Tâm sự của người phụ nữ bị chồng và mẹ chồng thông đồng lừa dối
Khi mẹ tôi đến nói chuyện phải trái với bên nhà chồng, mẹ chồng còn ngang ngược nói tôi “dụ dỗ” con trai bà ta chứ không phải nhà họ vào hùa lừa dối tôi.
ảnh minh họa
Từ khi còn là thiếu nữ, tôi đã tự biết bản thân không xinh đẹp, dáng người thì “trước sau như một”, mặt lại nhiều tàn nhang, tóm lại là một con vịt xấu xí. Chính vì tự ti vào nhan sắc bản thân nên tôi khá thu mình, suốt thời đi học rồi đến ra trường đi làm, tôi không thích giao lưu với mọi người nên có rất ít bạn, bạn khác giới thì càng không có. Trong khi bạn bè mải miết yêu đương rồi kết hôn, tôi vẫn một mình lẻ bóng.
Có lẽ cũng vì tôi quá thầm lặng nên cũng không có chàng trai nào thèm để mắt đến tôi. Đến khi t.uổi đã ngót nghét đầu ba, tôi giật mình nhận ra mình đã thuộc hàng gái “ế”. Bị bố mẹ giục giã ngày này qua ngày khác, tôi cũng sốt ruột chuyện lấy chồng, nhưng mãi vẫn không tìm được đối tượng.
Rồi tôi cũng phải lòng một người đàn ông. Anh không có nhà, không có xe, lại đã qua một lần đò, còn đang nuôi con gái nhỏ. Dù những điều kiện của anh đều không tốt, song tôi mến cái tính cẩn thận tỉ mỉ, dịu dàng chu đáo của anh, lại nhìn anh vất vả cảnh gà trống nuôi con nên người quý mến còn có cả thương cảm. Nhà xe không có thì lấy nhau về hai vợ chồng cùng phấn đấu, thậm chí tôi còn chuẩn bị sẵn tinh thần để trở thành mẹ kế của con anh.
Bố mẹ tôi biết chuyện thì kiên quyết phản đối, nói tôi có ế cũng chưa phải lấy đến người đàn ông đã ly hôn, lại còn phải nuôi con riêng. Mẹ tôi ra sức khuyên nhủ tôi nghĩ lại, mẹ ghẻ con chồng rất khó chung sống, mà nuôi dạy không tốt còn bị mang tiếng ngược đãi con riêng của chồng. Bố tôi thì ra “tối hậu thư” nếu đến với anh thì sẽ coi như không có người con gái như tôi.
Dù gia đình phản đối quyết liệt và hết lời can ngăn, nhưng tôi vẫn kiên quyết đi theo tiếng gọi trái tim. Anh dẫn tôi về ra mắt gia đình, mẹ chồng tỏ thái độ rất niềm nở với tôi. Biết chuyện gia đình tôi phản đối, mẹ chồng thủ thỉ khuyên trước làm mấy mâm lễ gia tiên với báo cáo người trong họ, sau này khi tôi có con, bố mẹ tôi chẳng bỏ được con, được cháu sẽ phải chấp nhận. Đến lúc đó, hai nhà sẽ chính thức đi lại rồi bàn chuyện cưới hỏi sau. Tôi nghe cũng thấy phải nên đồng ý theo sắp đặt của mẹ chồng.
Sau khi ra mắt nhà chồng, chúng tôi lại phải quay lại thành phố làm việc. Mẹ chồng viện cớ con riêng cũng đến t.uổi đi học, bà lại t.uổi cao nhiều bệnh không chăm sóc dạy dỗ tử tế được, muốn cho con bé đi theo bố. Tôi cũng chuẩn bị sẵn tinh thần từ trước khi cưới anh rồi nên đón theo con gái riêng của anh lên ở với hai vợ chồng. Vốn nghĩ trẻ con thì dễ dỗ nên tôi khá hy vọng một tương lai chung sống hòa bình với con chồng.
