Tâm sự của cô gái nhiều ham muốn nhưng cố làm gái ngoan
Tôi cũng có ham muốn nhưng cứ năn nỉ anh quan hệ Tôi còn chưa nếm mùi t.ình d.ục như thế nào nên rất hay tưởng tượng và “một mình”. Tôi dám chắc là mình t.hủ d.âm nhiều hơn bất cứ cô gái nào và xem phim s.ex nhiều như bất cứ người đàn ông nào.
Từ trước đến nay với những bài nói về trinh tiết thường tôi chỉ im lặng và đọc. Nhưng hôm nay, nhân một ngày mưa, muốn gửi đến mọi người một vài lời chia sẻ. Có lẽ mọi người đã ca ngợi gái trinh quá nhiều, đến nỗi chúng tôi thấy áp lực và tội lỗi nếu lỡ đ.ánh mất nó. Nhưng thật sự làm gái ngoan buồn chán lắm.
Từ trước đến nay, bố mẹ tôi có kiểu giáo dục rất độc. Họ không bao giờ chỉ thẳng mặt tôi mà nói rằng “phải giữ lấy trinh tiết” mà chỉ gián tiếp kể những chuyện có nội dung như vậy. Từ người chị họ xa xôi đến cô hàng xóm vô danh hoặc con cái của một đồng nghiệp nào đó đều được họ vận dụng đưa vào câu chuyện của mình.
Theo lời bố mẹ tôi thì ai đã trót làm bậy xem như mất hết tương lai mà gia đình cũng ô nhục. Họ làm tôi đ.âm ra sợ hãi, không sợ mất trinh mà sợ sự thất vọng của gia đình, sợ những đ.ánh giá của xã hội.
Lúc còn là học sinh cấp 3, tôi thấy việc giữ gìn trinh tiết cũng đơn giản lắm. Đàn ông đòi hỏi mình, mình không cho cũng chẳng muốn dâng hiến cho ai thế là mãi mãi còn nguyên vẹn.
Nhưng khi bắt đầu yêu, điều đó khiến tôi khốn đốn. Việc giữ gìn nó không khác gì việc mặc một chiếc áo len vào mùa hè, muốn cởi ra thật nhanh vì nóng nhưng lại sợ bị trần truồng trước thiên hạ. Tôi đã khổ sở giữ chiếc áo đó cho đến nay.
Tình yêu những năm 20 t.uổi là tình yêu đẹp nhất. Nhưng tôi chưa một lần được tận hưởng trọn vẹn cảm giác thăng hoa hạnh phúc. Được người yêu ôm vào lòng là tôi ấm áp, được hôn là tôi ngây ngất, đi xa thêm chút nữa là tôi chỉ muốn tan vào cùng người ấy, thậm chí còn bị kích thích đến nôn nao.
Nhưng trong những lúc cao trào nhất, gương mặt của bố mẹ tôi lại hiện ra. Những câu chuyện của họ lại văng vẳng bên tai tôi. Điều đó khiến tôi bứt rứt và ức chế.
Tôi cũng là con người, tâm sinh lý phát triển đầy đủ vậy mà cứ phải vừa yêu vừa kiềm chế d.ục v.ọng. Cảm giác như một người đói đang tự tay soạn cỗ cho mình nhưng chỉ được ngồi nhìn, hít hà hương thơm mà không được phép ăn. Như thế thật tàn nhẫn.
Video đang HOT
Tôi có yêu một người rất sâu đậm. Ai đang yêu cũng biết, con gái khi yêu quá nhiều sẽ có tâm lý muốn dâng hiến. Lúc nào bên anh tôi cũng cứng đờ người vì ham muốn dâng trào. Tôi muốn l.àm c.huyện ấ.y mà không hối tiếc để cảm nhận được hạnh phúc đột độ khi tình yêu và t.ình d.ục hòa hợp là thế nào.
Nhưng hình ảnh bố mẹ cứ ám ảnh tôi khiến tôi luôn phải cưỡng lại điều đó. Sợ không kiềm chế được, mỗi lúc hẹn hò tôi phải lưu ý yêu qua quần jeans, thậm chí còn mặc cả 2 chiếc quần lót cùng lúc. Nếu không, bản năng trong tôi cứ âm ỉ thúc giục.
Có một lần tôi đi chơi xa với người yêu và ở lại nhà nghỉ. Chúng tôi đã gần gũi và sắp l.àm c.huyện ấ.y. Nhưng tôi quá dằn vặt, một bên là vì người yêu và thỏa mãn bản thân mình, một bên vì danh dự gia đình. Cuối cùng tôi quyết định dứt ra khỏi khoảnh khắc cao trào đó.
Tôi năn nỉ anh quan hệ với tôi chỉ ở bên ngoài mà vẫn mang áo quần. Nhưng anh ấy đã đáp lại tôi bằng cách bỏ đi. Anh ấy nói đúng “Anh yêu em anh không tiếc gì, vậy tại sao em còn tiếc màng trinh mỏng manh đó”.
