Tại sao tình đầu luôn là mối tình khó quên nhất, và có yêu đến bao nhiêu lần cũng không thể sâu đậm bằng tình đầu?
Những rung động đầu đời của thời non nớt, dại khờ sẽ mãi là kỷ niệm đẹp mà bạn không thể quên và cũng không muốn quên.
“ Mối tình đầu như vết chân trên cát. Bước nhẹ nhàng nhưng mãi mãi in sâu”. Câu nói này khiến rất nhiều bạn trẻ tâm đắc bởi nó lột tả được đúng cảm xúc và suy nghĩ của những người từng vắt trên vai một mối tình.
Mối tình đầu, dù là tình cuối hay chỉ là tình dở dang, nhiều niềm đau vẫn là chuyện tình không bao giờ bị thời gian vùi lấp. Những rung động đầu đời, những buổi hẹn hò bẽn lẽn, những món quà handmade được làm bằng cả tấm lòng sẽ theo bạn tới suốt cuộc đời.
Rung động đầu đời
Mối tình đầu đánh dấu rung động đầu đời của mỗi con người. Đó là lần đầu tiên bạn cảm thấy trái tim mình loạn nhịp khi nhìn thấy ánh mắt và nụ cười của người ấy.
Lần đầu tiên bạn biết rằng con tim rất “cứng đầu” và có những lý lẽ riêng của nó. Lần đầu tiên bạn nhận ra rằng mình sẵn sàng đánh đổi tất cả để mang lại hạnh phúc cho một người.
Cột mốc này cho bạn cảm nhận rõ nét nhất sự yêu ghét, giận hờn, nhớ nhung, buồn tủi… Những cảm xúc mà sau này, dù có trải qua nhiều mối tình khác, khi nghĩ lại bạn vẫn cảm thấy con tim thổn thức.
Trao trọn cả con tim
Tình đầu luôn là tình trong sáng, không toan tính, không vụ lợi, là mối tình mà bạn trao trọn niềm tin và hy vọng. Người yêu đầu tiên cũng chính là người bạn trao trọn trái tim với tất cả yêu thương.
Thời gian chẳng thể vùi lấp những rung động đầu đời của mỗi người. Ảnh minh hoạ.Vì thế, bạn chẳng thể quên những kỷ niệm thời thơ dại, hai đứa cùng nhau đi trên con đường đầy lá rụng, tay nắm chặt tay và trao cho nhau ánh nhìn yêu thương hay nụ hôn e ấp như bông hoa hồng chớm nở. Bạn cũng không thể quên lời tỏ tình đáng yêu nhưng đầy thiêng liêng khi nghe người ấy nói “tớ mến ấy”.
Video đang HOT
Những cảm xúc đó vừa lạ lẫm, vừa ngượng ngùng, đỏ mặt nhưng không kém phần nồng nhiệt. Những kỷ niệm của ngày đầu mới yêu luôn trong sáng, chân thành và khiến bạn muốn lưu giữ chúng mãi mãi trong tim.
Ảnh minh họa
Yêu quên ngày tháng
Những ngày đầu yêu, bạn “say men tình ái” như người lần đầu tiên uống rượu. Bạn có thể dành hàng giờ đồng hồ để ngồi gấp sao hay đan khăn, thêu tranh để tặng cho người ấy – những việc mà trước đây bạn nghĩ chúng thật “ngốc xít”.
Có khi lại vô thức ngồi viết tên người yêu dày đặc phủ kín trên mặt bàn. Hay không ít lần đám bạn nhìn thấy bạn ngồi cười ngẩn ngơ một mình chỉ vì một tin nhắn ngọt ngào của người yêu.
Trong một thời gian dài, bạn quên hết mọi thứ xung quanh, lơ đãng với bạn bè và gia đình chỉ vì có tình yêu. Người ấy là số một và là duy nhất.
Tâm lý “tôn sùng” người yêu và mơ mộng về một chuyện tình vĩnh cửu đã khiến nhiều người cảm thấy như sắp chết đuối sau khi chia tay, tưởng chừng như không thể yêu thêm một lần nữa và luôn khắc khoải về tình đầu.
Tình đầu là tình đau
Người ta thường nói tình đầu là tình đau bởi lẽ chẳng mấy ai có thể đi tới cuối con đường với người yêu đầu tiên.
Chúng ta đều từng yêu vô điều kiện, yêu trong sáng, yêu hết mình thậm chí có những khoảnh khắc khờ dại vì tình yêu. Song sự non nớt của những ngày tháng tuổi trẻ đầy đam mê không thể bảo vệ được thứ tình yêu mong manh kia.
Tình đầu là tình đau nhưng con người ta lại chẳng thể nào quên. Ảnh minh hoạ.Và sau vị ngọt của tình yêu, con người tiếp tục nếm trải cảm giác đau đớn, tan nát con tim. Những ngày tháng ngọt ngào, mơ mộng giờ vỡ vụn tạo nên một cú sốc lớn khiến nhiều người vẫn cảm thấy nhói tim mỗi lần nghĩ lại.
Niềm vui thì dễ quên còn nỗi buồn thì day dứt mãi. Chính điều này khiến tình đầu là tình đau nhưng con người ta lại chẳng thể nào quên.
Ảnh minh họa
Níu kéo quá khứ
Mối tình đầu thực sự quá khó quên hay đơn giản vì con người ta không muốn quên?
