Tâm thư gửi cho vợ nhân ngày đặc xá tù nhân
Phụ nữ còn có 365 ngày trong một năm để nói, còn có ngày 8/3, còn tờ báo riêng của phụ nữ để phát biểu chính kiến – chứ đàn ông bọn anh có được nói gì đâu?
Em thân yêu – giờ đây em đã ngủ say rồi, anh mới rón rén dậy, rón rén ngồi vào bàn, rón rén viết cho em vài dòng nhân ngày nhà nước ban bố quyết định đặc xá tù nhân. Ngày mai, sau khi đọc xong thế nào em cũng cằn nhằn: Anh chỉ vẽ chuyện, vợ chồng bên nhau suốt ngày có gì thì nói ra, việc gì phải viết với lách. Nhưng em ơi, suốt 15 năm qua – trừ thời gian đầu yêu em anh còn được nói (mà nói nhiều như bị giời đày).
Ngoài ra, từ ngày cưới em cho đến nay có bao giờ anh được nói quá một phút đâu. Vì vậy anh phải chọn ngày đại xá quan trọng này mà bày tỏ vài lời với em nếu không anh ấm ức lắm. Phụ nữ còn có 365 ngày trong một năm để nói, còn có ngày 8/3, còn tờ báo riêng của phụ nữ để phát biểu chính kiến – chứ đàn ông bọn anh có được nói gì đâu.
Giá như bây giờ có một ông Phật hiện ra cho anh điều ước, em có biết anh sẽ ước cái gì không? Anh sẽ ước được nói ra những điều giá như sau đây:
Nhìn em ngủ say, anh thấy em hiền dịu hơn mọi khi – thấy hõm xương quai xanh của em lõm xuống, anh thương quá. Giá như em ít nói hơn, đừng la hét con nhiều như thế , cằn nhằn anh nhiều như thế vì những lý do không đáng thì hõm xương quai xanh của em sẽ đầy đặn hơn, em mập mạp hơn, xinh đẹp hơn.
Em hay cằn nhằn vì sao anh sau giờ làm việc cứ đàn đúm bia bọt nơi quán xá không chịu về nhà, điều đó chứng tỏ anh là người đàn ông vô trách nhiệm với gia đình.
Em ơi, thật oan cho anh quá. Sau giờ làm việc căng thẳng, anh chỉ muốn được thư giãn đôi chút mà thôi. Giá như anh đi làm về – nhìn thấy ở em một nụ cười tươi tắn, một cử chị chăm sóc dịu dàng, nhìn thấy con cái sạch sẽ, nhà cửa gọn gàng… thì anh đảm bảo với em rằng gia đình là nơi thư giãn tốt nhất của anh. Còn nếu ngược lại thì con đường tốt nhất là… ra quán. Một sự cần bằng tự nhiên thôi mà em.
Em nấu ăn ngon, nhưng giá như sau khi dọn cơm em đừng gõ cọc cọc vào mâm ra hiệu lệnh cho cha con anh như gọi gà, quát thằng lớn chậm trễ, quát con nhỏ để vãi cơm , kể tội bà tổ trưởng của em anh chưa bao giờ biết mặt… Bữa cơm ngon – nhưng không khí căng thẳng nặng nề khiến ai cũng muốn nuốt cho nhanh để giải tán.
Giờ thì em đã hiểu nguyên nhân vì sao em nấu ăn tuy rất ngon và gia đình ta đầy đủ nhưng không ai béo mập lên rồi chứ?
Giá như mọi lần lục bóp kiểm tra sự trung thực của anh, em hãy đặt vào đó 20 ngàn thì tốt biết bao – thay vì để cho anh không ít lần bị hố với cô bán hàng vì cứ tưởng trong bóp mình có tiền.
Giá như mỗi buổi tối trước lúc đi ngủ, em hãy kiểm tra xem con ngủ ở đâu, chồng ngủ chỗ nào – chiếc màn của các con lủng lỗ bằng cả bàn tay cả tháng nay em cũng không biết, muỗi đốt con cựa lục cục suốt đêm – em cũng không hay.