Nhưng anh ấy chưa hiểu hết, bộ mặt của cả gia đình tôi nằm cả ở thứ tạo hóa thừa thải mà đàn bà phải giữ gìn đó. Tôi quan hệ với anh thì chỉ mình tôi sướng, nhưng cả nhà tôi sẽ khổ.
Với những người yêu sau này cũng thế, tôi muốn có họ hơn cả họ muốn tôi. Tôi muốn họ làm tôi thỏa mãn những nhu cầu đã kìm nén quá lâu nhưng lại không cho phép họ “đi sâu” vào.
Nhưng không ai đủ lý trí và kiên nhẫn để làm điều đó cho tôi. Thậm chí có người đã cười khẩy vào mặt tôi bảo: “Quan hệ qua chiếc quần jean đó à, em muốn ăn lại chả chịu bỏ vốn”. Thật sự tôi rất n.hục n.hã. Ai cũng nhìn thấu ham muốn trong con người tôi nhưng đồng thời cũng thấy cả sự hèn nhát nữa.
Tôi còn chưa nếm mùi t.ình d.ục như thế nào nên rất hay tưởng tượng và “một mình”. Tôi dám chắc là mình t.hủ d.âm nhiều hơn bất cứ cô gái nào và xem phim s.ex nhiều như bất cứ người đàn ông nào (Ảnh minh họa)
Ở lứa t.uổi này, trong khi hầu hết bạn bè đã có quan hệ t.ình d.ục nên tôi trở nên lạc lõng chứ không quý giá gì như mọi người nghĩ. Ai cũng cho tôi quá bảo thủ và có vấn đề. Nhưng thật ra tôi còn chưa nếm mùi t.ình d.ục như thế nào nên rất hay tưởng tượng và “một mình”. Tôi dám chắc là mình t.hủ d.âm nhiều hơn bất cứ cô gái nào và xem phim s.ex nhiều như bất cứ người đàn ông nào.
Càng dồn nén tôi càng khao khát nhưng không dám làm gì nên thường rơi vào trạng thái stress nặng vì s.ex. Tôi biết lấy chồng là giải quyết được chuyện này nhưng thật sự là hiện tại tôi chưa tìm thấy người yêu mình. Do đó cứ rơi vào vòng luẩn quẩn rất ức chế.
Thêm một t.uổi, bố mẹ lại càng răn đe tôi hơn, họ sợ cảnh hũ mắm treo đầu giàn. Tôi vẫn luôn nghe lời họ như từ đã làm từ trước tới nay nhưng trong lòng không hề dễ chịu. Suốt cả thời thiếu nữ tôi đâu được hạnh phúc trọn vẹn. Nhiều khi tôi khóc vì chẳng thể là chính mình, vì mình cứ cố giữ hình ảnh 1 gái ngoan.
Theo VNE
Mẹ hỏi: "Mày đã ngủ với nó chưa?"
Thật chẳng thể ngờ, mẹ anh gọi riêng anh vào bếp và hỏi câu đó, mẹ không hay biết tôi đứng sát cửa và nghe được tất cả. Tôi buồn chán vô cùng.
Còn nhớ ngày đầu tiên về ra mắt nhà anh, gặp bố mẹ và anh chị anh, tôi choáng váng và đau khổ vô cùng khi nghe mẹ anh lén hỏi anh trong phòng bếp, khi tôi đứng ngoài nói chuyện cùng với mọi người. "Mày đã ngủ với nó chưa, nhìn con bé này tã lắm, tao nghĩ là nó không còn trinh tiết nữa đâu. Nên cẩn thận con ạ, mẹ không muốn mày lấy một con vợ hư".
Lời mẹ anh nói khiến tôi ù tai, tôi cảm thấy mình bị tổn thương vô cùng. Một người lớn, người làm công chức nhà nước mà lại nói được những lời đó sao. Một người phụ nữ hiện đại, sống trong xã hội hiện đại mà lại coi trọng chuyện trinh tiết đến vậy sao. Và mẹ anh dựa vào cơ sở nào để biết được, tôi còn hay mất, không những vậy mẹ anh còn nói tôi &'tã'. Thật sự tôi thất vọng kinh khủng.
Tôi biết, người khó lấy lòng nhất trong gia đình chồng chính là mẹ chồng nên cũng không lo lắng nhiều, cứ để thư thư, thời gian sẽ trả lời hết. (ảnh minh họa)
Nhớ cái ngày đầu tiên gặp gia đình anh, tôi đã xúng xính chuẩn bị quần áo đẹp, ăn mặc làm sao cho giản dị và trang nhã nhất vì sợ người lớn không ưa ăn mặc quá sành điệu. Tôi đã sẵn sàng tâm lý để về gặp bố mẹ anh, gia đình anh, hi vọng mọi người sẽ ưng thuận tôi.
