Tấm lòng người vợ khiến chồng và bồ chỉ còn nước cúi đầu cả đời vì xấu hổ
Đưa bà Lan – người phụ nữ đó – tới một nơi khác để nói chuyện, với tư cách một người vợ hợp pháp, bà đã từ chối yêu cầu “đền bù trinh tiết” của tình nhân chồng mình.
25 năm trước, bà Hoa đã từng tin rằng mình là người hạnh phúc nhất với một gia đình hoàn hảo: 2 con trai và 1 con gái, vợ làm việc tại bưu điện tỉnh, còn chồng làm việc cho một cơ quan nhà nước có uy tín.
Mọi chuyện bắt đầu khi chồng bà được cơ quan cử xuống huyện để phát triển địa phương. Bà không biết những ngày ở huyện, chồng bà đã làm gì. Nhưng có một ngày, bà đã chế.t sững khi một người phụ nữ cùng em gái cô ta đến tận khu tập thể cơ quan của bà, nơi gia đình bà đang sống và đòi “nói chuyện phải quấy” liên quan tới chồng bà. Lúc ấy bà mới vỡ lẽ, chồng bà có “phòng nhì” và người phụ nữ ấy là tình nhân của chồng. Bà đã rất ngỡ ngàng trước những gì người phụ nữ đó kể, không thể tin được rằng chồng mình lại có thể quan hệ với người thua kém với mình về mọi mặt.
Khi phải đối mặt với điều mà trước đây từng nghĩ rằng sẽ không bao giờ chấp nhận, bà Hoa cũng như bao nhiêu người phụ nữ khác, đau khổ, dằn vặt và cảm thấy căm hận người chồng. Đưa bà Lan – người phụ nữ đó – tới một nơi khác để nói chuyện, với tư cách một người vợ hợp pháp, bà đã từ chối yêu cầu “đền bù trinh tiết” của tình nhân chồng mình.
Sau cuộc nói chuyện đó, bà và chồng cũng đã có một cuộc tranh cãi về mối quan hệ ngoài vợ ngoài chồng này. Tâm lý tổn thương, chịu đựng khiến bà sống khép kín và im lặng trong suốt một quãng thời gian dài. Bà không biết nên tha thứ hay không. Bà không biết mình nên làm thế nào… Mọi chuyện có lẽ cứ dai dẳng thế mãi, nếu không có ngày, bà nghe tin người đàn bà kia đang đến bệnh viện đòi bỏ cái thai.
Chẳng có thời gian suy nghĩ, vừa nghe, là bà bỏ cả việc, bỏ ngoài tai những lời khuyên nhủ, tức tốc đạp xe tới bệnh viện ngay đúng lúc tình nhân của chồng mình đã lên bàn mổ.
Video đang HOT
“Dừng lại. Mi còn nhân tính không? Mi nghĩ rằng mi còn lấy chồng được với tuổ.i đời đó à? Mi xem lại mi xấu xí đến chừng nào? Mi nghĩ có con dễ lắm à? Mi nghĩ mi còn đẻ được sau khi bỏ thai à? Không được làm cái việc mất nhân tính như vậy!”, bà đã xông vào, hét to ngay trước cửa phòng mổ.
Bác sỹ và hộ lý đã rất ngạc nhiên khi nghe bà to tiếng ngay phòng mổ ở bệnh viện như vậy, họ đều quay lại hỏi bà Lan – lúc đấy đã nằm chờ được làm thủ thuật lấy thai ra – xem đó là ai. Bà Lan trả lời họ đó là “vợ của anh ấy”. Đã có một khoảng lặng nhìn nhau giữa những người mặc áo trắng trong căn phòng lúc đó. Vị bác sỹ đã lại giường mổ, đỡ bà Lan dậy, và bảo: “Chị ấy đã nói vậy thì chị nên đứng dậy đi về đi. Đừng bỏ đứ.a b.é nữa mà tội nghiệp”.
Bà đưa nhân tình của chồng bà trở về nơi ở, sau một vài ngày cùng chồng quay lại, tuyên bố sẽ cùng bà Lan nuôi đứ.a tr.ẻ đã đầy đủ hình hài trong bụng. Và suốt 25 năm, bà đã giữ trọn lời hứa đấy. Hàng tháng, chính tay bà gửi cho bà Lan một số tiề.n để chăm cậu con trai riêng của chồng, bà còn thường xuyên cho thêm quần áo, đồ tiêu dùng cần thiết để hỗ trợ cuộc sống của hai mẹ con.
Năm thằng bé đi học lớp Một, bà đã cùng chồng về quê của bà Lan để sắm sửa tất cả những thứ cần thiết cho con thằng bé đến trường. Bố của bà Lan đã bỏ việc đồng áng, ở nhà chờ bà đến nơi để được tận mắt nhìn thấy người phụ nữ mà ông cho rằng “bao dung, rộng lượng nhất trên đời”. Ông đã không ngừng cảm ơn bà Hoa, cảm ơn tấm lòng của bà, và còn hứa sẽ dạy dỗ đứa cháu trai nên người để không phụ tấm lòng của bà.
Đến nay, câu chuyện đầy biến cố nhất cuộc đời bà đã qua được hơn 25 năm. Cậu con trai riêng của chồng bà nay đã 25 tuổ.i, đã lập gia đình và có công ăn việc làm tử tế. Ngày cậu đi cưới vợ, bà Hoa cũng đã cho một khoản tiề.n nhỏ để có vốn làm ăn. Bà cũng đã bảo chồng đưa cậu con trai riêng về quê, thắp hương cho tổ tiên và nhận họ, xem như một người con trai trong gia đình.
