo tan biến hết sạch, vì mỗi cái bóp vai là tình yêu của con bé, là niềm hạnh phúc vô giá của mẹ. Mỗi giọt nước mắt của con bé là những hiểu lầm, những xung đột, những cãi vã của hai mẹ con.
Nhưng nhờ vậy mẹ mới hiểu con bé hơn, mới thương con bé hơn, và thêm yêu con bé hơn. Sợi dây kết nối tình yêu giữa mẹ và con bé cứng hơn kim cương, hay mọi thứ trên đời, ngàn vạn tỉ đồng cũng không thể cắt đứt được đâu.
Con bé dù đã “thành con nhà người khác, sống ở nhà người khác” nhưng nó vẫn là con gái của mẹ, tình mẫu tử giữa mẹ và con bé là vĩnh cửu, không ai, không thế lực nào có thể chia lìa. Vậy nên khi con bé mệt mỏi, con bé cô đơn, con bé nhớ nhà hãy để con bé được trở về bên mẹ, để mẹ ôm con bé vào lòng, ru con bé ngủ như ngày xưa ấy!
Con rể à, mẹ muốn con hứa với mẹ, “hãy đối xử với con bé như một người chồng, một người đàn ông đối xử với người mình yêu, chứ không phải đối xử với nó như người giúp việc.” Con có chuyện buồn, con bé cũng có những chuyện khiến mình không vui. Con mệt mỏi vì công việc, con bé cũng vì việc nhà việc cửa mà mệt mỏi, vậy nên hãy quan tâm con bé như quan tâm chính bản thân con.
Video đang HOT
Mẹ chẳng cần bạc vàng, mẹ chỉ cần con “MỘT LÒNG MỘT DẠ, YÊU CON GÁI MẸ NHƯ YÊU BẢN THÂN CON, LUÔN THÔNG CẢM VÀ THẤU HIỂU CHO VỢ CON”.
Con rể à, nếu một ngày con hết yêu vợ con, con chỉ coi vợ là người sống chung nhà thì hãy trả con gái về cho mẹ chứ đừng ngoại tình, đánh chửi nó. Con bé không nhận được tình yêu thương từ con đã thiệt thòi lắm rồi, xin con đừng làm nó phải tổn thương, chịu đau khổ nào hết.
Chẳng có người phụ nữ nào chịu được cảnh bị chồng hắt hủi mà đến với người phụ nữ khác đâu. Và thật đau đớn khi con đánh mắng vợ, rồi những đứa con của tụi con sẽ ra sao đây khi hàng ngày phải chứng kiến cảnh bạo lực gia đình?
Thế nhé con rể, bất cứ khi nào con hết yêu vợ, có ý định làm tổn thương con bé hãy trả nó về cho mẹ. Mẹ không ngại mang tiếng đâu, mẹ chỉ sợ con gái mà chịu uất ức, thiệt thòi từ chồng thôi.
Mẹ dặn trước con thế, nhưng không bao giờ mẹ muốn vợ con phải về nhà bố mẹ ở, bố mẹ nào gả con đi cũng mong con gái được hạnh phúc, được chồng thương yêu suốt đời mà thôi. Hãy thay bố mẹ chăm sóc vợ con nhé, mẹ rất biết ơn con khi thấy vợ chồng con hạnh phúc đấy.
Theo Ngoisao
Cùng phận làm dâu, nhưng cô chị lười làm lại hay sai vặt, cô em liền nghĩ cách khiến bố mẹ chồng vào cuộc (Phần 1)
Tuy là chị dâu nhưng cô ta lại ít tuổi hơn Hạ và tính tình thì đỏng đảnh, chảnh chọe không ai chiều theo được.
Lúc Hạ mới về làm dâu, anh trai chồng còn lông bông chưa công ăn việc làm cũng chưa vợ chưa con. Mặc dù phải sống chung với bố mẹ chồng lại thêm ông anh chồng nhiều phức tạp, nhưng bù lại ông này cũng biết điều nên Hạ đỡ khổ. Tính ông ấy không thích to tiếng trong nhà nên mỗi lần mẹ chồng mắng Hạ, ông là người dẹp trận: "Trời đánh tránh miếng ăn, mẹ nói nhiều thế ai mà nuốt được. Thôi ăn đi!"
Thế nên, tính ra có ông anh lầm lì này trong nhà, Hạ lại thấy đỡ hơn. Đôi lúc, chồng còn chẳng thèm lên tiếng bênh vực, chỉ có duy nhất anh chồng ra mặt cứu nguy.
Hạ lấy Qúy, tuy chẳng phải giàu có gì nhưng cô cũng hài lòng. Bởi ngẫm lại gia đình cô cũng có cao sang gì đâu mà đòi trèo cao. Bố mất sớm, mình mẹ lo cho ba chị em ăn học, cô là chị cả, ra trường xong lo cho đứa thứ hai học xong đại học rồi mới lấy chồng. Có lẽ bởi thế, cô cũng là người giỏi nhẫn nhịn và chịu đựng. Bản tính của một người chị cả với đức tính hy sinh điển hình. Sang nhà chồng, cũng chính cái tính ấy khiến gia đình nhà êm, cửa ấm.