Về tới nhà anh, tôi lao vào bếp làm việc như một đứa con dâu thực thụ, nấu ăn cũng nhanh nhẹn, nhưng không biết có được mẹ anh hài lòng không. Sau khi ăn, mọi thứ đều rất tốt đẹp, tôi dọn dẹp và rửa bát, lau dọn bếp núc tinh tươm. Tôi nghĩ, chắc mẹ anh sẽ chẳng phật ý được điều gì, vì tôi đã làm tất cả chu đáo. Tôi ngồi nói chuyện với bố anh, anh chị của anh một cách thoải mái và thân thiện. Mọi người trong nhà có vẻ quý mến tôi, chỉ riêng mẹ anh là chưa tiếp chuyện riêng tôi. Tôi biết, người khó lấy lòng nhất trong gia đình chồng chính là mẹ chồng nên cũng không lo lắng nhiều, cứ để thư thư, thời gian sẽ trả lời hết.
Tôi bình dị, thể hiện những gì mình có và cũng không khách sáo, câu nệ, để cả hai bên cùng cảm thấy dễ dàng. Trước đây, người ta coi việc về ra mắt là chuyện trọng đại thế nào không biết, nhưng giờ cũng hiện đại hơn rồi nên tôi cũng xem đó như một buổi về chơi cùng gia đình anh, để tạo điều kiện gần gũi hơn với gia đình.
Anh và tôi cũng đi quá giới hạn không ít lần, chỉ vì chúng tôi yêu nhau và cần gần gũi để hiểu nhau hơn. (ảnh minh họa)
Nhưng thật chẳng thể ngờ, mẹ anh gọi riêng anh vào bếp và hỏi câu đó, mẹ không hay biết tôi đứng sát cửa và nghe được tất cả. Tôi buồn chán vô cùng.
Sau hôm ấy, thái độ của tôi khác hẳn. Tôi không muốn tiếp tục cuộc tình này nữa vì tôi sợ. Tôi lo lắng mình sẽ gặp phải một bà mẹ chồng ghê gớm nếu như lấy anh. Tôi sợ cái ánh mắt mẹ anh nhìn tôi, phán xét tôi trong nhà bếp. Còn anh, anh vốn là một đứa con ngoan, biết nghe lời, tại sao anh không nói một câu nào khi mẹ anh hỏi như thế.
Thì tôi đúng là đã không còn trinh tiết trước khi đến với anh. Anh cũng biết điều đó, nhưng có phải giờ đây, khi nghe mẹ nói tôi chắc qua tay nhiều người rồi, anh bắt đầu suy nghĩ, động lòng và không còn tin tôi nữa. Trước đây anh luôn nói, anh không quan trọng chuyện tôi đã mất trinh. Và tôi cũng thú nhận với anh, tôi đã trót ăn nằm với mối tình đầu, người đàn ông đầu tiên tôi yêu thương. Nhưng tôi hoàn toàn không phải là đứa con gái lăng nhăng như mẹ anh nói.
Anh và tôi cũng đi quá giới hạn không ít lần, chỉ vì chúng tôi yêu nhau và cần gần gũi để hiểu nhau hơn. Anh cũng hứa hẹn với tôi đủ điều, cũng nói mọi thứ không quan trọng, chỉ cần bố mẹ anh ưng thuận là được. Anh còn nói, tôi thì có gì mà mẹ anh không ưng, cả nhà anh chắc chắn sẽ thích tôi. Vậy tại sao, khi mẹ anh hỏi như vậy, anh không đứng ra biện minh cho tôi, không nói cho mẹ anh biết tôi là đứa con gái ngoan, không giống như mẹ anh nghĩ.
Có lẽ, trong đầu anh cũng đang nghĩ, tôi là đứa ngủ với cả chục gã rồi nên mới &'tã'. Chẳng hiểu mẹ anh nhìn thế nào mà lại phán như vậy. Mẹ anh nói, muốn con trai bà lấy một cô gái còn trong trắng, có như thế mới làm vợ hiền, dâu thảo được. Tôi buồn lòng vô cùng, không biết mình có nên tiếp tục mối quan hệ này hay không, nhưng cứ nghĩ tới việc phải về nhà anh lần nữa, tôi ngán tới tận cổ rồi!
Theo VNE
Thất vọng vì em còn trinh Em cứ tưởng anh sẽ hạnh phúc, trân trọng em hơn khi biết em còn trinh trắng. Em năm nay đã 29 t.uổi, em quen anh qua một người bạn thân. Ở bên anh, em rất hạnh phúc, vui vẻ bởi anh là một chàng trai hóm hỉnh. Chúng em bằng t.uổi nhau nhưng nhìn em trẻ hơn anh nhiều. Có lẽ do...