Tâm sự của người vợ 5 năm làm mẹ của chồng
Lấy anh 5 năm, anh chỉ tốn mỗi t.iền mua cho em bát phở khi em bị ốm sốt xuất huyết nằm ở nhà suốt cả tuần. Có lẽ đấy là khoản t.iền duy nhất em được hưởng từ anh sau 5 năm lấy nhau.
Những dòng tâm sự rút ruột gửi riêng cho chồng:
Vậy là đã 5 năm chung sống, em còn nhiều điều để nói trong lòng. Thế nhưng khi viết những dòng này, tất cả đều bay biến mất. Chỉ thấy một nỗi ngậm ngùi khi vì sau 5 năm em mới có thể gọi được đúng địa vị của anh trong lòng em: Con trai.
Đúng vậy, bấy lâu nay em ngờ ngợ mà không dám gọi tên cho đúng. Hóa ra chỉ đơn giản là vậy. Anh không phải là chồng em, chưa bao giờ là người đàn ông đúng nghĩa để em có thể nương tựa và dựa dẫm vào.
Lấy anh, em chưa được một ngày được hưởng hạnh phúc như các bà vợ khác, được chồng chăm sóc yêu thương, được dựa vào vai chồng mà thổn thức khóc khi gặp chuyện ấm ức.
Ngược lại, em phải gồng người lên, tỏ ra cứng rắn và mạnh mẽ để anh có thể tựa vào, để thỉnh thoảng lại phải vỗ vai anh mà nói: “Cứng rắn lên anh, mọi chuyện rồi sẽ qua thôi. Chỉ cần 2 chúng mình cùng cố gắng!”.
Kể từ khi lấy nhau đến giờ, em chưa bao giờ nhờ anh được bất cứ việc gì, kể từ việc nhỏ như đi đổ rác, cho đến việc lớn như… gấp chăn màn. Anh như ông chủ trong gia đình, đường hoàng, bệ vệ và yêu sách. Sáng sớm phải có quần áo là lượt phẳng phiu, phải có cơm nước sẵn sàng, để anh đ.ánh răng rửa mặt xong, sà vào ăn rồi vứt bát đũa, giấy ăn ra bàn, để mặc cho ai dọn thì dọn, anh sạch sẽ bóng bẩy ra khỏi nhà.
Vừa về đến nhà, anh lại tiếp tục bù khú với đám bạn bè hàng xóm, chẳng chịu phụ giúp em dọn dẹp nhà cửa, nấu nướng. Ngược lại, chỉ có em là phải đi dọn dẹp và cố gắng xử lý những thứ rác rưởi anh mang về sau mỗi cuộc nhậu nhẹt.
Video đang HOT
Chưa bao giờ anh đưa về cho vợ một đồng gọi là. Ngày lễ tết anh cũng triền miên như thế. Cháu chắt họ hàng còn được anh mừng t.uổi tết, còn em chưa từng nhận được ở anh một đồng nào. Lấy anh 5 năm, anh chỉ tốn mỗi t.iền mua cho em bát phở khi em bị ốm sốt xuất huyết nằm ở nhà suốt cả tuần. Có lẽ đấy là khoản t.iền duy nhất em được hưởng từ anh sau 5 năm lấy nhau. Bát phở đó em ghi lòng tạc dạ suốt cuộc đời này!
Ban ngày, hùng hục làm việc k.iếm t.iền, chiều tối về nhà thì làm ô sin phục vụ anh, em vắt kiệt đời mình để làm người vợ tốt.
Bây giờ em lại bắt đầu hay suy tư và hồi tưởng về cái thời tự do trước đây. Từ khi anh xuất hiện bên cạnh cuộc đời mình, chưa đêm nào em có một giấc ngủ ngon mà không phải chập chờn, lo lắng, suy nghĩ về anh, về mối quan hệ này. Cuộc đời sang trang từ đây.
Từ ngày về làm vợ anh, em cứ nghĩ mình đã được đổi ngôi. Em hóa thành mẹ anh thì đúng hơn. Để cứ đêm về lại phải giật mình vì anh co rúm người sợ sệt khi nằm mơ. Thậm chí muốn đi vệ sinh anh cũng gọi em dậy. Có những đêm em bị làm phiền không biết bao nhiêu lần. Anh hết uống nước, rồi đi vệ sinh… lục đục cả đêm. Điều đáng nói là mỗi lần như vậy, anh đều gọi em dậy bởi anh sợ…ma. Anh bảo anh đi một bước phải bật đèn vì không thể chịu được bóng đêm.
Rồi chưa nói đến chuyện thỉnh thoảng ham muốn, anh lại lôi em dậy. Có lúc đi làm về mệt muốn c.hết, muốn ngủ vùi một đêm yên thân nhưng cũng không được. Anh sẵn sàng lôi em dậy bất kể là giờ nào, đầu hôm, giữa đêm hay gần sáng, chỉ để giải quyết nhu cầu cho anh mà chưa bao quan tâm đến cảm nhận của em.
Chuyện chúng mình đúng là nói ra thì bảo là nhỏ nhặt, nhưng đúng là em càng nói càng không thể tin nổi 5 năm qua em đã sống như vậy.
Em cũng đã từng nhỏ nhẹ, đến cáu giận khi nói chuyện với anh, để anh có thể suy nghĩ lại mà sống tốt hơn. Nhưng rồi anh vẫn vậy. Anh cứ mãi như là một đ.ứa t.rẻ không chịu lớn. Xin lỗi, hứa hẹn rồi lại làm em tổn thương. Em thấy kiệt sức.
