Tâm sự của người vợ nghiện sextoy, bị chồng phát hiện
Từ ngày hôm đó đến nay, chồng không nói chuyện với tôi. Tôi đoán anh cũng có một cơn ’sang chấn tâm lý’.
Trước khi viết những dòng tâm sự này, tôi chỉ muốn hỏi các chị em phụ nữ rặng đã bao giờ mọi người tự hỏi bản thân mình xem chúng ta vượt qua được bản năng không?
Vì sao tôi hỏi câu này ư? Vì tôi đã nhận quá nhiều lời phán xét từ người ngoài và họ không thèm quan tâm đến những điều gọi là thực tế.
Tôi chẳng phải là người có quan điểm quá hiện đại hay ‘hư hỏng’ gì. Tôi đơn giản chỉ là đàn bà.
Tôi vốn là đứa dậy thì khá sớm. Cơ thể tôi bắt đầu thay đổi từ khi tôi học lớp 6. Ở quê, mẹ cũng chỉ dạy bảo tôi những điều cơ bản nhất về việc vệ sinh cá nhân, còn lại tất cả những điều liên quan đến giáo dục giới thính thì đều là không.
Mẹ tôi cũng rất ngại chia sẻ những điều đó. Khi tôi hỏi: Mẹ ơi, bố mẹ có hôn nhau không? Nụ hôn nó như thế nào?
Hầu như hỏi mười lần thì cả chục lần mẹ tôi đều lảng tránh và câu trả lời thường là: Con nít hỏi mấy chuyện vớ vẩn đấy làm gì.
Tất nhiên, vì còn quá nhỏ, khi mẹ nói như vậy thì tôi chẳng thể làm gì. Và tôi chỉ tò mò đến được thế.
Vào đại học, tôi yêu một anh sinh viên học khóa trên. Thế nhưng anh này cũng là tuýp người hiền lành, đến cái nắm tay còn ngại chứ đừng nói đến hôn hít.
Ra trường, chúng tôi kết hôn. Đêm tân hôn của chúng tôi chán không có gì để chán hơn. Các bạn cứ tưởng tượng, một đứa tò mò về tình dục như tôi lại gặp một người đàn ông quá ư là nhạt trong ‘chuyện đó’, tôi thất vọng vô cùng.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Thế nhưng, nói thật là những điều thất vọng đó tôi không dám nói ra ngoài. Thêm nữa, chồng tôi là người hiền lành anh xứng đáng nhận lại những điều tốt, hơn là những cáu bẳn của tôi.
Vì yêu và thương chồng, tôi tự lên mạng tìm hiểu các vấn đề liên quan đến sex. Tôi thấy người ta nói về ‘lên đỉnh’ nhưng lại chưa bao giờ biết về cảm giác.
Tôi thủ thỉ nói với chồng, rồi cũng mơn trớn đủ kiểu với tư thế này, tư thế nọ, chồng vì chiều tôi nên cố làm theo nhưng cái kiểu miễn cưỡng.
Chẳng biết chị em khác thế nào, chứ như tôi, phản ứng của chồng khiến tôi bị tự ái và tổn thương. Tôi giận anh và không thèm ngó ngàng tới nữa. Anh thấy vậy cũng mặc kệ tôi luôn.
Chuyện thường xuyên diễn ra khiến tôi dần chán chồng.
Nhu cầu bản năng ai cũng có. Những lúc ham muốn, tôi phải ‘khều khều’ chòng thì anh mới đáp ứng một cách qua loa, tức quá tôi đã quyết định nhịn ‘chuyện ấy’.
Rồi trong một chuyến đi Thái Lan cùng nhóm bạn, tôi đã mua sextoy. Ban đầu, chỉ vì tò mò nên tôi thử nhưng không ngờ, tôi nghiện lúc nào không hay.
Từ khi có sextoy, tôi bớt đi cảm giác thiếu thốn và ‘chờ đợi’ chồng ‘ban phát’. Có lẽ, tôi có thể sẽ sống mãi cuộc sống như vậy, cho đến khi, bị chồng bắt gặp.