Ngày chồng bà ra đi về cõi vĩnh hằng, cậu con trai riêng về nhà, để tang bố và lo lắng công việc trong tang lễ. Bà Hoa kể lại, cậu đã ôm lấy bà sau khi tang lễ kết thúc, khóc và cảm ơn bà, nói rằng “nhờ mẹ mà con có mặt ở trên đời”.
Đến nay, sau khi chồng qua đời, bà Hoa thường tới chùa, tham gia các hoạt động thiện nguyện do chùa phát động, với mong muốn sẽ cầu an cho gia đình, cho con cái và tìm đến niềm vui tuổ.i già của bản thân nơi cửa phật.
Theo Blogtamsu
Xấu hổ vì cách ăn mặc của vợ tôi
Vợ thường xuyên diện những bộ đồ thiếu vải đi tung tăng khắp nhà mà không quan tâm đến thái độ mọi người xung quanh...
Thực sự tôi đang cảm thấy xấu hổ vì cách ăn mặc mát mẻ của vợ, vợ tôi vốn dĩ xuất thân trong một gia đình khá giả, lại có lối sống sành điệu, bố mẹ vợ tôi cũng là người thoáng tính không quan tâm đến cách ăn mặc của con cái, nên khi bước chân về nhà chồng cô ấy thoải mái ăn mặc những bộ đồ thiếu vải mà chẳng thèm để ý đến mọi người xung quanh.
Vợ thường xuyên diện những bộ đồ thiếu vải đi tung tăng khắp nhà mà không quan tâm đến thái độ mọi người xung quanh...
Mùa hè nóng nực, có những hôm cô ấy mặc chiếc áo quây hay áo hai dây hở cả nửa ngực. Nếu chỉ có hai vợ chồng và chuyện này chỉ diễn ra trong phòng ngủ thì tôi sẽ cho đó là một điều tuyệt vời, đằng này vợ tôi ngang nhiên chưng diện tung tăng ra nhà ngoài, ngồi ăn cơm với cả nhà, thậm chí là cả đi chợ và dạo quanh trong xóm.
Ở cùng bố mẹ chồng, hơn nữa gia đình lại có cả em chồng đang tuổ.i trưởng thành vậy mà cô ấy cứ vô tư như không có chuyện gì xẩy ra vậy. Tôi cũng đã có góp ý nhẹ nhàng với cô ấy nhưng vợ tôi cho rằng nhà nóng nực, rồi vùng vằng bỏ ngoài tai.
Cuối cùng do không chịu nổi những lời ra tiếng vào, đàm tếu của hàng xóm và cũng cảm thấy "tức mắt" nên bố mẹ tôi đã gọi riêng tôi ra để nhắc nhở, bố mẹ tôi nói lối ăn mặc của vợ tôi không phù hợp với hoàn cảnh, nên nói với tôi lựa lời khuyên nhủ vợ kẻo hàng xóm nhìn vào chê cười.
Tôi đã đem chuyện này góp ý với vợ một lần nữa vậy là cô ấy vùng vằng, rồi bù lu, bù loa nên cho rằng tôi bắt nạt vợ, rồi vợ tôi bắt đầu kêu ca rằng lấy tôi cô ấy phải chịu đựng bao nhiêu là khổ cực. Thời tiết nóng nực thế này mà nhà không thể lắp điều hoà, đến việc ăn mặc cũng bị soi mói, áp đặt khiến cho cuộc sống không được thoải mái.
Và vợ tôi bắt đầu so sánh với việc trước đây lúc còn con gái sống trong gia đình đầy đủ tiện nghi, điều hoà tủ lạnh cái gì cũng sẵn, nhà thì thoáng mát, ăn mặc thì tự do bây giờ về sống với tôi cái gì cũng thiếu thốn, ngay cả chỗ ở cũng chật hẹp. Đã thế đến việc ăn mặc sao cho thoải mái mát mẻ cũng bị mọi người dèm pha, soi mói, lời ong tiếng ve.
Rồi cô ấy khẳng định, mặc ra sao là quyền của cô ấy, không ai có quyền bắt cô ấy phải mặc cái này, cái kia, cô ấy cũng sẽ không thay đổi cách ăn mặc nếu như cô ấy cảm thấy không thỏa mái và không cần thiết phải thay đổi.
Nói là làm, cô ấy không thay đổi, thậm chí còn trêu tức tôi và bố mẹ tôi mua thêm những bộ đồ mới, hớ hênh hơn để mặc. Chính vì chuyện này mà hai vợ chồng tôi đã nảy sinh mâu thuẫn, vợ chồng thường xuyên tranh luận, cãi vã lẫn nhau. Vì tức tối nên khi đi làm về đến nhà vợ tôi chẳng thèm nói lấy một lời, đến khi tôi hỏi tận mặt vợ tôi mới miễn cưỡng trả lời cộc lốc với thái độ khó chịu.
Theo Đất Việt
Ngán ngẩm, khó xử vì sự đỏm dáng, ăn diện đến vô tâm của cô vợ trẻ Tôi chẳng còn chỗ nào để chui vì xấu hổ với sự thờ ơ, lạnh nhạt đến vô cảm và những câu nói vô tâm của em. Tôi kéo em ra ngoài, xả tất cả bực dọc, suy nghĩ của mình. Đó là lần đầu tiên tôi tỏ thái độ gay gắt với em, thực lòng tôi không chịu nổi sự chảnh chọe,...