Tuy nhiên, từ ngày lên ở với vợ chồng tôi, mặc kệ tôi có chiều chuộng, lấy lòng thế nào, con bé chưa bao giờ có thái độ thân thiện. Nếu con bé không phải trừng mắt lườm nguýt thì coi tôi như không khí, đến cả một câu nói nó cũng chả buồn mở miệng ra với tôi. Ban đầu, tôi “khí thế bừng bừng” bao nhiêu thì càng ngày, lòng nhiệt tình càng nguội lạnh bấy nhiêu. Tôi đối với con bé vẫn hết lòng chăm sóc, nhưng cũng không trong mong nó sẽ tiếp nhận tôi nữa.
Chung sống ngột ngạt với con chồng, tôi càng mong mỏi có một đứa con của mình, không chỉ để cải thiện không khí trong nhà và l.àm t.ình cảm vợ chồng thêm gắn bó, mà còn hy vọng đ.ứa b.é là cầu nối để làm hòa với bố mẹ tôi. Sau hơn nửa năm chờ đợi, cuối cùng tôi cũng có thai. Đúng dịp Tết, tôi đưa gia đình nhỏ của mình về nhận lỗi với bố mẹ, xin bố mẹ vì đ.ứa b.é trong bụng tôi mà chấp nhận anh. Trong lúc tôi và chồng đang nhẹ giọng thuyết phục bố mẹ tôi, con riêng của chồng vốn chẳng mấy khi nói chuyện với tôi bỗng chỉ thẳng vào tôi nói tôi là loại đàn bà độc ác, phá hoại hạnh phúc gia đình người khác. Không biết ai dạy hay nó nghe lén ở đâu mà lúc đó bộc phát ra, nó bảo tôi chỉ vợ lẽ, là để anh kiếm cậu con trai. Nó nói tôi không bao giờ được bước chân vào cửa nhà nó. Lúc đó, nghe được những câu này tôi như c.hết sững, còn anh thì tỏ ra lúng túng. Dù anh phủ nhận, bảo trẻ con nói lung tung nhưng bố mẹ tôi vẫn nghi ngờ. Hỏi đến chuyện đăng ký kết hôn thì thấy anh chối vòng quanh rồi tìm cách lảng sang chuyện khác. Bị bố mẹ tôi ép đến cùng, anh mới cúi đầu thú nhận vẫn chưa chính thức ly hôn với vợ cũ.
Video đang HOT
Hóa ra, tôi đúng là “vợ lẽ”. Vì anh với “vợ cả” mới có với nhau 1 mụn con gái, sau muốn sinh thêm đứa nữa nhưng mãi vẫn không thấy gì, đi khám thì “vợ cả” của anh được chẩn đoán khó có khả năng mang thai nữa. Anh là con trai duy nhất trong nhà, lại là trưởng họ nên cả nhà gây sức ép phải có con trai. Cũng vì chuyện sinh con trai mà vợ chồng anh hay hục hặc, sau thành lạnh nhạt với nhau. Chuyện trong nhà không vui, chị vợ ra ngoài buôn bán giải khuây, rồi tình cờ quen được một hội bạn đi buôn và bị dụ dỗ đi buôn theo họ. Hai người còn có chung một cô con gái nên vẫn dùng dằng chưa dứt khoát ly hôn. Trong một lần, chuyến hàng lậu của “vợ cả” bị bắt, chị ta cũng bị xử tù vài năm. Mẹ chồng muốn nhân cơ hội này, xui chồng tôi tranh thủ đi kiếm “vợ lẽ” để cố lấy thằng con trai, và tôi không may trở thành đối tượng của trò l.ừa đ.ảo đó.