Đêm đó, trong lúc thấy chồng ngủ say và tôi đánh liều mang ‘hàng giả’ ra thỏa mãn. Chồng tỉnh dậy lúc nào tôi không hay biết, đương nhiên những cơn khoái lạc của tôi với sextoy anh đã nhìn thấy.
Từ hôm đó đến nay, chồng không nói chuyện với tôi. Tôi đoán anh cũng có một cơn ’sang chấn tâm lý’. Còn tôi, cũng chẳng vui vẻ gì nhưng bảo tôi hối hận thì không. Có thể nhiều người sẽ có cảm giác tội lỗi, xấu hổ hoặc sợ chồng bỏ khi rơi vào tình trạng này. Còn tôi nghĩ khác, tình dục là nhu cầu hết sức cần thiết của mỗi người, cũng giống như ăn, uống, hít thở vậy. Nếu nó không được người khác đáp ứng thì sẽ phải tự mình đi tìm.
Việc sử dụng sextoy chỉ đơn giản là giải quyết nhu cầu sinh lý. Hiện tôi cũng dự liệu chồng sẽ ly hôn. Và nếu như vậy, tôi cũng sẽ chấp nhận. Bởi đơn giản, bản năng trong con người tôi không thể chối bỏ. Còn nếu anh chối bỏ tôi thì tôi cũng chấp nhận thôi!
Theo Tinngan
Ớn lạnh cả người khi vợ mặc váy ngủ dạy chồng trên giường
Em còn tường tận chỉ bảo tôi cách em sử dụng để quyến rũ chồng. Hóa ra thằng chồng như tôi đây, lúc lên giường chỉ là đứa học sinh cấp 2 thôi.
Nhà có 2 anh em. Em gái tôi đã lấy chồng và yên bề gia thất rồi. Phải nói là bố mẹ tôi tính toán như thần. Các cụ bảo, nhà mình có tiền của nhưng thiếu danh tiếng. Kiếm chỗ nào vừa yên ấm lại có tiếng có danh cho em gái mày ngồi thì bố mẹ mới yên tâm được.
Quả thật sau hơn 1 năm lấy chồng, em gái tôi đã ngồi vào ghế trưởng phòng quan hệ khách hàng của một công ty liên doanh to vật. Cái ghế này đầy người phấn đấu cả đời cũng chẳng dám ghé mông vào ngồi nổi.
Bố mẹ tôi cho rằng đấy là đường lối đúng đắn và dự tính sẽ được áp dụng rộng rãi lên đứa con trai là tôi đây. Bởi tôi còn là người kế thừa tài sản của ông bà mà. Tôi thừa biết điều đó. Chắc chắn bố mẹ tôi sẽ không để tôi tự chọn vợ đâu. Có lần tôi đưa một cô về nhà, mẹ tôi sưng xỉa mặt mày bảo là "đồ đũa mốc đòi chòi mâm son". Mâm son cái nỗi gì, chỉ được hơn tiền thiên hạ mà lên mặt thôi.
Tôi cũng đã từng theo đuổi các cô hotgirl. Nói là theo đuổi cho oai chứ tôi toàn bị bọn gái đẹp nó săn. Chả phải vì tôi đẹp trai hay phong độ gì mà bởi ví tôi quá dày. Gái nhiều khi đâu cần nhìn vào bản mặt của đàn ông đâu. Chỉ cần "dầy đạn" là có thể khiến hàng tá người đẹp chạy theo rồi.
Dù gì mà chẳng phải cưới vợ, cưới ai chả được, tôi tặc lưỡi làm theo.
Thế gian vốn "người ăn không hết kẻ lần chẳng ra". Đôi lúc "người ăn không hết" sẽ bị bội thực bởi những cô nàng quyến rũ hay lắm chiêu. Quả đúng là mệt mỏi mà đôi khi tôi kêu lại bị nói là đang làm cảnh.
