Tâm sự của người phụ nữ cùng chồng mua hoa tặng bồ ngày 20.10
Ngày 20.10 với tôi đã trôi qua trong tê dại cảm xúc. 12h đêm, tôi bò ra đầu phố, ngồi ở quán nước ven đường, trời rét mướt, mưa phùn, tôi chỉ mặc một tấm áo mỏng nhưng tôi không cảm thấy lạnh, vì lòng tôi rét lạnh hơn nhiều.
Hai vợ chồng tôi đã cưới nhau gần 20 năm, con trai lớn của chúng tôi năm nay cũng 17 tuổi, chuẩn bị thi vào đại học. Hoàn cảnh gia đình tôi cũng không khá giả lắm. Trước khi yêu chồng, tôi học trung cấp nấu ăn, dự định học xong thì cô ruột sẽ xin việc cho ở Hà Nội. Nhưng rồi tôi yêu chồng tôi bây giờ, vì không muốn xa anh ấy nên tôi ở lại quê.
Vợ chồng tôi nghèo nhưng đã từng rất thương yêu nhau (Ảnh minh hoạ IT)
Ở quê thì mấy ai thuê nấu ăn, vì thế tôi không xin được việc, đành thừa hưởng nghề bán cá ở chợ. Chồng tôi hồi trẻ làm công nhân, nhưng vài năm gần đây thì công ty cho thôi việc, nên cũng chỉ làm nghề tự do, chạy việc vặt cho mấy ông em làm nghề buôn bán cát sỏi, đồ xây dựng.
Dù cuộc sống khó khăn nhưng chúng tôi đã có những năm tháng yêu nhau chân thành. Chồng tôi không chê tôi cả ngày cá mú, ám mùi vào người. Nhưng anh ấy biết tôi khó chịu, buồn bực vì người có mùi cá tanh nên chiều chiều đi làm về, chồng tôi thường tạt đâu đó, hái về một nắm lá bưởi, hương nhu, cây sả về đun nước cho tôi tắm gội để át mùi cá.
Dù suốt 19 năm cưới nhau chả được chồng tặng bông hoa nào nhưng nghĩ đến nắm lá bưởi của chồng là tôi thấy hởi lòng hởi dạ. Chúng tôi có hai mặt con, trai đầu, gái út, các con đều ngoan ngoãn, học giỏi.
Nhưng mà cách đây 3 tháng, tôi phát hiện chồng tôi có bồ. Sau khi tra hỏi, chồng tôi thật thà khai báo là đã đi lại với cô ta 2 năm. Diễu cợt, chua xót nhất đó là chồng tôi đã cặp với một cô bán hàng mỹ phẩm, nước hoa trên thị trấn. Cô ta không ít tuổi hơn tôi là mấy nhưng cuộc sống nhàn nhã, ăn trắng mặc trơn nên nhìn khá thu hút. Và đương nhiên, bán hàng nước hoa nên lúc nào cô ta cũng trang điểm cầu kỳ, sức nước hoa thơm phức.
Tôi đã khóc lóc đòi ly hôn nhưng chồng tôi lại van nài tôi đừng ly hôn, vì anh ta chỉ “chơi bời chút xíu” chứ không có ý định bỏ vợ con. Hơn nữa con trai tôi sắp thi đại học, tôi cũng không muốn làm cháu suy nghĩ, ảnh hưởng đến học hành. Tôi tuyệt vọng nhưng mà sâu thẳm, tôi vẫn còn yêu chồng. Tôi gần như không thở được nếu đến ngày tôi phải sống cô quạnh một mình.
Kể từ khi chuyện có bồ vỡ lở, chồng tôi công khai đi với cô ta. Mỗi lần qua đêm với bồ, chồng tôi đều điện thoại xin phép “cắt cơm” và nói tôi đừng đợi cửa. Lòng tôi mấy tháng nay như sát muối. Vì suy nghĩ vẩn vơ mà nhiều lần làm cá cho người ta, tôi cắt cả vào tay, máu chảy lênh láng.