Mẹ tôi quá bức xúc vì con gái bị người ta lừa gạt, quyết dẫn tôi qua nhà anh nói chuyện phải trái cho ra lẽ. Tuy nhiên, sau khi mọi chuyện bị bóc mẽ, người mà tôi gọi là mẹ chồng không những không hối hận, còn trơ tráo nói tôi “quyến rũ” con bà, còn tình nguyện theo không chứ không phải do nhà bà ta ép buộc. Bà ta đúng là l.ật m.ặt còn nhanh hơn lật bàn tay, nói năng tuyệt tình đến vậy, mẹ con tôi cũng đành phải uất ức đi về, tuyên bố từ nay về sau tuyệt giao với nhà đó, đ.ứa b.é trong bụng tôi nhà tôi sẽ tự nuôi.
Lúc tôi có bầu được 4 tháng, siêu âm ra là một b.é t.rai. Chẳng biết nghe tin từ đâu mà bà “mẹ chồng hờ” mừng ra mặt, cùng “chồng hờ” của tôi lân la đến nhà tôi để xin lỗi chuyện lần trước. Bà ta còn dỗ ngọt, nói dù chưa ly hôn nhưng trước đây “chồng hờ” và “vợ cả” đã sống ly thân, chẳng còn tình cảm gì. Đợi cô ta ra tù, “chồng” tôi sẽ chính thức ly dị rồi lập tức cưới tôi làm vợ danh chính ngôn thuận. Tuy nhiên, trải qua nhiều chuyện như thế, trái tim tôi đã đau đến mức câm lặng. Tôi hờ hững nghe những lời bà ta nói mà như một câu chuyện khôi hài.
Thấy mẹ con bà ta mặt dày đến thế, bố tôi tức giận đuổi mẹ con bà ta ra khỏi nhà, còn nói rõ ràng đ.ứa b.é sau này sẽ theo họ tôi, không liên quan gì đến nhà đấy. Tôi cũng kiên quyết làm một bà mẹ đơn thân, tự mình nuôi nấng đ.ứa b.é, không cho phép mẹ con l.ừa đ.ảo đó có liên hệ gì với con tôi.
Theo DanViet
Chỉ giật chồng thôi, làm gì dữ vậy!
Có ai đã từng giật chồng người ta mà được cảm ơn như tôi không? Trời ơi, tại sao lại cám ơn người đã giật chồng mình? Chị ta là cái thứ vợ gì vậy?
Cuối cùng thì cái gì phải đến đã đến. Tôi đã có được người đàn ông của mình sau đúng 6 tháng theo đuổi anh. (ảnh minh họa)
Khi gặp Tuấn lần đâu trong lễ ký kết đối tác chiến lược giữa hai công ty, tôi nói với chị sếp của mình: "Em sẽ cua ông này". Chị sếp dí ngón tay vô trán tôi đe: "Đừng có lộn xộn, người ta có vợ con rồi".
Tôi lơ đễnh hỏi lại "Vậy hả?" nhưng trong tâm trí thì đặc biệt lưu ý người đàn ông có những ngón tay rất dài như tay nghệ sĩ chơi đàn ấy. Chẳng biết sao tôi đặc biệt thích những người đàn ông như vậy.
Khi công ty chiêu đãi, vô tình tôi ngồi cạnh Tuấn. Cơ hội tự đến và tôi cảm thấy ông trời đã có sự sắp đặt khi cho tôi gặp anh, thích anh và lại được ngồi gần anh.
Chiến lợi phẩm đầu tiên tôi mang về hôm đó là số điện thoại của anh để rồi buổi tối rất muộn, tôi nhắn "chúc anh ngủ ngon, mơ đẹp".
Không thấy anh trả lời. Tôi trằn trọc suy nghĩ lung tung. Anh đã ngủ nên không thấy hay vợ anh bắt gặp tin nhắn đã làm khó cho anh? Hay anh không thích làm bạn với tôi? Không có lẽ vì buổi chiều anh nói chuyện rất vui kia mà?
