Tâm sự của người đàn bà hơn 10 năm sống trong phận ‘tiểu tam’
5 năm qua, tôi luôn sống trong cảnh lo sợ bị vợ anh ấy tìm đến cửa nhà, bị chửi như tát nước vô mặt. Tôi phải bán nhà, chuyển đi chuyển lại ba lần. Bốn lần thay đổi công việc…
ảnh minh họa
Tôi cũng là phụ nữ đã trải qua một lần đò. 19 tuổi tôi đã kết hôn. Người chồng cũ chỉ hơn tôi có một tuổi. Cưới nhau về rồi mới biết, anh ta mê cờ bạc hơn mê vợ. Ba tháng sau cưới, gần như phải 2-3 ngày, anh ta mới trở về nhà một lần. Nhiều khi chỉ nhanh nhanh chóng chóng thay quần áo, ăn chén cơm, lục túi tiền của tôi rồi lại đi biệt tăm. Nếu tôi không chịu đưa tiền, anh ta sẽ đánh tôi thừa sống thiếu chết. Chịu đựng cuộc hôn nhân đầy đau khổ đó khoảng 2 năm thì tôi li dị.
Cha mẹ có hiểu nào cho tôi, suốt ngày khuyên tôi là thân đàn bà nên học cách cam chịu, quay về mà ở với chồng, nếu không tôi lại mang cái tiếng lỡ dỡ một lần đò.
Để thoát cảnh suốt ngày phải nghe những lời cằn nhằn của bố mẹ, tôi đã vô tận Bình Dương hòng tìm cách thay đổi cuộc sống. Thời điểm đó, tôi thuê căn nhà trọ nhỏ, sắm cho mình duy nhất một nồi cơm điện để ngày 2 bữa nấu bát mì tôm ăn. Rồi ngày ngày tôi tìm việc làm. Dù vất vả, cực nhọc nhưng tôi vẫn luôn tự nhủ với mình rằng, phải cố gắng hơn nữa bằng khả năng của mình để cuộc sống tốt đẹp hơn.
Có lẽ tôi đã may mắn. Vào Bình Dương một tuần, tôi được nhận vào làm việc tại một cửa hàng trang sức. Tôi được bà chủ giao làm nhân viên bán hàng cho công ty. Lúc đó, tôi chỉ hơn 20. Chưa con cái, cao 1m67, vóc dáng khá cân đối. Sau ba tháng sau khi làm việc, tôi đã gặp bạn trai hiện tại.
Anh ấy chính là ông chủ của công ty nhà đất đối diện cửa hàng làm việc của tôi. Tôi gặp anh trong một lần anh ghé vào cửa hàng để mua món quà tặng mẹ mình. Rồi thỉnh thoảng anh ghé vào hỏi mua quà cho các đối tác… Vì vậy, chúng tôi dần trở thành bạn bè, sau đó đi ăn, đi uống cà phê cùng nhau. Rồi có ngày anh ngỏ lời yêu tôi.
Anh nói mình đã ly hôn, có một đứa con và nhiều năm nay anh vẫn ở vậy chưa có ý định tìm hiểu ai. Anh bảo hy vọng tôi sẽ là người phụ nữ giúp anh cân bằng lại cuộc sống.
Anh ấy rất quan tâm đến tôi. Hễ tôi cảm thấy mệt mỏi, anh liền yêu cầu tôi nghỉ ngơi, không được đi làm. Hễ tôi làm ca tối, anh đều nhờ nhân viên dịch vụ mang súp gà nóng đến. Thời gian đầu yêu anh là quãng thời gian tôi cảm thấy ấm áp và hạnh phúc nhất. Từ trước đó, chưa hề có người đàn ông nào đối với tôi chân thành và dịu dàng đến vậy. Tôi đã nghĩ, nếu lấy anh, hẳn tương lai tôi sẽ rất hạnh phúc và được đảm bảo một cuộc sống không còn vất vả.
Rồi chúng tôi bắt đầu sống chung cùng nhau trong căn hộ tiện nghi mà anh ấy đã mua dưới tên tôi. Anh còn đưa cho tôi 2 thẻ visa để tôi có thể mua sắm tùy thích.
Đã không ít lần, tôi đề nghị đưa tôi về nhà để gặp bố mẹ anh, nhưng anh đều lấy lý do việc công ty quá bận rộn. Trong khi đó, khi mối quan hệ giữa tôi và anh được chừng ba năm, tôi đã giới thiệu anh với bố mẹ mình, và ông bà đã rất hài lòng về chàng rể tương lai. Trước mặt bố mẹ tôi, anh ấy hứa sẽ kết hôn trong hai năm tới.
Video đang HOT
Thời gian hai năm chưa kịp đến thì một hôm, con gái và vợ cũ của anh đã đến tìm tôi và tuyên bố giữa họ chưa hề ly hôn.