Giá như mọi sáng dậy, em vuốt ve tóc anh, vuốt tóc con dịu dàng bảo “ậy đi anh ,sáng rồi” hay “dậy đi con trai của mẹ” thay vì em đúng dưới lầu quát vọng lên “Dậy! Nứt mắt ra rồi còn ngủ mãi… “. Âm lượng câu nói của em vừa đủ nghe nhưng sắc như dao cứa lạnh hết cả ruột.
Cha con anh sáng nào cũng được “điểm tâm” như vậy nên không lớn nổi.
Video đang HOT
Giá như mỗi lần vợ chồng có chuyện mâu thuẫn em đừng “xổ” thẳng vào mặt anh rằng “sống với anh tôi khổ! Giá như tôi lấy anh XYZ thì chẳng đến nỗi nào… “.
Em ơi, anh đảm bảo rằng với em rằng những thằng XYZ nào đó cũng không hơn gì anh đâu – có lẽ bây giờ đây hắn cũng đang ngồi viết những điều “giá như” cho vợ hắn như anh thôi. Những lúc bực tức anh, em buông ra lời độc địa ấy, anh không hề ghen gì với XYZ mà chỉ nghĩ rằng – hắn thật tốt số vì đã không lấy được em.
Giá như… ước gì… anh còn nhiều điều giá như làm mà không hiểu vì lý do gì ngày thường anh không thể nói ra. Nhưng trời sắp sáng mất rồi và ông Phật cũng sắp biến mất rồi. Xin Phật hãy cho còn một điều ước cuối cùng: Ước gì cuộc sống của vợ chồng con không có những điều giá như ấy – ước gì ngày mai sau khi vợ con đọc xong những dòng tâm sự này – con vẫn được sống bình yên. Lạy thánh Ala – Amen A đi đà Phật.
Theo ĐSPL
Tâm thư của người phụ nữ có chồng ngoại tình
Chỉ trong vòng 2 tháng từ sau khi biết chồng phản bội, tôi sụt đến 3 kg.
"Tớ không thể trông nhầm được. Ông K nhà cậu ngồi ngay ở bàn phía trước tớ, một tay ôm chiếc túi xách hồng, một tay ôm eo cô kia chặt chẽ...", Cô hang xom đa phai nhăc đi nhăc lai câu nay đên 5 lân tôi mơi tin vao tai minh.
Trơi đât như sụp đô dưới chân, chân tay run lẩy bẩy còn miệng thì đắng ngắt ú ớ không cất nên nôi lời. Khuôn măt thi biên săc đên mưc, nhin tôi, ngươi hang xom sơ hai vôi va trân an: "10 ga đan ông thi co tơi 9 meo mơ ma, đau khô chi nhiêu".
Minh co gi sai?
Chông vân chu đao như ngay nao, vân chăm chut vơ, săn soc con, không chat chit, nhăn tin va thâm chi đên chuyên ây cung đêu đăn như bât cư nha nao. Không le... Chăc cô hang xom nhin nhâm ai đo; hay anh trêu đua vơi mây ba chi cung phong thôi ma... Tôi đa nghi câu tra lơi cua chông se la như vây.
Va tôi hoan toan tin vao nhưng ly do nay. Tôi không nghi chông se phan bôi minh. Trươc nay, tôi luôn tư tin vao chuyên tinh cam cua minh, tôi tre đep, co hoc thưc, đia vi trong xa hôi va quan trong hơn tôi yêu va chăm chut chông ky lương đên mưc chưa khi nao anh phai than phiên bất cứ điêu gi.
Ây thê nhưng thưc tê la khi tôi vưa gơi ra câu chuyên ngoại tình, măt chông đa biên săc va dân dân cui đâu nhân lôi cung môt giai thich ma bât cư môt ga đan ông nao khi trot meo mơ cung dung để cứu vãn hôn nhân: "Anh qua chen nên mât kiêm soat...Anh lơ rôi, hay cho anh thơi gian đê giai quyêt dứt khoát với người ta".
Không tin vao tai minh, tôi như quy xuông trươc lơi thu nhân cua chông. Ngưc như muôn tưc thơ con long như thê co hang trăm, nghin mui tên đang châm chia vao tưng đương gân thơ thit.
