Tâm thư của một bà mẹ gửi con trai khiến chị em phụ nữ “mát lòng mát dạ”
Bức tâm thư của một bà mẹ chồng tương lai gửi đến con trai mình khiến nhiều chị em phụ nữ sau khi đọc xong thấy “mát lòng mát dạ”, không ít người thầm ước: “Giá mình có mẹ chồng như thế”…
Con trai yêu quý!
Nếu một ngày con hỏi mẹ: “Ở vị thế của một bà mẹ chồng tương lai, mẹ thích một nàng dâu như thế nào?”
Mẹ sẽ ngay lập tức vả cho con một phát!
Câu trả lời của mẹ là “Không có bất kỳ tiêu chuẩn nào cả!”
Tại sao mình lại nói thế?
Bởi vì:
Người lấy vợ là con và kể cả con có cưới hay không cưới cũng là quyết định của con! Chuyện riêng của con, bố mẹ không can thiệp! Chỉ cần tin tưởng và tôn trọng con là đủ!
Vợ tương lai của con trai mẹ à! Mẹ có thể không gả cho con một anh chồng đại gia bốn bể đều có nhà và biệt thự. Nhưng chắc chắn nó sẽ là một người chồng con có thể dựa vào. (Ảnh minh họa).
Video đang HOT
Dù con có dẫn về một cô bạn gái khuyên đeo đầy mũi, xăm trổ đầy mình, quần rách áo vá hay một cô thôn nữ quần xắn đến đùi, chân lấm tấm bèo… chỉ cần các con yêu nhau và cảm thấy vui vẻ hạnh phúc là đủ!
Con trai mà về hỏi mẹ “Mẹ ơi, mẹ xem em này có được không? Nếu mẹ gật đầu con mới cưới” thì ăn ngay 1 bạt tai. Khéo với ai thì khéo, về nhà không cần khéo với mẹ. Những người trong gia đình chỉ cần thẳng thật, chân thành là đủ!
Còn cuộc đời của con, con hãy tự quyết định! Phù hợp hay không, bản thân con hiểu rõ nhất. Sướng hay khổ tự con phải gánh lấy. Đừng vì một vài lời nói ra nói vào của người ngoài cuộc mà lung lay quyết tâm. Trong mối quan hệ của hai đứa bọn con, bố mẹ cũng được tính là ngoài cuộc hết! Hiểu không? Làm đám cưới bố mẹ cũng chỉ là khách, ăn mặc đẹp đẽ tới dự thôi… còn tổ chức thế nào, bọn con tự mà quyết định lấy.
Sau này con của con thì con tự nuôi lấy. Không nuôi được thì đừng sinh đẻ vội. Mẹ đã nuôi con 1/3 đời người rồi. 1/3 đời người còn lại mẹ không muốn dành chỉ để nuôi con của con đâu! Vì vậy, chăm sóc, giáo dục con cái như thế nào vợ chồng con tự bàn bạc thống nhất với nhau, mẹ không can thiệp. Có chăng, mẹ chỉ tặng vài chục quyển sách, đăng ký giúp chục khóa học thôi!
Mà con lấy cô gái đó về, nó gọi mẹ 1 tiếng mẹ, mẹ coi nó như con gái. Mẹ chồng với cả nàng dâu nghe xa lơ xa lắc. Mẹ – con là đủ rồi!
Nhưng một khi đã là mẹ con, dù mẹ có đang ở cách xa nửa vòng trái đất mà nghe tin con gái xảy ra chuyện cũng sẽ lập tức trở về. Trong hàng trăm ngàn mối quan hệ, có được bao nhiêu người gọi một tiếng mẹ hả con! Ít lắm. Mẹ trân trọng điều đó!
Con thấy thế nào? Có đồng ý không?
Tuy nhiên, có được tự do vốn không hề dễ dàng con trai nhé! Để có thể dẫn về bất kỳ cô gái nào mà không sợ bị mẹ phản đối, con chắc chắn đã phải tốt nghiệp khóa đào tạo “đọc vị bất kỳ ai” của mẹ. Mẹ sẽ vẽ dần dần lên trong tâm thức của con một mẫu hình người con gái phù hợp với con và có thể khiến trái tim con rung động. Như vậy không có nghĩa là nói con phải yêu người thế này, lấy cô gái thế kia nhé. Ta cứ đơn giản bắt đầu từ hình tượng người phụ nữ con nhìn thấy hàng ngày là mẹ đã nhỉ!
Để có thể tự quyết định sẽ tổ chức đám cưới thế nào, con sẽ được học cách kiếm tiền từ rất sớm. Khi phải tự chi tiền cho đám cưới của mình, con sẽ buộc phải cân nhắc nên hay không? Tổ chức hoành tráng, xa hoa hay đơn giản, ấm cúng? Vay tiền và oằn lưng trả nợ hay chi trả trong khả năng? Mẹ cũng muốn để con thấy rằng: Tình cảm mới là cốt lõi trong mối quan hệ vợ chồng!
Con sẽ phải học cách tự quyết định và tự chịu trách nhiệm với quyết định của mình. Đừng để những quyết định của cuộc đời con làm ảnh hưởng tiêu cực tới cuộc sống của những người khác!
Sự tự do, tự lập của con kỳ thực cũng vẫn là trong tầm kiểm soát của mẹ ! Đó gọi là sự tự do có đào tạo trong khuôn khổ. Chỉ là cái khuôn ấy luôn vô hình khi nhìn từ phía con thôi!