Chính anh sau đó đã thừa nhận với tôi sự thật là vợ chồng anh mới chỉ sống ly thân chứ chưa xong thủ tục ly hôn. Anh liên tục trấn an rằng sẽ cưới tôi và bảo tôi cho anh thêm chút ít thời gian nữa. Lúc đó tôi cũng đã đề cập đến chuyện chia tay, nhưng anh đã từ chối và bảo đảm với tôi rằng anh sẽ ly dị vợ. Còn về phần mình, nghĩ lại vì anh mà tôi đã hy sinh 5 năm thanh xuân của mình, nên tôi cứ kiên nhẫn chờ đợi.
Từ ngày đó đến bây giờ cũng đã thêm 5 năm nữa. Tôi vẫn sống trong cảnh già nhân ngãi non vợ chồng với anh. Hơn thế, 5 năm tiếp theo này, với tôi chẳng khác gì cơn ác mộng.
5 năm qua, tôi thường xuyên bị vợ của anh đến làm phiền, mắng mỏ. Tôi đã phải bán nhà, thay đổi chỗ ở đến ba lần. Bốn lần chuyển đổi công việc.
Tháng trước, tôi trót mang thai với anh. Dù là ngoài kế hoạch, nhưng tôi cũng mong ngóng đứa bé được sinh ra đời. Tuy vậy, anh chỉ im lặng. Anh thẳng thắn nói với tôi rằng, mình không dám ly dị, nếu ly hôn thì công ty sẽ sụp đổ, bởi trong tay anh chẳng có gì, tất cả tài sản đều đứng tên vợ.
Lời anh nói làm tôi cảm thấy thất vọng khủng khiếp. Anh đề nghị tôi hãy bỏ đứa bé rồi chia tay. Anh sẽ bồi thường cho tôi 2 tỷ, coi như là lệ phí để tôi đồng ý. Tôi như hoàn toàn tỉnh dậy từ giấc ngủ mơ kéo dài đến cả chục năm. Tôi biết trách ai bây giờ, vì chính tôi mới là kẻ ngu ngốc, đáng phải chịu hậu quả này.
Nếu 5 năm trước, tôi quyết liệt chia tay anh, có lẽ giờ tôi đã không đau đớn và xấu hổ thế này. 36 tuổi, mà mất những 10 năm thanh xuân vào người đàn ông không có kết quả. Giờ thì tương lai nào dành cho tôi đây? Tôi có thể tìm thấy một người đàn ông thực sự yêu mình chăng?
Theo Dân Việt
10 năm vợ mới mang thai vậy mà chỉ một câu nói vô tình của chồng vợ đã làm điều buộc tôi phải ly dị
Chẳng hiểu sao có người lại ghen tức với niềm vui của tôi, nói những lời thô thiển khó nghe. Tôi liền gọi điện thì không bắt máy, nhắn tin cũng không trả lời.
Trong khi bạn bè đứa nào cũng có con bồng con bế thì vợ chồng tôi vẫn "vườn không nhà trống". Mỗi ngày đi làm về chỉ có tôi và em bên nhau, nói chuyện mãi rồi cũng chẳng còn gì để nói. Nhiều lúc vợ chồng muốn cãi vã nhau để cho không khí thêm rôm rả mà cũng chẳng tìm ra được lý do gì để mà tranh luận.
Vẫn biết nguyên nhân không có con là tại mình nên tôi luôn kiên nhẫn chữa trị bằng mọi giá và em cũng luôn động viên tôi mỗi khi nghe thấy tiếng thở dài hay sự ngáo ngán của tôi về sự buồn chán thiếu tiếng bi bô của trẻ nhỏ. Thấm thoắt hai vợ chồng cưới nhau đã được gần 10 năm, vợ tôi cũng hơn 35 tuổi rồi, cái tuổi sắp đến ngưỡng nguy hiểm của sinh nở vậy mà tin vui vẫn chưa một lần gõ cửa vào nhà tôi. Nhiều lúc tôi muốn ly dị vợ để trả quyền làm mẹ cho cô ấy nhưng em không đành nhìn tôi một mình lẻ loi trên cõi đời này.
Sau nhiều năm kiên trì chạy chữa, cúng bái cầu khấn ở khắp nơi, cuối cùng vợ đã cho tôi một tin vui, tôi đã có con, thế là ngày làm bố của tôi sắp được toại nguyện. Tin vợ tôi có bầu chỉ trong một ngày đã được lan tỏa đến bố mẹ, anh em, bạn bè khiến những lời chúc mừng dồn dập ập đến nhà tôi. Trong những lời chúc mừng đó có một lời nhắn tin từ số lạ:
- Mày nghĩ mày có con thật sao thằng khờ?
Chẳng hiểu sao có người lại ghen tức với niềm vui của tôi, nói những lời thô thiển khó nghe vậ. Tôi liền gọi điện nhưng người này không bắt máy, nhắn tin cũng không trả lời. Đọc đi đọc lại tin nhắn bí hiểm đó tôi lờ mờ hiểu ra họ muốn nói là cái thai trong bụng vợ không phải là của tôi. Ngay tức khắc tôi đưa tin nhắn lạ chất vấn vợ, cô ấy sa sầm mặt xuống rồi ấp úng trả lời:
- Ôi bọn ghen ăn tức ở đấy mà, người đâu mà thấy gia đình người ta hạnh phúc không chia vui còn chọc gậy bánh xe, muốn phá nát cuộc sống của người khác mới thỏa lòng chăng.
