Tâm sự của chàng trai phạm tội vì bị nữ nhân viên massage phụ tình
Sau nhiều lần đưa đối tác đi “làm việc” tại “động quỷ” bên Trung Quốc, Nguyễn Đăng Giang, SN 1978 phát hiện ra một cô gái bị lừa bán vào nơi đây. Thương cảm, Giang đã “chuộc” cô gái về, định cùng kết nghĩa “tào khang”.
Không ngờ, khi về quê cô gái để bàn chuyện cưới hỏi thì mắt Giang đã nhòa đi khi chứng kiến vợ sắp cưới của mình “tay trong tay” với người đàn ông khác…
Sự việc đã trôi qua gần 6 năm và cũng ngần ấy thời gian, Giang phải trả giá cho lỗi lầm của mình trong trại giam. Nhưng khi gặp cậu ta, nhắc đến câu chuyện này, Giang bảo em vẫn nhớ từng chi tiết, từng mốc thời gian, chị ạ! Bởi em dành hết mọi tình cảm chân thành cho cô ấy. Từ ngày chuộc cô ấy về từ “động quỷ”, em đã quên chuyện cô ấy từng là gái làng chơi. Em nghĩ, cô ấy từng mắc sai lầm, từng bị người khác lừa, đưa đẩy đến con đường khốn cùng thì chắc hẳn khi được tự do trở lại cuộc sống đời thường, cô ấy sẽ biết trân trọng, nâng niu nó. Nhưng, em đã nhầm!
Nguyễn Đăng Giang: “Em sẽ vay vốn mở một quán ăn nho nhỏ…”
Cuộc “giải cứu” 6 cô gái khỏi “động quỷ”
Giang là anh cả trong gia đình có 3 anh em ở xã Quỳnh Hồng, huyện Quỳnh Phụ, tỉnh Thái Bình. Bố bị bệnh câm điếc bẩm sinh, còn mẹ quanh năm bán mặt cho đất bán lưng cho trời, một mình bà lo được bữa cơm, bữa cháo cho 5 miệng ăn đã vất vả rồi lấy đâu tiề.n cho anh em Giang ăn học. Chính vì thế, học chưa hết lớp 3 thì Giang đã nghỉ học theo chúng bạn nay đây mai đó làm ăn, buôn bán mong đỡ đần cho mẹ nuôi cha và hai em. Ban đầu, Giang theo chân một người đàn anh vào TP Vinh, tỉnh Nghệ An làm cho một lò bánh mỳ. Được ít thời gian, cậu ta lại theo bạn bè rủ đi làm cho một cơ sở sản xuất bánh ngọt ở Lạng Sơn. Năm 2002, Giang có ít vốn nho nhỏ nên chuyển sang buôn đồ điện tử, quần áo, giầy dép “hàng thùng” đem về dưới xuôi bán cho các cửa hàng. Cũng từ đây, mối quan hệ làm ăn của Giang ngày càng được mở rộng. Điểm mà Giang và những đối tác làm ăn thường chọn để giao lưu là những quán tẩm quất, gội đầu ở Bằng Tường (Trung Quốc).
Cơ sở được Giang để mắt nhất là một quán gội đầu 3 tầng, chia làm nhiều phòng nhỏ, mỗi phòng chỉ khoảng 6m2 và có khoảng 30 cô gái Việt Nam phục vụ gội đầu massage. Quán này cũng có liên hệ mật thiết với một quán gội đầu, tẩm quất khác ở đảo Nam Ninh, Trung Quốc. Cứ khoảng 6 tháng, hai cơ sở này lại đổi “đào” một lần để giữ chân “khách quen”. Trong những lần đến đây, Giang được một cô gái tên Trần Thị Bẩy, SN 1984, quê ở xã Phúc Thành, huyện Phổ Yên, tỉnh Thái Nguyên thường xuyên “phục vụ”. Qua chuyện Bẩy kể, Giang được biết cô đã bị một người bạn ở cùng quê lừa nói rằng lên cửa khẩu Lạng Sơn để bán hàng quần áo, rồi chúng đã bán Bẩy vào đây. Câu chuyện đã khiến người đàn ông có dáng ngưới nhỏ thó này thương cảm, tìm cách cứu giúp. Tháng 8-2004, Giang đã bỏ gần 100 triệu đồng để cho bọn bảo kê quán này “mở đường” và thuê xe cho 6 cô gái trốn thoát về Việt Nam, trong đó có Bẩy. Cũng vì thương cảm, sau khi về đến cửa khẩu Tân Thanh, Lạng Sơn, Giang đã cho 5 cô gái kia mỗi cô một ít tiề.n mua quần áo và làm “lộ phí” về quê, còn cô gái tên Bẩy thì may mắn hơn được Giang đưa về tận nhà.