Vợ tương lai của con trai mẹ à! Mẹ có thể không gả cho con một anh chồng đại gia bốn bể đều có nhà và biệt thự. Nhưng chắc chắn nó sẽ là một người chồng con có thể dựa vào. An tâm là con sẽ sống trong một ngôi nhà bão dừng sau cánh cửa. Đồng ý không con?
Theo Afamily
Gọi chồng đưa đi đẻ thì mẹ chồng nói một câu khiến tôi sốc nặng
Đã đến lúc này thì tôi không còn thiết tha gì người chồng vô trách nhiệm, chỉ biết nghe lời mẹ, lấy vợ về chỉ để phục vụ cơm nước, nhà cửa, sinh con đẻ cái.
Sau 1 năm yêu nhau tôi và chồng quyết định về sống chung một nhà. Do vợ chồng mới cưới, kinh tế chưa dư dả gì nên vợ chồng tôi bàn nhau sẽ ở chung với bố mẹ chồng một thời gian, đến khi kinh tế dư dả sẽ chuyển ra ở riêng. Nhưng có lẽ chính vì ở chung mà cuộc sống của tôi bắt đầu thay đổi chóng mặt.
Có lẽ vì ỷ lại đang sống trong nhà của bố mẹ nên chồng tôi sau khi kết hôn chẳng động tay động chân giúp vợ việc gì. Đi làm về là anh chơi game, xem đá bóng còn tôi thì vội vội vàng vàng về đi chợ, nấu nướng, dọn dẹp nhà cửa. Mặc dù bố mẹ chồng tôi đã nghỉ hưu nhưng từ khi có con dâu bà chẳng làm gì, chỉ đợi tôi cơm dẻo canh ngọt. Đã thế tôi còn hay chịu sự xoi mói của bà.
Gọi chồng đưa đi đẻ thì mẹ chồng nói một câu khiến tôi sốc nặng (Ảnh minh họa)
Nếu tôi bị đối xử như thế khi mình vẫn đang không vướng bận gì thì cũng có thể tôi chấp nhận nhưng khi tôi mang bầu rồi mọi thứ vẫn không thay đổi. Nhiều khi vừa dọn dẹp tôi vừa tủi thân mà khóc. Đi làm về đã mệt, mang bầu càng khiến tôi mệt mỏi nhưng tôi vẫn phải làm hết mọi việc để làm hài lòng bố mẹ chồng. Một hôm tôi nhức đầu, người mệt rã rời không muốn nhấc người lên. Chồng vẫn chả giúp vợ mà vẫn chăm chú vào những trò game trong điện thoại, quá bức xúc tôi lên tiếng:
- Anh là đàn ông sức dài vai rộng mà không biết giúp đỡ vợ việc gì hay sao, vợ chồng bây giờ bình đẳng rồi chứ đâu như trước. Em cũng đi làm sao về nhà em cứ phải làm tất cả việc nhà, còn anh thì được ngồi chơi. Như thế anh xem có được không?
Chồng tôi chưa kịp nói gì thì mẹ chồng tôi đã xồng xộc xông vào nói té tát vào mặt tôi:
- Con trai tôi nó là đàn ông thì chỉ có trách nhiệm đi làm, kiếm tiền thôi. Còn việc bếp núc, nhà cửa là của đàn bà. Cô muốn bình đẳng ở đâu thì tôi không biết nhưng ở cái nhà này thì không có sự bình đẳng như cô nói đâu.
Uất nghẹn nhưng vì muốn gia đình êm ấm tôi cố nhịn bà vì dù sao bà cũng là mẹ chồng. Hơn nữa tôi nghĩ biết đâu khi tôi sinh cháu nội cho bà thì bà sẽ đối xử khác với tôi. Thế là hàng ngày tôi vẫn phải sống trong sự tủi cực, làm mọi việc cho gia đình chồng không khác gì một đứa osin.
Một hôm vào ngày nghỉ đang giữa trưa tôi đau bụng dữ dội, nghĩ mình sắp sinh nên tôi bảo chồng dậy để đưa tôi đi bệnh viện thì mẹ chồng tôi nói ngay:
- Nó là đàn ông con trai phải đảm bảo giấc ngủ đầy đủ thì mới có sức khỏe tốt được. Cô làm gì mà cứ xồn xồn lên thế, chỉ là đau bụng chứ đã chết được ngay đâu. Cô muốn đi bệnh viện thì tự bắt taxi mà đi, còn con tôi thì phải ngủ cho đủ giấc đã.
(Ảnh minh họa)
Quay sang chồng anh đã tỉnh nhưng không phản ứng gì, thấy tôi anh lại quay lưng vào ngủ tiếp. Đã đến lúc này thì tôi không còn thiết tha gì người chồng vô trách nhiệm, chỉ biết nghe lời mẹ, lấy vợ về chỉ để phục vụ cơm nước, nhà cửa, sinh con đẻ cái. Nuốt nước mắt vào trong, tôi thu dọn đồ đạc, gọi điện cho mẹ, bắt taxi đi bệnh viện. Sinh con xong tôi quyết sẽ ly hôn chồng chứ không thể sống chung với một người chồng như thế được.
Theo Ngoisao
Bí mật cay đắng đằng sau lời chia tay đột ngột của người yêu Tôi ôm lấy anh, khóc òa lên, người anh gầy quá. Lúc anh khổ sở nhất tôi lại không ở bên anh. Thế mà tôi đã trách anh vô tình, trách anh tàn nhẫn, hóa ra anh lại tự chịu đau khổ một mình. Tôi và Hải yêu nhau đã lâu. Hải là một chàng trai tử tế, thông minh và chịu được...