Tại sao bạn trai thích “đụng” vòng một của em?
Cho em hỏi là: tại sao bạn trai em cứ muốn sờ vào vòng 1 của em là sao? Mặc dù em đã nói là không được nhưng mà mỗi lần hôn nhau, tay của anh ấy từ eo của em rồi từ từ di chuyển lên.
Ảnh minh họa
Em bực mình lắm đã nhiều lần tát anh ấy nhưng dường như anh vẫn không bỏ được.Em phải làm sao để anh ấy từ bỏ việc đó, em chỉ muốn tình yêu của tụi em trong sáng, chỉ là nhưng cái ôm, cái hôn nhẹ nhàng mà thôi. Mong giúp em. ( Mai, Vĩnh Long)
Trong trường hợp “tay chân cày xới” thế này, em đã tát tay mà chàng vẫn không bỏ thì em nên sử dụng biện pháp mạnh hơn: chẳng hạn như “cấm vận” không cho gần gũi, thậm chí là không cho nắm tay; giận anh ấy vài ngày vì hành vi không được phép.
Đặc biệt, em biết tính anh ấy như vậy rồi thì đừng đến những nơi vắng vẻ gió mát trăng thanh.
Đặc biệt, khi hôn nhau là chàng lại táy máy thì tốt nhất kiềm chế, đừng thân mật quá kẻo ý đồ đen tối của anh ấy lại trỗi dậy.
Về lâu dài, nếu dùng biện pháp mạnh mà anh chàng vẫn “ngựa quen đường cũ” thì đã đến lúc em đặt cho anh ta câu hỏi: Anh yêu em vì cái gì?
Em và anh ấy rất yêu nhau, hai đứa tụi em quen nhau trong bí mật vì sợ lời ra tiếng vào, nhưng hôm nọ, nhỏ bạn thân nhất của em lại tâm sự với em rằng nhỏ thích anh ấy, em phải làm sao đây, em nên chọn tình bạn hay tình yêu, giúp em với! ( Pé heo, Q12)
Video đang HOT
Người yêu đâu phải món hàng, mình muốn nhường là nhường được đâu em gái. Em phải hỏi ý kiến người yêu của em, để anh ấy biết và liệu đường ứng xử với cô bạn ấy.
Như em nói, em và anh ấy đang rất yêu nhau. Trong khi cô bạn kia chỉ đang chớm thích đơn phương mà thôi. Bạn trai em cần lựa đường từ chối khéo léo để bạn thân em khỏi phải thấp thỏm thương thầm nữa. Lúc đó thì em không còn phải đắn đo chuyện nhường người yêu lại cho ai nữa rồi.
Em phải làm gì đây khi không tìm được giá trị cuộc sống của mình? Phải làm gì khi chẳng còn ai bên cạnh chia sẻ những niềm vui, nỗi buồn? Và phải làm gì để mình sớm trở lại là mình vui vẻ và yêu đời? ( Vũ Thị Loan)
Em gái thân mến, muốn chữa một căn bệnh thì chúng ta sẽ phải chẩn đoán nguyên nhân của nó trước. Muốn hết buồn, hết sầu, hết thất vọng thì hãy nghiêm túc bỏ thời gian và sự tĩnh lặng để trả lời 3 câu hỏi sau đây: Vì sao em không còn ai bên cạnh? Điều gì đã lấy đi sự vui vẻ yêu đời của em, do người khác hay do chính em? Vì sao em cảm thấy cuộc sống của mình không giá trị?
Em đang chán chường lắm đúng không nào? Đừng buông xuôi cuộc sống mà hãy chịu khó ngẫm nghĩ cuộc đời mình còn thiếu thứ gì để chúng ta tìm kiếm. Một căn nhà thiếu vững chắc thì phải tìm chỗ nào bị mối mọt, chỗ nào lỏng lẻo, chỗ nào mục thủng để mà sửa chữa.
Không ai có thể trả lời thay em câu hỏi này, vì em chính là người hiểu em nhất, và chính em phải tự tìm lấy câu trả lời cho mình. Ấy mới là một người sống bản lĩnh. Đôi khi cuộc đời em sẽ không như ý, đó là chuyện bình thường, bản nhạc cũng có nốt trầm nối bổng, ngày cũng chia ra sáng và tối, thời tiết cũng lúc nắng lúc mưa.