Video đang HOT
“Nếu có người phản bội…”
Về nhìn thấy gia cảnh của Bẩy cũng nghèo khó! Bố Bẩy đã lấy vợ hai, Bẩy là con út trong nhà đông anh em. Cả nhà chỉ sống dựa vào vài sào chè trên đồi. Vì vậy, lòng Giang đã nảy sinh tình cảm khó tả, cùng với những lần về thăm gia đình, mẹ Giang cũng giục lấy vợ để có người chăm sóc người cha bệnh tật. Trong đầu Giang lúc đó nghĩ rằng, có lẽ đây cũng là cái duyên đưa Bẩy và Giang đến với nhau. Để cho Bẩy khuây khỏa, vài ngày sau khi về quê, Giang đã đưa cô gái vào TPHCM chơi một thời gian. “Tình cảm của bọn em cũng thật sự có từ lúc này. Cô ấy đã nhận lời sẽ cùng em xây đắp một mái ấm gia đình. Chính vì vậy, sau thời gian nghỉ ngơi, em đưa cô ấy về quê, và để luôn chiếc xe máy là phương tiện duy nhất của em cho Bẩy đi lại, còn em trở về Lạng Sơn tiếp tục với những chuyến hàng mong có một ít vốn cho cô ấy đỡ khổ. Rồi hàng tháng đều đặn, em cứ về vào ngày 28 hàng tháng để thăm cô ấy. Bẩy cũng đáp lại tình cảm của em, chăm chút cho những ngày em ở bên cô ấy.
Ngày kết hôn của chúng em cũng đã định sẵn là 24-12-2005. Xe cưới em đã thuê, cỗ cưới em đã đặt sẵn và trước ngày cưới gần 1 tháng em đã đi xe máy từ Thái Bình lên quê cô ấy để gặp gia đình bàn về nghi lễ cưới hỏi. Nhưng tháng 11 ấy, một phần vì nhớ, một phần cũng để cho Bẩy bất ngờ nên em đã về đột ngột, trước ngày hẹn một hôm. Đó là ngày 27-11-2005. Tuy vậy, lần này em không vào nhà luôn mà ngồi uống bia ngay tại quán trước cửa nhà Bẩy. Tại đây, em đã được chị chủ quán cho biết những xì xào bàn tán của dân làng về Bẩy đã “cặp kè” với người này, người nọ. Em vẫn không tin những điều đó là sự thật. Nhưng ngồi được ít phút, lúc đó khoảng 18g chiều, em nghe thấy tiếng xe máy vụt vào ngõ. Em khấp khởi chạy ra thì thấy cô ấy đang đèo một nam thanh niên lạ mặt trên chiếc xe của chính mình. Lặng lẽ đứng đằng sau quan sát, em thấy cô ấy dựng xe ngoài cổng và đưa chàng trai kia vào vườn sắn. Tiếp tục bám theo quan sát, em không thể tin vào mắt mình khi nhìn thấy cô ấy và chàng trai kia quấn lấy nhau. Lúc đó, em như thể chế.t đứng, nhưng vẫn cố kìm nén và lẳng lặng bỏ ra ngoài”. Giang tâm sự.
Giang bảo rằng: “Căm giận, nhưng vì yêu, em vẫn cố ở lại và tối đó em đã ngồi ăn cơm cùng gia đình, mẹ và anh trai cô ấy, rồi định đi về luôn trong đêm. Nhưng vì rất quý em và đã coi em như con trong nhà nên gia đình giữ lại để ngày hôm sau ăn giỗ xong rồi hãy về. Bên cạnh đó, thái độ cô ấy vẫn ân cần, chăm chút cho em khiến lòng em dịu lại. Hôm sau, trong bữa rượu ngày giỗ bà nội cô ấy, em đã uống khá nhiều. Lúc đó, em nghĩ đến chuyện hôm trước và hỏi cha cô ấy rằng: “Nếu có người phản bội thì phải làm như thế nào hả thầy?”. Trong men rượu, bố của Bẩy cũng hồn nhiên trả lời: “Nếu là đàn ông, con tự ra tay ché.m…”. Câu nói ấy đã ám ảnh em và trong đầu em lúc đó không thể nghĩ gì thêm được nữa. Đa.u đớ.n, nhưng em vẫn đưa cô ấy về quê mình ăn cưới người anh họ để muốn nói chuyện phải trái, dứt khoát với cô ấy một lần cho xong!.