Vì nhẫn nhịn và đảm đang, Hạ cũng sống yên ổn trong gia đình chồng. (Ảnh minh họa)
Mọi chuyện chỉ thực sự khiến Hạ cảm thấy gần như không thể nhẫn nhịn được nữa là khi anh cả lấy vợ. Chẳng hiểu ra ngoài ông anh mồm mép ra sao mà cua được một cô em trẻ hơn cả giáp. Đưa về ra mắt gia đình được 2 lần thì hối cả nhà đi sang nhà gái nói chuyện, xem ngày và bàn chuyện cưới xin vì cô gái có bầu.
Kém anh cả hơn 1 một giáp, kém Hạ 6 tuổi nhưng khi về nhà chồng, cô ta cũng rất ra dáng chị cả trong gia đình. Mọi việc lớn bé thực sự thì vẫn một tay Hạ lo, nhưng cô ta cứ hễ mở lời là sai Hạ đủ chuyện từ cơm nước, giặt giũ.
Anh chồng thì bênh vợ chằm chặp, nghe lời vợ 1 phép chứ không như chồng Hạ. Bởi thế, cô ta càng được nước lấn tới. Dù chẳng dám vô lễ với bố mẹ trong nhà nhưng với Hạ, cô ta coi không ra gì.
Lấy cớ đang bầu bí, mọi việc cô ta đều nói với chồng, bảo bố mẹ chồng bắt Hạ làm. Dù cô đi làm công, tối về cơm nước, chăm con nhỏ đã bận rộn lắm rồi, giờ lại thêm hầu một bà chị chồng trẻ ranh khiến cô bực bội.
Có hôm, cơm tối cô lo xong xuôi, gọi với lên trên tầng bà chị dâu con nít xuống ăn, chị ta không chịu xuống. Cuối cùng, anh chồng lại phải chạy lên, rước xuống. Khi ngồi vào mâm, anh chồng mới hắng giọng, bảo: "Hạ à, dù ít tuổi nhưng Mai vẫn là chị của em. Trong gia đình phải có trên có dưới, lần sau em phải lên tầng mời chị xuống, không được gọi với lên như thế!"
Chẳng ai nói gì, Hạ bực nhưng chẳng buồn cãi, chỉ bảo: "Anh chị ăn cơm đi!"
(Ảnh minh họa)
Nhưng đúng là cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, bà chị dâu lại cầm đôi đũa, gẩy gẩy đĩa thịt luộc, chọc chọc đĩa cá kho, rồi nhăn mặt: "Eo ôi, chẳng có món gì tốt cho bà bầu cả! Em chưa nói với anh phải nhắc mọi người mua thịt bò, cá hồi cho em à? Chứ thứ cá đồng rẻ tiền, tanh tưởi này em không ăn đâu!"
Bố chồng không nói gì, mẹ chồng lắc đầu, bảo: " Ăn đi, lần sau thích ăn gì tự mua về đây em nó nấu cho!"
Ông anh thì lại dỗ vợ: "Thôi, em ăn đi, lần sau anh đi siêu thị anh mua cho em nhé!"
Hạ thấy chướng tai gai mắt lắm rồi, tiền ăn mỗi tháng đóng có vài đồng bạc chẳng đủ mua rau, đừng nói là ăn ngon mà cứ chê ỏng chê eo. Bụng bầu 7 tháng chứ phải đang cữ đâu mà chẳng chịu đụng tay việc gì.
Hạ cảm thấy sắp nổ tung rồi thì cô ta lại ưỡn ẹo, chê tiếp: "Mà cá này nấu thế nào ý, không ngon như mẹ em nấu. Lại còn bị mặn nữa anh ơi."
Hạ tức quá, chỉ muốn hét lên "không ăn thì nghỉ" nhưng có lẽ chồng cô cảm thấy bàn tay vợ đã nắm lại, run lên bần bật rồi nên vội cầm chặt tay cô rồi lên tiếng giảng hòa: "Anh chị ăn đi, nhà có bố mẹ, bề trên còn chưa nói gì mà hai người ý kiến nhiều thế!"
Lúc đó, bà chị dâu mới bĩu môi rồi ăn tiếp. Cứ chê sướng miệng thế nhưng cô ta vẫn ăn tì tì 3 bát đầy ú ụ. Hạ không nói gì nữa nhưng trong lòng đang thầm nghĩ không thể nhịn mãi được!
(Còn nữa)
Theo Afamily
Phát ngán với chồng "kí sinh trùng", chỉ thích nấu cơm đi chợ mặc vợ bươn trải kiếm tiền Bạn bè, người thân rồi cả họ hàng bên nhà chồng, đi đâu ai cũng chẹp miệng bảo: "Con bé này tu mấy kiếp mới lấy được chồng như thế, về nhà chẳng phải động tay, động chân vào việc gì, một mình chồng nó làm hết đấy". Nghe xong, tôi chỉ biết mỉm cười chua chát. Tôi lấy chồng đến giờ đã...