Sáng hôm sau anh gọi lại. Tôi thở phào. Ra là hôm đó anh mệt vì tiệc tùng nên ngủ sớm. Anh chúc tôi ngày mới vui vẻ. Giọng anh thật ấm. Cả ngày hôm đó tôi làm việc không biết mệt. Tôi mong cho mau đến tối để được nhắn tin chúc anh ngủ ngon...
Cuối cùng thì cái gì phải đến đã đến. Tôi đã có được người đàn ông của mình sau đúng 6 tháng theo đuổi anh. Tuy không nói ra nhưng trong lòng tôi rất mãn nguyện. Phải nói rằng, tôi chưa bao giờ thất bại trong những "ca" như thế này. Tuấn không phải là người đàn ông đầu tiên bị tôi giành khỏi gia đình.
Tôi có một sự hứng thú đặc biệt đối với những người đàn ông đã có vợ, đặc biệt tôi rất ghét những người phụ nữ của họ. Tại sao họ có mà tôi thì không? Vì vậy, tôi phải giằng lấy người đàn ông của họ dù sau đó có khi mối quan hệ chẳng kéo dài bởi tôi là người cả thèm, chóng chán.
Nhưng với Tuấn thì khác. Tôi cảm thấy anh có sức quyến rũ đặc biệt. Hình như tôi yêu anh chứ không đơn giản là sự thèm muốn sở hữu như với những người đàn ông trước đó. Bằng chứng là tôi đã có anh nhưng vẫn khao khát được có và sẽ có anh mãi mãi.
"Anh có lấy em không?"- có lần tôi hỏi Tuấn. Anh nhìn tôi hồi lâu rồi lắc đầu: "Không, vì anh đã có vợ. Tuy cô ấy bệnh, anh không thể gần gũi nhưng anh yêu mẹ của các con anh". Câu trả lời của Tuấn khiến tôi nổi điên. Tôi túm áo anh: "Vậy còn em? Em thì sao?". Rất chậm rãi, anh nhìn thẳng vào mắt tôi: "Em là bạn tình, một người bạn tình tâm đầu ý hợp". Tôi xô anh ra thở dốc. Có cái gì đó chèn lên ngực khiến tôi không thở nổi.
Nhưng tôi không từ bỏ. Tôi bắt đầu đổi chiến thuật. Tôi nhắn tin cho vợ anh, ban đầu thì vờ làm như mình là một người tốt bụng, tôi báo cho vợ Tuấn biết anh có người đàn bà khác bên ngoài. Câu trả lời mà tôi nhận được sau rất nhiều tin nhắn là: "Xin cảm ơn".
Hừ, chị ta là thứ gì vậy? Biết có người khác giật chồng mình mà sao thản nhiên đến lạ. Tôi quyết định thay đổi chiến thuật. Tôi chính thức nhắn tin, sau đó gọi điện cho vợ Tuấn biết, tôi chính là người yêu của anh. Tôi nghe giọng chị ta hình như rung rung: "Cám ơn cô".
Trời ơi, tại sao lại cám ơn người đã giật chồng mình? Chị ta là cái thứ vợ gì vậy? Tôi hét lên trong điện thoại: "Chị có khùng không? Tôi giật chồng chị, sao chị lại cảm ơn? Đúng là dở hơi". Giọng người phụ nữ kia vẫn từ tốn: "Vì cô đã cho anh ấy điều mà tôi không thể cho...".
Tôi thở dài. Còn chị ta sau một hồi im lặng lại lên tiếng: "Tôi chưa thấy mặt cô nhưng tôi nghĩ chắc là cô đẹp lắm. Và cô giỏi nữa, nếu không thì anh Tuấn sẽ không bao giờ đồng ý. Tôi biết tính chồng tôi mà".