Tôi chẳng còn ảo tưởng gì nữa nhưng vẫn sợ ảnh hưởng tới chuyện học hành của con (Ảnh minh hoạ IT)
Video đang HOT
Ngày 20.10, chồng tôi lại xin đi ngủ với bồ. Nhưng anh ta phàn nàn là anh ta không có tiền, muốn xin tôi vài trăm để mua hoa cho bồ. Anh ta bảo: “Người ta không giản dị như em, nếu không tặng hoa là người ta giận”. Tôi cười cười rồi bảo: “Để em đi chọn hoa hộ anh, đàn ông không biết mua hoa gì làm phụ nữ thích đâu”. Thế là chồng tôi hớn hở chở tôi đi mua hoa cho bồ.
Tôi đến hàng hoa, móc túi mua bó hoa hơn 100 nghìn. Để có bó hoa đó, tôi phải bán cá nửa ngày. Chồng tôi chở tôi đến nhà bồ nhưng cô ta không có nhà, thế là anh ta lại vòng vèo chở tôi ra thị trấn, đến tận cửa hàng.
Tôi mặt đối mặt với cô ta. Cô ta không ít tuổi hơn tôi nhưng mặc váy bỏ sát, trang điểm cầu kỳ, sức nước hoa thơm phức. Đứng cạnh cô ta, mùi cá ở cơ thể tôi càng bốc lên tanh nồng khiến cô ta nhăn mũi ghét bỏ. Nhưng cô ta vẫn ngọt nhạt gọi chị, xưng em với tôi, khoe anh Đạt tốt lắm, chị thật có phúc cưới được anh ấy. Còn chồng tôi bẽn lẽn tặng hoa cho cô ta, quay sang đuổi tôi “về đi, tối đừng đợi anh”.
Tôi vẫn cười, cười mãi đến tận nhà. Và giờ tôi ngồi ở ngoài đường hóng gió lạnh. Lòng tôi rét buốt nhưng đầu tôi lại tỉnh hơn bao giờ hết. Có lẽ tôi không đợi được đến lúc con tôi thi xong đại học mới ly hôn. Nhưng liệu con có trách tôi không? Nếu con thi trượt Đại học vì suy nghĩ thì tôi sẽ là người mẹ có tội. Tôi phải làm thế nào đây?
Theo Dân Việt
Bị chồng sỉ nhục đúng ngày 20/10, vợ uống thuốc ngủ cho quên đi
Nhưng không thấy vợ thưa, anh vừa lay lay vừa chửi, đến khi sờ vào thấy tay vợ lạnh ngắt, anh mới hoảng hồn gọi xe cấp cứu.
Cứ đến lễ tết là phụ nữ lại mong được người đàn ông của mình mua thật nhiều quà, nhiều hoa. Nhưng có những người, chỉ cần 1 lời chúc thật lòng thôi cũng không được. Vì phụ nữ sinh ra là để yêu, vậy nên đã làm 1 người chồng mà không đem lại được hạnh phúc cho vợ mình thì đừng nên gọi người đó là vợ.
Khi còn yêu nhau, chị cũng thường được anh tặng những bó hoa thật đẹp vào các dịp lễ, không những hoa mà còn có cả quà. Lúc đó, chị nghĩ anh là người chu đáo, biết quan tâm người khác. Nhưng mãi sau khi cưới rồi chị mới biết 1 chân lý: khi yêu đàn ông luôn tận tậm như vậy, cho đến khi làm vợ anh ta thì có thể mọi thứ sẽ quay ngoắt 180 độ.
Từ khi cưới nhau, chị sinh 1 lúc 3 đứa con gái, dần dần tình cảm vợ chồng trở nên giống như kẻ thù. Cứ về đến nhà là anh đá thúng đụng nia, nhìn thấy vợ con thì anh đã ngứa mắt chỉ vì chúng là con gái.
Chị từng nghĩ có lẽ do áp lực công việc khiến anh trở nên như vậy, nhưng đó chỉ là cái cớ, chỉ có người đàn ông tồi mới đem những bực tức bên ngoài để đổ lên đầu vợ con.
Hôm nay đúng ngày 20/10, trong khi các chị em bạn bè lên mạng khoe quà ầm ầm thì chị chỉ len lén ngồi xem rồi khóc dấm dứt.
3 đứa con gái đã ngủ, vẫn chưa thấy chồng về. Mãi 10 giờ đêm chị định đặt lưng vì quá mệt thì bỗng nhiên anh đẩy cửa đi vào, người thì nồng nặc mùi rượu. Chị vội dậy đỡ chồng:
-Anh đi đâu mà giờ này mới về? Em gọi mãi không được, hôm qua em đã dặn hôm nay 20/10...