Năm năm… có lẽ đã quá đủ. Hôm nay là kỷ niệm 5 năm ngày cưới. Em thấy mình cần phải thay đổi. Em không muốn làm mẹ của anh nữa, em muốn mình được làm vợ thật sự.
Nếu anh không mạnh mẽ lên thì em đành xin lỗi mà buông tay thôi. Ngoài kia, rất nhiều thứ còn đáng sợ hơn gấp trăm ngàn lần. Nếu anh không đủ dũng cảm và bản lĩnh để trở thành một người đàn ông đúng nghĩa thì chúng mình sẽ ly hôn anh nhé!
Anh hãy bắt đầu sự bản lĩnh của mình bằng cách buông tha cho người phụ nữ bị ép làm mẹ bất đắc dĩ này.
Chúc anh nhanh chóng tự đứng được trên chân của mình, không cần nặng gỗ ở bên cạnh nữa.
Người đàn bà đã từng yêu anh!
Theo Blogtamsu
Đêm tân hôn, nhìn vết m.áu trên ga giường, chồng bất ngờ nổi điên
Đêm tân hôn, sau khi gần gũi, trong khi tôi còn ngại ngùng thì chồng bất ngờ nổi điên khi nhìn thấy vết m.áu đỏ trên ga giường.
ảnh minh họa
Tôi kết hôn khi tròn 27 t.uổi. Tôi tự nhận thấy mình là cô gái hiện đại và có phần nổi loạn. Có lẽ, tính nết tôi như thế, một phần cũng vì công việc của tôi đã tạo nên con người. Tôi là họa sĩ. Tốt nghiệp đại học Mỹ thuật.
Tôi là người ưa thích phiêu lưu, du lịch. Từ thuở còn sinh viên, tôi đã rất thích những chuyến đi chơi xa, đi phượt đến những miền đất mới. Nói chung, cuộc sống của tôi đầy màu sắc, và rất thi vị.
Tôi quen nhiều bạn, chơi cũng nhiều, tôi cũng luôn hết mình trong mỗi lần tụ tập với bạn bè. Tôi sống nhiệt huyết, hết mình với những đam mê. Nhưng không có nghĩa tôi là cô gái dễ dãi. Tôi tuy hướng ngoại, nhưng lại rất thận trọng trong việc yêu đương và giữ gìn.
Chính vì thế, 27 t.uổi, dù đã trải qua vài ba mối tình, tôi vẫn là con gái, theo đúng nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.
Tôi quen anh trong một lần tham dự triển lãm, anh cũng có tranh mang dự triển lãm. Chính nghề nghiệp, sở thích đã kéo chúng tôi lại gần nhau.
Những câu chuyện của chúng tôi vượt ra ngoài những câu chuyện chuyên môn, công việc mà gần gũi hơn bởi những chuyện về cuộc sống, về suy nghĩ. Không lâu sau đó, tôi và anh yêu nhau. Khi đó, anh 30, còn tôi 27.
Chúng tôi đều nhận thấy mình không còn trẻ nên cũng nhanh chóng bàn tới chuyện cưới xin. Bố mẹ 2 bên cũng tán thành và vun vào, bởi các cụ ai cũng đều mong con mình nhanh chóng yên ổn và sinh con cái.
Đêm tân hôn, khi quan khách về hết. Vợ chồng tôi đưa nhau lên phòng ngủ. Thú thực, tôi cảm thấy rất căng thẳng, bởi đây là lần đầu tiên tôi gần gũi với một người đàn ông.
Vừa xấu hổ, vừa đau đớn, tôi gần như chỉ nhắm mắt chờ "cho xong" trong lần đầu tiên ấy. Xong chuyện, khi tôi ngại ngùng vơ vội quần áo mặc thì thấy chồng cứ lúi húi phía dưới. Anh lật tấm chăn lên, bên dưới là vệt m.áu đỏ thẫm nổi bật.
Tôi ngại quá, cúi mặt không dám ngẩng lên nhìn chồng. Bất ngờ chồng tôi nổi cáu, anh giật mạnh, chăn trên người tôi bay vèo xuống đất. Giật mình ngẩng lên, chưa kịp hỏi chồng làm sao , tôi c.hết khiếp khi nhìn thấy gương mặt đằng đằng sát khi của anh. Chồng tôi hỏi gằn: "Tại sao lại có vết m.áu này, cô đi vá đúng không?". Quá choáng váng, tôi òa khóc hỏi: "Sao anh nói thế". Chồng tôi cười gằn: "Cô tưởng tôi không biết gì về cô sao? Cô thích chơi bời thế nào, hay tụ tập ra sao, tất cả những thông tin về cô tôi đều biết rõ, làm gì có chuyện cô còn trinh đến t.uổi này. Tôi có thể chấp nhận việc cô không còn con gái, nhưng không tha thứ được cho việc cô lừa dối tôi".
Tôi đau đớn và sốc nặng trước những gì chồng nói. Thật không ngờ, chồng có thể đ.ánh giá về tôi như vậy. Tôi có chơi bời bè bạn nhưng không có nghĩa tôi là người hư hỏng, buông thả gì. Tôi thật sự thất vọng về chồng, tôi phải làm thế nào bây giờ?
Theo blogtamsu
Bối rối chuyện đứa con riêng và gã chồng hờ không hôn thú Một đứa con gái vừa tốt nghiệp đại học top đầu Hà Nội được gần 1 tháng, ôm cái khối tình với gã 'Sở Khanh' vừa được 11 tuần trong bụng. Những mối tình trên đời này có rất nhiều lý do để bắt đầu, cũng có rất nhiều lý do để kết thúc. Tôi và Lâm cũng góp vào kho tàng ấy...