Thế nên đừng chán nản rồi buông xuôi để cuộc đời làm chủ mình em nhé. Mà ngược lại, em hãy tỉnh táo nhìn nhận ra những gì mình thiếu để chủ động tìm kiếm nó, để em có thể làm chủ cuộc đời mình.
Một người hay xuất hiện lúc em buồn, lo lắng cho em, quan tâm em… khi em quen dần với yêu thương rồi lại bỏ quên em, lạnh nhạt với em, làm em rất buồn và thất vọng… rồi sau đó lại quan tâm em… rồi bỏ quên em… Cứ như vậy làm em không thể hiểu được tình cảm người ấy dành cho em là cái gì… Vậy tình cảm ấy là gì? Và bây giờ em phải làm sao? ( Ngọc Uyên Nhi)
Một trong những điều trớ trêu trong tình cảm là ta hiếm khi nào chịu hỏi trực tiếp khi ta muốn biết tình cảm thật sự họ dành cho mình.
Vì sao em không hỏi anh ấy tình cảm của anh ấy dành cho em là gì? Tương lai anh ấy muốn hai đứa thế nào? Vì sao sự quan tâm của anh ấy lại nắng mưa đến thế? Trò chuyện trực tiếp để sáng rõ vấn đề em ạ. Tình yêu cần những lúc đối thoại như thế.
Song song đó, không chỉ hỏi han anh ta mà thôi, chính bản thân em cũng phải thể hiện chính kiến của mình, mong muốn của mình để anh ta biết. Nếu ngay chính bản thân em cũng không biết mình quen để làm gì, định hướng tình cảm tương lai ra sao thì sao trách được anh ấy cũng giống như mình?
Yêu không chỉ là ở thì hiện tại, tình yêu muốn bền vững thì phải xác định những bước đi ở thì tương lai. Giống như lái xe em phải nhìn về phía trước chứ không chỉ nhìn xuống chỗ mình đang tại vị.
Hãy thảo luận với nhau để thống nhất những điều cần làm sắp tới, quy ước để ít nhiều có sự định hướng rõ ràng. Tình yêu cần những lúc thảo luận như thế.
Theo VNE
Em lấy chồng, anh xuống tóc đi tu
Em đã chọn chữ hiếu thì hãy để anh mang chữ tình gửi về nơi cửa Phật.
Cái rét đầu đông đã tràn về cứa từng thớ thịt, anh ngồi đây trước cửa nhà tam bảo với tấm áo mỏng manh của một kẻ tu hành. Ngày mai chỉ ngày mai thôi khi bình minh đã lên thì những việc của ngày hôm nay người ta sẽ gọi bằng hai từ "quá khứ" và anh cũng vậy cái tên "gà công nghiệp&" sẽ không còn tồn tại trên thế gian nhỏ nhen chật hẹp này nữa mà thay vào đó người ta sẽ gọi anh bằng hai từ "chú tiểu".
Thời gan 6 tháng thử thách làm công quả đã qua và anh nhận ra: Đường đời chật hẹp người chen lấn / Lối đạo thênh thang ít kẻ tìm.
Con đường anh bước tiếp sẽ không có em kề bên nhưng sẽ có nhiều người dõi theo để anh vững bước. Anh đã khóc, khóc còn nhiều hơn cả những trận mưa mùa rét quê nhà, tâm trạng ngổn ngang buồn vui xen lấn, chắc giờ này em cũng đang chuẩn bị cho một ngày cưới rất gần...
Những chiếc khăn em đan và những món quà giản đơn tự tay em làm, anh đã chôn chúng dưới gốc cây bồ đề sau chùa rồi em ạ. Có lẽ đã đến lúc để cho chúng ngủ yên với những giấc mơ đẹp trong quá khứ. Thời gian trôi nhanh quá phải không em nó đã và đang ăn mòn hết những gì mà ta gọi là kỉ niệm. 6 tháng rồi em, đã tới lúc thứ tình yêu chỉ được nuôi dưỡng bằng niềm tin và ảo mộng 2 năm 3 tháng 5 ngày cần ngừng thở. Anh sẽ khoác áo nâu soong để chôn chặt niềm đau, riêng em sẽ khoác áo vu quy để sánh bước bên người trong ngày hạnh phúc. Anh sẽ không trách em bởi con đường chúng ta đi không còn chung lối nếu có trách anh chỉ trách nghịch cảnh đời đã cho mình gặp nhau yêu nhau nhưng lại bắt mình phải xa nhau.