Rất nhiều bạn sau khi chia tay mối tình đầu vẫn tìm mọi cách để nghe ngóng thông tin về người ấy. Vẫn luôn mộng mơ tới một ngày tình yêu quay trở lại để được ngả vào vòng tay của người ấy, được người ấy đưa đón đi chơi, được quan tâm, chăm lo cho họ.
Vẫn ngày ngày ngắm nghía, lau chùi những món quà mà người ấy tặng, những khung ảnh hai đứa chụp chung ngày còn hạnh phúc. Lâu dần, những điều đó trở thành thói quen và bạn vẫn âm thầm giữ tình yêu đầu trong tận sâu trái tim với niềm tin người ấy sẽ quay trở về.
Tình sau không như tình trước
Với nhiều người, mối tình đầu, người yêu đầu luôn là những thứ đẹp đẽ nhất. Con người ta “cố thủ” bảo vệ hình ảnh đẹp đẽ đó và lấy đó là chuẩn mực để đo những mối tình sau.
Thoát ra khỏi niềm đau của tình đầu tan vỡ đã khó, thoát ra khỏi những kỷ niệm luôn níu chân về quá khứ còn khó hơn. Cùng với thời gian và sự trưởng thành của con người, tình yêu cũng sẽ trưởng thành hơn.
Không còn những vụng dại, non nớt, không còn một con tim yêu hết mình, chấp nhận đau thương. Sự mộng mơ được thay thế bằng hiện thực của cuộc sống. Sau những niềm đau, con người ta yêu bằng lý trí, bằng đầu óc toan tính.
Sự hồn nhiên phai nhạt, niềm đam mê lụi tàn và con người ta lại ước ao thời gian quay trở lại, để được đắm mình trong những rung động ngây ngô đầu đời. Tâm lý “con cá mất là con cá to” trong tình yêu khiến nhiều người mãi mãi không quên mối tình đầu.
Theo Emdep
Thời gian cuộc đời!
Trên dòng thời gian vô thủy vô chung của vũ trụ, cuộc đời mỗi con người chỉ là một khoảng hữu hạn nhỏ bé.
Vì thế mỗi giây phút qua đi là người ta đã vĩnh viễn mất đi một phần cuộc đời trong ấy có tuổi trẻ. Xuân của đất trời là tuần hoàn nhưng với con người thì "xuân bất tái lai". Chính vì thế tuổi trẻ, tuổi thanh xuân là khoảng thời gian trân quý nhất của đời người. Không nâng niu sao được những tình cảm tuy có chút bồng bột nhưng vô cùng chân thật và mãnh liệt không chút toan tính. Không trân trọng sao được những lần rong ruổi trên khắp các nẻo đường với tràn trề sinh lực, nhiệt huyết và đam mê. Thế nhưng nâng niu, trân trọng gìn giữ đến đâu dường như ta cũng khó có thể thể chiến thắng quy luật của tạo hóa: Thời gian của vũ trụ là vô hạn trôi chảy không ngừng, thời gian cuộc đời con người là hữu hạn.
Ta vẫn thường hay nghe những lời đầy ngậm ngùi của những người tuổi xế chiều. Thấm thoát mà việc ấy đã xảy ra đã gần nửa đời người. Chả mấy mà già, chả mấy mà về với ông bà tổ tiên... Không chỉ người già mới hay nhạy cảm về thời gian mà cả người trẻ cũng vậy. Nhiều khi giữa những bộn bề, tất bật lo toan với nhịp sống nhanh, sống vội họ vẫn dừng lại để suy nghĩ cảm thán, tiếc nuối thời gian đã qua.
Nói như vậy để thấy rằng người ta ai cũng ý thức được quy luật nghiệt ngã của thời gian, của tạo hóa nhưng phải đành chấp nhận. Vậy làm thế nào để chiến thắng quy luật ấy? Có lẽ không còn cách nào khác hơn đó là sống hiện sinh. Sống có ý nghĩa, sống hết mình cho hiện tại để mỗi giây phút qua đi là những khoảnh khắc đầy giá trị khiến ta không còn phải tiếc nuối, không còn phải "giá như".
Những ai kia đang mười tám đôi mươi ở vào cái độ thanh xuân nhất thì không có lí gì lại không yêu sống và sống với cường độ mạnh mẽ nhất có thể. Đôi chân muốn đi thì hãy cứ bước tới. Trái tim muốn rộng mở thì hãy cứ yêu thương. Muốn thành công thì hãy dám ước mơ và thực hiện ước mơ cho dù đôi khi là dại khờ. Muốn cứng cáp thì mạnh dạn bước lên sỏi đá với tất cả sự dũng cảm cho dù đôi khi sẽ chảy máu vì sự non nớt, vụng về. Nếu cuộc đời của ai đó đã bước sang thu thì cũng đừng vội giật mình, hụt hẫng, ta không còn trẻ tuổi thì ta hãy "trẻ lòng". Tìm lại cho mình những đam mê, những sở thích mà trước kia chưa theo đuổi được. Tự tạo cho mình niềm vui bên gia đình bên những người ta yêu mến và hài lòng với những giá trị mình tạo ra.
Theo NLĐ
Có cách nào che đậy tội lỗi trong đêm tân hôn Sự ngờ nghệch khiến tôi mất đi cái ngàn vàng trong mối tình đầu dại khờ để rồi giờ đây tôi luôn lo sợ và tìm mọi cách để che đậy sự điều này trong đêm tân hôn sắp tới. Ngày còn đi học, tôi từng yêu một anh cùng quê hơn tôi 3 tuổi. Anh cao ráo, đẹp trai học Bách Khoa...