Chưa để vợ nói hết, anh đã đẩy cô ra:
-20/10 thì sao? Thì tôi đi ăn liên hoan với công ty, cô thắc mắc gì?
Chị bực quá liền nói to:
-Anh nói thế mà nghe được à? Mọi năm anh không quà cáp gì cho tôi thì cũng không sao? Năm nay 3 đứa con gái đã hẹn bố về nhà ăn cùng, anh có biết chúng nó phụ mẹ làm bao nhiêu món mà bố thích để rồi chờ mãi anh không về? Các con thất vọng thế nào anh biết không?
Anh nghe vợ thuyết giảng lại càng nổi điên:
-Cô im đi, lắm trò, lũ vịt giời đó thì có tác dụng gì? Vì cô không đẻ được con trai mà cả nhà tôi bị làng xóm ở quê chê cười kia kìa, tôi còn chưa hỏi tội cô thì thôi, có cái ngày lễ vớ vẩn mẹ con cô cũng bày đặt hành hạ tôi.
-Quan trọng là cả nhà ăn chung 1 bữa cơm đầm ấm thôi, em có ép anh phải mua gì đâu. Còn chuyện con cái, đâu phải do mình em, anh đừng hồ đồ.
Anh tức quá đẩy vợ ngã dúi dụi xuống giường:
-Thứ đàn bà chỉ biết nội trợ như cô, tiền không kiếm được, con trai cũng không đẻ được, còn lên lớp với tôi à? 20/10 tôi có thể tặng hoa tất cả những người phụ nữ khác trừ cô ra.
Chị nghe xong câu đó mà như ai đâm dao vào tim, chị chỉ biết bật khóc. Trong khi chồng chị lên giường đắp chăn không thèm quan tâm đến thì chị mở tủ lôi ra lọ thuốc ngủ. Cầm nó, chị rưng rưng:
(Ảnh minh họa)
- Làm vài viên cho dễ ngủ vậy, ngủ rồi sẽ không còn nhớ gì nữa. Ngày mai lại tiếp tục sống vì bổn phận làm mẹ vĩ đại.
5 giờ sáng, anh tỉnh dậy quát:
-Dậy lấy cho tôi cốc nước, khát quá
Nhưng không thấy vợ thưa, anh vừa lay lay vừa chửi, đến khi sờ vào thấy tay vợ lạnh ngắt, anh mới hoảng hồn gọi xe cấp cứu.
Cũng may, tính mạng vợ anh đã bình an nhưng bác sĩ lại thông báo 1 tin động trời:
-Cái thai trong bụng cô ấy không giữ được, vợ anh làm sao thế? Có thai lại còn uống thuốc ngủ?
Anh chết điếng người, lúc đó chị mở mắt:
-Cái...gì...cái thai ư? Tôi..có thai ư?
Thì ra chính chị cũng không biết mình có thai từ bao giờ , chị đập tay vào giường rồi khóc nghẹn rồi đưa tay ôm bụng:
-Mẹ xin lỗi, chỉ vì mẹ quá buồn không thể ngủ được, cứ ngỡ nhờ thuốc ngủ để quên đi những lời sỉ nhục đó nhưng cuối cùng lại hại chết con. Mẹ thực sự không biết có sự tồn tại của con trong người. Mẹ có tội.
Vừa nói, chị vừa tự đánh vào bụng mình, anh vội vã chạy đến cản vợ rồi nước mắt lưng tròng. Giờ thì hối hận quá muộn, lời xin lỗi cũng có ích gì. Đừng nói rằng, nếu biết sớm có hậu quả này, anh sẽ quan tâm vợ nhiều hơn, hãy bằng hành động mỗi ngày của mình thể hiện tình yêu với vợ con, đừng để mất đi rồi mới nuối tiếc. Hạnh phúc hay không là do chính anh lựa chọn mà thôi.
Bình An / Theo Thể thao Xã hội
Món quà 'không đối thủ' của lão chồng 'khô hơn cả ngói' ngày 20/10 Thế là hết ngày 20/10, chị cũng được bằng bạn bằng bè. Được ông chồng dùng kế dạy cho một bài học nhớ đời. Thế thôi chị đành an phận với ông chồng 'khô hơn ngói', mong sao ngày nào lão cũng tốt với chị là hạnh phúc rồi. Sắp đến 20/10, giống như các chị em thích chia sẻ, khoe quà cáp...