Tôi không sao hoàn toàn tin vào những lời anh nói, những việc anh làm nữa (Ảnh minh họa)
Tôi ra khoi nha va bươc đi trong vô cam, đêm đầu đông Ha Nôi, chi môt chiêc ao mong tanh ma tôi không hê cam thây lanh. Đâu oc trông rông, tôi them lăm môt nơi đê giai toa, đê bâu viu.
Tôi sẽ chết ngạt nếu không trút ra được cái khối nặng vô hình đang đè chặt lên ngực tôi, siết lấy trái tim tôi. Tôi chỉ có một người bạn đáng tin. Nhưng bạn ấy đang hạnh phúc lắm.
Tâm sự với một đối tượng như thế, về một chuyện bẽ bàng đến thế, chắc tôi sẽ càng tủi thương phận mình hơn. Tôi nghi đên me nhưng lai gat ra khoi đâu ngay.
Tôi chẳng thể gọi cho bà. Tôi sẽ nói gì? Nói con gái bà quá bất hạnh và không còn muốn sống nữa ư? Chứng huyết áp cao sẽ giết mẹ mất, trước cả khi tôi tự tước đi quyền sống của mình.
Tôi nghi đên mấy cô bạn đồng nghiệp hơi thân một chút nhưng càng nghĩ lại càng thấy không thê.
Tôi trơ vê nha va ôm con vao long, nươc măt rơi la ta. Hai đưa con đâu co tôi tinh gi. No vân coi bô no la ngươi gioi nhât hanh tinh con me no la ngươi xinh đep nhât thê giơi cơ ma.
Giơ tư tay minh pha bo đi môt trong hai thư tôt nhât thê giơi ây, chung se ra sao, chung co trương thanh nôi không. Trơi ơi, sinh con ra ma không giư cho con co môt mai nha co đu cha va me, tôi nay qua qua lơn.
Mơi chi nghi đên đây thôi ma tôi đã thấy người mềm nhũn, nươc măt lưng trong. Luc nay tôi mơi hiêu vi sao co nhưng ba me ca gan ôm ca con lao xuông sông tư vân. Cuôc sông qua bê tăc với đàn bà, nhât la nhưng khi bât lưc nhin con thơ bât hanh.
Không thê buông xuôi lòng mình, không thể phá vỡ hạnh phúc của con, tôi gat nươc măt quyêt đứng dậy giư bố cho con.
Lau khô dong nươc măt, tôi dâp tăt moi thư si diên đang ngun ngut chay trong long va cô găng dung thư sưc lưc can kiêt sau nhưng ngay đau khô đê ve vuôt ngươi đan ông cua minh. Tôi nâu nhưng bưa ăn ngon, tôi diu dang, tôi bo bơt viêc cơ quan đê vê nha sơm, căm hoa, trang tri nha, tôi to ra bao dung, tha thư...
Tât ca đê nhưng mong chông ăn năn ma trơ vê vao môi giơ tan sơ. Ây thê nhưng giơ tan sơ đa qua lâu lăm ma anh vân chưa vê vơi nhưng ly do bao trươc la anh phai đi găp đôi tac, đi hôi thao, đi...
Tôi dăn long răng đê tư bo môt con thu cưng nao đo ngươi ta con cân co thơi gian, huông hô đây la vơi con ngươi. Va tôi lai đau đơn nghe điên thoai chồng báo âm ngoai vung phu song.
Biêt răng se chăng thê goi đươc chồng trươc 10 giơ đêm đâu nhưng sao những lúc đó, tôi vân cư ngôi ôm chiêc điên thoai đê nhân sô, 10 lân, 20, 30 rôi đên ca trăm lân. Mêt thi guc măt xuông điên thoai ma nhắm nghiền mắt. Mẹ một mình đóng cửa ngồi trong phòng còn con bơ vơ, náo loạn ở phòng bên.
Lòng buồn phiền, tôi nhìn thấy con vui mà chẳng thể cười, nhìn thấy phim hay chẳng thể xem, thời trang, đồ hiệu đối với tôi đều thành vô nghĩa. Cả ngày những hình ảnh chồng vui vẻ với người đàn bà khác cứ luẩn quẩn trong đầu cả khi tôi làm việc ở cơ quan, khi tôi ở bên con hay khi tôi ngủ.