- Vợ chồng mình ăn ở hiền lành vậy mà có kẻ thù sao, chắc có chuyện gì khuất tất thì người ta mới nói vậy chứ, hay em đi lăng nhăng với thằng nào rồi có con? Em mà giấu anh điều gì thì đừng có trách đấy.
- Anh nghĩ em là loại người như vậy sao?
- Thôi anh đùa đấy, chúng ta đi ngủ thôi.
(Ảnh minh họa)
Tôi quên nhanh những câu nói vớ vẩn của mình mà vô tư chìm vào giấc ngủ lúc nào không biết. Sáng dậy vợ kêu mệt muốn nghỉ một buổi, do vội đi làm tôi cũng chẳng để ý gì đến tâm trạng vợ, tùy cô ấy thích nghỉ thì nghỉ miễn sao giữ sức khỏe tốt cho con là được.
Đang làm việc có người gọi điện cho tôi bảo:
- Anh đến bệnh viện đưa vợ về, cô ấy yếu lắm.
Không hiểu cô ấy bị sao mà phải vào viện, lại còn trong tình trạng yếu lắm. Một loạt câu hỏi lúc đó bao trùm lên đầu tôi trong khi vội vàng sắp xếp công việc để vào viện gấp. Đến nơi thấy một y tá đang chuyền dịch cho vợ còn cô ấy nhắm mắt ngủ ly bì, tôi vội hỏi:
- Vợ em bị làm sao mà phải chuyền vậy chị?
- Là chồng mà chẳng biết kế hoạch gì cả, khiến cô ấy phải đi phá thai chứ sao nữa, sức khỏe cô ấy yếu lắm, khi nào tỉnh dậy và hết chai dịch này mới được về.
Nghe cô y tá trách mà lòng tôi đau nhói, không hiểu sao vợ lại đi phá thai trong khi tôi đã mong chờ đứa con gần 10 năm nay rồi, thấy vợ tỉnh dậy tôi kìm nén nỗi đau lại tỏ như chưa biết chuyện gì. Nhìn thấy tôi cô ấy khóc nức nở:
- Sáng nay em bước cầu thang không cẩn thận nên bị sảy mất con rồi, em thật có lỗi với anh.
- Em đừng khóc nữa, khi nào về nhà rồi nói, em ngủ một chút nữa đi để sức khỏe nhanh hồi phục.
Ngoài miệng tôi cố nở nụ cười mà trong lòng một chuỗi hoài nghi về người vợ chung thủy. Tại sao vợ lại nói dối? Tại sao lại phá thai?
Đưa vợ về đến nhà, cánh cửa vừa khép lại tôi lao vào đẩy vợ xuống ghế mà quát ầm nhà lên:
- Hãy trả lời anh đi, tại sao em lại bỏ đứa con mà anh mong mỏi bấy lâu nay? Tại sao nói dối là bước xuống cầu thang bị sảy thai? Em đang giấu anh điều gì nói ngay, anh hết chịu đựng nổi rồi.
Sự hùng hổ, giận dữ của tôi khiến vợ sợ quá đành phải khai sự thật:
- Em đã hết kiên nhẫn để chạy chữa nên đã chủ động quan hệ với một người bạn để có con, nhưng lời cảnh báo của anh hôm qua cùng với tin nhắn lạ khiến em không đủ can đảm để giữ đứa con này nên đã quyết định phá thai.
- Chỉ một câu nói vô tình đùa giỡn của anh mà em lại đang tâm bỏ đứa con trong bụng đi, mà sao trước lúc bỏ thai đi em không nói thật tất cả với anh, anh sẵn sàng chấp nhận con của người khác cơ mà, miễn sao là do em sinh ra và tay anh nuôi nấng là được. Nhưng đến bây giờ đã quá muộn rồi, anh thấy em thật tàn ác, không xứng đáng được làm mẹ lần nữa. Chúng ta chia tay tại đây thôi, anh không thể sống chung với người đàn bà không có tình người như em được, chỉ vì ý nghĩ ích kỷ của bản thân mà đang tâm bỏ giọt máu của mình.
Không để cho vợ thanh minh, năn nỉ, tôi dọn hết đồ đạc của mình ra ngoài ở để mặc cho vợ ngồi đấy suy nghĩ về những hành động dại dột của mình.
Theo Afamily
10 năm rồi vợ tôi tán rất nhiều người đàn ông khi có cơ hội Những lời tán tỉnh, đong đưa đều cùng một cách mà cô ấy tán tôi lúc trước khi cưới. ảnh minh họa Vợ tôi là giáo viên cấp 2, chúng tôi kết hôn được hơn 20 năm, đã có một trai đang học đại học, con gái đang học lớp 10. Kinh tế gia đình tuy không dư giả nhưng cũng được gọi...