Tâm sự của một cô nàng U40 chưa thèm kết hôn!
Thời gian này, tôi đang bị “vùng vẫy” trong cái định kiến của dư luận là “ Sao nó gần 40 rồi mà vẫn chưa lấy chồng? Nó định sống thế đến bao giờ?”.
Thời gian này, tôi đang bị “vùng vẫy” trong cái định kiến của dư luận là “Sao nó gần 40 rồi mà vẫn chưa lấy chồng? Nó định sống thế đến bao giờ? Không ổn tý nào? Hay là thằng Tây nó bỏ rồi?”. Bố mẹ tôi nghe thiên hạ suốt ngày dồn vào tai những câu chuyện như thế thì không buồn cũng phải bực vì tôi, các cụ vốn là người theo “phe” truyền thống mà…
Chuyện là tôi năm nay 37 tuổi, hiện đang sống ở nước ngoài, yêu một anh người Mỹ và hiện tại hai đứa vẫn chưa kết hôn.
Tôi gần 40 tuổi, đang yêu và chưa kết hôn thì có sao đâu?
Chuyện kết hôn không phải là vì có ngăn cản gì hay là chúng tôi coi thường hôn nhân và hiện tại là vì chúng tôi muốn thế! Thế nhưng, mọi người ở nhà không hiểu hoặc cố tình không hiểu nên cứ mang chuyện tôi 37 tuổi chưa chồng ra để làm áp lực với tôi. Tôi đã trao đổi, chia sẻ với gia đình rất nhiều lần những câu chuyện vẫn khiến tôi gặp stress vì cái mà dư luận đang cố ép tôi sống theo cách của họ, cách mà họ nghĩ là đúng, kiểu thế này:
“Để trở thành một đứa con ngoan, có hiếu, để bố mẹ không bị dư luận đàm tiếu là “ông bà có con gái 37 tuổi rồi mà chưa chồng con gì” thì bạn phải từ bỏ hạnh phúc của bạn, từ bỏ cái người đàn ông mà ngày ngày cắm đầu cắm cổ đi làm kiếm tiền nuôi bạn ăn học, du lịch, mua sắm, thuê người giúp việc để bạn khỏi vướng mắc việc nhà, rồi tối về hì hụi nấu ăn cho bạn. Bạn phải bỏ đi! Phải về nhà ở gần bố mẹ, cưới 1 anh chồng công chức hay kinh doanh hay thậm chí chả có việc gì làm ăn bám bạn cũng được, rồi phải nhanh chóng đẻ ra vài đứa con xong cắm mặt vào mà chăm sóc chúng trong khi chồng bạn ngày ngày đi nào là tiếp khách, gặp đối tác hoặc nếu có về nhà ăn cơm thì bạn cũng ráng mà chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng, chu đáo như đón khách quý ấy!
Chứ không phải là bạn ngồi vểnh râu ở sofa xem tivi, anh ấy hì hụi nấu nấu nướng nướng không muốn làm bạn lỡ dù 1 phút chương trình bạn yêu thích. Khi nào mà cái anh chồng làm ra tiền của bạn quyết định cho bạn đi nghỉ đâu đó thì thật là tuyệt vời, còn nếu chồng bạn không làm ra tiền nhưng bạn thì có thể và bạn sắp xếp cho cả nhà đi du lịch thì bạn cũng phải gãy lưỡi để bê được cái kẻ ẩm ương mà bạn gọi là chồng ấy ra khỏi nhà để đi mà tiêu xài cái số tiền bạn è cổ ra làm việc mới có được.
Chứ không phải là anh ấy trong bữa tối sẽ hỏi bạn “Sắp tới anh sắp xếp được thời gian em nghĩ sao nếu tụi mình đi Em đồng ý không?”
Video đang HOT
Nhưng bạn phải bỏ hết, bỏ tất vì bạn đã gần 40 tuổi mà vẫn chưa chồng con có nghĩa là bạn chưa ổn định, nghĩa là bạn chưa làm tròn chữ hiếu với cha mẹ, bạn để họ phải chịu búa rìu dư luận.
Tôi mệt mỏi với sự phán xét của dư luận…
Mà dư luận là gì? Là một túm người tự cho mình cái quyền ngồi một chỗ phán xét cuộc sống, gia đình của người khác, tự cho mình cái quyền tô hồng, bôi đen rồi căn cứ vào cái đống bùi nhùi ấy mà chọc ngoáy, phán xét và chửi bới hoặc tung hê với nhau mặc cho người khac có đau khổ hay dằn vặt hay không thì tuỳ!