Một câu hỏi lớn luôn trở qua trở lại: Vì sao chồng ngoại tình chứ? Phải chăng vì mình là một người đàn bà vụng về, chưa làm cho anh tận hưởng tới cùng những khoái lạc trong chuyện chăn gối nên anh tìm cách khỏa lấp nó ở một người đàn bà khác?
Phải chăng mình vụng ăn vụng nói với nhà chồng? Hay mình chẳng giúp gì được cho sự nghiệp, công việc của chồng.... Va bông dưng tôi thây trong long không con chut tư tin nao trươc chông.
Tôi thây yêu đuôi, ne nep, sơ sêt như thê minh co lôi. Hang ngay, tôi phai cô rang noi cươi, diu dang hêt mưc và cố đoán từng động thái của chồng.
Môt đông thai nho cua chông thôi cung lam tôi lo lăng. Tôi sơ tôi se đây anh vê phia a kia hơn. Tôi đang ráng chưng to tôi la ngươi cao quy gâp trăm lân ke thư 3 kia. Sự cố gắng, nỗ lực khiến tôi kiệt sức.
Chỉ trong vòng 2 tháng từ sau khi biết chồng phản bội, tôi sụt đến 3 kg.
Làm sao để tha thứ đây?
Thói đời thật trái ngang. Khi chồng chưa dứt hoàn toàn với kẻ thứ ba thì mong mỏi, thì khao khát. Đến khi sắp buông tay vì mệt mỏi, vì bất lực thì kẻ bội bạc lại một lòng một dạ trọn vẹn cho gia đình. Nhưng bi kịch lúc này lại nằm ở chính bản thân mình.
Dù đã nhủ lòng mình phải rắn rỏi hơn, phải cố quên chuyện cũ đi nhanh hơn và phải cố gắng vượt qua nhưng 2 năm đã qua, tôi vẫn không thể nào quên được. Tôi cũng đã hứa sẽ tha thứ cho chồng, nhưng rồi những lúc tức giận, tôi vẫn nghiến răng nghiến lợi nhắc lại với anh chuyện cũ. Và rồi sau đó khi bình tâm, mình lại tự trách cứ bản thân đã quá hẹp hòi, ích kỷ.
Vẫn biết đánh người quay đi không ai đánh người chạy lại nhưng cảm xúc con người là một thứ không dễ điều khiển. Tôi không sao hoàn toàn tin vào những lời anh nói, những việc anh làm nữa.
Bất kể anh đi đâu làm gì cũng khiến tôi nghi ngờ. Tôi thường xuyên nghĩ về việc chồng đã từng phản bội mình dù là ban ngày hay khi đã là ban đêm, dù khi ở nhà hay khi ra ngoài đường.
Thậm chí, những lúc vợ chồng gần gũi, anh cưng nựng và chiều chuộng thì tôi cũng nghĩ và tưởng tượng ra cảnh anh cũng có những hành động tương tự như thế với người anh đã từng say nắng kia. Để rồi mình tự thấy bực bội, tự thấy ghen tuông và có thể thiêu đốt hết tâm can của mình lúc ấy.
Cũng hiểu rằng sự lạnh nhạt và giả tạo của người đàn bà là nhân tố quan trọng thúc đẩy người đàn ông lỡ bước với những cuộc tình bên ngoài. Biết vậy đó nên lại lo, lại sợ, lại nặng trĩu lòng.
Một vòng luẩn quẩn mà có lẽ cần đến giải pháp, đúng như người ta nói là: Cần phải yêu mình hơn mới yêu và tha thứ được cho người khác.
Theo Kiều Mai/24h
Tâm thư của fan "cuồng" bóng đá gửi cho vợ Mình ơi! Đã năm năm trôi qua kể từ khi anh sút thủng lưới mình. Nhìn lại và so với đời thì dù tụi mình không giàu có về vật chất nhưng cũng đã kịp ghi hai bàn thắng vô giá, mình hen. ảnh minh họa Ngoài những phút việt vị vì mải bù khú với bạn bè thì dĩ nhiên anh dành...