Tôi nói như hét rồi cúp máy. Đây là lần đầu tiên trong đời, tôi vướng vào tình cảnh này. Những người đàn ông trước đây đều bị tôi rời bỏ chớ không có người nào dám rời bỏ tôi. (ảnh minh họa)
Lần này, tôi thấy hoang mang thật sự. Tôi mong gặp một người phụ nữ dữ dằn, chanh chua, nói những lời khó nghe để tôi có thể củng cố niềm tin, có thêm động lực để không buông tha người đàn ông của họ. Thế nhưng chị ta làm tôi thất vọng hoàn toàn. Có ai đã từng giật chồng người ta mà được cảm ơn như tôi không? Chắc là chẳng có mấy người.
Sau cuộc nói chuyện với vợ Tuấn, tôi bức bối quá nên nói với chị sếp: "Theo chị thì em có nên tiếp tục chiếm giữ người đàn ông đó không?". Chị sếp mở to mắt nhìn tôi: "Em vừa nói cái gì?". "Ý em là em có nên xúi Tuấn ly dị để cưới em hay không? Em đã nói chuyện với vợ anh ấy...".
Rồi tôi kể cho chị sếp nghe câu chuyện mà tôi đã giấu chị hơn 1 năm qua. Nghe xong, chị nhìn tôi lom lom: "Cô thật quá đáng. Sướng ích gì mà giật chồng người ta như vậy? Gia đình người ta đang êm ấm, cô lại muốn phá tan là sao? Chị ấy hiền lành, chớ không thì cô ăn axit rồi. Không thấy báo đăng nhan nhản hằng ngày à? Dừng lại đi".
Cứ tưởng kể ra để được chị chia sẻ cho nhẹ lòng, nào ngờ chị nói như tạt nước sôi vô mặt. Bực quá, tôi sẵng giọng: "Giật chồng chớ có phải g.iết n.gười đâu mà làm dữ vậy?". Nói rồi tôi bỏ ra khỏi phòng chị sếp với tâm trạng chới với, hoang mang, không định hướng.
Tôi gọi cho Tuấn, nói cho anh biết là tôi đã gọi cho vợ anh, nói rõ sự thật. "Em có bị làm sao không? Em làm như vậy là g.iết cô ấy rồi, biết không?"- giọng Tuấn bỗng rung lên.
Có lẽ anh không ngờ tôi lại làm như thế bởi tôi đã thề thốt với anh là sẽ giữ kín mọi chuyện. Vậy mà bây giờ, vì quá yêu anh mà tôi đã không giữ lời. Thế nhưng anh phải biết điều đó chớ sao lại giận giữ với tôi? Bất giác, tôi lặp lại những lời đã nói với chị sếp: "Giật chồng chớ g.iết n.gười sao mà làm dữ vậy? Anh đừng có quá đáng với em".
Tôi nói như hét rồi cúp máy. Đây là lần đầu tiên trong đời, tôi vướng vào tình cảnh này. Những người đàn ông trước đây đều bị tôi rời bỏ chớ không có người nào dám rời bỏ tôi. Còn lần này, tại sao tôi lại quyến luyến, khổ đau với một người đàn ông đã mất tự do như vậy?
Nhưng tôi yêu Tuấn thật lòng. Tôi muốn được có anh mãi mãi. Chẳng lẽ mong ước chính đáng ấy lại khó thực hiện đến vậy sao? Hạnh phúc là đấu tranh mà. Nhất định tôi phải đấu tranh đến cùng để giành lấy hạnh phúc cho cuộc đời mình.
Như vậy có gì sai đâu mà sao tôi cứ dằn vặt mãi thế này?
Theo VNE
Bố mẹ cấm yêu vì bạn trai tóc xoăn tự nhiên Tóc bạn trai tôi không xoăn ngoại cỡ như Goo Jun Pyo trong Boys Over Flower mà chỉ ngắn ngắn quăn quăn, nhưng cũng đủ để bố mẹ tôi phản đối quyết liệt. ảnh minh họa Đọc bài viết "Mẹ suýt xỉu vì bạn gái khác xa trên Facebook", tôi lại càng thấm thía hoàn cảnh của mình. Cũng như mẹ của cậu...