Còn họ thì hả hê sung sướng vì giờ đây chí ít cũng có vài người đang đau đớn cùng họ. Vì họ đang ngập trong cái gia cảnh bất hạnh mà họ tự cho là chuẩn mực hơn người. Ở đó là cái gia đình suốt ngày lục đục, con cái họ lấy vợ lấy chồng từ lâu lắm rồi, lâu đến mức ly dị rồi, họ có đầy đủ cháu nội ngoại cả rồi mà bạn mới chỉ có mỗi 2 đứa cháu nội vừa xinh xắn vừa ngoan ngoãn như thế là chưa được, như thế là bạn không hạnh phúc.
Vậy hạnh phúc là gì? Cái này tuỳ thuộc vào quan điểm sống của bạn nha. Bạn hạnh phúc vì bạn có công việc, có chồng con, có đủ sức khỏe chăm soc chồng con và hy sinh tất cả vì họ? Quá tuyệt!
Bạn là người phụ nữ mạnh mẽ, độc lập, mỗi tháng làm ra mấy chục ngàn tự tiêu xài và dư dả lo cho gia đình, người thân hay bao bồ và biến nó thành tay sai của bạn? Cũng tuyệt!
Bạn độc thân, công việc ổn định, du lịch, mua sắm, gặp anh nào thích thì “à ơi” hưởng thụ cái thú của cuộc sống độc thân tự lập? Quá lý tưởng luôn!
Hay bạn có một người yêu thương lo lắng cho bạn từ A đến Z, bạn chỉ lo học hành nâng cao kiến thức, tập tành giữ gìn sức khỏe chuẩn bị cho những bước tiến mới trong cuộc sống? Cũng ổn luôn!
Hạnh phúc là gì? Chẳng phải hạnh phúc của một người đàn bà là yêu và được yêu hay sao?
Còn tỷ kiểu hạnh phúc khác không thể kể hết ra đây được. Nhưng nói chung là hạnh phúc hay không là tuỳ thuộc vào chính bạn và chỉ bạn mà thôi chứ đừng ngồi đó mà chờ đợi cái gọi là “dư luận” sẽ mang lại hạnh phúc cho bạn (trừ trường hợp thằng ku Kenny Sang gì đó nó quá khôn và quá chai dùng ngay dư luận mà kiếm tiền!).”
Nhìn chung, chuyện kết hôn hay chưa kết hôn với tôi chẳng phải là vấn đề quá to tát để tôi phải bận tâm đến. Cái tôi đang có là tình yêu đẹp và là ước mơ của bao người phụ nữ, tôi đang yêu và được yêu, được tự do làm những điều mình muốn. Vậy thì dư luận ơi, với một người đàn bà đang yêu và được yêu, có hạnh phúc nào hơn như thế nữa, nói cho tôi nghe với!
Tái bút: Sáng dậy “anh bạn” ở cùng 1 mái nhà có thủ thỉ “Chúc mừng ngày lễ Tạ ơn! Cảm ơn em đã luôn là người bạn tâm giao tuyệt vời của anh. Anh sẽ luôn ở bên để ủng hộ em. Hãy để dư luận rèn luyện tính kiên nhẫn rồi những điều cần đến sẽ đến vào đúng thời điểm của nó!”.
Theo Vietnamnet
Nuôi con cho chồng
Kính gửi chị Hạnh Dung! Tôi 36 tuổi, ly hôn hơn một năm, đang sống một mình. Trước khi lấy tôi, chồng cũ của tôi đã có một đời vợ, một đứa con gái riêng. Khi cưới nhau về, con bé sống chung với chúng tôi rất hòa thuận
Tôi 36 tuổi, ly hôn hơn một năm, đang sống một mình. Trước khi lấy tôi, chồng cũ của tôi đã có một đời vợ, một đứa con gái riêng. Khi cưới nhau về, con bé sống chung với chúng tôi rất hòa thuận. Vì chúng tôi không thể có con, mà anh thì khao khát con trai, nên anh đã bao một cô gái khác làm vợ bé. Phát hiện ra chuyện, tôi ly hôn. Tội con gái của anh, vì cô vợ bé kia chỉ ngang tầm tuổi nó. Con bé không ở được với cha nên xin tôi cho ở chung.