Em là con của một chi cục trưởng chi cục thuế, còn anh chỉ là con của một người nông dân chân lấm tay bùn nhưng anh sẽ không thấy tủi nhục bởi người ta có thể chọn lựa nhiều thứ nhưng có ai chọn cha chọn mẹ được đâu em. Bây giờ nếu có gặp em cũng chẳng nhận ra anh, bởi anh không giống một chàng trai đầy bản lĩnh với tính cách cương trực của HLV võ thuật nữa rồi mà thay vào đó anh đã học được cách cúi đầu thắp nén nhang thơm trước bàn thờ tam bảo. Anh cũng chẳng còn giống một cán bộ nhà nước khi đã khoác trên mình chiếc áo đường tu và có lẽ ngay lúc này bố mẹ em cũng đang rất hạnh phúc khi con gái nghe lời lên xe hoa cùng người đã định, môn đăng hậu đối phải không em. Căn nhà mộng ước nhỏ xinh chúng ta thường hay nói sẽ có nhưng người sống cùng em lại chẳng phải là anh.
Ngày mai là ngày anh xuống tóc liệu có bao giờ là ngày em lên xe hoa chăng? (Ảnh minh họa)
Anh đã từng có em và nghĩ rằng mình có tất cả nhưng giờ đây anh lại nhận ra đó là chỉ là ảo mộng của cuộc đời. Người ta thường vất vả cả đời chỉ vì mong cuộc sống đã vất vả hơn.
Con đường anh đi bây giờ thanh tịnh lắm, chỉ có tiếng chuông chùa vọng lại trong tâm với câu kệ lời kinh tâm kính, không giống như những thứ ngôn ngữ ngọt ngào giả dối luyến ái đường trần. Ngày mình còn yêu nhau anh đã từng nói mỗi chúng ta chỉ là một ngọn nến hãy cháy và tỏa sáng hết mình dù sẽ tắt ngày mai nhưng giờ đây anh lại nhận ra có những ngọn nến sẽ cháy mãi nếu theo con đường hoằng pháp.
Và em ơi ngày mai đây nếu có tình cờ trong phút giây nào đó, ta gặp nhau khi em cùng chồng sánh bước bên cổng chùa thì hãy lơ đễnh đi qua nhau như chưa hề quen biết, để chú tiểu này làm tròn bổn phận của một kẻ trần tu, để nước mắt bình yên sẽ không rơi nơi sân chùa thanh tịnh, để cho những kỉ niệm êm đềm chúng được ngủ yên và đừng bao giờ giữ kỉ vật của anh bên người ấy điều đó sẽ làm hoen ố cửa từ bi, em đã chọn chữ hiếu thì hãy để anh mang chữ tình gửi về nơi cửa Phật.
Mỗi chúng ta hãy đi con đường mình đã chọn, mọi việc tùy duyên, ngày mai là ngày anh xuống tóc liệu có bao giờ là ngày em lên xe hoa chăng? 6 tháng ấy mình không liên lạc không biết gì về nhau nhưng thứ anh biết là mình đã sai lầm khi yêu mà không thể gắng. Xin gửi lại em tất cả dĩ vãng một thời.
Con nguyện bỏ hết bụi trần theo ánh hào quang...
Theo VNE
Anh sẽ cùng em nuôi bọn trẻ Anh biết những gánh nặng trên vai em. Anh sẽ đón bọn trẻ về sống cùng chúng ta. Jaya đang chuẩn bị bữa sáng trong bếp, ba đứa em gái của cô chạy vào và nói rằng, chúng đều đang rất đói. - Đợi một phút nữa thôi, đây chị xong ngay rồi đây các thiên thần của chị! Ba cô em gái...