Khoảng 20g ngày 2-12-2005, sau đám cưới người anh họ, Giang đã đưa Bẩy về nhà nói chuyện. Giang nhắc tới chuyện hôm trước. “Cô ấy đã không hối hận lại còn sẵng giọng: “Chưa cưới, em thích làm gì là quyền em”, rồi đứng phắt dậy định bỏ đi. Lúc đó, em cũng không làm chủ được mình, chạy vội đi lấy dao ché.m liên tiếp 6 nhát vào đầu cô ấy, khiến Bẩy gục ngã. Tưởng vợ sắp cưới đã chế.t, em vác dao đến nhà ông Trưởng công an xã xin đầu thú”. Giang ôm mặt cất tiếng thở dài.
Được đưa đi cấp cứu, Bẩy may mắn thoát chế.t và bị tổn hại 44% sức khỏe. Ngày đưa Giang ra tòa, xét thấy cô gái không chế.t là nằm ngoài ý định của Giang, VKS vẫn truy tố Giang về tội Giế.t ngườ.i. Tuy nhiên, hôm đó, Bẩy cùng 4 cô gái được Giang giải cứu cũng có mặt ở phiên tòa và đồng loạt làm đơn xin giảm nhẹ hình phạt cho Giang nên Giang chỉ phải nhận án 7 năm tù về hành vi tội lỗi của mình.
Mong có một quán ăn nho nhỏ!
Gần 6 năm cải tạo trong trại giam, Giang đã thấm thía những tội lỗi của mình gây ra. Chỉ một phút nông nổi, không làm chủ được bản thân mà Giang đã làm khổ gia đình, làm khổ cha mẹ. Ý thức được điều đó, Giang đã cố gắng miệt mài lao động và đã được giảm án 18 tháng tù. Giang bảo rằng: “Chỉ chưa đầy 1 tháng nữa, em sẽ được trở lại cuộc sống tự do. Cái ngày ấy, em đã mong đợi từ lâu và dự định của em sau khi ra trại sẽ vay vốn mở một quán ăn nho nhỏ tại tại quê mình mong được báo hiếu cha mẹ để chuộc lại lỗi lầm với những người thân yêu nhất…”
Theo Pháp Luật XH
Chuyện ghi được từ "ngã ba sung sướng"
Xã Xuân Bình, thị xã Sông Cầu, tỉnh Phú Yên giáp với tỉnh Bình Định được mệnh danh là "ngã ba sung sướng" với hàng loạt "động quỷ" san sát hai bên QL1A. Nhiều năm qua, các quán nước ven đường là nơi dừng chân của cánh tài xế đường dài tìm "bãi đáp" trên đường thiên lý bắc nam.
QUÁN GIẢI KHÁT TRÁ HÌNH
Trong vai những dân chơi, chúng tôi được mục kích những "ổ nhện" ngay từ đầu cầu Bình Phú. Cạnh những nhà hàng nổi tiếng với ghẹ, cua, tôm... nuôi sẵn tại đầm Sông Cầu, chúng tôi đếm được hơn 30 quán nước không có bảng hiệu, là những ngôi nhà cấp bốn xập xệ, phía trước còn ngổn ngang gạch đá.
Vừa chạy xe qua, chúng tôi đã nhìn thấy nhiều cô gái nằm võng ngủ trưa, huýt sáo, ngoắc tay gọi vào. Chúng tôi thử tấp xe vào một quán lụp xụp có đường đất dẫn ra sau nhà. Mới đặt người xuống ghế, chị chủ quán đã đon đả hỏi tôi uống nước gì, tôi đáp: "Hai lon Ken!". Vài phút sau, chủ quán mang liền ra hai lon bia ướp lạnh. Nhấp một ngụm xong, tôi hỏi chị ta: "Có em út gì không?". Sau khi nhìn khách kĩ một lượt, thấy thái độ "nhiệt tình" của tôi, bà chủ gật đầu. Đó là đối với khách lạ còn khách quen của quán thì cứ bước thẳng ra sau nhà, nơi đặt sẵn bộ ghế sa-lông nệm đã sờn và chi chít lỗ thuố.c ngồi đợi bà chủ điều "đào".
Đoạn đường "ngã ba sung sướng"
Cạnh bàn chúng tôi, một nhóm thanh niên từ TP. Tuy Hòa (Phú Yên) mới dạt về thị xã Sông Cầu, đang ngập ngụa trong khói thuố.c. Họ bàn tán rôm rả về chuyện "giải hạn" sau trận thua trên chiếu bạc lúc sáng.