Cháu cũng không biết đi đâu, nương tựa vào ai, trong khi chồng cũ của tôi quá vô trách nhiệm. Vậy là tôi nuôi con cho chồng cũ, một đứa con không máu mủ ruột thịt, nhưng tôi thương cháu. Tôi nghĩ, mình đã không thể có con, thôi thì coi nó như con mình. Anh chị em tôi phản đối, nói tôi không có trách nhiệm nuôi nó, tôi nuôi như vậy sẽ không còn cơ hội tìm kiếm hạnh phúc mới, đề nghị phải trả con bé về cho cha nó. Thời gian gần đây, con bé lại có bạn trai, hay đi về khuya, tôi hỏi nó chỉ ậm ừ qua loa. Tôi rất băn khoăn, trả về cho cha nó thì cũng tội, mà nuôi dưỡng nó thì lỡ có chuyện gì tôi không biết làm thế nào...
Bảo Hân (TP.HCM)
Chị Bảo Hân thân mến,
Nuôi con chồng đã khó, trong trường hợp chị lại càng khó hơn bởi con chồng cũng đã không còn là con chồng. Vợ chồng chị đã ly hôn, chị không còn quyền và nghĩa vụ đối với con gái của chồng cũ. Cháu có tình cảm, muốn gắn bó với chị, nhưng cũng có thể còn có lý do cháu không chịu nổi cảnh ba và dì trẻ thân mật trước mắt, cháu muốn độc lập và chỉ còn chị là chỗ có thể nương thân, nên cháu đã tìm đến chị. Trước mắt, chị nên đồng ý để cháu ở trong nhà, nhưng cần có những cuộc trò chuyện để mọi việc rõ ràng hơn.
Đầu tiên, chị hãy nói rõ chị không còn quyền và nghĩa vụ nuôi hay cấp dưỡng. Ba cháu rất có thể không đồng ý với việc cháu ở với chị, cháu phải xin phép ba, nói với ba thật rõ ràng. Chuyện ăn ở tiền bạc là việc cũng cần công khai, kẻo sau này sinh chuyện mới đem ra nói thì không hay. Nói chung, cháu phải ý thức hoàn cảnh của mình, hiểu tấm lòng cưu mang của chị, để từ đó biết nghe lời, tôn trọng ý kiến và quy tắc cư xử trong nhà, không phải muốn đi thì đi, muốn ở thì ở. Chị thương cháu, nhưng muốn giữ cho bền vững tình thương ấy, một số nguyên tắc phải được đặt ra và tuân thủ.
Với ba cháu, nghĩa vụ của anh đối với con cái phải được đề cập đến một cách rõ ràng, dù anh ấy có muốn chu cấp hay không. Vì đây là nguyện vọng của con gái anh, không phải là chuyện chị giành giật quyền nuôi con hay gì khác, nên chị cứ thẳng thắn nói về việc con gái anh có thể có bạn bè, có thể sẽ độc lập trong suy nghĩ và cho dù ở với anh ấy hay ở với chị cũng vậy thôi. Nếu con gái có sai lầm gì, anh không được đổ vấy trách nhiệm cho chị.
Cuối cùng, với bản thân, nếu có thể, chị hãy xem cô gái ấy như một người bạn nhỏ đang cùng mình chia sẻ cuộc sống độc thân. Ai cũng chỉ có một cuộc đời, chị không được hy sinh cuộc sống của mình để chăm nom, chờ cửa, lo lắng và đau buồn khi cô gái ấy có bạn, đi chơi về khuya. Chị hãy sống cuộc sống của mình, có thêm một người để sống là vui, nhưng mọi chuyện phải rành mạch, rõ ràng.
Chị vẫn phải có gia đình của mình, vẫn phải tìm hạnh phúc của mình. Cháu gắn bó với chị vì chị là một phụ nữ tốt, nhưng đừng lấy cháu làm niềm vui hay hạnh phúc duy nhất còn lại của đời mình. Thay vào đó, chị hãy tìm hạnh phúc và giúp cháu tìm thấy hạnh phúc.
Theo Baophunu
Quyền lực Trí làm việc cùng công ty với chồng tôi. Hoa, vợ của Trí xinh đẹp và nấu ăn rất ngon. Thích khoe tài vợ cho nên dịp lễ lạt hay kỷ niệm gì đó, Trí thường mời vợ chồng tôi tới nhà ăn cơm. Tôi quen biết Hoa là vì vậy. Trong khi hai ông chồng trò chuyện ở phòng khách thì tôi...