Dù mình có là thiếu gia thì cuộc chọn bạn đời vẫn như bao người khác thôi. Ai chả muốn lấy được vợ đẹp, có tài và có tiền nữa. Tất nhiên nấc thang đo các giá trị này của phụ nữ hơi khác nhau.
Rồi thì cũng đến ngày bố mẹ tôi sắp sẵn hôn nhân để cho cậu con trai quý tử ngồi. Tôi được gặp cô dâu vài lần sau đó là sầm sập chạy xô đi chuẩn bị cưới xin.
Tôi biết là tôi chẳng được hỏi ý kiến nào trong vụ hôn sự này. Bởi ngay từ hôm đi ra mắt bố tôi đã ngửa bài với tôi: "Nếu mày để bố mẹ chọn vợ cho thì về sau mọi thứ tài sản bố mẹ có đều thuộc về mày. Còn nếu cứ thích làm theo ý mình thì dọn ra ngoài mà sống, tự làm tự ăn lấy". Thôi, dù gì mà chẳng phải cưới vợ, cưới ai chả được, tôi tặc lưỡi làm theo.
Nghe bảo vợ tôi vốn cũng thuộc loại tiểu thư của một gia đình đại gia từ trong trứng nước. Ngày gặp nhau em lướt qua tôi, hờ hững nhả từng câu lẫn trong khói thuốc và bảo: "Cưới anh, em chỉ muốn củng cố gia thế thôi. Mình là vợ chồng nhưng ai cũng có tự do riêng. Đừng nghĩ đến chuyện quản em nhé, cưng".
Ngay đêm tân hôn, tôi tá hỏa ra đằng sau khuôn mặt ưa nhìn, vóc dáng thon gọn cùng tấm bằng giỏi đại học ra, em còn từng trốn nhà dạt đi vũ trường nhiều lần. Tất nhiên, chuyện này do em tự bạch với chồng ngay đêm động phòng vì chê tôi chỉ có vài tư thế làm tình. Em còn tường tận chỉ bảo tôi cách em sử dụng để quyến rũ chồng. Hóa ra thằng chồng như tôi đây, lúc lên giường chỉ là đứa học sinh cấp 2 thôi.
Vì sĩ diện, tôi ngậm tăm chuyện này và không quên dặn vợ khâu miệng lại. Mỗi đêm nhìn cái vẻ lả lơi của vợ trong chiếc váy ngủ ren mỏng tanh là tôi lại thấy ớn lạnh. Dù bản năng đàn ông trong tôi rất mạnh, nhưng trong đầu tôi không dấu được nổi sự kinh bỉ. Sao tôi lại phải sống với con đàn bà lẳng lơ, lăng loàn này.
Thế rồi, hơn 1 tháng sau em thông báo mình có bầu. Quái lạ, làm tình với em toàn vào ngày an toàn, lấy đâu ra cái thai này cơ chứ? Không khéo tôi lại đang phải đổ vỏ cho thằng nào vào hôm vợ đi công tác cách đây nửa tháng rồi.
Chả biết cuộc hôn nhân này kéo dài được bao lâu. Chắc tôi phải xin bố mẹ lập cái công ty riêng rồi rút tiền về đấy để dùng dần thôi. Chứ cái ngữ này rồi không khéo nai lưng ra hầu cả một lũ con đứa thì mắt xanh, đứa tóc vàng thì quá nhục nhã. Mà ly hôn thì chắc chắn là bố mẹ tôi cho tôi ra đường rồi.
Theo Phunutoday
Có được vợ nhờ một lần đánh liều vào nhà nghỉ Vi lúc này đã cởi bỏ bộ đồ bên ngoài, trên người nàng chỉ còn mặc duy nhất bộ đồ nội y nóng bỏng, tư thế có vẻ đã sẵn sàng. Tôi nhìn nàng cũng phấn khích lắm. ảnh minh họa Tôi năm nay 23 tuổi và đã có người yêu. Cô ấy tên Vi kém tôi 2 tuổi. Tôi có vẻ ngoài...