Trong lúc "má mì" lấy xe máy dựng trước nhà đi chở gái về phục vụ khách, anh Tí - chồng chủ quán buột miệng than: "Mấy hôm nay khách ở Quy Nhơn ít ra lắm, quán chỉ đón khách vãng lai là chủ yếu". Tôi hỏi vì sao quán không nuôi hai, ba em như các quán khác thì anh Tí thật thà trả lời rằng, quán anh cũng có nuôi nhưng các em đã sang "yểm trợ" các quán bên cạnh. Đến khi cần, anh và vợ qua chở về. Theo lời Tí, lúc trước quán anh ta có nhiều cô gái rất đẹp nhưng đều bị khách giàu có từ Tuy Hòa ra, Quy Nhơn vào "dụ" mất, số còn lại "chạy sô" trong phố biển vì được nhiều tiề.n hơn. Ban ngày, quán im ắng thế nhưng luôn nón.g bỏn.g ở... phía sau.
Tối hôm sau, chúng tôi quay trở lại "phố bán hoa". Hàng chục chiếc đèn pin lóe sáng khi thấy tiếng xe cùng những câu mời gọi "Anh ơi, vào đây uống nước". Tôi cho xe đi hết một vòng rồi quay lại và thấy vô số các cô gái bán hoa chạy theo vì tưởng đã "câu" được khách mu.a dâ.m. Chúng tôi dừng lại trước một quán tối om vì cúp điện. Bà chủ quán tên Uyên lấy bàn ghế cho khách ngồi. Sau khi biết tôi có "nhu cầu", bà chủ bảo chờ tí để ông chủ lấy chiếc Dream cũ kĩ đi bắt gái về.
CAY ĐẮNG ĐỜI "BUÔN HƯƠNG"
Trước mặt chúng tôi là cô gái tên Hồng, quê ở Gia Lai. Bật nắp lon bia, cô uống ừng ực cho quên nỗi sầu rồi tâm sự, mới 23 tuổ.i nhưng cô đã có chồng và một con ở quê nhà. Để có tiề.n gửi về nuôi con, Hồng phải lưu lạc tha hương, nói dối chồng là xuống Quy Nhơn làm nghề thợ may. Tâm sự được nửa tiếng, Hồng giục tôi vào căn phòng chật chội, chỉ có một chiếc giường để còn thời gian tiếp khách khác.
Ngày hôm sau, chúng tôi vào một quán nước không tên gần cầu Bình Phú. Tiếp chuyện chúng tôi là cô gái tên Thủy. Bằng giọng buồn, Thủy kể, nhà cô ở đường Trần Bình Trọng (TP. Quy Nhơn). Ngôi mộ nhỏ cách chỗ chúng tôi ngồi không xa là nơi chôn cất hài nhi, kết quả của mối tình giữa Thủy và một gã tài xế chạy đường dài. Gã ta hứa hẹn với Thủy đủ điều, rằng sẽ xây dựng một gia đình nho nhỏ với cô gái mới lớn nhưng khi Thủy mang thai, gã sở khanh "cao chạy xa bay". Không chịu nổi sự thị phi của hàng xóm, Thủy đành phá thai và trở thành gái bán hoa ở Sông Cầu để có tiề.n nuôi sống bản thân.
Tại quán của tú ông tên Sanh, chúng tôi bắt gặp đám khách làng chơi toàn là tài xế xe tải. Trong căn phòng hôi hám bẩn thỉu, tôi trông thấy nét mặt nhợt nhạt của cô gái tên Hạnh, quê ở Nghệ An. Hạnh đau lòng kể về quãng đời của mình. Từ khi còn học cấp 3, vì không có tiề.n ăn chơi nên Hạnh phải đi bán cái ngàn vàng cho một đường dây gái gọi, trước khi lưu lạc vào miền Trung hành nghề. Hạnh bảo dù ngày lễ tết, các cô cũng phải chia nhau "ứng trực" tại quán vì vẫn có khách. Tiề.n làm ra ngoài phấn son, các cô đều nướng sạch vào đề đóm, cờ bạc, rượu chè.
Qua nhiều ngày quan sát tại đây, chúng tôi nhận thấy nhác thấy bóng công an là các chủ quán đều có cách di dời "các cặp" sang các địa điểm khác. Sự hoạt động của các ổ gái mại dâm Sông Cầu lâu nay là bài toán nhức nhối đối với các cơ quan chức năng vì chúng hoạt động rất chặt chẽ, tinh vi và sẵn "ăng-ten" báo tin để gái và khách tẩu thoát.
Theo Công An TP
Ngày mai, xử kẻ "giết tình, trả nợ tiền" Vì hơn 30 triệu chưa thể xoay xở để trả cho Chi nên Linh đã giế.t chế.t người yêu rồi bỏ trốn cùng một cô gái khác. Ngày mai, 19/04, Tòa án nhân dân TP.Hà Nội đưa ra xét xử vụ án "Giết người, cướp tài sản" xảy ra cách đây hơn 1 năm về trước. Hun.g th.ủ là Vũ Tuấn Linh bị...